Sa-lô-môn thờ hình tượng, bị Đức Chúa Trời nổi giận. – Sa-lô-môn qua đời
1 Ngoài con gái của Pha-ra-ôn, vua Sa-lô-môn lại còn thương mến nhiều người nữ của dân ngoại: tức là người nữ Mô-áp, Am-môn, Ê-đôm, Si-đôn, và Hê-tít.⚓2 Chúng nó thuộc về các dân tộc mà Đức Giê-hô-va có phán với dân Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi và chúng nó chớ đi lại giao thông với nhau; vì chúng nó hẳn sẽ quyến dụ lòng các ngươi hướng theo các thần chúng nó. Sa-lô-môn tríu mến những người nữ ấy.⚓3 Người có bảy trăm hoàng hậu, và ba trăm cung nữ; chúng nó bèn làm cho người trở lòng. 4 Trong buổi già yếu, các hoàng hậu của Sa-lô-môn dụ lòng người đi theo các thần khác: Đối cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, lòng người chẳng trọn lành như thể lòng của Đa-vít, là cha người. 5 Vì Sa-lô-môn cúng thờ Át-tạt-tê, nữ thần của dân Si-đôn, và thần Minh-côm⚓, là thần đáng gớm ghiếc của dân Am-môn. 6 Như vậy, Sa-lô-môn làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, chẳng vâng theo Đức Giê-hô-va cách trọn lành như Đa-vít, cha người, đã làm. 7 Bấy giờ, Sa-lô-môn lại xây cất tại trên núi đối ngang Giê-ru-sa-lem, một nơi cao cho Kê-móc, vật đáng gớm ghiếc của dân Mô-áp, và cho Mo-lóc, vật đáng gớm ghiếc của dân Am-môn. 8 Vua cũng làm như vậy cho hết thảy các hoàng hậu ngoại của mình, xông hương và tế lễ cho thần của chúng nó. 9 Đức Giê-hô-va nổi giận cùng Sa-lô-môn, bởi vì lòng người trở bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng đã hai lần hiện đến cùng người, 10 phán bảo người rằng chớ theo các thần khác; nhưng người không vâng theo lịnh của Đức Giê-hô-va. 11 Đức Giê-hô-va phán với Sa-lô-môn rằng: Bởi vì ngươi đã làm điều nầy, không giữ giao ước và luật pháp ta truyền cho ngươi, nên ta chắc sẽ đoạt lấy nước khỏi ngươi, cho kẻ tôi tớ ngươi. 12 Song vì cớ Đa-vít, cha ngươi, ta sẽ chẳng làm điều đó trong đời ngươi. Ta sẽ đoạt lấy nước khỏi tay con trai ngươi. 13 Lại ta chẳng đoạt lấy cả nước khỏi nó; song vì cớ Đa-vít, đầy tớ ta, và vì cớ Giê-ru-sa-lem mà ta đã chọn, ta sẽ để lại một chi phái cho con trai ngươi. 14 Vậy, Đức Giê-hô-va khiến dấy lên một kẻ thù nghịch cùng Sa-lô-môn, là Ha-đát, người Ê-đôm, vốn dòng dõi vua Ê-đôm. 15 Vả, trong lúc Đa-vít đánh dẹp Ê-đôm, thì Giô-áp là tổng binh, đi lên chôn các kẻ thác, và giết hết thảy người nam trong Ê-đôm. 16 Giô-áp và cả Y-sơ-ra-ên ở lại đó sáu tháng, cho đến khi người đã giết hết thảy người nam trong Ê-đôm. 17 Lúc bấy giờ, Ha-đát chạy trốn cùng mấy người Ê-đôm, là tôi tớ của cha người, đặng đến ở Ê-díp-tô; Ha-đát hãy còn thơ ấu. 18 Chúng đi từ Ma-đi-an đến Pha-ran; đoạn bắt mấy người Pha-ran theo mình mà đi đến Ê-díp-tô, ra mắt Pha-ra-ôn, vua xứ Ê-díp-tô. Vua cấp cho Ha-đát nhà ở, lương thực và đất ruộng. 19 Ha-đát được ơn nhiều trước mặt Pha-ra-ôn; vua bèn gả em vợ mình cho người, tức là em của hoàng hậu Tác-bê-ne. 20 Em của Tác-bê-ne sanh cho Ha-đát một con trai tên là Ghê-nu-bát; Tác-bê-ne dứt sữa nó tại trong đền Pha-ra-ôn. Như vậy, Ghê-nu-bát ở tại trong đền Pha-ra-ôn, giữa các con trai của vua. 21 Khi Ha-đát ở Ê-díp-tô hay rằng Đa-vít đã an giấc cùng các tổ tiên người, và Giô-áp, quan tổng binh, đã thác, thì người tâu cùng Pha-ra-ôn rằng: Xin hãy để cho tôi đi trở về trong xứ tôi. 22 Pha-ra-ôn đáp với người rằng: Ngươi ở nơi ta có thiếu gì sao, nên ao ước trở về trong xứ mình như vậy? Người thưa rằng: Chẳng thiếu chi. Dầu vậy, xin cho tôi đi. 23 Đức Chúa Trời lại khiến dấy lên một kẻ thù nghịch khác, là Rê-xôn, con trai Ê-li-gia-đa, đã chạy trốn khỏi chúa mình là Ha-đa-rê-xe, vua Xô-ba. 24 Khi Đa-vít giết quân vua Xô-ba, thì người ấy nhóm người ta chung quanh mình, và làm đầu bọn đó, đi đến thành Đa-mách, bèn ở tại đó, và quản trị thành ấy. 25 Rê-xôn làm kẻ cừu địch cùng Y-sơ-ra-ên trọn đời Sa-lô-môn, ngoài ra sự hại mà Ha-đát đã làm; người cai trị nước Sy-ri, và ghen ghét Y-sơ-ra-ên. 26 Giê-rô-bô-am, con trai của Nê-bát, người Ép-ra-im, ở đất Xê-rê-đa, là tôi tớ của Sa-lô-môn, cũng dấy nghịch với người. Mẹ người góa bụa, tên là Xê-ru-ha. 27 Nầy là duyên cớ mà người phản nghịch với vua: Sa-lô-môn xây cất Mi-lô, lấp vá lại nơi hư lủng của thành Đa-vít, là cha người. 28 Vả, Giê-rô-bô-am là một người mạnh dạn và tài năng; Sa-lô-môn thấy người tuổi trẻ có tài nghề, bèn đặt người làm đầu xâu cho cả nhà Giô-sép. 29 Xảy trong lúc đó, Giê-rô-bô-am ở Giê-ru-sa-lem đi ra, gặp tiên tri A-hi-gia ở Si-lô tại giữa đường, mặc cái áo tơi mới. Chỉ có hai người ở ngoài đồng mà thôi. 30 A-hi-gia bèn nắm áo mới người mặc trong mình mà xé ra làm mười hai miếng. 31 Đoạn, người nói với Giê-rô-bô-am rằng: Hãy lấy mười miếng về phần ngươi, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên có phán như vậy: Kìa, ta sẽ đoạt lấy nước khỏi tay Sa-lô-môn và trao cho ngươi mười chi phái của nước ấy. 32 Nhưng vì cớ Đa-vít, kẻ tôi tớ ta, và vì cớ Giê-ru-sa-lem, thành ta đã chọn giữa các chi phái Y-sơ-ra-ên, nên sẽ có một chi phái cứ ở trung tín cùng người. 33 Ấy, bởi vì chúng nó đã từ bỏ ta, đi thờ lạy Át-tạt-tê, nữ thần của dân Si-đôn, Kê-mốt, thần xứ Mô-áp, và Minh-côm, thần của dân Am-môn. Chúng nó không đi theo các đường lối ta, đặng làm điều ngay thẳng tại trước mặt ta, và cũng chẳng giữ luật lệ và điều răn ta, y như Đa-vít, cha của Sa-lô-môn, đã làm. 34 Nhưng ta sẽ chẳng cất lấy cả nước khỏi tay Sa-lô-môn; song vì Đa-vít, kẻ tôi tớ ta, ta đã chọn, ta sẽ lập người làm vua trọn đời người sống, bởi vì Đa-vít đã giữ các điều răn và luật lệ ta. 35 Nhưng ta sẽ đoạt lấy nước khỏi tay con trai người, mà trao cho ngươi mười chi phái. 36 Ta sẽ để lại một chi phái cho con trai người, để cho tại Giê-ru-sa-lem, thành ta đã chọn đặng đặt danh ta ở đó, Đa-vít, kẻ tôi tớ ta, hằng có một ngọn đèn trước mặt ta luôn luôn. 37 Vậy, ta sẽ chọn ngươi và lập làm vua Y-sơ-ra-ên; ngươi sẽ cai trị theo ý muốn lòng ngươi. 38 Và, nếu ngươi vâng theo lịnh ta, đi trong các đường lối ta, làm điều thiện trước mặt ta, giữ gìn luật lệ và điều răn ta, y như Đa-vít, tôi tớ ta, đã làm, thì ta sẽ ở cùng ngươi, 39 lập cho ngươi một nhà vững chắc, y như ta đã lập cho Đa-vít, và ta sẽ ban Y-sơ-ra-ên cho ngươi. Như vậy, ta sẽ làm sỉ nhục dòng dõi Đa-vít, nhưng chẳng phải đời đời. 40 Sa-lô-môn tìm thế giết Giê-rô-bô-am; nhưng Giê-rô-bô-am chạy trốn qua Ê-díp-tô; đến cùng Si-sắc, vua Ê-díp-tô; rồi người ở tại Ê-díp-tô cho đến chừng Sa-lô-môn băng hà. 41 Còn các điều khác về chuyện Sa-lô-môn, mọi việc người, sự khôn ngoan của người, thảy đều đã chép trong sách hành trạng của Sa-lô-môn. 42 Sa-lô-môn ở Giê-ru-sa-lem cai trị trên cả Y-sơ-ra-ên trong bốn mươi năm. 43 Đoạn, Sa-lô-môn an giấc cùng các tổ phụ người, và được chôn trong thành Đa-vít, cha người. Rô-bô-am, con trai người, cai trị thế cho người.
11
Solomôn Đuaĭ Tui Yang Ƀing Bơnai Ñu
1Pơtao Solomôn khăp kơ lu ƀing đah kơmơi tuai. Rơngiao kơ bơnai ñu, jing ană đah kơmơi Pharaoh, ñu pơdŏ hăng ƀing đah kơmơi mơnuih Môab, mơnuih Ammôn, mơnuih Edôm, mơnuih Sidôn laih anŭn mơnuih Hit. 2Ƀing đah kơmơi anŭn jing ƀing lŏm kơ kơnung djuai Yahweh hơmâo pơtă laih kơ ƀing Israel tui anai, “Ƀing gih anăm pơdŏ hăng ƀing đah kơmơi gơñu ôh, sĭt yuakơ ƀing gơñu či pơwir hĭ pran jua gih nao kơkuh pơpŭ kơ ƀing yang rơba̱ng gơñu yơh.”⚓ Wơ̆t tơdah tui anŭn, pơtao Solomôn ăt khăp hăng ƀu-eng ôh kơ ƀing gơñu. 3Ñu hơmâo tơjuh-rơtuh⚓ čô bơnai-hơbia laih anŭn klâo-rơtuh⚓ čô bơnai hle̱, laih anŭn ƀing bơnai ñu anŭn yơh dui ba ngă kơ ñu jrôk hĭ jơlan mơ̆ng Yahweh. 4Tơdang Solomôn ƀrư̆ tha laih, ƀing bơnai ñu pơwir hĭ pran jua ñu pơ ƀing yang rơba̱ng laih anŭn pran jua ñu ƀu dŏ tŏng ten hlo̱m ƀo̱m hăng Yahweh Ơi Adai ñu ôh. Sĭt pran jua ñu ƀu hrup hăng pran jua ama ñu Dawid hơmâo hlâo adih ôh. 5Ñu đuaĭ tui yang HʼAstôret, jing yang đah kơmơi, mơ̆ng ƀing mơnuih Sidôn laih anŭn yang Môlek jing yang hơƀak drak⚓ mơ̆ng ƀing mơnuih Ammôn. 6Tui anŭn yơh, Solomôn ngă laih tơlơi sat ƀai ƀơi anăp Yahweh. Ñu ƀu đuaĭ tui Yahweh hlo̱m ƀo̱m kar hăng ama ñu Dawid hơmâo kơkuh pơpŭ hlâo adih ôh. 7Ƀơi sa boh anih bŏl čư̆⚓ gah ngŏ̱ kơ plei Yerusalaim, Solomôn pơdơ̆ng đĭ sa anih kơkuh pơpŭ kơ yang Kemôs, jing yang hơƀak drak mơ̆ng ƀing mơnuih Môab, laih anŭn sa anih kơkuh pơpŭ dơ̆ng kơ yang Môlek, jing yang hơƀak drak mơ̆ng mơnuih Ammôn. 8Ñu ăt ngă hrup hăng anŭn mơ̆n brơi kơ abih bang ƀing bơnai tuai ñu, jing ƀing čuh gơnam ƀâo mơngưi laih anŭn pơyơr khul gơnam ngă yang kơ ƀing yang rơba̱ng gơñu. 9Yahweh hil kơ Solomôn yuakơ pran jua ñu hơmâo wir đuaĭ ataih hĭ laih mơ̆ng Yahweh, jing Ơi Adai ƀing Israel anŭn, jing Pô hơmâo pơƀuh rai laih hăng Solomôn dua wơ̆t hlâo adih. 10Wơ̆t tơdah Yahweh hơmâo khă laih Solomôn ƀu dưi đuaĭ tui ƀing yang rơba̱ng ôh, samơ̆ Solomôn ƀu djă̱ pioh tơlơi Yahweh pơđar anŭn ôh. 11Tui anŭn yơh, Yahweh pơhiăp kơ ñu tui anai, “Yuakơ ih pơmĭn laih ngă tui hăng tơlơi ih pô kiăng laih anŭn ih ƀu djă̱ pioh ôh tơlơi pơgop Kâo laih anŭn tơlơi pơtă pơtăn Kâo, jing tơlơi Kâo pơđar laih kơ ih, tui anŭn Kâo či mă pơđuaĭ hĭ tơlơi dưi git gai ƀing Israel mơ̆ng ih laih anŭn jao hĭ kơ sa čô amăng ƀing khua moa ih yơh. 12Samơ̆ yuakơ tơhơnal tơlơi Dawid ama ih anŭn, Kâo ƀu či ngă ôh tơlơi anai amăng rơnŭk ih dŏ hơdip. Kâo či mă pơđuaĭ hĭ lŏn čar mơ̆ng tơngan tơlơi dưi ană đah rơkơi ih tơdang ñu jing hĭ pơtao yơh. 13Kâo ƀu či mă pơđuaĭ hĭ abih tơlơi git gai wai lăng mơ̆ng tơngan ñu ôh, samơ̆ Kâo či brơi kơ ñu tơlơi git gai sa kơnung djuai yuakơ tơhơnal tơlơi ding kơna Kâo Dawid laih anŭn yuakơ tơhơnal tơlơi plei Yerusalaim, jing anih Kâo hơmâo ruah mă laih jing hĭ anih Kâo pô.”