19

Proclamation Against Egypt

1The burden against Egypt.
  Behold, the Lordrides on a swift cloud,
   And will come into Egypt;
   The idols of Egypt will totter at His presence,
   And the heart of Egypt will melt in its midst.
  2“I will set Egyptians against Egyptians;
   Everyone will fight against his brother,
   And everyone against his neighbor,
   City against city, kingdom against kingdom.
   3The spirit of Egypt will fail in its midst;
   I will destroy their counsel,
   And they will consult the idols and the charmers,
   The mediums and the sorcerers.
   4And the Egyptians I will give
   Into the hand of a cruel master,
   And a fierce king will rule over them,”
   Says the Lord, the Lord of hosts.
  5The waters will fail from the sea,
   And the river will be wasted and dried up.
   6The rivers will turn foul;
   The brooks of defense will be emptied and dried up;
   The reeds and rushes will wither.
   7The papyrus reeds by the River, by the mouth of the River,
   And everything sown by the River,
   Will wither, be driven away, and be no more.
   8The fishermen also will mourn;
   All those will lament who cast hooks into the River,
   And they will languish who spread nets on the waters.
   9Moreover those who work in fine flax
   And those who weave fine fabric will be ashamed;
   10And its foundations will be broken.
   All who make wages will be troubled of soul.
  11Surely the princes of Zoan are fools;
   Pharaoh’s wise counselors give foolish counsel.
   How do you say to Pharaoh, “I am the son of the wise,
   The son of ancient kings?”
   12Where are they?
   Where are your wise men?
   Let them tell you now,
   And let them know what the Lord of hosts has purposed against Egypt.
   13The princes of Zoan have become fools;
   The princes of Noph are deceived;
   They have also deluded Egypt,
   Those who are the mainstay of its tribes.
   14The Lord has mingled a perverse spirit in her midst;
   And they have caused Egypt to err in all her work,
   As a drunken man staggers in his vomit.
   15Neither will there be any work for Egypt,
   Which the head or tail,
   Palm branch or bulrush, may do.
16In that day Egypt will be like women, and will be afraid and fear because of the waving of the hand of the Lord of hosts, which He waves over it. 17And the land of Judah will be a terror to Egypt; everyone who makes mention of it will be afraid in himself, because of the counsel of the Lord of hosts which He has determined against it.

Egypt, Assyria, and Israel Blessed

18In that day five cities in the land of Egypt will speak the language of Canaan and swear by the Lord of hosts; one will be called the City of Destruction.
19In that day there will be an altar to the Lord in the midst of the land of Egypt, and a pillar to the Lord at its border. 20And it will be for a sign and for a witness to the Lord of hosts in the land of Egypt; for they will cry to the Lord because of the oppressors, and He will send them a Savior and a Mighty One, and He will deliver them. 21Then the Lord will be known to Egypt, and the Egyptians will know the Lord in that day, and will make sacrifice and offering; yes, they will make a vow to the Lord and perform it. 22And the Lord will strike Egypt, He will strike and heal it; they will return to the Lord, and He will be entreated by them and heal them.
23In that day there will be a highway from Egypt to Assyria, and the Assyrian will come into Egypt and the Egyptian into Assyria, and the Egyptians will serve with the Assyrians.
24In that day Israel will be one of three with Egypt and Assyria—a blessing in the midst of the land, 25whom the Lord of hosts shall bless, saying, “Blessed is Egypt My people, and Assyria the work of My hands, and Israel My inheritance.”

19

Lời tiên tri về Ai Cập

1Lời tiên tri về Ai Cập:

  “Nầy, Đức Giê-hô-va cưỡi trên đám mây,
   Nhanh chóng đến Ai Cập.
  Các tượng thần của Ai Cập đều run rẩy trước mặt Ngài,
   Lòng người Ai Cập thất đảm kinh hồn.
  2Ta sẽ khiến người Ai Cập chống lại người Ai Cập;
  Người ta sẽ gây chiến với anh em mình,
   Người lân cận chống người lân cận,
   Thành nầy chống thành kia,
   Vương quốc nầy chống vương quốc nọ.
  3Người Ai Cập sẽ mất hết tinh thần,
   Ta sẽ làm xáo trộn kế hoạch của chúng.
  Bấy giờ, chúng sẽ cầu hỏi các tượng thần,
   Các thầy phù thủy, đồng cốt, và thầy bói.
  4Ta sẽ phó dân Ai Cập
   Vào tay các bạo chúa,
  Một vua bạo ngược sẽ cai trị chúng.”


  5Biển sẽ không còn nước,
   Sông sẽ cạn và khô.
  6Kênh rạch sẽ trở nên hôi thối,
   Sông suối của Ai Cập cạn dần và khô đi;
   Lau sậy đều chết héo.
  7Các đồng cỏ dọc bờ sông
   Và cửa sông Nin,
  Cùng tất cả đồng ruộng đã gieo của nó đều khô héo,
   Bị cuốn đi, không còn nữa.
  8Những người đánh cá sẽ khóc than,
   Mọi kẻ giăng câu ở sông Nin đều rên xiết,
   Và kẻ thả lưới trên các dòng nước đều ủ rũ.
  9Những người dệt vải gai mịn
   Và những người dệt vải trắng đều xấu hổ.
  10Các thợ dệt của Ai Cập đều chán nản,
   Tất cả người làm thuê đều buồn rầu.

  11Các quan chức ở Xô-an chỉ là ngu dại;
   Các cố vấn khôn ngoan của Pha-ra-ôn đưa ra những ý kiến điên rồ.
  Sao các ngươi có thể nói với Pha-ra-ôn:
   “Tôi là con của bậc hiền triết,
   Là con cháu các vua thời xưa”?
  12Vậy thì các bậc hiền triết của ngươi ở đâu?
   Họ hãy nói cho ngươi biết
  Những gì Đức Giê-hô-va vạn quân đã định
   Để chống lại Ai Cập.
  13Các quan chức ở Xô-an đã trở nên dại dột,
   Các quan chức ở Nốp bị lừa dối;
  Những người làm viên đá góc cho các bộ tộc của chúng
   Đã làm cho Ai Cập lầm lạc.
  14Đức Giê-hô-va đã trộn vào giữa chúng
   Một linh nhầm lẫn,
  Nó làm cho Ai Cập lầm lạc trong mọi việc,
   Như người say vừa đi lảo đảo vừa nôn mửa.
  15Chẳng còn việc gì có thể làm cho Ai Cập nữa,
   Dù là đầu hay đuôi, việc lớn hay việc nhỏ.
16Trong ngày đó, người Ai Cập sẽ giống như đàn bà run rẩy sợ hãi khi thấy tay Đức Giê-hô-va vạn quân vung lên, giơ ra chống lại chúng. 17Bấy giờ, đất Giu-đa sẽ trở thành nỗi kinh hoàng cho Ai Cập. Mỗi khi người ta nhắc đến Giu-đa trước mặt ai thì người ấy khiếp sợ, vì chương trình của Đức Giê-hô-va vạn quân dự định trừng phạt Ai Cập.

Ai Cập, A-si-ri và Y-sơ-ra-ên được ban phước

18Trong ngày đó, tại đất Ai Cập sẽ có năm thành nói tiếng Ca-na-an và nhân danh Đức Giê-hô-va vạn quân mà thề. Một trong các thành ấy được gọi là Thành Hủy Diệt
19Trong ngày đó, sẽ có một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va ngay giữa đất Ai Cập, và có một cột trụ cho Đức Giê-hô-va gần biên giới. 20Đó là dấu hiệu và bằng chứng cho Đức Giê-hô-va vạn quân tại đất Ai Cập. Khi họ kêu cầu Đức Giê-hô-va vì bị áp bức thì Ngài sẽ sai một vị cứu tinh đến bảo vệ và giải cứu họ. 21Đức Giê-hô-va sẽ làm cho Ai Cập biết Ngài; và trong ngày đó, người Ai Cập sẽ nhận biết Đức Giê-hô-va. Họ sẽ dâng sinh tế và tế lễ mà thờ phượng Ngài; họ sẽ khấn nguyện cùng Đức Giê-hô-va và hoàn nguyện. 22Đức Giê-hô-va sẽ đánh Ai Cập; Ngài đánh rồi lại chữa lành. Họ sẽ trở về cùng Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ nghe lời họ khẩn cầu và chữa lành cho họ.
23Trong ngày đó, sẽ có con đường cái đi từ Ai Cập đến A-si-ri; người A-si-ri sẽ đến Ai Cập, và người Ai Cập sẽ đến A-si-ri. Người Ai Cập và người A-si-ri sẽ cùng nhau thờ phượng Đức Giê-hô-va.
24Trong ngày đó, Y-sơ-ra-ên sẽ cùng với Ai Cập và A-si-ri thành bộ ba để làm nguồn phước giữa thế gian, 25vì Đức Giê-hô-va vạn quân đã ban phước cho họ. Ngài phán: “Phước cho Ai Cập là dân Ta, A-si-ri là công trình của tay Ta, Y-sơ-ra-ên là cơ nghiệp của Ta!”