3

Lời quở trách; khuyên phải ăn năn

1 Người ta nói rằng: Nếu người kia bỏ vợ mình, và nếu khi ly dị rồi vợ lấy chồng khác, thì người chồng trước có lẽ nào còn trở lại cùng đàn bà đó sao? Nếu vậy thì trong đất há chẳng bị ô uế lắm sao? Vả, ngươi đã hành dâm với nhiều người yêu, còn toan trở lại cùng ta sao? Đức Giê-hô-va phán vậy. 2 Hãy ngước mắt xem các gò hoang; có nơi nào mà ngươi chẳng hành dâm? Người đã ngồi bên đường để chờ đợi người yêu, như người A-rập trong đồng vắng; và ngươi đã đem sự dâm loạn bậy bạ mà làm dơ nhớp đất nầy.
3 Vậy nên mưa đã bị ngăn cấm, không được mưa cuối mùa. Dầu thế, ngươi cũng vênh trán lên như đàn bà dâm đãng; chẳng biết xấu hổ. 4 Từ nay về sau ngươi há chẳng kêu đến ta rằng: Hỡi Cha tôi, Ngài là Đấng dẫn dắt tôi trong khi tôi trẻ, hay sao? 5 Ngài há sẽ cầm giận mãi mãi, và nuôi cơn thạnh nộ đến cuối cùng sao?… Nầy, ngươi dầu nói như vậy, mà cũng cứ phạm tội, theo lòng mình muốn.
6 Đương đời vua Giô-si-a, Đức Giê-hô-va phán cùng tôi rằng: Ngươi có thấy điều mà Y-sơ-ra-ên, là dân bội nghịch, đã làm chăng? Nó đã lên mỗi núi cao, đến dưới mỗi cây xanh, mà hành dâm tại đó. 7 Ta từng nói rằng: Sau khi nó đã làm hết mọi sự ấy, sẽ trở về cùng ta. Nhưng nó không trở về. Em gái quỉ quyệt nó là Giu-đa đã thấy. 8 Dầu ta đã bỏ Y-sơ-ra-ên bội nghịch và đã cho nó tờ để, vì cớ nó ngoại tình, ta cũng còn thấy em gái quỉ quyệt nó, là Giu-đa, chẳng sợ sệt chi; nhưng nó cũng cứ đi hành dâm.
9 Vì nó khinh sự dâm loạn mình, thì làm ô uế đất nầy, hành dâm với đá và gỗ. 10 Dầu vậy, em gái quỉ quyệt nó, là Giu-đa, cũng chẳng trở về cùng ta cách hết lòng, chẳng qua là giả dối, Đức Giê-hô-va phán vậy. 11 Đức Giê-hô-va cũng có phán cùng tôi rằng: Y-sơ-ra-ên bội nghịch so với Giu-đa quỉ quyệt, còn tỏ ra công bình hơn.
12 Hãy đi, xây về phía bắc, rao lên những lời nầy: Đức Giê-hô-va phán: Hỡi Y-sơ-ra-ên bội nghịch; hãy trở về! Ta sẽ không lấy nét mặt giận nhìn ngươi đâu, vì ta hay thương xót; ta chẳng ngậm giận đời đời, Đức Giê-hô-va phán vậy. 13 Chỉn ngươi phải nhận lỗi mình: Ngươi đã phạm tội nghịch cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi; ngươi đã chạy khắp mọi ngả nơi các thần khác ở dưới mỗi cây xanh, mà không vâng theo tiếng ta, Đức Giê-hô-va phán vậy.
14 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi con cái bội nghịch, hãy trở về; vì ta là chồng ngươi. Trong vòng các ngươi, ta sẽ lựa mỗi thành một người, mỗi họ hai người, mà đem đến Si-ôn. 15 Ta sẽ ban các kẻ chăn giữ vừa lòng ta cho các ngươi, các kẻ ấy sẽ lấy sự sáng suốt khôn ngoan mà chăn nuôi các ngươi. 16 Đức Giê-hô-va phán: Trong những ngày đó, khi các ngươi sanh sản thêm nhiều ra trong đất, thì người ta sẽ không nói đến hòm giao ước của Đức Giê-hô-va nữa! Người ta sẽ không còn tưởng đến, không còn nhớ đến, không còn tiếc đến, và không làm một cái khác. 17 Trong thời đó người ta sẽ gọi Giê-ru-sa-lem là ngôi của Đức Giê-hô-va, và hết thảy các nước đều nhóm về Giê-ru-sa-lem, về danh Đức Giê-hô-va; mà không bước theo sự cứng cỏi của lòng ác mình nữa. 18 Trong những ngày đó nhà Giu-đa sẽ đồng đi với nhà Y-sơ-ra-ên, hai đàng cùng nhau từ đất phương bắc trở về trong đất mà ta đã ban cho tổ phụ các ngươi làm sản nghiệp.
19 Ta từng phán rằng: Ta sẽ đặt ngươi giữa vòng các con cái, ta sẽ cho ngươi một đất tốt, cơ nghiệp quí giá của cơ binh các nước là dường nào! Ta từng phán: Ngươi sẽ gọi ta bằng Cha tôi! và chớ xây lại mà không theo ta. 20 Nhưng, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, thật như một người đàn bà lìa chồng mình cách quỉ quyệt thể nào, thì các ngươi cũng quỉ quyệt với ta thể ấy, Đức Giê-hô-va phán vậy.
21 Có tiếng nghe ra trên các gò trọi: Ấy là tiếng con cháu Y-sơ-ra-ên khóc lóc cầu khấn, vì chúng nó đã đi trong đường quanh quẹo; đã quên Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình. 22 Hỡi con cái bội nghịch, hãy trở lại! Ta sẽ chữa sự bội nghịch cho.
 Các ngươi nói rằng: Nầy, chúng tôi về cùng Ngài, vì Ngài là Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi.
23 Thật, đợi sự cứu nơi các gò là vô ích, tiếng ồn ào trên các núi là hư không; thật, sự cứu rỗi của Y-sơ-ra-ên là ở trong Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi. 24 Từ lúc chúng tôi còn trẻ nhỏ, vật xấu hổ đã nuốt hết công việc của tổ phụ chúng tôi, bầy chiên, bầy bò, con trai, con gái chúng nó. 25 Chúng tôi phải nằm trong sự xấu hổ mình, và lấy điều sỉ nhục đắp cho mình! Vì chúng tôi cùng tổ phụ chúng tôi đã phạm tội nghịch cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, từ khi còn trẻ cho đến ngày nay; chúng tôi không vâng theo tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi.

3

Hối cải

1Chúa Hằng Hữu bảo: "Nếu một người để vợ, sau khi ly dị vợ lấy chồng khác rồi người này còn trờ lại với vợ cũ hay sao? Nếu thế thì đất nước sẽ bị ô uế kinh tởm. Thế mà ngươi đã theo bao nhiêu tình nhân, còn định trở lại với Ta sao?" Chúa Hằng Hữu hỏi như thế. 2Hãy xem các đồi hoang khắp nước, nơi nào ngươi cũng hành lạc được cả. Ngươi ngồi chờ tình nhân bên vệ đường như người Á-rập trong sa mạc; những trò dâm dục của ngươi đã làm đất này ô uế.
3Vì thế, đất nước ngươi bị hạn hán, không một giọt mưa rơi xuống cho đến cuối mùa. Nhưng ngươi vẫn vẽ mày như gái mãi dâm; không chút thẹn thuồng. 4Từ nay, ngươi sẽ kêu xin Ta: 'Thưa Cha, Ngài đã dìu dắt con khi con trẻ dại! 5Lẽ nào, Ngài hờn giận mãi và phẫn nộ luôn sao?' Tuy nói những lòi ngọt ngào như thế, nhưng ngươi vẫn tiếp tục làm điều tội ác, chiều theo dục vọng."
6Vào đời vua Giô-si-a, Chúa bảo tôi: "Con có thấy những tội ác của dân Y-sơ-ra-ên phản đạo không? Nó leo lên tất cả các ngọn đồi và hành dâm dưới gốc tất cả các cây xanh. 7Ta vẫn nhẫn nhục tự bảo: 'Nó sẽ quay về với Ta!' Nhưng nó chẳng trở về! Em gái nó là Giu-đa phản trắc đã trông thấy, 8Dù Ta đã bỏ Y-sơ-ra-ên ngoại tình vì nó thoái hóa và Ta giao cho nó giấy tờ ly dị, Ta vẫn thấy em gái phản trắc nó là Giu-đa vẫn cứ lì lợm, không biết sợ, và tiếp tục đi hành dâm như gái đĩ. 9Trong khi say đắm gian dâm, nó đã làm ô uế đất nước và hành dâm cả với đá, với gỗ. 10Gương đã sờ sờ ra đó mà Giu-đa, đứa em gái phản trắc của nó vẫn không hết lòng quay về với Ta, còn giở trò dối gạt." Chúa Hằng Hữu trách nó như vậy.
11Chúa bảo tôi: "Y-sơ-ra-ên tuy thoái hóa còn khá hơn Giu-đa, đứa phản trắc. 12Hãy đi rao những lời này cho đồng bào miền bắc: Chúa Hằng Hữu gọi: Y-sơ-ra-ên thoái hóa, hãy trở về! Ta không còn giận ngươi nữa vì Ta đầy lòng thương xót, sẽ không căm giận đời đời. 13Ngươi chỉ cần nhìn nhận mình đã làm điều gian ác, đã nổi loạn chống nghịch Chân Thần Hằng Hữu của mình và đã đi vào con đường tội lỗi với những khách lạ dưới mỗi bóng cây xanh. Ngươi đã không vâng lời Ta," Chúa Hằng Hữu phán vậy. 14Các con trai phản đạo, hãy trở về! Vì Ta là Chúa tể các ngươi, Ta sẽ đem các ngươi đến Si-ôn, mỗi thành phố một người, mỗi gia tộc hai người. 15Ta sẽ cho các ngươi những người chăn vừa lòng Ta. Họ sẽ lấy tri thức và sáng suốt mà nuôi các ngươi. 16Khi các ngươi sinh sản và tăng gia dân số trong xứ, Chúa phán, dân Ta sẽ không còn nhắc: 'Rương của Chúa Hằng Hữu' nữa, lòng họ không còn lưu luyến, trí họ không còn tưởng nhớ, họ không còn nuối tiếc, và không còn đóng một cái khác nữa. 17Đến thời ấy, người ta sẽ gọi Giê-ru- sa-lem là Ngôi Chúa Hằng Hữu. Các dân tộc sẽ tập họp tại đó để lòng hướng về Danh Chúa Hằng Hữu và về Giê-ru-sa-lem. Họ sẽ quay về Chúa Hằng Hữu, không còn đi theo sự cứng cỏi cùa lòng gian ác mình. 18Đến thời ấy, dân Giu-đa và Y-sơ-ra-ên sẽ đi chung với nhau, và sẽ cùng nhau ra khỏi xứ phương bắc để trở về đất nước mà Ta đã ban cho tổ phụ họ làm cơ nghiệp." 19Ta từng phán: "Ta vui lòng đặt các ngươi giữa vòng các con trai Ta, ban cho các ngươi giang sơn gấm vóc, sản nghiệp đẹp đẽ giữa các nước." Ta cũng xác nhận: "Các ngươi sẽ gọi Ta: 'Cha ơi!' và sẽ chẳng bao giờ bỏ Ta.
20Tuy nhiên, dân Y-sơ-ra-ên ơi, ngươi đã phụ bạc và bỏ Ta cách quỷ quyệt như người vợ phụ bạc và dùng gian kế bỏ chồng," Chúa Hằng Hữu phán vậy. 21Có tiếng than khóc vang dội trên các nơi cao, đó là tiếng năn nỉ của dân Y-sơ-ra-ên vì họ đã đi vào đường quanh quẹo, gian tà mà quên Chúa Hằng Hữu là Thượng Đế của họ. 22Các con cái bội nghịch, hãy trở về! Ta sẽ chữa lành sự bội nghịch cho. Các ngươi đáp: 'Chúng con xin đến với Chúa vì Ngài là Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế chúng con! 23Thật, các cuộc thờ phượng tà thần trên núi trên đồi dù ầm ĩ hào nháng cũng chỉ lừa gạt chứng con. Thật chỉ có Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế chúng con là Đấng giải cứu dân tộc. 24Từ lúc chúng con còn niên thiếu, thần tượng đã thu hút hết sức lao động của tổ phụ chúng con, đã nuốt trửng các bầy bò, bầy chiên, đã tàn hại con trai con gái của họ. 25Chúng con nằm rạp trong sỉ nhục, bị bao trùm trong nỗi hoang mang xao xuyến, vì từ tuổi thiếu niên, chúng con đã phạm tội nghịch với Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế chúng con, cũng như tổ phụ chúng con ngày trước. Chúng con không chịu vâng theo tiếng phán của Chúa Hằng Hữu là Thượng Đế của chúng con."