4

Mười hai hòn đá

1 Khi cả dân đã qua khỏi Giô-đanh rồi, Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Giô-suê rằng: 2 Hãy chọn trong dân sự mười hai người, mỗi chi phái một người; 3 rồi truyền lịnh nầy cho các người đó: Hãy lấy mười hai hòn đá tại đây giữa sông Giô-đanh, từ nơi chân những thầy tế lễ đứng vững, rồi đem nó theo, và đặt tại chỗ các ngươi sẽ ngủ ban đêm. 4 Vậy, Giô-suê gọi mười hai người mà mình đã chọn trong dân Y-sơ-ra-ên, mỗi chi phái một người, 5 mà truyền rằng: Hãy đi qua trước hòm của Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi tại giữa sông Giô-đanh, rồi mỗi người, theo số chi phái Y-sơ-ra-ên, phải vác một hòn đá trên vai mình, 6 hầu cho điều đó làm một dấu ở giữa các ngươi. Về sau, khi con cháu các ngươi hỏi rằng: Những hòn đá nầy có nghĩa chi? 7 thì hãy đáp rằng: Ấy là nước sông Giô-đanh đã rẽ ra trước hòm giao ước của Đức Giê-hô-va; khi hòm đi ngang qua sông Giô-đanh; thì nước sông bèn rẽ ra; các hòn đá nầy dùng cho dân Y-sơ-ra-ên làm kỷ niệm đời đời.
8 Vậy, dân Y-sơ-ra-ên làm theo điều Giô-suê đã biểu, bèn lấy mười hai hòn đá ở giữa sông Giô-đanh, theo số chi phái dân Y-sơ-ra-ên, và đem nó theo cùng mình đến chỗ nào phải ngủ ban đêm, rồi đặt tại đó, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Giô-suê. 9 Giô-suê cũng dựng mười hai hòn đá giữa sông Giô-đanh, tại nơi chân những thầy tế lễ khiêng hòm giao ước đã đứng; các hòn đá ấy hãy còn ở đó cho đến ngày nay. 10 Những thầy tế lễ khiêng hòm đều đứng giữa sông Giô-đanh cho đến chừng nào đã làm xong mọi việc mà Đức Giê-hô-va đã dặn biểu Giô-suê truyền lại cho dân sự, theo mạng lịnh mà Môi-se đã truyền cho Giô-suê. Dân sự bèn lật đật đi qua sông. 11 Khi cả dân sự đã đi qua sông rồi, thì hòm của Đức Giê-hô-va, và những thầy tế lễ cũng đi qua trước mặt dân sự. 12 Con cháu Ru-bên, con cháu Gát, và phân nửa chi phái Ma-na-se cầm binh khí đi trước dân Y-sơ-ra-ên, y như Môi-se đã dặn biểu họ. 13 Có chừng bốn muôn người sắm sửa ra trận, đi qua trước mặt Đức Giê-hô-va, đến trong đồng bằng Giê-ri-cô, đặng đánh giặc.
14 Ngày đó, Đức Giê-hô-va khiến Giô-suê được tôn trọng trước mặt cả Y-sơ-ra-ên, và chúng kính sợ người trọn đời người, như đã kính sợ Môi-se vậy.
15 Vả, Đức Giê-hô-va phán cùng Giô-suê rằng: 16 Hãy truyền cho những thầy tế lễ khiêng hòm bảng chứng đi lên khỏi sông Giô-đanh. 17 Giô-suê bèn truyền lịnh cho những thầy tế lễ rằng: Hãy đi lên khỏi Giô-đanh. 18 Khi những thầy tế lễ khiêng hòm giao ước của Đức Giê-hô-va đã lên khỏi giữa sông, và bàn chân họ dở lên đặng bước trên đất khô rồi, thì nước sông Giô-đanh trở lại chỗ cũ, và chảy tràn ra khắp mé như trước.

Dân sự đóng trại tại Ghinh-ganh

19 Ngày mồng mười tháng giêng, dân sự đi lên khỏi sông Giô-đanh, và đóng trại tại Ghinh-ganh, ở cuối phía đông Giê-ri-cô. 20 Giô-suê dựng tại Ghinh-ganh mười hai hòn đá mà dân chúng đã lấy dưới sông Giô-đanh. 21 Đoạn, người nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Về sau, khi con cháu các ngươi hỏi cha mình rằng: Các hòn đá nầy có nghĩa gì? 22 thì các ngươi sẽ dạy con cháu mình mà rằng: Y-sơ-ra-ên đã đi qua sông Giô-đanh trên đất khô, 23 vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã làm cho sông Giô-đanh bày khô trước mặt các ngươi, cho đến chừng nào các ngươi đã qua khỏi, --- y như Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã làm tại Biển Đỏ, khiến cho nó bày khô trước mặt chúng ta, cho đến chừng nào chúng ta đã qua khỏi, 24 hầu cho các dân tộc thế gian biết rằng tay của Đức Giê-hô-va là rất mạnh, và cho các ngươi kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi luôn luôn.

4

Mười hai tảng đá

1Khi toàn thể nhân dân qua khỏi sông, Chúa dạy Giô-suê: 2,3“Con bảo mười hai người được chọn từ mười hai đại tộc lấy đá giữa dòng sông nơi các thầy tế lễ khiêng Rương giao ước đang đứng, mỗi người một tảng, dựng thành một trụ đá tại nơi nhân dân dừng chân đêm nay.” 4-6Giô-suê vâng lời, gọi mười hai người ấy đến, bảo họ: “Trở ra giữa lòng sông nơi Rương giao ước của Chúa dừng lại, mỗi người lấy một tảng đá vác lên vai: mười hai tảng đá tượng trưng cho mười hai đại tộc Y-sơ-ra-ên. Sau này, khi hàng con cháu hỏi đến ý nghĩa của các tảng đá kia, 7đồng bào sẽ kể cho chúng nó nghe việc nước sông Giô-đan ngừng chảy khi Rương giao ước của Chúa đi qua. Như thế các tảng đá ấy sẽ trở nên một đài kỷ niệm của người Y-sơ-ra-ên mãi mãi.” 8Các người ấy vâng lời Giô-suê, lấy mười hai tảng đá từ giữa dòng sông (mỗi đại tộc một tảng) đem đặt tại nơi họ nghỉ chân đêm ấy, theo lời Chúa bảo Giô-suê. 9Giô-suê cũng lấy mười hai tảng đá trên bờ đem xếp giữa lòng sông tại nơi các thầy tế lễ khiêng Rương giao ước dừng lại. Đá ấy vẫn còn cho đến ngày nay. 10Các thầy tế lễ khiêng Rương giao ước tiếp tục đứng giữa lòng sông cho đến khi Giô-suê thi hành xong mọi chỉ thị của Chúa, kể cả những chỉ thị Giô-suê nhận được qua Mai-sen. Vậy nhân dân qua sông một cách vội vàng. 11Khi mọi người đã qua hết, họ đứng nhìn Rương giao ước của Chúa và các thầy tế lễ đi qua.
12,13Người thuộc đại tộc Ru-bên, đại tộc Gát và phân nửa đại tộc Ma-na-se đều mang vũ khí đi tiên phong, như Mai-sen đã bảo họ. Họ gồm chừng bốn mươi ngàn người, dẫn đầu toàn dân ra trận, dưới sự chứng giám của Chúa. Họ kéo vào đồng bằng Giê-ri-cô. 14Vậy, hôm ấy Chúa đã làm cho Giô-suê được toàn dân kính phục. Cũng như Mai-sen, Giô-suê suốt đời được nhân dân kính phục.
15-17Giô-suê vâng lời Chúa ra lệnh cho các thầy tế lễ khiêng Rương giao ước lên khỏi sông Giô-đan. 18Vừa lúc các thầy tế lễ bước lên khỏi nước, sông Giô-đan lại tiếp tục chảy tràn khắp bờ như trước.
19Nhân dân Y-sơ-ra-ên sang sông vào ngày mồng mười tháng giêng. Họ đóng trại tại Ghinh-ganh, một địa điểm phía đông thành Giê-ri-cô. 20Đấy là nơi Giô-suê xếp mười hai tảng đá đem từ giữa sông Giô-đan lên. 21Ông nhắc lại với mọi người: “Về sau, khi con cháu chúng ta muốn biết ý nghĩa của trụ đá này, 22chúng ta sẽ kể cho chúng nghe mọi việc 'qua sông trên đất cạn' của nhân dân ta. 23Thượng Đế Hằng Hữu của ta đã làm cho một khúc sông Giô-đan cạn ráo để ta đi qua, cũng giống như lúc Y-sơ-ra-ên vượt Biển Đỏ, 24Những việc này nhằm khiến các dân tộc khác thấy quyền lực phi thường của Chúa, đồng thời làm cho người Y-sơ-ra-ên suy tôn Ngài mãi mãi.”