29

Đa-vít bị đuổi khỏi đạo binh Phi-li-tin

1 Dân Phi-li-tin nhóm hiệp hết thảy các đạo quân tại A-phéc, còn dân Y-sơ-ra-ên đóng trại gần suối Gít-rê-ên. 2 Các quan trưởng dân Phi-li-tin và đạo quân kéo ra trước từng trăm từng ngàn; còn Đa-vít và những kẻ theo người đi hậu tập với A-kích. 3 Bấy giờ, các quan trưởng dân Phi-li-tin nói rằng: Những người Hê-bơ-rơ đó là ai? A-kích đáp rằng: Ấy là Đa-vít, tôi tớ của Sau-lơ, vua Y-sơ-ra-ên, ở với ta đã lâu ngày chầy năm. Từ ngày người sang nơi chúng ta cho đến bây giờ, ta chẳng thấy lỗi gì nơi người. 4 Các quan trưởng Phi-li-tin nổi giận, nói với A-kích rằng: Hãy đuổi người nầy trở về chỗ ông đã lập hắn, chớ cho hắn đi đánh giặc với chúng ta, e trong lúc chiến đấu, hắn trở lòng nghịch chúng ta chăng; vì hắn làm thế nào cho được hòa cùng chủ mình, há chẳng phải nhờ những thủ cấp của chúng ta sao? 5 Há chẳng phải về Đa-vít nầy mà người nữ hát trong cuộc nhảy múa rằng:
 Sau-lơ giết hàng ngàn,
 Còn Đa-vít giết hàng vạn?
6 Vậy, A-kích gọi Đa-vít mà nói rằng: Ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống mà thề, ngươi vốn là một người ngay thẳng, ta thích ngươi vào ra trong trại quân với ta, vì từ ngày ngươi đến cùng ta cho tới ngày nay, ta chẳng tìm thấy nơi ngươi điều chi đáng trách. Nhưng ngươi không đẹp lòng các quan trưởng. 7 Vậy bây giờ, hãy lui về và đi bình an, hầu cho khỏi mất lòng các quan trưởng Phi-li-tin.
8 Đa-vít nói với A-kích rằng: Tôi có làm điều gì, và từ khi tôi ở gần vua đến ngày nay, vua có tìm thấy điều chi nên quở trách nơi tôi tớ vua, mà tôi không được đi đánh quân thù nghịch của chúa tôi, là vua? 9 A-kích đáp với Đa-vít rằng: Ta biết điều đó, ngươi vốn đẹp lòng ta như một thiên sứ của Đức Chúa Trời. Nhưng các quan trưởng Phi-li-tin có nói: Hắn sẽ không lên đánh trận cùng chúng ta. 10 Ấy vậy, ngươi và những đầy tớ của chủ ngươi đã đến cùng ngươi, hãy dậy sớm; phải, hãy dậy sớm, và vừa khi trời sáng, hãy đi đi. 11 Vậy, Đa-vít và các kẻ theo người dậy sớm, để vừa sáng mai đi trở về trong xứ dân Phi-li-tin; còn dân Phi-li-tin đi lên Gít-rê-ên.

29

非利士人拒絕大衛

1非利士人聚集他們所有的軍隊到亞弗以色列人在耶斯列的泉旁安營。 2非利士人的領袖各率隊伍,或百或千的前進;大衛和他的人同亞吉跟在後邊前進。 3非利士人的領袖說:「這些希伯來人在這裏做甚麼呢?」亞吉非利士人的領袖說:「這不是以色列掃羅的臣僕大衛嗎?他在我這裏有些年日了。自從他投降直到今日,我未曾見他有甚麼過錯。」 4非利士人的領袖向亞吉發怒,對他說:「叫這人回去!叫他回到你指派他的地方去,不可讓他同我們出征,免得他在陣上反成為我們的敵人。他用甚麼與他主人復和呢?豈不是用我們這些人的首級嗎? 5有人跳舞唱和說:
  『掃羅殺死千千,
  大衛殺死萬萬』,
不就是這個大衛嗎?」
6亞吉大衛來,對他說:「我指着永生的耶和華起誓,你是個正直人。你隨我在軍中出入,我也很滿意。自從你投奔我到如今,我未曾看見你有甚麼過失,但是眾領袖看你不順眼。 7現在你平平安安地回去,不要做非利士人領袖眼中看為惡的事。」 8大衛亞吉說:「但我做了甚麼呢?自從僕人到你面前,直到今日,你查出我有甚麼過錯,使我不去攻擊我主我王的仇敵呢?」 9亞吉回答大衛說:「我知道你在我眼中是好人,如同上帝的使者一樣,只是非利士人的領袖說:『這人不可同我們上戰場。』 10現在,你和跟隨你來的,就是你主人的僕人,清晨要早早起來,回到我所指派你的地方去,不要把中傷的話放在心上,因為你在我面前很好。你們清晨早早起來,天一亮就回去吧!」 11於是大衛和他的人清晨早早起來,回到非利士人的地去。非利士人也上耶斯列去了。