6

主呼召以賽亞作先知

1烏西雅王崩的那年,我看見主坐在高高的寶座上。他的衣裳下襬遮滿聖殿。 2上有撒拉弗侍立,各有六個翅膀:兩個翅膀遮臉,兩個翅膀遮腳,兩個翅膀飛翔, 3彼此呼喊說:
  「聖哉!聖哉!聖哉!萬軍之耶和華;
  他的榮光遍滿全地!」
4因呼喊者的聲音,門檻的根基震動,殿裏充滿了煙雲。 5那時我說:「禍哉!我滅亡了!因為我是嘴唇不潔的人,住在嘴唇不潔的民中,又因我親眼看見大君王-萬軍之耶和華。」
6有一撒拉弗向我飛來,手裏拿着燒紅的炭,是用火鉗從壇上取下來的, 7用炭沾我的口,說:「看哪,這炭沾了你的嘴唇,你的罪孽便除掉,你的罪惡就赦免了。」 8我聽見主的聲音說:「我可以差遣誰呢?誰肯為我們去呢?」我說:「我在這裏,請差遣我!」 9他說:「你去告訴這百姓說:
  『你們聽了又聽,卻不明白;
  看了又看,卻不曉得。』
  10要使這百姓心蒙油脂,
  耳朵發沉,
  眼睛昏花;
  恐怕他們眼睛看見,
  耳朵聽見,
  心裏明白,
  回轉過來,就得醫治。」
11我就說:「主啊,這到幾時為止呢?」他說:
  「直到城鎮荒涼,無人居住,
  房屋空無一人,土地極其荒蕪;
  12耶和華將人遷到遠方,
  國內被撇棄的土地很多。
  13國內剩下的人若還有十分之一,
  也必被吞滅。
  然而如同大樹與橡樹,雖被砍伐,
  殘幹卻仍存留,
  聖潔的苗裔是它的殘幹。」

6

Ê-sa thấy Chúa và nhận nhiệm vụ Chúa giao phó

1Năm vua Ô-xia qua đời, tôi thấy Chúa đang ngồi trên ngai cao vời. Đền thờ đầy dẫy vinh quang Ngài. 2Chầu chực quanh ngai có các thiên thần. Mỗi thiên thần có sáu cánh, hai cánh che mặt, hai cánh phủ chân và hai cánh bay lượn. 3Họ hát vang một bài ca đối đáp: "Thánh thay, thánh thay, thánh thay! Chúa Tự hữu Hằng hữu Toàn năng! Vinh quang Ngài đầy tràn thế giới!" 4Tiếng ca vang dội, rúng chuyển Đền thờ đến tận nền móng. Khói xông lên nghi ngút cả Đền thờ.
5Thấy thế, tôi kêu than: "Chết tôi rồi! Đời tôi phải chấm dứt vì tôi là người có miệng lưỡi ô uế sống giữa một dân tộc cũng có miệng lưỡi ô uế gian ngoa! Thế mà tôi dám nhìn Vua là Chúa Hằng Hữu Toàn năng!"
6Lúc ấy, một thiên thần bay đến, tay cầm than lửa hồng vừa dùng kềm gắp ở bàn thờ, 7đặt ngay trên môi tôi và bảo: "Này! Lửa này đã chạm môi ngươi nên lỗi ngươi được tha, tội ngươi được xóa rồi!"
8Tôi liền nghe tiếng Chúa hỏi: "Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho Chúng Ta?" Tôi thưa: "Có con đây! Xin Chúa sai con!"
9Chúa bảo: "Con hãy đi bảo nhân dân: 'Đồng bào có nghe cũng chẳng hiểu! Đồng bào có nhìn cũng chẳng thấy! 10Dù con có giảng giải bao nhiêu, họ cũng chẳng vỡ lẽ! Họ sẽ bịt tai, nhắm mắt, vì họ ngại rằng nhỡ tai họ nghe ra, mắt họ nhìn thấy sự thật, họ sẽ hiểu tình trạng tuyệt vọng hư vong của mình, rồi họ phải hối cải để được Ta cứu chữa!"
11Tôi hỏi: "Thưa Chúa, bao giờ họ mới chịu nghe lời Chúa?" Chúa đáp: "Khi nào các thành phố họ bị sụp đổ, nhà cửa cỏ mọc rêu phong ruộng vườn hoang phế, 12khi nào họ bị lưu đày đi xa, và đất nước điêu tàn. 13Tuy nhiên, dù đất nước họ bị xâm lăng dồn dập, mười phần trăm nhân dân sẽ sống sót và hồi hương. Như khi người ta đốn cây còn chừa gốc, cây sẽ nứt nhánh, đâm chồi, thành phần thánh khiết vẫn luôn tồn tại và phục hồi sinh lực.