1 Ta sẽ hát cho bạn rất yêu dấu ta một bài ca của bạn yêu dấu ta về việc vườn nho người. Bạn rất yêu dấu ta có một vườn nho ở trên gò đất tốt.⚓2 Người khai phá ra; cất bỏ những đá; trồng những gốc nho xinh tốt; dựng một cái tháp giữa vườn, và đào một nơi ép rượu. Vả, người mong rằng sẽ sanh trái nho; nhưng nó lại sanh trái nho hoang. 3 Hỡi dân ở Giê-ru-sa-lem cùng người Giu-đa, vậy thì bây giờ ta xin các ngươi hãy đoán xét giữa ta với vườn nho ta. 4 Có điều chi nên làm cho vườn nho ta mà ta không làm cho nó chăng? Cớ sao khi ta mong sanh trái nho, thì nó lại sanh trái nho hoang vậy? 5 Nầy, ta sẽ bảo các ngươi về điều ta định làm cho vườn nho ta: Ta phá rào, nó sẽ bị cắn nuốt; ta hạ tường xuống, nó sẽ bị giày đạp. 6 Ta sẽ để nó hoang loạn, chẳng tỉa sửa, chẳng vun xới; nhưng tại đó sẽ mọc lên những gai gốc và chà chuôm; ta lại truyền cho mây đừng làm mưa xuống trên nó nữa. 7 Vả, vườn nho của Đức Giê-hô-va vạn quân, ấy là nhà Y-sơ-ra-ên, và những người của Giu-đa tức là cây mà Ngài ưa thích. Ngài trông họ được công chính, mà nầy, có sự bạo ngược; trông được công bình, mà nầy, có tiếng kêu la. 8 Khốn thay cho những kẻ thêm nhà vào nhà, thêm ruộng vào ruộng, cho đến chừng nào chẳng còn chỗ hở nữa, và các ngươi ở một mình giữa xứ! 9 Đức Giê-hô-va vạn quân có phán vào tai tôi những lời nầy: Thật nhiều nhà sẽ bỏ hoang, những nhà ấy lớn và đẹp mà chẳng có người ở!… 10 Ấy vậy, mười mẫu vườn nho chỉ sanh được một bát rượu; một ô-me hột giống chỉ được một ê-pha. 11 Khốn thay cho kẻ dậy sớm đặng tìm kiếm rượu, chầy đến ban đêm, phát nóng vì rượu! 12 Trong tiệc yến họ có những đàn cầm, đàn sắt, trống cơm, ống sáo và rượu nữa, nhưng chẳng thiết đến công việc Đức Giê-hô-va; họ chẳng xem xét công trình của tay Ngài. 13 Vậy nên, dân ta phải bắt làm phu tù, vì không hiểu biết; kẻ sang nó chịu đói, chúng dân nó chịu khát. 14 Vậy nên sự ham muốn của Âm phủ đã rộng thêm, hả miệng vô ngần, sự vinh hiển nó, dân chúng nó, sự sang trọng nó và kẻ vui mừng giữa nó đều sa xuống đó. 15 Kẻ hèn bị khuất; kẻ tôn trọng bị thấp hèn, con mắt người cao ngạo bị hạ xuống; 16 song Đức Giê-hô-va vạn quân lên cao trong sự công chính, Đức Chúa Trời là Đấng Thánh nên thánh trong sự công bình. 17 Bấy giờ những chiên con sẽ ăn cỏ như trong đồng cỏ mình, người ngụ cư sẽ ăn ruộng hoang của kẻ giàu. 18 Khốn thay cho kẻ lấy sự dối trá làm dây kéo sự gian ác theo sau, và như dùng đỏi xe kéo tội lỗi; 19 họ nói: Xin vội vã kíp làm nên công việc Ngài, hầu cho chúng tôi thấy! Nguyền xin mưu của Đấng Thánh Y-sơ-ra-ên hãy lại gần, hãy tới đến, cho chúng tôi được biết! 20 Khốn thay cho kẻ gọi dữ là lành, gọi lành là dữ; lấy tối làm sáng, lấy sáng làm tối; vật chi cay trở cho là ngọt, vật chi ngọt trở cho là cay! 21 Khốn thay cho kẻ chính mắt mình coi mình là khôn ngoan, tự mình xét đoán mình là thông sáng! 22 Khốn thay cho kẻ mạnh uống rượu, có sức lực đặng pha các thức uống hay say; 23 vì hối lộ mà xưng kẻ có tội là công bình, và cướp lấy sự công bình của người nghĩa! 24 Vậy nên, như lửa đốt gốc rạ và rơm cháy thiêu trong ngọn lửa thể nào, thì rễ họ cũng mục nát và hoa họ cũng bay đi như bụi đất thể ấy; vì họ đã bỏ luật pháp của Đức Giê-hô-va vạn quân, và khinh lời của Đấng Thánh Y-sơ-ra-ên. 25 Nhân đó, cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va phừng lên nghịch cùng dân Ngài. Ngài đã giơ tay nghịch cùng nó và đánh nó; núi non đều rúng động: xác chết chúng nó như phân ngang ngửa giữa đường. Dẫu vậy, cơn giận Ngài chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra. 26 Ngài dựng cờ lên hướng về các dân tộc ở xa cách, và huýt mà gọi họ từ nơi đầu cùng đất; và nầy, họ lật đật chạy đến, kíp và mau. 27 Trong đám họ không một người nào mỏi mệt, chẳng ai vấp váp, chẳng ai ngủ gật hoặc ngủ mê; không ai có dây lưng tháo ra hoặc dây giầy đứt. 28 Tên của họ đã nhọn, cung đã giương; vó ngựa cứng dường đá, bánh xe như gió lốc. 29 Tiếng gầm khác nào sư tử cái; rống như sư tử con; chúng nó sẽ rống và bắt mồi đem đi, không ai cứu được. 30 Trong ngày đó, sẽ có tiếng gầm nghịch cùng nó khác nào tiếng sóng biển ầm ầm; nếu người ta ngó vào xứ, chỉ thấy tối tăm và khốn nạn: sự sáng sẽ bị che tối bởi các chòm mây.
5
1Ta sẽ hát cho người yêu dấu của Ta Một bài tình ca về vườn nho của người. Người yêu dấu của Ta có một vườn nho Trên ngọn đồi tươi tốt. 2Người đào xới, dọn sạch đá sỏi Và trồng loại nho chọn lọc. Người xây một tháp canh giữa vườn, Đào một hầm ép nho nơi ấy. Người trông mong nó sanh nho tốt Nhưng nó sinh nho hoang. 3“Này, hỡi cư dân thành Giê-ru-sa-lem và người Giu-đa, Hãy xét giữa Ta và vườn nho Ta. 4Có điều gì cần làm thêm cho vườn nho Ta Mà Ta không làm cho nó chăng? Khi Ta trông mong nó sinh nho tốt Thì nó lại sinh nho hoang. 5Này, Ta sẽ bảo các ngươi Điều Ta sẽ làm cho vườn nho Ta. Ta sẽ phá rào Thì nó sẽ bị ăn nuốt. Ta sẽ đập đổ tường Thì nó sẽ bị chà đạp. 6Ta sẽ làm cho nó hoang phế, Không tỉa cành, không vun xới; Cỏ gai và bụi gai sẽ mọc trên nó. Ta sẽ ra lệnh cho mây Không mưa xuống nữa. 7Vì vườn nho của CHÚA Vạn Quân Là nhà Y-sơ-ra-ên Và những người của Giu-đa Là những cây trồng Ngài ưa thích. Ngài mong công bình nhưng kìa, chỉ thấy đổ máu.⚓ Ngài mong công chính nhưng kìa, chỉ thấy tiếng kêu la. 8Khốn cho các ngươi! Những người mua thêm nhà,⚓ Tậu thêm ruộng⚓ Cho đến khi hết đất Và ngươi phải cư trú một mình trong xứ.” 9CHÚA Vạn Quân phán vào tai ta: “Chắc chắn nhiều nhà cửa sẽ bị hoang phế, Những nhà lớn và đẹp không có người ở. 10Vì vườn nho mười mẫu⚓ chỉ sản xuất được một bình⚓ rượu. Mười thùng⚓ hạt giống chỉ thu được một thùng⚓ thóc.” 11Khốn cho những kẻ từ sáng sớm Đã chạy theo rượu, Đến đêm khuya Vẫn bị rượu thiêu đốt. 12Trong tiệc tùng chúng có đàn hạc, đàn lia, Trống, kèn⚓ và rượu nữa. Nhưng chúng không để ý đến việc làm của CHÚA, Cũng chẳng thấy công việc của tay Ngài. 13Cho nên, dân Ta phải bị lưu đày Vì thiếu hiểu biết, Giới thượng lưu của họ chết chóc vì đói, Dân chúng bị nung đốt vì khát. 14Cho nên, sự thèm thuồng của Âm phủ đã gia tăng, Miệng nó mở rộng vô cùng. Những người cao sang và dân chúng; Đám đông và những kẻ hân hoan trong thành⚓ đều xuống đó. 15Phàm nhân phải cúi đầu, Loài người bị hạ thấp, Con mắt kẻ kiêu căng phải hạ thấp. 16Nhưng CHÚA Vạn Quân sẽ được tôn cao bằng sự công bình. Và Đức Chúa Trời thánh khiết sẽ bày tỏ Ngài là thánh trong sự công chính. 17Bấy giờ các chiên con sẽ ăn cỏ như tại đồng cỏ mình. Còn chiên thì ăn nơi hoang tàn của kẻ giàu⚓ 18Khốn cho kẻ kéo theo sự vi phạm bằng sợi dây gian dối; Và kéo theo tội lỗi như dây kéo xe. 19Chúng nói: “Ngài hãy mau mau, Hãy vội thực hiện công việc đi Để chúng ta thấy. Chương trình của Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên hãy đến gần, Hãy thành tựu Để chúng ta biết.” 20Khốn cho kẻ gọi ác là thiện Và thiện là ác; Lấy tối làm sáng Và sáng làm tối, Lấy đắng làm ngọt Và ngọt làm đắng. 21Khốn cho kẻ tự coi mình⚓ là khôn ngoan; Tự thấy mình là lanh lợi. 22Khốn cho kẻ anh hùng trong việc uống rượu Và là kẻ dũng sĩ nhờ việc pha rượu. 23Chúng tha kẻ gian ác vì của hối lộ Nhưng từ khước công bình cho người vô tội. 24Cho nên, như ngọn lửa thiêu đốt gốc rạ, Như cỏ khô chìm sâu trong ngọn lửa Thì gốc rễ của họ cũng sẽ mục nát, Hoa quả họ cũng sẽ bay lên như tro bụi. Vì họ đã từ khước Kinh Luật của CHÚA Vạn Quân Và khinh bỉ lời của Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên. 25Vì vậy, CHÚA nổi giận cùng dân Ngài, Giáng tay đánh chúng. Núi non rung chuyển; Xác chết của họ như phân giữa đường. Dầu vậy, cơn giận của Chúa cũng không nguôi, Ngài vẫn giương tay ra nghịch cùng họ. 26Ngài sẽ giương cao ngọn cờ cho các nước xa xôi, Huýt sáo kêu gọi họ từ tận cùng quả đất, Và kìa, chúng nhanh nhẹn, Vội vã kéo đến. 27Trong đám chúng không một người mệt mỏi, vấp ngã, Không ai buồn ngủ hay ngủ mê, Khố của chúng không sút, Dây giày không đứt. 28Mũi tên của chúng bén nhọn, Tất cả cung đều giương lên. Móng ngựa của chúng như đá lửa, Bánh xe như gió lốc. 29Tiếng gầm như sư tử, Tiếng rống như sư tử tơ. Chúng gầm gừ bắt mồi và đem đi; Không ai giải cứu được. 30Vào ngày ấy, chúng sẽ gầm thét Như biển cả gầm thét. Và nếu ai nhìn vào đất ấy, Kìa, chỉ toàn là tối tăm và hoạn nạn. Ngay cả ánh sáng cũng bị mây che tối.