8

Người đàn bà tà dâm

1 Đức Chúa Jêsus lên trên núi Ô-li-ve.
2 Nhưng đến tảng sáng, Ngài trở lại đền thờ; cả dân sự đều đến cùng Ngài, Ngài bèn ngồi dạy dỗ họ.
3 Bấy giờ, các thầy thông giáo và các người Pha-ri-si dẫn lại cho Ngài một người đàn bà đã bị bắt đang khi phạm tội tà dâm; họ để người giữa đám đông, 4 mà nói cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Thưa thầy, người đàn bà nầy bị bắt quả tang về tội tà dâm. 5 Vả, trong luật pháp Môi-se có truyền cho chúng ta rằng nên ném đá những hạng người như vậy; --- còn thầy, thì nghĩ sao? 6 Họ nói vậy để thử Ngài, hầu cho có thể kiện Ngài. Nhưng Đức Chúa Jêsus cúi xuống, lấy ngón tay viết trên đất. 7 Vì họ cứ hỏi nữa, thì Ngài ngước lên và phán rằng: Ai trong các ngươi là người vô tội, hãy trước nhứt ném đá vào người. 8 Rồi Ngài lại cúi xuống cứ viết trên mặt đất. 9 Khi chúng nghe lời đó, thì kế nhau mà đi ra, những người có tuổi đi trước; Đức Chúa Jêsus ở lại một mình với người đàn bà, người vẫn đương đứng chính giữa đó. 10 Đức Chúa Jêsus bấy giờ lại ngước lên, không thấy ai hết, chỉ có người đàn bà, bèn phán rằng: Hỡi mụ kia, những kẻ cáo ngươi ở đâu? Không ai định tội ngươi sao? 11 Người thưa rằng: Lạy Chúa, không ai hết. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta cũng không định tội ngươi; hãy đi, đừng phạm tội nữa.)

Đức Chúa Jêsus lại làm chứng về mình trước mặt dân Giu-đa

12 Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán cùng chúng rằng: Ta là sự sáng của thế gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống. 13 Người Pha-ri-si bèn nói rằng: Thầy tự làm chứng về mình, thì lời chứng thầy không đáng tin. 14 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Dẫu ta tự làm chứng về mình, nhưng lời chứng ta là đáng tin, vì ta biết mình đã từ đâu mà đến và đi đâu; song các ngươi không biết ta từ đâu mà đến, cũng chẳng hay ta đi đâu. 15 Các ngươi xét đoán theo xác thịt; ta thì không xét đoán người nào hết. 16 Nếu ta xét đoán ai, sự xét đoán của ta đúng với lẽ thật; vì ta không ở một mình, nhưng Cha là Đấng đã sai ta đến vẫn ở cùng ta. 17 Vả, có chép trong luật pháp của các ngươi rằng lời chứng hai người là đáng tin: 18 Ta tự làm chứng cho ta, và Cha là Đấng đã sai ta đến cũng làm chứng cho ta. 19 Chúng thưa cùng Ngài rằng: Cha của thầy ở đâu? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi chẳng biết ta, và cũng chẳng biết Cha ta. Nếu các ngươi biết ta, thì cũng biết Cha ta nữa.
20 Đức Chúa Jêsus phán mọi lời đó tại nơi Kho, đương khi dạy dỗ trong đền thờ; và không ai tra tay trên Ngài, vì giờ Ngài chưa đến.
21 Ngài lại phán cùng chúng rằng: Ta đi, các ngươi sẽ tìm ta; và các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình. Các ngươi không thể đến được nơi ta đi. 22 Người Giu-đa bèn nói rằng: Người đã nói: Các ngươi không thể đến được nơi ta đi, vậy người sẽ tự tử sao? 23 Ngài phán rằng: Các ngươi bởi dưới mà có; còn ta bởi trên mà có. Các ngươi thuộc về thế gian nầy; còn ta không thuộc về thế gian nầy. 24 Nên ta đã bảo rằng các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình; vì nếu các ngươi chẳng tin ta là Đấng đó, thì chắc sẽ chết trong tội lỗi các ngươi. 25 Chúng bèn hỏi Ngài rằng: Vậy thầy là ai? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Như lời ta đã nói với các ngươi từ ban đầu. 26 Ta có nhiều sự nói và đoán xét về các ngươi; nhưng Đấng đã sai ta đến là thật, và điều chi ta nghe bởi Ngài, ta truyền lại cho thế gian. 27 Chúng không hiểu rằng Ngài phán về Cha. 28 Vậy Đức Chúa Jêsus phán rằng: Khi các ngươi treo Con người lên, bấy giờ sẽ biết ta là ai, và biết ta không tự mình làm điều gì, nhưng nói điều Cha ta đã dạy ta. 29 Đấng đã sai ta đến vẫn ở cùng ta, chẳng để ta ở một mình, vì ta hằng làm sự đẹp lòng Ngài.
30 Bởi Đức Chúa Jêsus nói như vậy, nên có nhiều kẻ tin Ngài. 31 Bấy giờ Ngài phán cùng những người Giu-đa đã tin Ngài, rằng: Nếu các ngươi hằng ở trong đạo ta, thì thật là môn đồ ta; 32 các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi. 33 Người Giu-đa thưa rằng: Chúng tôi là dòng dõi Áp-ra-ham, chưa hề làm tôi mọi ai, vậy sao thầy nói rằng: Các ngươi sẽ trở nên tự do? 34 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai phạm tội lỗi là tôi mọi của tội lỗi. 35 Vả, tôi mọi không ở luôn trong nhà, mà con thì ở đó luôn. 36 Vậy nếu Con buông tha các ngươi, các ngươi sẽ thật được tự do. 37 Ta biết rằng các ngươi là dòng dõi Áp-ra-ham, nhưng các ngươi tìm thế để giết ta, vì đạo ta không được chỗ nào ở trong lòng các ngươi. 38 Ta nói điều ta đã thấy nơi Cha ta; còn các ngươi cứ làm điều đã học nơi cha mình.
39 Chúng trả lời rằng: Cha chúng tôi tức là Áp-ra-ham, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Nếu các ngươi là con Áp-ra-ham, thì chắc sẽ làm công việc của Áp-ra-ham. 40 Nhưng hiện nay, các ngươi tìm mưu giết ta, là người lấy lẽ thật đã nghe nơi Đức Chúa Trời mà nói với các ngươi; Áp-ra-ham chưa hề làm điều đó! 41 Các ngươi làm công việc của cha mình. Chúng nói rằng: Chúng tôi chẳng phải là con ngoại tình; chúng tôi chỉ có một Cha, là Đức Chúa Trời. 42 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ví bằng Đức Chúa Trời là Cha các ngươi thì các ngươi sẽ yêu ta, vì ta bởi Đức Chúa Trời mà ra và từ Ngài mà đến; bởi chưng ta chẳng phải đã đến tự mình đâu, nhưng ấy chính Ngài đã sai ta đến. 43 Tại sao các ngươi không hiểu lời ta? Ấy là bởi các ngươi chẳng có thể nghe được đạo của ta. 44 Các ngươi bởi cha mình, là ma quỉ, mà sanh ra; và các ngươi muốn làm nên sự ưa muốn của cha mình. Vừa lúc ban đầu nó đã là kẻ giết người, chẳng bền giữ được lẽ thật, vì không có lẽ thật trong nó đâu. Khi nó nói dối, thì nói theo tánh riêng mình, vì nó vốn là kẻ nói dối và là cha sự nói dối. 45 Nhưng vì ta nói lẽ thật, nên các ngươi không tin ta.
46 Trong các ngươi có ai bắt ta thú tội được chăng?… Nếu ta nói lẽ thật, sao các ngươi không tin ta? 47 Ai ra bởi Đức Chúa Trời, thì nghe lời Đức Chúa Trời; cho nên các ngươi chẳng nghe, tại các ngươi không thuộc về Đức Chúa Trời.
48 Người Giu-đa thưa rằng: Chúng tôi nói thầy là người Sa-ma-ri, và bị quỉ ám, há không phải sao? 49 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta chẳng phải bị quỉ ám, nhưng ta tôn kính Cha ta, còn các ngươi làm nhục ta. 50 Ta chẳng tìm sự vinh hiển ta, có một Đấng tìm và đoán xét. 51 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu kẻ nào giữ lời ta, sẽ chẳng thấy sự chết bao giờ. 52 Người Giu-đa nói rằng: Bây giờ chúng tôi thấy rõ thầy bị quỉ ám; Áp-ra-ham đã chết, các đấng tiên tri cũng vậy, mà thầy nói: Nếu kẻ nào giữ lời ta sẽ chẳng hề chết! 53 Thầy lại trọng hơn cha chúng tôi, Áp-ra-ham, là người đã chết sao? Các đấng tiên tri cũng đã chết; thầy mạo xưng mình là ai? 54 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta tự tôn vinh, thì sự vinh hiển ta chẳng ra gì; ấy là Cha ta làm vinh hiển ta, là Đấng các ngươi xưng là Đức Chúa Trời của mình. 55 Dầu vậy, các ngươi chưa biết Ngài đâu; còn ta thì biết. Và nếu ta nói rằng ta không biết Ngài, ta sẽ cũng nói dối như các ngươi vậy; song ta biết Ngài, và ta giữ lời Ngài. 56 Cha các ngươi là Áp-ra-ham đã nức lòng nhìn thấy ngày của ta; người đã thấy rồi, và mừng rỡ. 57 Người Giu-đa nói rằng: Thầy chưa đầy năm mươi tuổi, mà đã thấy Áp-ra-ham! 58 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, trước khi chưa có Áp-ra-ham, đã có ta. 59 Bấy giờ chúng lấy đá đặng quăng vào Ngài; nhưng Đức Chúa Jêsus đi lén trong chúng, ra khỏi đền thờ.

8

Thiếu phụ ngoại tình

1Chúa Giê-xu lên núi Ô-liu nghỉ đêm. 2Mới rạng đông, Chúa đã trở lại Đền thờ. Dân chúng kéo nhau đến gần, Ngài ngồi xuống dạy dỗ họ. 3Chúa đang giảng dạy, các thầy dạy luật và Biệt-lập dẫn đến một thiếu phụ bị bắt về tội ngoại tình, để chị đứng trước đám đông. 4Họ chất vấn Chúa: “Thưa Thầy, chị này bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình. 5Theo luật Mai-sen, người ngoại tình phải bị ném đá xử tử. Còn Thầy nghĩ sao?”
6Họ cố ý gài bẫy để tìm lý do tố cáo Ngài. Chúa cúi xuống, lấy ngón tay viết trên mặt đất. 7Vì họ cứ hỏi mãi, Chúa đứng dậy trả lời: “Trong các ông, người nào vô tội hãy ném đá chị ấy trước đi!” 8Chúa lại cúi xuống viết trên mặt đất. 9Nghe câu ấy, họ lần lượt bỏ đi, người lớn tuổi đi trước. Sau cùng chỉ còn một mình Chúa. Thiếu phụ vẫn đứng trân một chỗ. 10Chúa đứng lên hỏi: “Này chị, họ đi đâu hết cả? Không có ai lên án chị sao?”
11“Thưa Chúa, không ai cả!” chị đáp.
Chúa ôn tồn: “Tôi cũng không lên án chị đâu. Chị về đi, từ nay đừng phạm tội nữa!”

Nguồn Sáng của thế giới

12Sau đó, Chúa dạy dân chúng: “Tôi là nguồn sáng cho nhân loại, người nào theo tôi, sẽ không quờ quạng trong bóng tối, nhưng có ánh sáng sự sống soi đường.” 13Các thầy Biệt-lập bắt bẻ: “Thầy tự khoa trương thì ai tin được!” 14Chúa Giê-xu đáp: “Dù tôi tự làm chứng, lời chứng ấy vẫn xác thực, vì tôi biết rõ tôi từ đâu đến, và sẽ về đâu, còn các ông chẳng biết gì về tôi cả. 15Các ông dựa theo bề ngoài mà phê phán, còn tôi hiện giờ không phê phán ai. 16Nhưng nếu cần phê phán, tôi luôn luôn phê phán đúng sự thật, vì Cha là Đấng sai tôi xuống trần gian vẫn ở với tôi.” 17Theo luật các ông, lời chứng giống nhau của hai người được nhận là xác thực. 18Tôi làm chứng và Cha là Đấng sai tôi cũng làm chứng cho tôi.”
19Họ hỏi: “Cha Thầy ở đâu?” Chúa đáp: “Các ông không biết tôi, cũng chẳng biết Cha tôi!” 20Chúa dạy những lời ấy tại kho bạc của Đền thờ. Không ai dám bắt Chúa vì giờ Ngài chưa đến.
21Chúa lại bảo người Do-thái: “Khi tôi ra đi, anh em sẽ tìm kiếm tôi và sẽ chết trong tội lỗi mình, nhưng anh em không thể tìm đến nơi tôi đi.”
22Họ thắc mắc: “ông ấy đi đâu mà chúng ta tìm không được? Hay là ông ấy đi tự tử?”
23Chúa giải thích: “Anh em sinh ra từ dưới đất, còn tôi từ trời xuống. Anh em thuộc về trần gian, nhưng tôi không thuộc trần gian. 24Vì thế tôi nói: anh em sẽ chết trong tội lỗi mình. Nếu không tin tôi, anh em sẽ chết trong tội lỗi mình.”
25Họ lại hỏi: “Vậy, Thầy là ai?” Chúa đáp: “Tôi đã xác nhận nhiều lần. 26Đáng lẽ tôi nói nhiều điều và lên án anh em, nhưng tôi chỉ truyền lại những điều tôi nghe Đấng sai tôi phán dạy vì Ngài là Nguồn Chân lý.”
27Họ không hiểu Ngài đang nói về Chúa Cha. 28Chúa Giê-xu tuyên bố: “Khi anh em treo tôi trên cây thập tự, anh em sẽ biết tôi là ai. Tôi không tự ý làm việc gì, nhưng chỉ nói những điều Cha tôi đã dạy. 29Đấng sai tôi vẫn ở với tôi, không bao giờ để tôi cô đơn, vì tôi luôn luôn làm vui lòng Ngài.”

Tự do và nô lệ

30Nghe Chúa giảng dạy, nhiều người Do-thái tin Ngài. 31Chúa Giê-xu bảo họ: “Nếu các con tiếp tục vâng lời ta dạy, các con mới thật là môn đệ ta. 32Các con sẽ biết chân lý và chân lý sẽ giải phóng các con.”
33Người Do-thái lại thắc mắc: “Chúng tôi là dòng dõi Áp-ra-ham, không bao giờ làm nô lệ ai, sao Thầy nói chúng tôi được giải phóng?”
34Chúa Giê-xu đáp: “Tôi nói quả quyết, người nào phạm tội là nô lệ của tội lỗi. 35Thân phận nô lệ rất bấp bênh, tạm bợ, khác hẳn địa vị vững vàng của con cái trong gia đình. 36Nếu được Con Thượng Đế giải phóng, anh em mới thật sự được tự do. 37vẫn biết anh em là dòng dõi Áp-ra-ham, nhưng anh em lại tìm cách giết tôi vì lời tôi dạy không lọt vào tai vào lòng anh em. 38Tôi chỉ nói những điều Cha tôi dạy bảo, còn anh em làm những điều học với cha mình.”
39Họ cãi: “Cha chúng tôi là Áp-ra-ham!”
Chúa Giê-xu đáp: “Nếu đúng là con cháu Áp-ra-ham, anh em phải hành động như Áp-ra-ham.
40Nhưng anh em đang tìm cách giết tôi chỉ vì tôi trình bày chân lý tôi đã nghe nơi Thượng Đế. Áp-ra-ham đâu có làm việc đó! 41Thật cha nào con nấy, thấy việc con làm người ta biết ngay được ông cha. Anh em làm những việc cha mình thường làm.”
Họ gân cổ cãi: “Chúng tôi đâu phải con hoang! Chúng tôi chỉ có một Cha là Thượng Đế.”
42Chúa Giê-xu đáp: “Nếu anh em là con cái Thượng Đế, anh em đã yêu mến tôi, vì tôi từ Thượng Đế đến đây. Thượng Đế sai tôi chứ tôi không tự ý đến. 43Sao anh em không chịu hiểu những điều tôi nói? Chỉ vì có ai ngăn cản anh em. 44Anh em là con của Quỷ vương nên chỉ thích làm những điều nó muốn. Từ ban đầu nó đã giết người và chối bỏ chân lý, vì trong nó chẳng có gì chân thật. Quỷ vương nói dối theo bản tính tự nhiên, vì nó là Kẻ nói dối và cha của mọi người nói dối.
45“Vì thế, khi tôi nói thật, dĩ nhiên anh em không tin tôi. 46Anh em đã cố gắng bới lông tìm vết nhưng có ai tìm thấy một lỗi lầm nào trong đời tôi không? Tôi đã nói thật, sao anh em không chịu tin tôi? 47Con cái Thượng Đế luôn luôn nghe lời Thương Đế. Anh em không chịu nghe theo lời Thượng Đế chỉ vì anh em không phải là con cái Ngài.”

Chúa Cứu Thế và Áp-ra-ham

48Người Do-thái nhiếc mắng Chúa: “Thầy đúng là giống lai căn, là đồ quỷ ám!”
49Chúa Giê-xu đáp: “Tôi không bị quỷ ám, nhưng tôi ca tụng Cha tôi, còn anh em sỉ nhục tôi. 50Tôi không tìm vinh dự cho mình, nhưng Cha tôi ban vinh dự và quyền xét xử cho tôi. 51Tôi nói quả quyết, ai vâng giữ lời tôi sẽ chẳng bao giờ chết mất.”
52Người Do-thái bực tức: “Rõ ràng Thầy bị quỷ ám. Ngay đến Áp-ra-ham và các nhà tiên tri cũng đều chết cả, thế mà Thầy dám bảo ai vâng lời Thầy sẽ chẳng bao giờ chết. 53Liệu Thầy lớn hơn Áp-ra-ham, tổ phụ chúng tôi là người đã chết sao? Thầy tài giỏi hơn các nhà tiên tri đã qua đời sao? Thầy mạo nhận mình là ai?”
54Chúa Giê-xu đáp: “Nếu tôi tự đề cao thì chẳng vẻ vang gì, nhưng Cha tôi ban vinh dự cho tôi. Anh em gọi Cha tôi là Thượng Đế. 55Anh em không biết Ngài nhưng tôi biết rõ. Nếu nói tôi không biết Ngài, là tôi nói dối như anh em. Nhưng tôi biết Ngài và vâng giữ lời Ngài. 56Áp-ra-ham, tổ phụ anh em rất hân hoan khi biết được thời kỳ tôi xuống đời. Người biết trước nên vô cùng mừng rỡ.”
57Người Do-thái mỉa mai: “Thầy chưa đầy năm mươi tuổi mà đã thấy Áp-ra-ham!”
58Chúa Giê-xu đáp: “Tôi nói quả quyết, trước khi Áp-ra-ham ra đời đã có tôi.”
59Người Do-thái lượm đá định ném Chúa, nhưng không thấy Ngài đâu cả, trong khi Chúa ung dung qua mặt họ và rời khỏi Đền thờ.