40

Đức Chúa Trời ban sự cứu cho dân mình, sai Đấng Mê-si là Đấng cứu, và lập Giê-ru-sa-lem mới

(Từ đoạn 40 đến đoạn 66)

Lời hứa về sự cứu. – Quyền cao cả của Chúa và sự yếu đuối của loài người

1 Đức Chúa Trời của các ngươi phán rằng: Hãy yên ủi, hãy yên ủi dân ta. 2 Hãy nói cho thấu lòng Giê-ru-sa-lem, và rao rằng sự tranh chiến của nó đã trọn; tội lỗi nó đã được tha; nó đã chịu gấp hai từ tay Đức Giê-hô-va vì các tội mình.
3 Có tiếng kêu rằng: Hãy mở đường trong đồng vắng cho Đức Giê-hô-va; hãy ban bằng đường cái trong đất hoang cho Đức Chúa Trời chúng ta! 4 Mọi nơi sủng thấp sẽ được cao lên; mọi núi mọi gò sẽ bị hạ xuống: các nơi gập ghềnh sẽ làm cho bằng, các nơi dốc hãm sẽ làm thành đồng nội. 5 Bấy giờ sự vinh hiển của Đức Giê-hô-va sẽ hiện ra, và mọi xác thịt đều sẽ xem thấy; vì miệng Đức Giê-hô-va đã phán vậy.
6 Có tiếng kẻ rằng: Hãy kêu! Và có đáp rằng: Tôi sẽ kêu thế nào? --- Mọi xác thịt giống như cỏ, nhan sắc nó như hoa ngoài đồng. 7 Cỏ khô, hoa rụng, vì hơi Đức Giê-hô-va thổi qua. Phải, dân nầy khác nào cỏ ấy: 8 cỏ khô, hoa rụng; nhưng lời của Đức Chúa Trời chúng ta còn mãi đời đời!
9 Ai rao tin lành cho Si-ôn, hãy lên trên núi cao! Ai rao tin lành cho Giê-ru-sa-lem, hãy ra sức cất tiếng lên! Hãy cất tiếng lên, đừng sợ! Hãy bảo các thành của Giu-đa rằng: Đức Chúa Trời của các ngươi đây! 10 Nầy, Chúa Giê-hô-va sẽ lấy quyền năng mà đến; Ngài dùng cánh tay mình mà cai trị. Nầy, sự ban thưởng Ngài ở nơi Ngài, sự báo trả Ngài ở trước mặt Ngài. 11 Ngài sẽ chăn bầy mình như người chăn chiên; thâu các con chiên con vào cánh tay mình và ẵm vào lòng; từ từ dắt các chiên cái đương cho bú.
12 Ai đã lấy lòng bàn tay mà lường biển, lấy gang tay mà đo các từng trời? Ai đã lấy đấu mà đong bụi đất? Ai đã dùng cân mà cân núi, và dùng thăng bằng mà cân gò? 13 Ai lường được Thần của Đức Chúa Trời, và làm mưu sĩ Ngài, đặng dạy Ngài điều gì? 14 Nào Ngài đã bàn luận với ai? Ai đã dạy khôn cho Ngài và dạy Ngài đường công nghĩa? Nào ai đã đem sự thông biết dạy Ngài và chỉ cho Ngài lối khôn ngoan? 15 Kìa, các dân tộc khác nào một giọt nước nhỏ trong thùng, và kể như là một mảy bụi rơi trên cân; nầy, Ngài giở các cù lao lên như đồ vật nhỏ. 16 Rừng Li-ban chẳng đủ đốt lửa, những thú vật ở đó chẳng đủ làm của lễ thiêu. 17 Mọi dân tộc ở trước mặt Đức Giê-hô-va thảy đều như không, Ngài xem như trống không và hư vô vậy.
18 Vậy thì các ngươi có thể ví Đức Chúa Trời với ai, lấy ảnh tượng nào mà so sánh với Ngài được? 19 Khi người thợ đúc tượng, thì thợ bạc lấy vàng mà bọc, và đúc cho những cái dây chuyền bằng bạc. 20 Kẻ nghèo không dâng nổi vật đó, thì chọn gỗ không mục được, và tìm thợ khéo đặng trổ một tượng không lay đổ.
21 Các ngươi không biết sao? Vậy thì các ngươi không nghe sao? Người ta há chưa dạy cho các ngươi từ lúc ban đầu? Các ngươi há chẳng hiểu từ khi dựng nền đất? 22 Ấy là Đấng ngự trên vòng trái đất nầy, các dân cư trên đất như cào cào vậy. Chính Ngài là Đấng giương các từng trời ra như cái màn, và giương ra như trại để ở. 23 Chính Ngài là Đấng làm tiêu diệt các quan trưởng và làm cho các quan xét trên đất ra hư không. 24 Họ mới trồng, mới gieo, cây mới châm rễ trong đất, hơi Đức Giê-hô-va thổi qua, thì khô héo; nầy, gió lốc lùa hết đi như rơm rác.
25 Đấng Thánh phán rằng: Vậy thì các ngươi sánh ta cùng ai? Ai sẽ bằng ta? 26 Hãy ngước mắt lên cao mà xem: Ai đã tạo những vật này? Ấy là Đấng khiến các cơ binh ra theo số nó, và đặt tên hết thảy; chẳng một vật nào thiếu, vì sức mạnh Ngài lớn lắm, và quyền năng Ngài rất cao.
27 Vậy thì, hỡi Gia-cốp, sao ngươi nói, hỡi Y-sơ-ra-ên, sao ngươi nói như vầy: Đường tôi đã khuất khỏi Đức Giê-hô-va, lý đoán tôi qua khỏi Đức Chúa Trời tôi? 28 Ngươi không biết sao, không nghe sao? Đức Chúa Trời hằng sống, là Đức Giê-hô-va, là Đấng đã dựng nên các đầu cùng đất, chẳng mỏi chẳng mệt; sự khôn ngoan Ngài không thể dò. 29 Ngài ban sức mạnh cho kẻ nhọc nhằn, thêm lực lượng cho kẻ chẳng có sức. 30 Những kẻ trai trẻ cũng phải mòn mỏi mệt nhọc, người trai tráng cũng phải vấp ngã. 31 Nhưng ai trông đợi Đức Giê-hô-va thì chắc được sức mới, cất cánh bay cao như chim ưng; chạy mà không mệt nhọc, đi mà không mòn mỏi.

40

安慰的话

  1你们的上帝说:
  “要安慰,安慰我的百姓。
  2要对耶路撒冷说安慰的话,
  向它宣告,
  它的战争已结束,
  它的罪孽已赦免;
  它为自己一切的罪,
  已从耶和华手中加倍受罚。”

  3有声音呼喊着:
  “要在旷野为耶和华预备道路,
  在沙漠为我们的上帝修直大道。
  4一切山洼都要填满,
  大小山冈都要削平;
  陡峭的要变为平坦,
  崎岖的必成为平原。
  5耶和华的荣耀必然显现,
  凡有血肉之躯的都一同看见,
  因为这是耶和华亲口说的。”

  6有声音说:“你喊叫吧!”
  我说:“我喊叫什么呢?”
  凡有血肉之躯的尽都如草,
  他的一切荣美像野地的花。
  7耶和华吹一口气,
  草就枯干,花也凋谢。
  百姓诚然是草;
  8草必枯干,花必凋谢,
  惟有我们上帝的话永远立定。

  9报好信息的锡安哪,
  要登高山;
  报好信息的耶路撒冷啊,
  要极力扬声。
  扬声不要惧怕,
  对犹大的城镇说:
  “看哪,你们的上帝!”
  10看哪,主耶和华必以大能临到,
  他的膀臂必为他掌权;
  看哪,他的赏赐在他那里,
  他的报应在他面前。
  11他要像牧人牧养自己的羊群,
  用膀臂聚集羔羊,抱在胸怀,
  慢慢引导那乳养小羊的。

以色列的上帝无可比拟

  12谁曾用手心量诸水,
  用手虎口量苍天,
  用升斗盛大地的尘土,
  用秤称山岭,
  用天平称冈陵呢?
  13谁曾测度耶和华的灵,
  或作他的谋士指教他呢?
  14他与谁商议,
  谁教导他,
  以公平的路指示他,
  将知识传授与他,
  又将通达的道指教他呢?
  15看哪,列国都像水桶里的一滴,
  又如天平上的微尘;
  看哪,他举起众海岛,好像举起极微小之物。
  16黎巴嫩不够当柴烧,
  其中的走兽也不够作燔祭。
  17列国在他面前如同不存在,
  在他看来微不足道,只是虚空。

  18你们究竟将谁比上帝,
  用什么形像与他相较呢?
  19至于偶像,匠人铸造它,
  银匠用金子包裹它,
  又为它铸造银链。
  20没有能力捐献的人,
  就挑选不易朽坏的木头,
  为自己寻找巧匠,
  竖立不会倒的偶像。

  21你们岂不知道吗?
  岂未曾听见吗?
  难道没有人从起头就告诉你们吗?
  自从地的根基立定,
  你们岂不明白吗?
  22上帝坐在地的穹窿之上,
  地上的居民有如蚱蜢。
  他铺张穹苍如幔子,
  展开诸天如可住的帐棚。
  23他使君王归于虚无,
  使地上的审判官成为虚空。

  24他们刚栽上,
  刚种好,
  根也刚扎在地里,
  经他一吹,就都枯干;
  旋风将他们吹去,像碎秸一样。

  25那圣者说:“你们将谁与我相比,
  与我相等呢?”
  26你们要向上举目,
  看是谁创造这万象,
  按数目领出它们,
  一一称其名,
  以他的权能
  和他的大能大力,
  使它们一个都不缺。

  27雅各啊,你为何说,
  以色列啊,你为何言,
  “我的道路向耶和华隐藏,
  我的冤屈上帝并不查问”?
  28你岂不曾知道吗?
  你岂未曾听见吗?
  永在的上帝耶和华,创造地极的主,
  他不疲乏,也不困倦;
  他的智慧无法测度。
  29疲乏的,他赐能力;
  软弱的,他加力量。
  30就是年轻人也要疲乏困倦,
  强壮的也必全然跌倒。
  31但那等候耶和华的必重新得力。
  他们必如鹰展翅上腾;
  他们奔跑却不困倦,
  行走却不疲乏。