2

Tả cảnh hủy phá thành Giê-ru-sa-lem

1 Sao Chúa đã nổi giận, vầy mây che khuất con gái Si-ôn?
 Ngài đã ném sự đẹp đẽ Y-sơ-ra-ên từ trên trời xuống đất.
 Trong ngày thạnh nộ, Ngài chẳng nhớ đến bệ chân mình.
2 Chúa đã nuốt đi, chẳng thương xót, hết thảy chỗ ở của Gia-cốp.
 Ngài nhân giận đã đổ đồn lũy con gái Giu-đa;
 Ngài đã xô cho đổ xuống đất, làm nhục nước và quan trưởng trong nước.
3 Trong cơn nóng giận, Ngài chặt hết sừng của Y-sơ-ra-ên.
 Ngài đã rút tay hữu lại từ trước mặt kẻ nghịch thù.
 Ngài đã đốt cháy Gia-cốp như lửa hừng thiêu nuốt cả tư bề.
4 Ngài giương cung ra như kẻ thù; giơ tay hữu lên, đứng như kẻ nghịch.
 Ngài đã giết hết, những kẻ làm vui mắt.
 Trong trại con gái Si-ôn, Ngài đã đổ giận ra như lửa.
5 Chúa đã trở nên như kẻ nghịch đã nuốt Y-sơ-ra-ên;
 Nuốt cả cung đền, phá tan đồn lũy;
 Làm cho con gái Giu-đa thêm tang chế thảm thương.
6 Ngài đã cất nhà tạm mình đi cách mạnh bạo như thuộc về vườn; lại đã hủy nơi hội họp Ngài.
 Tại Si-ôn, Đức Giê-hô-va đã khiến ngày hội trọng thể cùng Sa-bát bị quên đi;
 Trong cơn nóng giận, Ngài khinh dể vua và thầy tế lễ.
7 Đức Giê-hô-va đã bỏ bàn thờ, lại gớm nơi thánh;
 Ngài đã phó thành quách cung điện Si-ôn vào trong tay quân nghịch.
 Chúng nó làm om sòm trong nhà Đức Giê-hô-va như trong ngày hội trọng thể.
8 Đức Giê-hô-va đã định phá hủy tường thành của con gái Si-ôn;
 Ngài đã giăng dây mực, chẳng ngừng tay về sự phá diệt;
 Ngài làm cho lũy và tường thảm sầu hao mòn cùng nhau.
9 Các cửa nó sụp trong đất;
 Ngài đã phá và bẻ các then chốt.
 Vua và quan trưởng nó ở giữa các nước là nơi chẳng có pháp luật!
 Chính mình các tiên tri chẳng tìm được từ Đức Giê-hô-va sự hiện thấy chi.
10 Các kẻ già cả gái Si-ôn nín lặng ngồi dưới đất;
 Đầu đổ tro bụi, mình mặc bao gai.
 Các gái đồng trinh Giê-ru-sa-lem gục đầu đến đất.

11 Mắt ta hao mòn vì chảy nước mắt, lòng ta bối rối;
 Gan ta đổ trên đất, vì sự hủy diệt con gái dân ta.
 Vì con trẻ và các con đương bú, ngất đi nơi các đường phố trong thành.
12 Chúng nó nói cùng mẹ mình rằng: tìm thóc và rượu ở đâu?
 Khi ngất đi như kẻ bị thương, nơi các đường phố trong thành;
 Và khi chúng nó tắt hơi trên lòng mẹ mình.
13 Ta làm chứng gì cho ngươi? Hỡi gái Giê-ru-sa-lem, ta kể thí dụ chi?
 Ta lấy gì sánh cùng ngươi đặng yên ủi ngươi, hỡi con gái đồng trinh Si-ôn?
 Sự phá hại ngươi to như biển: ai sửa sang lại được?
14 Các tiên tri ngươi xem cho ngươi những sự hiện thấy giả dối và ngu dại.
 Chẳng tỏ ra tội lỗi ngươi, đặng đem phu tù ngươi trở về.
 Chỉ thấy cho ngươi những lời tiên tri dối và sự làm cớ cho ngươi bị đuổi.
15 Những người qua đường thấy ngươi thì vỗ tay;
 Xỉ báng lắc đầu vì thấy con gái của Giê-ru-sa-lem,
 Nói rằng: Có phải nầy là thành mà người ta gọi là sự đẹp đẽ trọn vẹn, sự vui mừng của cả đất chăng?
16 Mọi kẻ thù nghịch ngươi hả miệng rộng nghịch cùng ngươi,
 Xỉ báng, nghiến răng, rằng: Chúng ta đã nuốt nó!
 Nầy chắc là ngày chúng ta trông đợi, chúng ta đã tìm được, đã thấy rồi!
17 Đức Giê-hô-va đã làm sự mình định; đã làm trọn lời mà xưa kia mình đã truyền;
 Ngài đã lật đổ chẳng thương xót,
 Đã làm cho kẻ thù ngươi vui vì cớ ngươi, khiến sừng kẻ địch ngươi cất lên.
18 Lòng dân ngươi kêu van đến Chúa.
 Hỡi tường thành con gái Si-ôn, hãy cho nước mắt ngươi ngày đêm chảy như sông!
 Đừng cho nghỉ ngơi; con ngươi mắt ngươi chẳng thôi.
19 Hãy chỗi dậy kêu van lúc ban đêm, vừa đầu các phiên canh;
 Đổ lòng ra như nước ở trước mặt Chúa.
 Hãy giơ tay hướng về Chúa vì sự sống con nhỏ ngươi, chúng nó ngất đi vì đói nơi góc phố.
20 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin đoái xem! Ngài đã hề đãi ai như thế?
 Đàn bà há ăn trái ruột mình, tức con cái ẵm trong tay ư?
 Thầy tế lễ cùng tiên tri, há nên giết trong nơi thánh Chúa ư?
21 Những người trẻ và già nằm sải trên đất trong đường phố.
 Những gái trẻ và trai trẻ ta đều ngã dưới mũi gươm.
 Ngài giết đi nơi ngày thạnh nộ, tru diệt chẳng xót thương.
22 Ngài đã nhóm như ngày hội trọng thể những sự kinh hãi của tôi mọi bề.
 Nơi ngày thạnh nộ của Đức Giê-hô-va, chẳng ai thoát khỏi và sót lại.
 Những kẻ tôi đã bồng ẵm và thấy lớn lên, hết thảy đã bị quân nghịch hủy hại.

2

Chúa tiêu diệt Giê-ru-sa-lem

  1Hãy xem Chúa đã làm nhục Giê-ru-sa-lem
   trong cơn thịnh nộ Ngài.
  Ngài đã ném sự cao trọng của Ít-ra-en
   từ trời xuống đất;
  Ngài không nhớ lại đền thờ là bệ chân Ngài nữa,
   trong ngày CHÚA nổi thịnh nộ.
  2Chúa đã tiêu diệt các nhà cửa của Gia-cốp,
   không thương tiếc;
  trong cơn giận, Ngài giật sập những nơi vững chắc của Giu-đa.
  Ngài ném quốc gia và các quan cai trị nó xuống đất để làm nhục nó.
  3Trong cơn giận Ngài đã phá hủy nhà cửa của Ít-ra-en,
   không chút thương tiếc.
  Trong cơn thịnh nộ Ngài ném nước Giu-đa và các lãnh tụ nó xuống đất.
  4Ngài nhắm cung tên như kẻ thù,
   tay Ngài nghịch lại chúng ta.
  Giống như kẻ thù,
   Ngài giết tất cả những trai tráng khoẻ mạnh;
  Ngài trút cơn giận ra như lửa đổ trên các lều trại của Giê-ru-sa-lem.
  5Chúa giống như kẻ thù;
   Ngài nuốt sống Ít-ra-en.
  Ngài tiêu diệt các cung điện nó
   và tiêu diệt các đồn lũy nó.
  Ngài gây ra thêm tiếng kêu than trong đất Giu-đa.
  6Ngài chặt đền thờ ra như mảnh vườn;
   Ngài dẹp phá nơi hội họp.
  CHÚA đã làm cho Giê-ru-sa-lem
   quên những ngày lễ định sẵn và ngày Sa-bát.
  Trong cơn thịnh nộ,
   Ngài gạt bỏ vua và thầy tế lễ.
  7Chúa cũng đã gạt bỏ bàn thờ
   và bỏ phế đền thờ Ngài.
  Ngài đã giao vách của các cung điện trong Giê-ru-sa-lem cho kẻ thù.
  Tiếng huyên náo trong đền thờ CHÚA
   nghe như tiếng liên hoan ăn mừng lễ lộc.
  8CHÚA dự định phá sập vách thành bao quanh Giê-ru-sa-lem.
  Ngài đã đo vách
   và nhất quyết phá sập nó.
  Ngài khiến các vách và hàng rào phòng thủ buồn thảm;
   tất cả đều ngã sập.
  9Các cổng thành Giê-ru-sa-lem sập xuống đất;
   Ngài đã tiêu diệt và bẻ gãy các thanh gài cổng nó.
  Vua và các hoàng tử nó lưu vong giữa các dân.
   Lời giáo huấn của CHÚA đã ngưng,
  và các tiên tri cũng không còn thấy dị tượng từ CHÚA nữa.
  10Các bô lão trong Giê-ru-sa-lem ngồi im lặng dưới đất.
   Họ phủ bụi trên đầu,
  và mặc quần áo bằng vải sô
   để chứng tỏ lòng buồn thảm.
  Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem
   đi cúi gầm mặt xuống đất rầu rĩ.
  11Mắt tôi không còn rơi lụy nữa,
   tôi đã ngấy lắm rồi.
  Tôi cảm thấy lòng trống rỗng,
   vì dân tôi đã bị tiêu diệt.
  Các trẻ thơ và hài nhi ngất xỉu trong đường phố.
  12Chúng hỏi mẹ chúng,
   “Cơm gạo và rượu đâu hả mẹ?”
  Chúng ngất xỉu như những binh sĩ bị thương
   trong các đường phố,
  rồi chết trong tay mẹ mình.
  13Hỡi Giê-ru-sa-lem, ta sẽ nói gì về ngươi?
   Ta sẽ so sánh ngươi với cái gì?
  Ngươi giống ai?
   Hỡi Giê-ru-sa-lem, làm sao ta an ủi ngươi được?
  Sự điêu tàn ngươi thật sâu hơn biển cả.
   Không ai chữa lành ngươi nổi.
  14Các nhà tiên tri ngươi đã thấy dị tượng,
   nhưng là dị tượng giả, không có giá trị gì.
  Các dị tượng đó không phơi bày tội lỗi ngươi, để giúp ngươi khỏi bị bắt.
  Mà chỉ là những điều giả dối
   hướng dẫn ngươi đi lầm lạc.
  15Ai đi qua lại trên đường
   đều vỗ tay trêu chọc ngươi;
  Chúng chế giễu Giê-ru-sa-lem và lắc đầu.
  Chúng hỏi nhau,
  “Đây có phải là nơi mà người ta gọi là thành phố đẹp nhất,
   nơi phúc hạnh nhất trên đất không?”
  16Tất cả các kẻ thù ngươi mở miệng chống nghịch ngươi.
   Chúng chế giễu và nghiến răng giận dữ.
  Chúng bảo, “Chúng ta đã nuốt sống ngươi.
   Đây là ngày chúng ta mong đợi!
  Rốt cuộc chúng ta thấy nó đã đến.”
  17CHÚA đã làm điều Ngài dự định;
   Ngài đã giữ lời hứa Ngài đã phán từ xưa.
  Ngài đã hủy phá không thương tiếc,
   Ngài đã để kẻ thù cười nhạo ngươi.
  Ngài thêm sức mạnh cho kẻ thù.
  18Dân chúng kêu la cùng CHÚA.
   Hỡi vách thành Giê-ru-sa-lem,
  Hãy để nước mắt ngươi chảy đầm đìa như sông cả ngày lẫn đêm.
  Đừng ngưng chảy cũng đừng cho mắt ngươi nghỉ ngơi.
  19Hãy đứng dậy, kêu la giữa đêm,
   ngay cả lúc màn đêm buông xuống.
  Hãy đổ lòng ra như nước mà khẩn cầu cùng CHÚA.
  Hãy giơ tay lên van xin Ngài
   cứu mạng sống con cái ngươi.
  Chúng đang ngất xỉu nơi mỗi góc phố vì đói.
  20Giê-ru-sa-lem nói, “Xin CHÚA hãy đoái nhìn,
   xem thử Ngài đã làm điều nầy cho ai.
  Mẹ ăn thịt con cái mình,
   tức những đứa bé mà chính mình chăm sóc.
  Các thầy tế lễ và nhà tiên tri bị giết
   trong đền thờ CHÚA.
  21Người trẻ và già đều nằm la liệt ngoài đường.
  Các thanh niên thiếu nữ của tôi
   đã bị gươm giết.
  Ngài giết chúng nó trong ngày CHÚA nổi giận;
   Ngài giết sạch không nương tay.
  22Ngài mang sự kinh hoàng
   vây tôi khắp bốn bên,
   giống như mời chúng đến dự tiệc.
  Không ai thoát khỏi hay sống sót
   trong ngày CHÚA nổi thịnh nộ.
  Kẻ thù tôi đã giết
   những kẻ tôi chăm sóc và nuôi nấng.”