5

Sự mắc tội của Y-sơ-ra-ên

1 Ta sẽ hát cho bạn rất yêu dấu ta một bài ca của bạn yêu dấu ta về việc vườn nho người. Bạn rất yêu dấu ta có một vườn nho ở trên gò đất tốt. 2 Người khai phá ra; cất bỏ những đá; trồng những gốc nho xinh tốt; dựng một cái tháp giữa vườn, và đào một nơi ép rượu. Vả, người mong rằng sẽ sanh trái nho; nhưng nó lại sanh trái nho hoang. 3 Hỡi dân ở Giê-ru-sa-lem cùng người Giu-đa, vậy thì bây giờ ta xin các ngươi hãy đoán xét giữa ta với vườn nho ta. 4 Có điều chi nên làm cho vườn nho ta mà ta không làm cho nó chăng? Cớ sao khi ta mong sanh trái nho, thì nó lại sanh trái nho hoang vậy?
5 Nầy, ta sẽ bảo các ngươi về điều ta định làm cho vườn nho ta: Ta phá rào, nó sẽ bị cắn nuốt; ta hạ tường xuống, nó sẽ bị giày đạp. 6 Ta sẽ để nó hoang loạn, chẳng tỉa sửa, chẳng vun xới; nhưng tại đó sẽ mọc lên những gai gốc và chà chuôm; ta lại truyền cho mây đừng làm mưa xuống trên nó nữa.
7 Vả, vườn nho của Đức Giê-hô-va vạn quân, ấy là nhà Y-sơ-ra-ên, và những người của Giu-đa tức là cây mà Ngài ưa thích. Ngài trông họ được công chính, mà nầy, có sự bạo ngược; trông được công bình, mà nầy, có tiếng kêu la.
8 Khốn thay cho những kẻ thêm nhà vào nhà, thêm ruộng vào ruộng, cho đến chừng nào chẳng còn chỗ hở nữa, và các ngươi ở một mình giữa xứ! 9 Đức Giê-hô-va vạn quân có phán vào tai tôi những lời nầy: Thật nhiều nhà sẽ bỏ hoang, những nhà ấy lớn và đẹp mà chẳng có người ở!… 10 Ấy vậy, mười mẫu vườn nho chỉ sanh được một bát rượu; một ô-me hột giống chỉ được một ê-pha.
11 Khốn thay cho kẻ dậy sớm đặng tìm kiếm rượu, chầy đến ban đêm, phát nóng vì rượu! 12 Trong tiệc yến họ có những đàn cầm, đàn sắt, trống cơm, ống sáo và rượu nữa, nhưng chẳng thiết đến công việc Đức Giê-hô-va; họ chẳng xem xét công trình của tay Ngài.
13 Vậy nên, dân ta phải bắt làm phu tù, vì không hiểu biết; kẻ sang nó chịu đói, chúng dân nó chịu khát. 14 Vậy nên sự ham muốn của Âm phủ đã rộng thêm, hả miệng vô ngần, sự vinh hiển nó, dân chúng nó, sự sang trọng nó và kẻ vui mừng giữa nó đều sa xuống đó. 15 Kẻ hèn bị khuất; kẻ tôn trọng bị thấp hèn, con mắt người cao ngạo bị hạ xuống; 16 song Đức Giê-hô-va vạn quân lên cao trong sự công chính, Đức Chúa Trời là Đấng Thánh nên thánh trong sự công bình. 17 Bấy giờ những chiên con sẽ ăn cỏ như trong đồng cỏ mình, người ngụ cư sẽ ăn ruộng hoang của kẻ giàu.
18 Khốn thay cho kẻ lấy sự dối trá làm dây kéo sự gian ác theo sau, và như dùng đỏi xe kéo tội lỗi; 19 họ nói: Xin vội vã kíp làm nên công việc Ngài, hầu cho chúng tôi thấy! Nguyền xin mưu của Đấng Thánh Y-sơ-ra-ên hãy lại gần, hãy tới đến, cho chúng tôi được biết!
20 Khốn thay cho kẻ gọi dữ là lành, gọi lành là dữ; lấy tối làm sáng, lấy sáng làm tối; vật chi cay trở cho là ngọt, vật chi ngọt trở cho là cay! 21 Khốn thay cho kẻ chính mắt mình coi mình là khôn ngoan, tự mình xét đoán mình là thông sáng!
22 Khốn thay cho kẻ mạnh uống rượu, có sức lực đặng pha các thức uống hay say; 23 vì hối lộ mà xưng kẻ có tội là công bình, và cướp lấy sự công bình của người nghĩa!
24 Vậy nên, như lửa đốt gốc rạ và rơm cháy thiêu trong ngọn lửa thể nào, thì rễ họ cũng mục nát và hoa họ cũng bay đi như bụi đất thể ấy; vì họ đã bỏ luật pháp của Đức Giê-hô-va vạn quân, và khinh lời của Đấng Thánh Y-sơ-ra-ên.
25 Nhân đó, cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va phừng lên nghịch cùng dân Ngài. Ngài đã giơ tay nghịch cùng nó và đánh nó; núi non đều rúng động: xác chết chúng nó như phân ngang ngửa giữa đường. Dẫu vậy, cơn giận Ngài chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra.
26 Ngài dựng cờ lên hướng về các dân tộc ở xa cách, và huýt mà gọi họ từ nơi đầu cùng đất; và nầy, họ lật đật chạy đến, kíp và mau. 27 Trong đám họ không một người nào mỏi mệt, chẳng ai vấp váp, chẳng ai ngủ gật hoặc ngủ mê; không ai có dây lưng tháo ra hoặc dây giầy đứt. 28 Tên của họ đã nhọn, cung đã giương; vó ngựa cứng dường đá, bánh xe như gió lốc. 29 Tiếng gầm khác nào sư tử cái; rống như sư tử con; chúng nó sẽ rống và bắt mồi đem đi, không ai cứu được. 30 Trong ngày đó, sẽ có tiếng gầm nghịch cùng nó khác nào tiếng sóng biển ầm ầm; nếu người ta ngó vào xứ, chỉ thấy tối tăm và khốn nạn: sự sáng sẽ bị che tối bởi các chòm mây.

5

God’s Disappointing Vineyard

  1Now let me sing to my Well-beloved
   A song of my Beloved regarding His vineyard:
  My Well-beloved has a vineyard
   On a very fruitful hill.
   2He dug it up and cleared out its stones,
   And planted it with the choicest vine.
   He built a tower in its midst,
   And also made a winepress in it;
   So He expected it to bring forth good grapes,
   But it brought forth wild grapes.
  3“And now, O inhabitants of Jerusalem and men of Judah,
   Judge, please, between Me and My vineyard.
   4What more could have been done to My vineyard
   That I have not done in it?
   Why then, when I expected it to bring forth good grapes,
   Did it bring forth wild grapes?
   5And now, please let Me tell you what I will do to My vineyard:
   I will take away its hedge, and it shall be burned;
   And break down its wall, and it shall be trampled down.
   6I will lay it waste;
   It shall not be pruned or dug,
   But there shall come up briers and thorns.
   I will also command the clouds
   That they rain no rain on it.”
  7For the vineyard of the Lord of hosts is the house of Israel,
   And the men of Judah are His pleasant plant.
   He looked for justice, but behold, oppression;
   For righteousness, but behold, a cry for help.

Impending Judgment on Excesses

  8Woe to those who join house to house;
   They add field to field,
   Till there is no place
   Where they may dwell alone in the midst of the land!
   9In my hearing the Lord of hosts said,
   “Truly, many houses shall be desolate,
   Great and beautiful ones, without inhabitant.
   10For ten acres of vineyard shall yield one bath,
   And a homer of seed shall yield one ephah.”
  11Woe to those who rise early in the morning,
   That they may follow intoxicating drink;
   Who continue until night, till wine inflames them!
   12The harp and the strings,
   The tambourine and flute,
   And wine are in their feasts;
   But they do not regard the work of the Lord,
   Nor consider the operation of His hands.
  13Therefore my people have gone into captivity,
   Because they have no knowledge;
   Their honorable men are famished,
   And their multitude dried up with thirst.
   14Therefore Sheol has enlarged itself
   And opened its mouth beyond measure;
   Their glory and their multitude and their pomp,
   And he who is jubilant, shall descend into it.
   15People shall be brought down,
   Each man shall be humbled,
   And the eyes of the lofty shall be humbled.
   16But the Lord of hosts shall be exalted in judgment,
   And God who is holy shall be hallowed in righteousness.
   17Then the lambs shall feed in their pasture,
   And in the waste places of the fat ones strangers shall eat.
  18Woe to those who draw iniquity with cords of vanity,
   And sin as if with a cart rope;
   19That say, “Let Him make speed and hasten His work,
   That we may see it;
   And let the counsel of the Holy One of Israel draw near and come,
   That we may know it.
  20Woe to those who call evil good, and good evil;
   Who put darkness for light, and light for darkness;
   Who put bitter for sweet, and sweet for bitter!
  21Woe to those who arewise in their own eyes,
   And prudent in their own sight!
  22Woe to men mighty at drinking wine,
   Woe to men valiant for mixing intoxicating drink,
   23Who justify the wicked for a bribe,
   And take away justice from the righteous man!
  24Therefore, as the fire devours the stubble,
   And the flame consumes the chaff,
   Sotheir root will be as rottenness,
   And their blossom will ascend like dust;
   Because they have rejected the law of the Lord of hosts,
   And despised the word of the Holy One of Israel.
   25Therefore the anger of the Lord is aroused against His people;
   He has stretched out His hand against them
   And stricken them,
   And the hills trembled.
   Their carcasses were as refuse in the midst of the streets.
  For all this His anger is not turned away,
   But His hand is stretched out still.
  26He will lift up a banner to the nations from afar,
   And will whistle to them from the end of the earth;
   Surely they shall come with speed, swiftly.
   27No one will be weary or stumble among them,
   No one will slumber or sleep;
   Nor will the belt on their loins be loosed,
   Nor the strap of their sandals be broken;
   28Whose arrows are sharp,
   And all their bows bent;
   Their horses’ hooves will seem like flint,
   And their wheels like a whirlwind.
   29Their roaring will be like a lion,
   They will roar like young lions;
   Yes, they will roar
   And lay hold of the prey;
   They will carry it away safely,
   And no one will deliver.
   30In that day they will roar against them
   Like the roaring of the sea.
   And if onelooks to the land,
   Behold, darkness and sorrow;
   And the light is darkened by the clouds.