15

第二次对话

(15.1-21.34)

  1提幔以利法回答说:
  2“智慧人岂可用虚空的知识回答,
  用东风充满自己的肚腹呢?
  3他岂可用无益的话,
  用无济于事的言语理论呢?
  4你诚然废弃敬畏,
  不在上帝面前默想。
  5你的罪孽指教你的口;
  你选用诡诈人的舌头。
  6你自己的口定你有罪,并非是我;
  你自己的嘴唇见证你的不是。

  7“你是头一个生下来的人吗?
  你受造在诸山之先吗?
  8你曾听见上帝的密旨吗?
  你要独自得尽智慧吗?
  9什么是你知道,我们不知道的呢?
  什么是你明白,我们不明白的呢?
  10我们这里有白发的和年老的,
  比你父亲还年长。
  11上帝的安慰和对你温和的话,
  你以为太小吗?
  12你的心为何失控,
  你的眼为何冒火,
  13以致你的灵反对上帝,
  你的口说出这样的言语呢?
  14人是什么,竟算为洁净呢?
  妇人所生的是什么,竟算为义呢?
  15看哪,上帝不信任他的众圣者;
  在他眼前,天也不洁净,
  16何况那污秽可憎,
  喝罪孽如水的世人呢!

  17“我指示你,你要听我;
  我要陈述我所看见的,
  18就是智慧人从列祖所受,
  传讲而不隐瞒的事。
  19这地惟独赐给他们,
  并没有外人从他们中间经过。
  20恶人一生的日子绞痛难熬,
  残暴人存留的年数也是如此。
  21惊吓的声音常在他耳中;
  在平安时,毁灭者必临到他。
  22他不信自己能从黑暗中转回;
  他被刀剑看守。
  23他飘流在外求食:‘哪里有食物呢?’
  他知道黑暗的日子在他手边预备好了。
  24急难困苦叫他害怕,
  而且胜过他,好像君王预备上阵。
  25因他伸手攻击上帝,
  逞强对抗全能者,
  26挺着颈项,
  用盾牌坚厚的凸面向全能者直闯;
  27又因他的脸蒙上油脂,
  腰上积满肥肉。
  28他住在荒凉的城镇,
  房屋无人居住,
  成为废墟。
  29他不得富足,
  财物不得常存,
  产业在地上也不加增。
  30他不得脱离黑暗,
  火焰要把他的嫩枝烧干;
  因上帝口中的气,他要离去。
  31不要让他倚靠虚假,欺骗自己,
  因虚假必成为他的报应。
  32他的日期未到之先,这事必实现;
  他的枝子不得青绿。
  33他必像葡萄树,葡萄未熟就掉落;
  又像橄榄树,一开花就凋谢。
  34因不敬虔之辈必不能生育,
  受贿赂之人的帐棚必被火吞灭。
  35他们所怀的是毒害,所生的是罪孽,
  肚腹里所预备的是诡诈。”

15

Ê-li-pha cho rằng Gióp tự kết án

1Lời của Ê-li-pha, người xứ Thê-man:
2,3Đã mang danh hiền triết,
Sao lập luận ngu khờ?
Óc ông thật rỗng tuếch
Lòng dạ quá khô khan,
Lời ông toàn luẩn quẩn!
4Sao không sợ Thượng Đế,
Không chiêm ngưỡng Chân Thần?
5Tội lỗi dạy ông nói,
Làm lưỡi ông gian ngoa.
6Miệng ông lên án ông,
Môi ông tự tố cáo.
7Phải chăng ông xuất hiện trước tiên trên mặt đất,
Trước cả khi đồi núi hình thành?
8Ông nghe được huyền vi Tạo Hóa,
Và riêng ông thâu tóm hết khôn ngoan?
9Có chi ông biết mà chúng tôi mù tịt,
Có gì ông hiểu, chúng tôi lại u mê?
10So tuổi tác, so đầu bạc trắng,
Có người đây già hơn quý phụ thân,
11Sao ông coi nhẹ bàn tay Ngài an ủi,
Và lời dịu dàng của Chúa dạy khuyên?
12Vì sao lòng ông bấn loạn
Và mắt ông long sòng sọc?
13Đến nỗi tâm linh ông chống lại Chân Thần,
Và nói lên những lời hằn học.
14Loài người là gì mà được tẩy thanh,
Con người nữ là ai mà trở thành công chính?
15Ngay các thánh cũng không được Ngài tín nhiệm.
Dưới mắt Ngài, bầu trời cũng bẩn nhơ.
16Huống hồ con người ô uế cả tâm thân
Uống gian ác mình như nước lã!
17Ông có nghe thì tôi mới trình bày
Chỉ xin nói những gì tôi chứng kiến,
18Cũng là điều các hiền nhân xác nhận,
Và tổ tiên họ cũng đã lưu truyền
19(Không bao giờ thấp thoáng bóng ngoại nhân,
Trên đất nước các vị này riêng hưởng):
20Kẻ gian ác suốt đời luôn sầu khổ,
Tuổi càng cao càng chồng chất đớn đau.
21Tai thường nghe những tiếng dữ dằn
Giữa cảnh thái bình, bỗng nhiên lâm nạn
22Sợ chỗ tối, cho rằng mình khó thoát
Kẻ cầm gươm sẵn sàng chờ ám hại.
23Lúc nào cũng chạy gạo lang thang,
Cảm biết ngày tăm tối gần kề.
24Khiếp sợ vì đau buồn trong cảnh gian nan
Bị tiến công tư bề thọ địch
25,26Vì kẻ ấy đưa tay ra chống cự,
Mang thuẫn khiên đòi xông đánh Chân Thần.
27Che phủ mặt mình bằng lớp mỡ
Bọc hông mình với tấm mỡ phồng căng
28Nó sinh sống nơi thị thành hoang phế.
Trong nhà tiêu điều chẳng có cư dân,
Nhà chờ đổ sụp thành đống điêu tàn.
29Dù có của, cũng không bền giữ,
Chẳng bao giờ hưởng cảnh giàu sang,
Tài sản dồn chứa, phút chốc tiêu tan.
30Bị lửa đốt tiêu bao chồi lộc,
Chẳng hề thoát được cảnh tối tăm,
Công trình sự nghiệp như mây khói,
Chính bản thân cũng bị Chúa thổi văng
31Kẻ khờ dại, đừng cậy điều hư ảo.
Rốt cuộc lại chỉ là công dã tràng.
32Chưa mãn đời, trời đã báo ứng;
Cành lá chưa xanh, đã úa vàng
33Trái nó rơi rụng như trái nho non,
Hoa tả tơi như hoa ô-liu tan tác.
34Kẻ vô đạo làm gì có hậu tự,
Lều người hối lộ, lửa đốt ra tro.
35Tội ác cưu mang, sinh điều tàn bạo,
Tâm địa đê hèn, bày kế gian manh.