13

Sự đàm luận cuối cùng của Đức Chúa Jêsus với môn đồ. – Lời cầu nguyện Chúa như thầy cả.

(Từ đoạn 13 đến đoạn 17)

Đức Chúa Jêsus rửa chân môn đồ

1 Trước ngày lễ Vượt qua, Đức Chúa Jêsus biết giờ mình phải lìa thế gian đặng trở về cùng Đức Chúa Cha đến rồi; Ngài đã yêu kẻ thuộc về mình trong thế gian, thì cứ yêu cho đến cuối cùng.
2 Đương bữa ăn tối (ma quỉ đã để mưu phản Ngài vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con trai Si-môn), 3 Đức Chúa Jêsus biết rằng Cha đã giao phó mọi sự trong tay mình, và mình đã từ Đức Chúa Trời đến, cũng sẽ về với Đức Chúa Trời, 4 nên đứng dậy khỏi bàn, cởi áo ra, lấy khăn vấn ngang lưng mình. 5 Kế đó, Ngài đổ nước vào chậu, và rửa chân cho môn đồ, lại lấy khăn mình đã vấn mà lau chân cho. 6 Vậy, Ngài đến cùng Si-môn Phi-e-rơ, thì người thưa rằng: Chúa ôi, chính Chúa lại rửa chân cho tôi sao? 7 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hiện nay ngươi chẳng biết sự ta làm; nhưng về sau sẽ biết. 8 Phi-e-rơ thưa rằng: Chúa sẽ chẳng rửa chân tôi bao giờ! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta không rửa cho ngươi, ngươi chẳng có phần chi với ta hết. 9 Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chẳng những rửa chân mà thôi, lại cũng rửa tay và đầu nữa! 10 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ai đã tắm rồi, chỉ cần rửa chân, thì được sạch cả. Vả, các ngươi đã được tinh sạch, nhưng chưa được tinh sạch đều. 11 Vì Ngài đã biết ai sẽ phản Ngài; tại thế cho nên Ngài phán rằng: Các ngươi chẳng phải hết thảy đều được tinh sạch.
12 Sau khi đã rửa chân cho môn đồ, Ngài mặc áo lại; đoạn ngồi vào bàn mà phán rằng: Các ngươi có hiểu điều ta đã làm cho các ngươi chăng? 13 Các ngươi gọi ta bằng Thầy bằng Chúa; các ngươi nói phải, vì ta thật vậy. 14 Vậy, nếu ta là Chúa là Thầy, mà đã rửa chân cho các ngươi thì các ngươi cũng nên rửa chân lẫn cho nhau. 15 Vì ta đã làm gương cho các ngươi, để các ngươi cũng làm như ta đã làm cho các ngươi. 16 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, đầy tớ chẳng lớn hơn chủ mình, sứ giả cũng chẳng lớn hơn kẻ sai mình. 17 Ví bằng các ngươi biết những sự nầy, thì có phước, miễn là các ngươi làm theo. 18 Ta không nói về các ngươi hết thảy, ta biết những kẻ ta đã lựa chọn; nhưng lời nầy trong Kinh thánh phải được ứng nghiệm: Người ăn bánh ta, dở gót nghịch cùng ta. 19 Hiện bây giờ, ta nói điều nầy cùng các ngươi trước việc chưa xảy đến; để khi việc xảy đến rồi, các ngươi sẽ tin ta là Đấng đó. 20 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai tiếp người mà ta đã sai, tức là tiếp ta; hễ ai tiếp ta, tức là tiếp Đấng đã sai ta đến.

Đức Chúa Jêsus rao sự phản nghịch của Giu-đa

21 Khi Đức Chúa Jêsus đã phán như vậy rồi, thì tâm thần Ngài bối rối, bèn tỏ ra rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, một người trong các ngươi sẽ phản ta. 22 Các môn đồ ngó nhau, không biết Ngài nói về ai đó. 23 Vả, có một môn đồ dựa vào ngực Đức Chúa Jêsus, tức là người mà Ngài yêu. 24 Si-môn Phi-e-rơ ra dấu cho người đó rằng: Hãy nói cho chúng ta biết thầy phán về ai. 25 Vậy, người nghiêng mình trên ngực Đức Chúa Jêsus, hỏi rằng: Lạy Chúa, ấy là ai? 26 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ấy là kẻ mà ta trao cho miếng bánh ta sẽ nhúng đây. Đoạn, Ngài nhúng một miếng, rồi lấy cho Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, con trai của Si-môn. 27 Liền khi Giu-đa đã lấy miếng bánh, thì quỉ Sa-tan vào lòng người. Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng người rằng: Sự ngươi làm hãy làm mau đi. 28 Nhưng các người ngồi đồng bàn đó chẳng ai hiểu vì sao Ngài phán cùng người như vậy. 29 Có kẻ tưởng rằng tại Giu-đa có túi bạc, nên Đức Chúa Jêsus biểu người: Hãy mua đồ chúng ta cần dùng về kỳ lễ; hay là: Hãy bố thí cho kẻ nghèo. 30 Còn Giu-đa, khi lãnh lấy miếng bánh rồi, liền đi ra. Khi ấy đã tối.

Điều răn mới. – Lời hỏi của Phi-e-rơ

31 Khi Giu-đa đã ra rồi, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hiện bây giờ Con Người được vinh hiển, và Đức Chúa Trời được vinh hiển nơi Con Người. 32 Đức Chúa Trời cũng sẽ làm cho Con Người vinh hiển nơi chính mình Ngài, và Ngài sẽ kíp làm cho vinh hiển. 33 Hỡi các con trẻ ta, ta còn tạm ở với các ngươi; các ngươi sẽ tìm ta, và như ta đã nói với người Giu-đa rằng: Các ngươi không thể đến nơi ta đi, thì bây giờ ta cũng nói với các ngươi như vậy. 34 Ta ban cho các ngươi một điều răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy. 35 Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn đồ ta.
36 Si-môn Phi-e-rơ thưa cùng Ngài rằng: Lạy Chúa, Chúa đi đâu? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nơi ta đi, bây giờ ngươi chẳng có thể theo ta được; nhưng rồi sau ngươi sẽ theo ta.
37 Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, sao hiện bây giờ tôi không thể theo Chúa được? Tôi liều sự sống tôi vì Chúa! 38 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi liều sự sống ngươi vì ta sao! Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, khi gà chưa gáy, ngươi đã chối ta ba lần!

13

耶稣为门徒洗脚

1逾越节以前,耶稣知道自己离世归父的时候到了。他一向爱世间属自己的人,就爱他们到底。 2晚餐的时候,魔鬼已把出卖耶稣的意思放在加略西门的儿子犹大心里。 3耶稣知道父已把万有交在他手里,且知道自己是从上帝出来的,又要回到上帝那里去, 4就离席站起来,脱了衣服,拿一条手巾束腰, 5随后把水倒在盆里,开始洗门徒的脚,并用束腰的手巾擦干。 6到了西门.彼得跟前,彼得对他说:“主啊,你洗我的脚吗?” 7耶稣回答他说:“我所做的,你现在不知道,但以后会明白。” 8彼得对他说:“你绝对不可以洗我的脚!”耶稣回答他:“我若不洗你,你就与我无份了。” 9西门.彼得对他说:“主啊,不仅是我的脚,连手和头也要洗!” 10耶稣对他说:“凡洗过澡的人不需要再洗,只要把脚一洗,全身就干净了。你们是干净的,然而不都是干净的。” 11耶稣已知道要出卖他的是谁,因此说“你们不都是干净的”。
12耶稣洗完了他们的脚,就穿上衣服,又坐下,对他们说:“我为你们所做的,你们明白吗? 13你们称呼我老师,称呼我主,你们说的不错,我本来就是。 14我是你们的主,你们的老师,尚且洗你们的脚,你们也应当彼此洗脚。 15我给你们作了榜样,为要你们照着我为你们所做的去做。 16我实实在在地告诉你们,仆人不大于主人;奉差的人也不大于差他的人。 17你们既知道这些事,若是去实行就有福了。 18我不是指着你们众人说的,我知道我所拣选的是谁;但是要应验经上的话:‘吃我饭的人用脚踢我。’ 19事情还没有发生,我现在先告诉你们,让你们到事情发生的时候好信我就是那位。 20我实实在在地告诉你们,接纳我所差遣的就是接纳我;接纳我的就是接纳差遣我的那位。”

耶稣预言将被出卖

(太26.20-25;可14.17-21;路22.21-23)

21耶稣说了这些话,心里忧愁,于是明确地说:“我实实在在地告诉你们,你们中间有一个人要出卖我。” 22门徒彼此相看,猜不出他说的是谁。 23门徒中有一个人,是耶稣所爱的,侧身挨近耶稣的胸怀。 24西门.彼得就对这个人示意,要问耶稣是指着谁说的。 25于是那人紧靠着耶稣的胸膛,问他:“主啊,是谁呢?” 26耶稣回答:“我蘸一点饼给谁,就是谁。”耶稣就蘸了一点饼,递给加略西门的儿子犹大 27他接了那饼以后,撒但就进入他的心。于是耶稣对他说:“你要做的,快做吧!” 28同席的人没有一个知道耶稣为什么对他说这话。 29有人因犹大管钱囊,以为耶稣是对他说“你去买我们过节所需要的东西”,或是叫他拿些什么给穷人。 30犹大了那点饼以后立刻出去。那时候是夜间了。

新的命令

31犹大出去后,耶稣说:“如今人子得了荣耀,上帝在人子身上也得了荣耀。 32如果上帝因人子得了荣耀,上帝也要因自己荣耀人子,并且要立刻荣耀他。 33孩子们!我与你们同在的时候不多了;你们会找我,但我所去的地方,你们不能去。这话我曾对犹太人说过,现在也照样对你们说。 34我赐给你们一条新命令,乃是叫你们彼此相爱;我怎样爱你们,你们也要怎样彼此相爱。 35你们若彼此相爱,众人因此就认出你们是我的门徒了。”

预言彼得不认主

(太26.31-35;可14.27-31;路22.31-34)

36西门.彼得问耶稣:“主啊,你去哪里?”耶稣回答:“我所去的地方,你现在不能跟我去,以后却要跟我去。” 37彼得对他说:“主啊,为什么我现在不能跟你去?我愿意为你舍命。” 38耶稣回答:“你愿意为我舍命吗?我实实在在地告诉你,鸡叫以前,你要三次不认我。”