1 Ê-li-sê bèn nói với người đàn bà, là mẹ của đứa trai mà người đã khiến sống lại, rằng: Hãy chỗi dậy, đi với người nhà ngươi, ở ngụ nơi nào ngươi ở được, vì Đức Giê-hô-va đã định dẫn cơn đói đến; kìa nó sẽ đến trong xứ bảy năm.⚓ 2 Vậy, người đàn bà ấy đứng dậy, vâng theo lời của người Đức Chúa Trời, cùng người nhà mình đi kiều ngụ bảy năm trong xứ Phi-li-tin. 3 Cuối bảy năm, người đàn bà ấy ở xứ Phi-li-tin trở về, đi đến kêu nài vua về việc nhà và đồng ruộng mình. 4 Vả, vua đương nói chuyện với Ghê-ha-xi, tôi tớ của người Đức Chúa Trời, mà rằng: Ngươi hãy thuật cho ta hết các công việc lớn mà Ê-li-sê đã làm xong. 5 Ghê-ha-xi đang thuật cho vua hay thế nào Ê-li-sê đã khiến một kẻ chết sống lại, kìa có người đàn bà là mẹ của đứa con trai mà Ê-li-sê đã khiến cho sống lại, đến kêu nài vua về việc nhà và đồng ruộng mình. Ghê-ha-xi tâu rằng: Ôi vua chúa tôi! kìa là người đàn bà ấy, và nầy là con trai nàng mà Ê-li-sê đã làm cho sống lại. 6 Vua bèn hỏi nàng, thì nàng thuật công việc cho người. Đoạn, vua cắt một quan hoạn theo nàng, mà rằng: Hãy bắt trả lại cho nàng mọi món nào thuộc về nàng, và hết thảy huê lợi của đồng ruộng nàng từ ngày nàng lìa khỏi xứ cho đến ngày nay.
Ha-xa-ên làm vua Sy-ri
7 Ê-li-sê đi đến Đa-mách. Bấy giờ, Bên-Ha-đát, vua Sy-ri, đau. Có người nói với vua rằng: Người của Đức Chúa Trời mới đến đây. 8 Vua bảo Ha-xa-ên rằng: Hãy lấy đem theo một lễ vật, đi đón người của Đức Chúa Trời, cậy người cầu vấn Đức Giê-hô-va rằng: Ta sẽ được lành bịnh nầy chăng? 9 Vậy, Ha-xa-ên đi đón người của Đức Chúa Trời, dẫn theo mình bốn mươi lạc đà, chở mọi món tốt nhứt có tại Đa-mách, đặng làm của lễ cho người của Đức Chúa Trời. Người đến ra mắt Ê-li-sê, mà thưa rằng: Con trai ông là Bên-Ha-đát, vua Sy-ri, đã sai tôi đến ông đặng hỏi rằng: Tôi sẽ được lành bịnh nầy chăng? 10 Ê-li-sê đáp rằng: Hãy đi nói với người rằng: Vua sẽ được lành bệnh. Dầu vậy, Đức Giê-hô-va đã tỏ ra cho ta biết người hẳn sẽ chết. 11 Người của Đức Chúa Trời ngó chăm Ha-xa-ên lâu đến đỗi người phải hổ thẹn, rồi cất tiếng lên khóc. 12 Ha-xa-ên hỏi rằng: Cớ sao chúa tôi khóc? Ê-li-sê đáp rằng: Bởi ta biết ngươi sẽ làm thiệt hại cho dân Y-sơ-ra-ên. Ngươi sẽ châm lửa các thành kiên cố của chúng nó, giết các kẻ trai trẻ bằng gươm, chà nát con nhỏ, và mổ bụng đàn bà có nghén của chúng nó. 13 Ha-xa-ên tiếp: Nhưng kẻ tôi tớ ông là ai, chẳng qua là một con chó đó thôi; sao làm nổi công sự lớn dường ấy? Ê-li-sê đáp rằng: Đức Giê-hô-va đã tỏ cho ta biết rằng ngươi sẽ làm vua Sy-ri.⚓ 14 Ha-xa-ên bèn lìa khỏi Ê-li-sê, và trở về cùng chủ mình; chủ hỏi rằng: Ê-li-sê nói với ngươi sao? Người thưa: Ê-li-sê nói với tôi rằng chúa chắc sẽ lành mạnh. 15 Ngày mai, Ha-xa-ên lấy cái mền nhúng nước, đắp trên mặt Bên-Ha-đát, thì người chết. Rồi Ha-xa-ên làm vua thế cho người.
Giô-ram làm vua Giu-đa
16 Năm thứ năm về đời Giô-ram, con trai A-háp, vua Y-sơ-ra-ên, thì Giô-ram, con trai Giô-sa-phát, vua Giu-đa, lên ngôi làm vua Giu-đa đương khi Giô-sa-phát còn trị vì. 17 Lúc lên ngôi, người đã được ba mươi hai tuổi; người cai trị tám năm tại Giê-ru-sa-lem. 18 Người đi theo con đường của các vua Y-sơ-ra-ên, y như nhà A-háp đã làm; vì con gái của A-háp là vợ người. Vậy người làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va. 19 Song Đức Giê-hô-va nhân vì Đa-vít, tôi tớ của Ngài, không muốn tuyệt diệt Giu-đa, bởi Ngài đã hứa để dành một ngọn đèn cho Đa-vít và cho dòng dõi người mãi mãi.⚓ 20 Trong đời Giô-ram, dân Ê-đôm phản nghịch cùng Giu-đa, và lập vua lên cho mình.⚓21 Bấy giờ, Giô-ram qua Xai-rơ, đem theo hết thảy xe binh mình. Người chỗi dậy ban đêm, hãm đánh quân Ê-đôm, và các quan cai xe lính họ vẫn vây chung quanh người. Quân lính người thoát khỏi về trại mình. 22 Ấy vậy, dân Ê-đôm phản nghịch, chẳng suy phục dân Giu-đa cho đến ngày nay. Đồng một lúc ấy, Líp-na cũng phản nghịch. 23 Các truyện khác của Giô-ram, mọi việc người làm, đều đã chép trong sách sử ký về các vua Giu-đa. 24 Giô-ram an giấc cùng tổ phụ mình, được chôn với họ tại trong thành Đa-vít. A-cha-xia, con trai người, kế vị người.
A-cha-xia làm vua Giu-đa
25 Năm thứ mười hai, đời Giô-ram, con trai A-háp, vua Y-sơ-ra-ên, thì A-cha-xia, con trai Giô-ram, vua Giu-đa, lên ngôi trị vì. 26 A-cha-xia được hai mươi hai tuổi khi người lên làm vua, và cai trị một năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ người tên là A-tha-li, cháu gái của Ôm-ri, vua Y-sơ-ra-ên. 27 Người đi theo con đường của nhà A-háp, làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, y như nhà ấy đã làm. Vì người là rể của nhà A-háp. 28 Người đi với Giô-ram, con trai A-háp, đến Ra-mốt tại Ga-la-át đặng giao chiến cùng Ha-xa-ên, vua Sy-ri. Nhưng quân Sy-ri làm cho vua Giô-ram bị thương. 29 Người bèn trở về Gít-rê-ên đặng chữa lành những vết thương người bị bởi quân Sy-ri tại Ra-mốt, khi đánh giặc cùng Ha-xa-ên, vua Sy-ri. A-cha-xia, con trai Giô-ram, vua Giu-đa, đi xuống Gít-rê-ên, đặng thăm Giô-ram, con trai A-háp, vẫn đau liệt nằm tại đó.
8
Người Ðàn Bà Su-nem Ðược Lại Sản Nghiệp
1Khi ấy Ê-li-sa nói với người đàn bà có con được sống lại, “Bà và gia đình bà hãy đứng dậy, đi đến xứ nào sống được mà sống, vì CHÚA đã định cho xứ nầy phải chịu một nạn đói kéo dài bảy năm.” 2Vậy bà ấy đứng dậy làm theo lời của người Ðức Chúa Trời đã bảo. Bà và gia đình bà đến kiều ngụ trong xứ Phi-li-tin bảy năm. 3Cuối bảy năm bà từ xứ Phi-li-tin trở về và đến kêu cầu với vua cho bà được phục hồi chủ quyền nhà cửa và đất đai. 4Bấy giờ vua đang nói chuyện với Ghê-ha-xi, đầy tớ của người Ðức Chúa Trời. Vua nói, “Hãy nói cho ta nghe mọi việc lớn lao Ê-li-sa đã làm.” 5Ðang khi Ghê-ha-xi kể cho vua nghe thể nào Ê-li-sa đã làm cho một người từ cõi chết sống lại, này, ngay lúc đó người đàn bà có con được sống lại đến kêu cầu vua cho bà được phục hồi chủ quyền nhà cửa và đất đai. Ghê-ha-xi nói, “Tâu hoàng thượng, chúa của hạ thần, bà nầy chính là người đàn bà đó, và đây là đứa con trai của bà đã được Ê-li-sa cứu sống lại.” 6Vua hỏi bà và bà thuật lại mọi việc cho ông nghe. Vua ra lịnh cho một vị quan giải quyết lời yêu cầu của bà và bảo rằng, “Hãy trả lại cho bà tất cả những gì thuộc về bà, cùng với mọi lợi tức của ruộng vườn của bà từ ngày bà lìa xứ cho đến ngày nay.”
Vua Bên Ha-đát Băng Hà
7Ê-li-sa đến Ða-mách nhằm lúc Bên Ha-đát vua của A-ram đang lâm bịnh. Khi ông nghe báo rằng, “Có người của Ðức Chúa Trời đến.” 8Vua sai Ha-xa-ên, “Ngươi hãy lấy một lễ vật đến gặp người của Ðức Chúa Trời, nhờ ông ấy cầu vấn với CHÚA, xem ta có thể bình phục sau cơn bịnh nầy chăng?” 9Vậy Ha-xa-ên đi gặp người của Ðức Chúa Trời, mang theo lễ vật gồm những sản phẩm tốt nhất của Ða-mách do bốn mươi con lạc đà chở. Ông đến đứng trước mặt Ê-li-sa và nói, “Con trai ngài là Bên Ha-đát vua A-ram sai tôi đến cầu vấn ngài rằng, ‘Tôi có thể bình phục sau cơn bịnh nầy chăng?’” 10Ê-li-sa đáp, “Hãy về và nói với ông ấy, ‘Ông chắc chắn sẽ được bình phục’. Tuy nhiên CHÚA đã cho tôi biết ông ấy chắc chắn sẽ chết.” 11Ðoạn người của Ðức Chúa Trời nghiêm sắc mặt nhìn chăm vào Ha-xa-ên đến nỗi ông ấy phát ngượng, rồi người của Ðức Chúa Trời bật lên khóc. 12Ha-xa-ên hỏi, “Tại sao chúa của tôi khóc?” Ê-li-sa đáp, “Bởi vì tôi biết những việc ác ông sẽ làm cho dân I-sơ-ra-ên. Ông sẽ thiêu hủy thành trì của họ, ông sẽ giết các trai tráng của họ bằng gươm, ông sẽ chà nát các trẻ thơ dưới đất, và ông sẽ mổ bụng các phụ nữ mang thai.” 13Ha-xa-ên nói, “Kẻ tôi tớ ngài là ai? Tôi chẳng qua chỉ là một con chó, làm sao tôi có thể làm những việc lớn lao như vậy?” Ê-li-sa nói, “CHÚA đã cho tôi biết ông sẽ làm vua của A-ram.” 14Sau đó ông rời khỏi Ê-li-sa và về gặp chủ ông. Bên Ha-đát hỏi ông, “Ê-li-sa đã nói với ngươi thế nào?” Ông đáp, “Người ấy nói với hạ thần rằng hoàng thượng chắc chắn sẽ hết bịnh.” 15Nhưng ngày hôm sau, Ha-xa-ên lấy một cái mền, nhúng vào nước, rồi mang vào trùm lên mặt nhà vua cho đến khi ông ấy bị ngộp thở mà chết; sau đó ông lên ngôi thế vị.
Giê-hô-ram Trị Vì Giu-đa
(2 Sử 21:5-10, 20)
16Năm thứ năm của triều đại Giô-ram con của A-háp vua của I-sơ-ra-ên, Giê-hô-ram con của Giê-hô-sa-phát lên ngôi làm vua và bắt đầu trị vì ở Giu-đa. 17Giê-hô-ram được ba mươi hai tuổi khi bắt đầu làm vua. Ông trị vì tám năm tại Giê-ru-sa-lem. 18Ông đi theo đường lối của các vua I-sơ-ra-ên như nhà A-háp đã làm, vì ông cưới con gái của A-háp làm vợ. Ông làm những việc tội lỗi trước mặt CHÚA. 19Dầu vậy CHÚA vẫn không tiêu diệt Giu-đa, vì cớ Ða-vít tôi tớ Ngài, vì Ngài đã hứa với Ða-vít rằng Ngài sẽ để một ngọn đèn cho ông ấy và cho dòng dõi của ông ấy mãi mãi. 20Trong thời của ông, dân Ê-đôm nổi lên chống lại quyền cai trị của Giu-đa và lập một vua riêng cho họ. 21Vì vậy Giô-ram kéo toàn bộ xe chiến mã của ông vượt qua Xa-i. Quân Ê-đôm liền kéo đến bao vây quân của ông. Ông và các tướng chỉ huy các xe chiến mã của ông đã mở cuộc tấn công quân Ê-đôm vào ban đêm; nhưng khi quân của ông vừa mở được vòng vây, họ đã bỏ chạy luôn về nhà. 22Thế là dân Ê-đôm đã nổi dậy chống lại quyền cai trị của Giu-đa cho đến ngày nay. Ðồng lúc ấy, dân Líp-na cũng nổi lên chống lại quyền cai trị của Giu-đa. 23Tất cả những việc khác của Giê-hô-ram và mọi việc ông làm há chẳng được chép trong sách Sử Ký của Các Vua Giu-đa sao? 24Giê-hô-ram an giấc với các tổ tiên ông và được chôn bên cạnh họ trong Thành Ða-vít. A-ha-xi-a con trai ông lên ngôi kế vị.
A-ha-xi-a Trị Vì Giu-đa
(2 Sử 22:1-6)
25Năm thứ mười hai của triều đại Giô-ram con của A-háp trị vì ở I-sơ-ra-ên, A-ha-xi-a con của Giê-hô-ram lên ngôi làm vua và bắt đầu trị vì ở Giu-đa. 26A-ha-xi-a được hai mươi hai tuổi khi bắt đầu làm vua. Ông trị vì một năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ ông là A-tha-li-a cháu của Ôm-ri vua I-sơ-ra-ên. 27Ông bước đi trong đường lối của nhà A-háp, làm những việc tội lỗi trước mặt CHÚA giống như nhà A-háp đã làm, vì ông là con rể của nhà A-háp. 28Ông đi với Giô-ram con của A-háp để đánh Ha-xa-ên vua A-ram tại Ra-mốt Ghi-lê-át. Trong trận đó, Giô-ram đã bị thương. 29Vua Giô-ram rút về dưỡng thương tại Giê-rê-ên, vì những vết thương do quân A-ram gây cho ông tại Ra-ma khi ông tiến đánh Ha-xa-ên vua A-ram. Bấy giờ A-ha-xi-a con của Giê-hô-ram vua Giu-đa xuống thăm Giô-ram con của A-háp tại Giê-rê-ên, vì ông ấy đang dưỡng thương ở đó.