20

Hezekiah’s Life Extended

1In those days Hezekiah was sick and near death. And Isaiah the prophet, the son of Amoz, went to him and said to him, “Thus says the Lord: ‘Set your house in order, for you shall die, and not live.’ ”
2Then he turned his face toward the wall, and prayed to the Lord, saying, 3“Remember now, O Lord, I pray, how I have walked before You in truth and with a loyal heart, and have done what was good in Your sight.” And Hezekiah wept bitterly.
4And it happened, before Isaiah had gone out into the middle court, that the word of the Lord came to him, saying, 5“Return and tell Hezekiah the leader of My people, ‘Thus says the Lord, the God of David your father: “I have heard your prayer, I have seen your tears; surely I will heal you. On the third day you shall go up to the house of the Lord. 6And I will add to your days fifteen years. I will deliver you and this city from the hand of the king of Assyria; and I will defend this city for My own sake, and for the sake of My servant David.” ’ ”
7Then Isaiah said, “Take a lump of figs.” So they took and laid it on the boil, and he recovered.
8And Hezekiah said to Isaiah, “What is the sign that the Lord will heal me, and that I shall go up to the house of the Lord the third day?”
9Then Isaiah said, “This is the sign to you from the Lord, that the Lord will do the thing which He has spoken: shall the shadow go forward ten degrees or go backward ten degrees?”
10And Hezekiah answered, “It is an easy thing for the shadow to go down ten degrees; no, but let the shadow go backward ten degrees.”
11So Isaiah the prophet cried out to the Lord, and He brought the shadow ten degrees backward, by which it had gone down on the sundial of Ahaz.

The Babylonian Envoys

12At that time Berodach-Baladan the son of Baladan, king of Babylon, sent letters and a present to Hezekiah, for he heard that Hezekiah had been sick. 13And Hezekiah was attentive to them, and showed them all the house of his treasures—the silver and gold, the spices and precious ointment, and all his armory—all that was found among his treasures. There was nothing in his house or in all his dominion that Hezekiah did not show them.
14Then Isaiah the prophet went to King Hezekiah, and said to him, “What did these men say, and from where did they come to you?”
 So Hezekiah said, “They came from a far country, from Babylon.”
15And he said, “What have they seen in your house?”
 So Hezekiah answered, “They have seen all that is in my house; there is nothing among my treasures that I have not shown them.”
16Then Isaiah said to Hezekiah, “Hear the word of the Lord: 17‘Behold, the days are coming when all that is in your house, and what your fathers have accumulated until this day, shall be carried to Babylon; nothing shall be left,’ says the Lord. 18‘And they shall take away some of your sons who will descend from you, whom you will beget; and they shall be eunuchs in the palace of the king of Babylon.’ ”
19So Hezekiah said to Isaiah, “The word of the Lord which you have spoken is good!” For he said, “Will there not be peace and truth at least in my days?”

Death of Hezekiah

20Now the rest of the acts of Hezekiah—all his might, and how he made a pool and a tunnel and brought water into the city—are they not written in the book of the chronicles of the kings of Judah? 21So Hezekiah rested with his fathers. Then Manasseh his son reigned in his place.

20

Ê-xê-chia Bị Bịnh

1Trong những ngày ấy, Ê-xê-chia bị bịnh và gần chết. Tiên tri I-sa, con trai A-mốt, đến thăm vua và nói: “CHÚA phán rằng: Hãy sắp đặt việc nhà của ngươi, vì ngươi sẽ qua đời. Ngươi sẽ không qua khỏi cơn bịnh nầy đâu.”
2Nhưng Ê-xê-chia xây mặt vào tường và cầu nguyện với CHÚA: 3“Lạy CHÚA, con cầu khẩn Ngài, xin nhớ đến con, thể nào con đã bước đi cách trung tín và hết lòng trước mặt Ngài, và con đã làm những gì đẹp lòng Ngài.” Rồi Ê-xê-chia khóc lóc thảm thiết.
4Khi tiên tri I-sa ra đi chưa tới giữa sân thì có lời của CHÚA đến với ông: 5“Hãy trở lại và nói với Ê-xê-chia, thủ lãnh của dân Ta rằng: CHÚA là Đức Chúa Trời của Đa-vít, tổ phụ ngươi, phán rằng: Ta có nghe lời cầu nguyện ngươi. Ta có thấy nước mắt ngươi. Quả thật, Ta sẽ chữa lành ngươi. Ngày thứ ba ngươi sẽ đi lên đền thờ CHÚA được. 6Ta sẽ cho ngươi sống thêm mười lăm năm nữa. Ta sẽ giải cứu ngươi và thành nầy khỏi tay vua A-si-ri. Ta sẽ bảo vệ thành nầy vì cớ Ta và vì Đa-vít, tôi tớ Ta.”
7Rồi tiên tri I-sa bảo: “Hãy đem cho tôi một cái bánh làm bằng trái vả. Hãy đắp nó lên chỗ ung độc, thì vua sẽ được lành.”
8Ê-xê-chia nói với tiên tri I-sa: “Nhờ dấu hiệu nào mà ta biết rằng CHÚA sẽ chữa lành ta và ngày thứ ba ta có thể đi lên đền thờ CHÚA được?”
9Tiên tri I-sa đáp: “Đây là dấu hiệu của CHÚA ban cho vua, rằng Chúa sẽ làm điều Ngài đã hứa. Vua muốn thấy bóng mặt trời ngã tới thêm mười độ hay ngã lui đi mười độ?”
10Ê-xê-chia đáp: “Bóng ngã tới thêm mười độ là chuyện thường; vậy xin hãy cho bóng ngã lui đi mười độ.”
11Tiên tri I-sa kêu cầu với CHÚA, và Ngài khiến bóng mặt trời chiếu trên các bậc thang vua A-cha đã xây ngã lui đi mười độ.

Tiếp Sứ Giả Từ Ba-by-lôn

12Khi ấy, vua Mê-rô-đác Ba-la-đan, con trai của Ba-la-đan, ở Ba-by-lôn có sai các sứ giả đem thư và quà đến biếu Ê-xê-chia, vì vua có nghe Ê-xê-chia bị bịnh. 13Sau khi Ê-xê-chia nghe các sứ giả tâu xong thì dẫn họ đi xem tất cả các kho tàng của mình, nào bạc, nào vàng, nào các hương liệu, dầu quý, kho vũ khí, và tất cả những gì chất chứa trong các kho tàng của vua. Chẳng có vật gì trong cung điện hoặc trong vương quốc mình mà vua Ê-xê-chia không cho họ xem.
14Bấy giờ tiên tri I-sa đến gặp vua Ê-xê-chia và hỏi: “Những người ấy nói gì? Và họ từ đâu đến vậy?”
 Ê-xê-chia đáp: “Họ đến từ một nước rất xa, ở tận xứ Ba-by-lôn.”
15Tiên tri nói: “Họ đã xem thấy những gì trong cung điện của vua?”
 Ê-xê-chia đáp: “Họ đã xem thấy tất cả những gì trong cung điện ta. Chẳng có vật gì trong các kho tàng của ta mà ta không chỉ cho họ.”
16Bấy giờ tiên tri I-sa nói với vua Ê-xê-chia: “Xin vua hãy nghe lời của CHÚA: 17Trong những ngày đến, khi tất cả những gì có trong cung điện của vua, và tất cả những gì tổ tiên của vua đã tích trữ cho đến ngày nay, sẽ bị mang qua Ba-by-lôn; chẳng còn vật chi chừa lại. CHÚA phán vậy. 18Một số con cái của vua, do chính vua sinh ra, cũng sẽ bị bắt đi. Chúng sẽ trở thành những hoạn quan trong cung điện của vua Ba-by-lôn.”
19Ê-xê-chia bèn nói với tiên tri I-sa: “Lời của CHÚA do ông truyền quả là tốt vậy.” Vì vua nghĩ: “Không sao, miễn là trong đời ta có hòa bình và an ninh là được rồi.”

Vua Ê-xê-chia Băng Hà

20Những việc khác của vua Ê-xê-chia, tất cả quyền thế của vua, thể nào vua xây hồ nước, làm ống dẫn nước, và dẫn nước vào kinh thành, há không được chép trong sách Sử Ký của Các Vua Giu-đa sao? 21Ê-xê-chia an giấc với các tổ phụ mình, và Ma-na-se, con trai vua, lên ngôi kế vị.