7

Cung hiến đền thờ cho Chúa

1Khi Sô-lô-môn cầu nguyện xong thì lửa từ trời loè xuống thiêu đốt các của lễ thiêu và các sinh tế. Sự vinh hiển của Thượng Đế đầy dẫy đền thờ. 2Các thầy tế lễ không thể vào đền thờ CHÚA được vì vinh hiển CHÚA đầy dẫy trong đó. 3Khi toàn dân Ít-ra-en thấy lửa loè ra từ trời cùng vinh hiển CHÚA ngự trên đền thờ thì họ liền sấp mặt xuống đất bái lạy Thượng Đế và thưa rằng,
  “Ngài thật nhân từ;
   tình yêu Ngài còn đến đời đời.”
4Rồi vua Sô-lô-môn cùng toàn dân dâng sinh tế cho CHÚA. 5Vua Sô-lô-môn dâng 22.000 con bò và 120.000 con chiên. Vậy vua và toàn dân cung hiến đền thờ cho Thượng Đế. 6Các thầy tế lễ sẵn sàng thi hành nhiệm vụ. Các người Lê-vi cũng đứng bên các nhạc cụ mà vua Đa-vít đã làm cùng với nhạc để ca ngợi CHÚA. Các thầy tế lễ và người Lê-vi đồng nói rằng, “Hãy ca tụng CHÚA vì tình yêu Ngài còn đời đời.” Các thầy tế lễ đứng đối diện người Lê-vi, thổi kèn, còn toàn dân Ít-ra-en thì đứng.
7Sô-lô-môn biệt riêng ra thánh phần giữa của sân trước đền thờ CHÚA. Tại đó ông dâng của lễ thiêu và mỡ của lễ thân hữu. Ông dâng các của lễ đó trong sân trước vì bàn thờ bằng đồng mà ông đã làm không đủ chỗ chứa các của lễ thiêu, của lễ chay, và mỡ.
8Sô-lô-môn cùng toàn dân kỷ niệm lễ trong bảy ngày. Có rất đông người đến từ nơi rất xa như Lê-bô Ha-mát và suối Ai-cập. 9Trong bảy ngày họ kỷ niệm lễ cung hiến bàn thờ để thờ phụng Thượng Đế. Rồi họ kỷ niệm lễ trong bảy ngày. Đến ngày thứ tám họ có buổi họp chung. 10Vào ngày thứ hai mươi ba tháng bảy thì Sô-lô-môn cho dân chúng về, mọi người đều hớn hở. Họ vui mừng vì CHÚA đã tỏ lòng nhân từ cùng Đa-vít, Sô-lô-môn, và dân Ít-ra-en của Ngài.

Chúa hiện ra cùng Sô-lô-môn

11Sô-lô-môn hoàn tất đền thờ của CHÚA và cung điện của ông. Ông thành công trong mọi việc đã hoạch định cho đền thờ CHÚA và cung điện mình. 12Sau đó CHÚA hiện ra cùng Sô-lô-môn trong ban đêm và bảo ông rằng, “Ta đã nghe lời cầu nguyện ngươi và ta đã chọn nơi nầy riêng cho ta để làm đền thờ dâng sinh tế. 13Ta có thể ngăn trời mưa xuống hay sai cào cào tàn phá xứ. Ta cũng có thể sai bệnh tật đến trên dân ta. 14Nhưng nếu dân ta là dân được gọi bằng danh ta ăn năn việc làm của họ, nếu họ khẩn nguyện và vâng lời ta, ngưng các hành vi gian ác của họ thì ta sẽ từ trời nghe họ. Ta sẽ tha tội cho họ và chữa lành cho xứ. 15Mắt ta sẽ nhìn, tai ta sẽ mở để nghe lời cầu nguyện nơi nầy. 16Ta đã chọn đền thờ nầy và thánh hoá nó. Đó là nơi ta sẽ được sùng bái đời đời. Thật vậy, ta sẽ luôn luôn trông chừng nó và yêu thích nó. 17Nhưng ngươi phải phục vụ ta như Đa-vít, cha ngươi. Ngươi phải vâng theo mọi mệnh lệnh ta, giữ luật lệ và qui tắc của ta. 18Nếu ngươi làm như thế, ta sẽ củng cố nước ngươi. Đây là giao ước ta đã lập với Đa-vít, cha ngươi, ‘Trong gia đình ngươi sẽ luôn luôn có người trị vì trên Ít-ra-en.’
19Nhưng ngươi phải theo ta, vâng giữ các luật lệ và mệnh lệnh ta truyền cho ngươi. Ngươi không được phục vụ và thờ phụng các thần khác. 20Nếu không ta sẽ kéo Ít-ra-en ra khỏi xứ ta, xứ mà ta ban cho họ, ta sẽ rời bỏ đền thờ nầy là thành ta đã biệt ra thánh. Các dân sẽ chế diễu và bêu xấu nó. 21Đền thờ nầy hiện được tôn kính nhưng lúc đó người qua kẻ lại sẽ sửng sốt. Họ sẽ hỏi, ‘Tại sao CHÚA làm chuyện kinh khủng cho đất và đền thờ nầy?’ 22Người ta sẽ trả lời, ‘Đó tại vì họ lìa bỏ CHÚA, Thượng Đế của tổ tiên mình, Đấng đã mang họ ra khỏi Ai-cập. Họ đi theo các thần khác và phục vụ các thần đó, bởi vậy cho nên Ngài giáng thảm hoạ nầy trên họ.’”

7

Lửa trời thiêu các sinh tế

1Khi Sa-lô-môn cầu nguyện xong, lửa từ trời đổ xuống thiêu đốt các sinh tế. Vinh quang của Chúa Hằng Hữu đầy dẫy Đền thờ, 2đến nỗi các thầy tế lễ không vào Đền thờ được vì vinh quang ấy. 3Tất cả nhân dân Y-sơ-ra-ên đều ngắm nhìn quang cảnh lửa đổ xuống và vinh quang Chúa đầy dẫy Đền thờ. Họ úp mặt xuống đất trên nền lát đá, thờ phượng Chúa Hằng Hữu và cảm tạ Ngài: "Vì Chúa là Đấng nhân từ, vì lòng thương xót Ngài còn đời đời."
4Vua và toàn dân đều dâng tế lễ trước mặt Chúa. 5Sa-lô-môn bắt trong bầy súc vật mình dâng cho Chúa 22.000 bò và 120.000 cừu. Rồi toàn dân đều khánh thành Đền thờ. 6Các thầy tế lễ đều chu toàn bổn phận, mỗi người trong địa vị mình. Các nhạc công người Lê-vi cử nhạc ca ngợi Chúa, dùng các nhạc khí Đa-vít đã chế tạo để thờ phượng, cảm tạ Chúa. Họ hòa tấu bài: 'Lòng thương xót Ngài còn đến đời đời!' Khi các thầy tế lễ thổi kèn, hội chúng đều đứng. 7Sa-lô-môn biệt ra thánh khoảng giữa sân trước Đền thờ, vì đó là nơi vua đã dâng các tế lễ chay và mỡ tế lễ bình an. Còn bàn thờ đồng — được Sa-lô-môn chế tạo để dâng tế lễ thiêu và các lễ vật khác - không thể nào dâng kịp số sinh tế quá nhiều.
8Sa-lô-môn cùng nhân dân Y-sơ-ra-ên cử hành lễ suốt bảy ngày (đây là một đoàn dân vô cùng đông đảo từ khắp đất nước về dự lễ ). 9Ngày thứ tám, họ làm lễ bế mạc. 10Ngày 23 tháng 7, Sa-lô-môn giải tán hội chúng cho họ về nhà. Lòng mọi người đều hân hoan sung sướng vì sự nhân từ Chúa đối với Đa-vít, Sa-lô-môn và nhân dân Y-sơ-ra-ên.
11Sa-lô-môn hoàn thành cuộc kiến thiết Đền thờ và cung điện. Bất cứ chương trình nào vua định thực hiện trong Đền thờ hoặc cung điện đều thành công mỹ mãn.

Chúa phán dạy Sa-lô-môn

12Một đêm, Chúa Hằng Hữu hiện ra gặp Sa-lô-môn và phán dạy: "Ta đã nghe lời cầu nguyện con và đã chọn nơi này cho Ta làm nhà dâng sinh tế. 13Nếu Ta đóng các tầng trời, không cho mưa sa xuống, nếu Ta truyền cho cào cào phá hại đất đai, nếu Ta giáng bệnh dịch giữa dân Ta, 14và dân Ta - tức là dân được gọi bằng danh Ta - hạ mình xuống, cầu nguyện, tìm kiếm mặt Ta, lìa bỏ con đường gian ác, khi ấy từ trên trời Ta sẽ lắng nghe, tha thứ tội lỗi họ và chữa lành đất nước họ. 15Bây giờ, mắt Ta sẽ đoái xem, tai Ta sẽ lắng nghe lời cầu nguyện tại nơi này. 16Bây giờ, Ta đã chọn và thánh hóa nhà này cho Danh ta ngự đời đời. Phải, mắt Ta và lòng Ta sẽ chú vào đó mãi mãi. 17Còn con, nếu con bước đi trước mặt Ta như Đa-vít, cha con, làm theo tất cả những điều Ta truyền bảo con, giữ gìn các giới răn và điều luật của Ta, 18thì Ta sẽ lập vững ngôi con trên đất nước này, như Ta đã giao ước với cha con là Đa-vít: 'Con sẽ không bao giờ thiếu người ngồi trên ngai Y-sơ-ra-ên.' 19Nhưng nếu con xoay lại, lìa bỏ giới răn, mệnh lệnh Ta đã đặt trước mặt con, nếu các con đi thờ lạy và phụng sự các thần khác, 20Ta sẽ bứng các con ra khỏi đất nước mà Ta đã ban cho các con. Còn ngôi nhà này dù đã thánh hóa cho Danh Ta, Ta cũng sẽ vứt bỏ cho khuất mắt, làm cho nó thành một đề tài chế giễu trong các câu ca dao tục ngữ của các dân tộc. 21Ngôi nhà này dù cất trên núi cao cũng sẽ sụp đổ, đến nỗi ai đi ngang cũng đều kinh ngạc, nhún vai tự hỏi: Tại sao Chúa Hằng Hữu để cho đất nước này và Đền thờ này bị phá hoại như thế?' 22Rồi họ sẽ tìm được câu giải đáp: 'Vì dân này đã lìa bỏ Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của tổ phụ họ - là Đấng đã đem họ ra khỏi Ai-cập và đeo đuổi các thần khác, quỳ lạy và phụng sự các thần ấy, nên Chúa giáng các tai họa này trên dân ấy!"