5

Sự mắc tội của Y-sơ-ra-ên

1 Ta sẽ hát cho bạn rất yêu dấu ta một bài ca của bạn yêu dấu ta về việc vườn nho người. Bạn rất yêu dấu ta có một vườn nho ở trên gò đất tốt. 2 Người khai phá ra; cất bỏ những đá; trồng những gốc nho xinh tốt; dựng một cái tháp giữa vườn, và đào một nơi ép rượu. Vả, người mong rằng sẽ sanh trái nho; nhưng nó lại sanh trái nho hoang. 3 Hỡi dân ở Giê-ru-sa-lem cùng người Giu-đa, vậy thì bây giờ ta xin các ngươi hãy đoán xét giữa ta với vườn nho ta. 4 Có điều chi nên làm cho vườn nho ta mà ta không làm cho nó chăng? Cớ sao khi ta mong sanh trái nho, thì nó lại sanh trái nho hoang vậy?
5 Nầy, ta sẽ bảo các ngươi về điều ta định làm cho vườn nho ta: Ta phá rào, nó sẽ bị cắn nuốt; ta hạ tường xuống, nó sẽ bị giày đạp. 6 Ta sẽ để nó hoang loạn, chẳng tỉa sửa, chẳng vun xới; nhưng tại đó sẽ mọc lên những gai gốc và chà chuôm; ta lại truyền cho mây đừng làm mưa xuống trên nó nữa.
7 Vả, vườn nho của Đức Giê-hô-va vạn quân, ấy là nhà Y-sơ-ra-ên, và những người của Giu-đa tức là cây mà Ngài ưa thích. Ngài trông họ được công chính, mà nầy, có sự bạo ngược; trông được công bình, mà nầy, có tiếng kêu la.
8 Khốn thay cho những kẻ thêm nhà vào nhà, thêm ruộng vào ruộng, cho đến chừng nào chẳng còn chỗ hở nữa, và các ngươi ở một mình giữa xứ! 9 Đức Giê-hô-va vạn quân có phán vào tai tôi những lời nầy: Thật nhiều nhà sẽ bỏ hoang, những nhà ấy lớn và đẹp mà chẳng có người ở!… 10 Ấy vậy, mười mẫu vườn nho chỉ sanh được một bát rượu; một ô-me hột giống chỉ được một ê-pha.
11 Khốn thay cho kẻ dậy sớm đặng tìm kiếm rượu, chầy đến ban đêm, phát nóng vì rượu! 12 Trong tiệc yến họ có những đàn cầm, đàn sắt, trống cơm, ống sáo và rượu nữa, nhưng chẳng thiết đến công việc Đức Giê-hô-va; họ chẳng xem xét công trình của tay Ngài.
13 Vậy nên, dân ta phải bắt làm phu tù, vì không hiểu biết; kẻ sang nó chịu đói, chúng dân nó chịu khát. 14 Vậy nên sự ham muốn của Âm phủ đã rộng thêm, hả miệng vô ngần, sự vinh hiển nó, dân chúng nó, sự sang trọng nó và kẻ vui mừng giữa nó đều sa xuống đó. 15 Kẻ hèn bị khuất; kẻ tôn trọng bị thấp hèn, con mắt người cao ngạo bị hạ xuống; 16 song Đức Giê-hô-va vạn quân lên cao trong sự công chính, Đức Chúa Trời là Đấng Thánh nên thánh trong sự công bình. 17 Bấy giờ những chiên con sẽ ăn cỏ như trong đồng cỏ mình, người ngụ cư sẽ ăn ruộng hoang của kẻ giàu.
18 Khốn thay cho kẻ lấy sự dối trá làm dây kéo sự gian ác theo sau, và như dùng đỏi xe kéo tội lỗi; 19 họ nói: Xin vội vã kíp làm nên công việc Ngài, hầu cho chúng tôi thấy! Nguyền xin mưu của Đấng Thánh Y-sơ-ra-ên hãy lại gần, hãy tới đến, cho chúng tôi được biết!
20 Khốn thay cho kẻ gọi dữ là lành, gọi lành là dữ; lấy tối làm sáng, lấy sáng làm tối; vật chi cay trở cho là ngọt, vật chi ngọt trở cho là cay! 21 Khốn thay cho kẻ chính mắt mình coi mình là khôn ngoan, tự mình xét đoán mình là thông sáng!
22 Khốn thay cho kẻ mạnh uống rượu, có sức lực đặng pha các thức uống hay say; 23 vì hối lộ mà xưng kẻ có tội là công bình, và cướp lấy sự công bình của người nghĩa!
24 Vậy nên, như lửa đốt gốc rạ và rơm cháy thiêu trong ngọn lửa thể nào, thì rễ họ cũng mục nát và hoa họ cũng bay đi như bụi đất thể ấy; vì họ đã bỏ luật pháp của Đức Giê-hô-va vạn quân, và khinh lời của Đấng Thánh Y-sơ-ra-ên.
25 Nhân đó, cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va phừng lên nghịch cùng dân Ngài. Ngài đã giơ tay nghịch cùng nó và đánh nó; núi non đều rúng động: xác chết chúng nó như phân ngang ngửa giữa đường. Dẫu vậy, cơn giận Ngài chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra.
26 Ngài dựng cờ lên hướng về các dân tộc ở xa cách, và huýt mà gọi họ từ nơi đầu cùng đất; và nầy, họ lật đật chạy đến, kíp và mau. 27 Trong đám họ không một người nào mỏi mệt, chẳng ai vấp váp, chẳng ai ngủ gật hoặc ngủ mê; không ai có dây lưng tháo ra hoặc dây giầy đứt. 28 Tên của họ đã nhọn, cung đã giương; vó ngựa cứng dường đá, bánh xe như gió lốc. 29 Tiếng gầm khác nào sư tử cái; rống như sư tử con; chúng nó sẽ rống và bắt mồi đem đi, không ai cứu được. 30 Trong ngày đó, sẽ có tiếng gầm nghịch cùng nó khác nào tiếng sóng biển ầm ầm; nếu người ta ngó vào xứ, chỉ thấy tối tăm và khốn nạn: sự sáng sẽ bị che tối bởi các chòm mây.

5

葡萄园之歌

  1我要为我亲爱的唱歌,
   我所爱的、他的葡萄园之歌。
   我亲爱的有葡萄园
   在肥沃的山冈上。
  2他刨挖园子,清除石头,
   栽种上等的葡萄树,
   在园中盖了一座楼,
   又凿出酒池;
   指望它结葡萄,
   反倒结了野葡萄。

  3耶路撒冷的居民和犹大人哪,
   现在,请你们在我与我的葡萄园之间断定是非。
  4我为我葡萄园所做的之外,
  还有什么可做的呢?
   我指望它结葡萄,
   怎么倒结了野葡萄呢?

  5现在我告诉你们,
   我要向我的葡萄园怎么做。
   我必撤去篱笆,使它被烧毁;
   拆毁围墙,使它被践踏。
  6我必使它荒废,不再修剪,
   不再锄草,任荆棘蒺藜生长;
   我也必吩咐密云,
   不再降雨在其上。

  7万军之耶和华的葡萄园就是以色列家;
   他所喜爱的树就是犹大人。
   他指望公平,
   看哪,却有流血;
   指望公义,
   看哪,却有冤声。

人的恶行

  8祸哉!你们以房接房,
   以地连地,
   以致不留余地,
   只顾自己独居境内。
  9我耳闻万军之耶和华说:
   “许多房屋必然荒废;
   宏伟华丽,无人居住。
  10十亩的葡萄园只酿出一罢特的酒,
   一贺梅珥的谷种只结一伊法粮食。”

  11祸哉!那些清晨早起,追寻烈酒,
   因酒狂热,流连到深夜的人,
  12他们在宴席上
   弹琴,鼓瑟,击鼓,吹笛,饮酒,
   却不留意耶和华的作为,
   也不留心他手所做的。
  13所以,我的百姓因无知就被掳去;
   尊贵的人甚是饥饿,
   平民也极其干渴。

  14因此,阴间胃口大开,
   张开无限量的口;
   令耶路撒冷的贵族与平民、狂欢的与作乐的人
   都掉落其中。
  15人为之屈膝,
   人就降为卑;
   高傲的眼目也降为卑。
  16惟有万军之耶和华因公平显为崇高,
   神圣的上帝因公义显为圣。
  17羔羊必来吃草,如同在自己的草场;
   在富有人的废墟,流浪的牲畜也来吃

  18祸哉!那些以虚假的绳子牵引罪孽,
   以套车的绳索紧拉罪恶的人。
  19他们说:
   “任以色列的圣者急速前行,快快成就他的作为,
   好让我们看看;
   任他的筹算临近成就,
   好使我们知道。”
  20祸哉!那些称恶为善,称善为恶,
   以暗为光,以光为暗,
   以苦为甜,以甜为苦的人。
  21祸哉!那些在自己眼中有智慧,
   在自己面前有通达的人。
  22祸哉!那些以饮酒称雄,
   以调烈酒称霸的人。
  23他们因受贿赂,就称恶人为义,
   将义人的义夺去。

  24火苗怎样吞灭碎秸,
   干草怎样落在火焰之中,
   照样,他们的根必然腐朽,
   他们的花像灰尘扬起;
   因为他们厌弃万军之耶和华的教诲,
   藐视以色列圣者的言语。
  25因此,耶和华的怒气向他的百姓发作。
   他伸手攻击他们,山岭就震动;
   他们的尸首在街市上好像粪土。
   虽然如此,他的怒气并未转消,
   他的手依然伸出。

  26他必竖立大旗,召集远方的国民,
   把他们从地极叫来。
   看哪,他们必急速奔来,
  27其中没有疲倦的,绊跌的;
   没有打盹的,睡觉的;
   腰带并不放松,
   鞋带也不拉断。
  28他们的箭锐利,
   弓也上了弦;
   马蹄如坚石,
   车轮像旋风。
  29他们要吼叫,像母狮,
   咆哮,像少壮狮子;
   他们要咆哮,抓取猎物,
   稳稳叼走,无人能救回。
  30那日,他们要向以色列人咆哮,
   像海浪澎湃;
   人若望地,看哪,只有黑暗与祸患,
   光明因密云而变黑暗。