8

Người đàn bà tà dâm

1 Đức Chúa Jêsus lên trên núi Ô-li-ve.
2 Nhưng đến tảng sáng, Ngài trở lại đền thờ; cả dân sự đều đến cùng Ngài, Ngài bèn ngồi dạy dỗ họ.
3 Bấy giờ, các thầy thông giáo và các người Pha-ri-si dẫn lại cho Ngài một người đàn bà đã bị bắt đang khi phạm tội tà dâm; họ để người giữa đám đông, 4 mà nói cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Thưa thầy, người đàn bà nầy bị bắt quả tang về tội tà dâm. 5 Vả, trong luật pháp Môi-se có truyền cho chúng ta rằng nên ném đá những hạng người như vậy; --- còn thầy, thì nghĩ sao? 6 Họ nói vậy để thử Ngài, hầu cho có thể kiện Ngài. Nhưng Đức Chúa Jêsus cúi xuống, lấy ngón tay viết trên đất. 7 Vì họ cứ hỏi nữa, thì Ngài ngước lên và phán rằng: Ai trong các ngươi là người vô tội, hãy trước nhứt ném đá vào người. 8 Rồi Ngài lại cúi xuống cứ viết trên mặt đất. 9 Khi chúng nghe lời đó, thì kế nhau mà đi ra, những người có tuổi đi trước; Đức Chúa Jêsus ở lại một mình với người đàn bà, người vẫn đương đứng chính giữa đó. 10 Đức Chúa Jêsus bấy giờ lại ngước lên, không thấy ai hết, chỉ có người đàn bà, bèn phán rằng: Hỡi mụ kia, những kẻ cáo ngươi ở đâu? Không ai định tội ngươi sao? 11 Người thưa rằng: Lạy Chúa, không ai hết. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta cũng không định tội ngươi; hãy đi, đừng phạm tội nữa.)

Đức Chúa Jêsus lại làm chứng về mình trước mặt dân Giu-đa

12 Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán cùng chúng rằng: Ta là sự sáng của thế gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống. 13 Người Pha-ri-si bèn nói rằng: Thầy tự làm chứng về mình, thì lời chứng thầy không đáng tin. 14 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Dẫu ta tự làm chứng về mình, nhưng lời chứng ta là đáng tin, vì ta biết mình đã từ đâu mà đến và đi đâu; song các ngươi không biết ta từ đâu mà đến, cũng chẳng hay ta đi đâu. 15 Các ngươi xét đoán theo xác thịt; ta thì không xét đoán người nào hết. 16 Nếu ta xét đoán ai, sự xét đoán của ta đúng với lẽ thật; vì ta không ở một mình, nhưng Cha là Đấng đã sai ta đến vẫn ở cùng ta. 17 Vả, có chép trong luật pháp của các ngươi rằng lời chứng hai người là đáng tin: 18 Ta tự làm chứng cho ta, và Cha là Đấng đã sai ta đến cũng làm chứng cho ta. 19 Chúng thưa cùng Ngài rằng: Cha của thầy ở đâu? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi chẳng biết ta, và cũng chẳng biết Cha ta. Nếu các ngươi biết ta, thì cũng biết Cha ta nữa.
20 Đức Chúa Jêsus phán mọi lời đó tại nơi Kho, đương khi dạy dỗ trong đền thờ; và không ai tra tay trên Ngài, vì giờ Ngài chưa đến.
21 Ngài lại phán cùng chúng rằng: Ta đi, các ngươi sẽ tìm ta; và các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình. Các ngươi không thể đến được nơi ta đi. 22 Người Giu-đa bèn nói rằng: Người đã nói: Các ngươi không thể đến được nơi ta đi, vậy người sẽ tự tử sao? 23 Ngài phán rằng: Các ngươi bởi dưới mà có; còn ta bởi trên mà có. Các ngươi thuộc về thế gian nầy; còn ta không thuộc về thế gian nầy. 24 Nên ta đã bảo rằng các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình; vì nếu các ngươi chẳng tin ta là Đấng đó, thì chắc sẽ chết trong tội lỗi các ngươi. 25 Chúng bèn hỏi Ngài rằng: Vậy thầy là ai? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Như lời ta đã nói với các ngươi từ ban đầu. 26 Ta có nhiều sự nói và đoán xét về các ngươi; nhưng Đấng đã sai ta đến là thật, và điều chi ta nghe bởi Ngài, ta truyền lại cho thế gian. 27 Chúng không hiểu rằng Ngài phán về Cha. 28 Vậy Đức Chúa Jêsus phán rằng: Khi các ngươi treo Con người lên, bấy giờ sẽ biết ta là ai, và biết ta không tự mình làm điều gì, nhưng nói điều Cha ta đã dạy ta. 29 Đấng đã sai ta đến vẫn ở cùng ta, chẳng để ta ở một mình, vì ta hằng làm sự đẹp lòng Ngài.
30 Bởi Đức Chúa Jêsus nói như vậy, nên có nhiều kẻ tin Ngài. 31 Bấy giờ Ngài phán cùng những người Giu-đa đã tin Ngài, rằng: Nếu các ngươi hằng ở trong đạo ta, thì thật là môn đồ ta; 32 các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi. 33 Người Giu-đa thưa rằng: Chúng tôi là dòng dõi Áp-ra-ham, chưa hề làm tôi mọi ai, vậy sao thầy nói rằng: Các ngươi sẽ trở nên tự do? 34 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai phạm tội lỗi là tôi mọi của tội lỗi. 35 Vả, tôi mọi không ở luôn trong nhà, mà con thì ở đó luôn. 36 Vậy nếu Con buông tha các ngươi, các ngươi sẽ thật được tự do. 37 Ta biết rằng các ngươi là dòng dõi Áp-ra-ham, nhưng các ngươi tìm thế để giết ta, vì đạo ta không được chỗ nào ở trong lòng các ngươi. 38 Ta nói điều ta đã thấy nơi Cha ta; còn các ngươi cứ làm điều đã học nơi cha mình.
39 Chúng trả lời rằng: Cha chúng tôi tức là Áp-ra-ham, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Nếu các ngươi là con Áp-ra-ham, thì chắc sẽ làm công việc của Áp-ra-ham. 40 Nhưng hiện nay, các ngươi tìm mưu giết ta, là người lấy lẽ thật đã nghe nơi Đức Chúa Trời mà nói với các ngươi; Áp-ra-ham chưa hề làm điều đó! 41 Các ngươi làm công việc của cha mình. Chúng nói rằng: Chúng tôi chẳng phải là con ngoại tình; chúng tôi chỉ có một Cha, là Đức Chúa Trời. 42 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ví bằng Đức Chúa Trời là Cha các ngươi thì các ngươi sẽ yêu ta, vì ta bởi Đức Chúa Trời mà ra và từ Ngài mà đến; bởi chưng ta chẳng phải đã đến tự mình đâu, nhưng ấy chính Ngài đã sai ta đến. 43 Tại sao các ngươi không hiểu lời ta? Ấy là bởi các ngươi chẳng có thể nghe được đạo của ta. 44 Các ngươi bởi cha mình, là ma quỉ, mà sanh ra; và các ngươi muốn làm nên sự ưa muốn của cha mình. Vừa lúc ban đầu nó đã là kẻ giết người, chẳng bền giữ được lẽ thật, vì không có lẽ thật trong nó đâu. Khi nó nói dối, thì nói theo tánh riêng mình, vì nó vốn là kẻ nói dối và là cha sự nói dối. 45 Nhưng vì ta nói lẽ thật, nên các ngươi không tin ta.
46 Trong các ngươi có ai bắt ta thú tội được chăng?… Nếu ta nói lẽ thật, sao các ngươi không tin ta? 47 Ai ra bởi Đức Chúa Trời, thì nghe lời Đức Chúa Trời; cho nên các ngươi chẳng nghe, tại các ngươi không thuộc về Đức Chúa Trời.
48 Người Giu-đa thưa rằng: Chúng tôi nói thầy là người Sa-ma-ri, và bị quỉ ám, há không phải sao? 49 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta chẳng phải bị quỉ ám, nhưng ta tôn kính Cha ta, còn các ngươi làm nhục ta. 50 Ta chẳng tìm sự vinh hiển ta, có một Đấng tìm và đoán xét. 51 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu kẻ nào giữ lời ta, sẽ chẳng thấy sự chết bao giờ. 52 Người Giu-đa nói rằng: Bây giờ chúng tôi thấy rõ thầy bị quỉ ám; Áp-ra-ham đã chết, các đấng tiên tri cũng vậy, mà thầy nói: Nếu kẻ nào giữ lời ta sẽ chẳng hề chết! 53 Thầy lại trọng hơn cha chúng tôi, Áp-ra-ham, là người đã chết sao? Các đấng tiên tri cũng đã chết; thầy mạo xưng mình là ai? 54 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta tự tôn vinh, thì sự vinh hiển ta chẳng ra gì; ấy là Cha ta làm vinh hiển ta, là Đấng các ngươi xưng là Đức Chúa Trời của mình. 55 Dầu vậy, các ngươi chưa biết Ngài đâu; còn ta thì biết. Và nếu ta nói rằng ta không biết Ngài, ta sẽ cũng nói dối như các ngươi vậy; song ta biết Ngài, và ta giữ lời Ngài. 56 Cha các ngươi là Áp-ra-ham đã nức lòng nhìn thấy ngày của ta; người đã thấy rồi, và mừng rỡ. 57 Người Giu-đa nói rằng: Thầy chưa đầy năm mươi tuổi, mà đã thấy Áp-ra-ham! 58 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, trước khi chưa có Áp-ra-ham, đã có ta. 59 Bấy giờ chúng lấy đá đặng quăng vào Ngài; nhưng Đức Chúa Jêsus đi lén trong chúng, ra khỏi đền thờ.

8

1耶穌卻到橄欖山去。 2清早,他又回到聖殿裏。眾百姓都到他那裏去,他就坐下,教導他們。 3文士和法利賽人帶着一個犯姦淫時被捉的女人來,叫她站在當中, 4然後對耶穌說:「老師,這女人是正在犯姦淫的時候被捉到的。 5摩西在律法書上命令我們把這樣的女人用石頭打死。那麼,你怎麼說呢?」 6他們說這話是要試探耶穌,要抓到控告他的把柄。耶穌卻彎下腰,用指頭在地上寫字。 7他們還是不住地問他,耶穌就直起腰來,對他們說:「你們中間誰沒有罪,誰就先拿石頭打她!」 8於是他又彎着腰,用指頭在地上寫字。 9他們聽見這話,從老的開始,一個一個都走開了,只剩下耶穌一人和那仍然站在中間的女人。 10耶穌就直起腰來,對她說:「婦人,那些人在哪裏呢?沒有任何人定你的罪嗎?」 11她說:「主啊,沒有。」耶穌說:「我也不定你的罪。去吧!從今以後不要再犯罪了。」〕

耶穌是世界的光

12耶穌又對眾人說:「我就是世界的光。跟從我的,必不在黑暗裏走,卻要得着生命的光。」 13法利賽人對他說:「你是為自己作見證,你的見證不真。」 14耶穌回答他們,對他們說:「即使我為自己作見證,我的見證還是真的,因為我知道我從哪裏來,到哪裏去。你們卻不知道我從哪裏來,到哪裏去。 15你們是以人的標準來判斷人,我不判斷任何人。 16即使我判斷人,我的判斷也是真確的,因為不是我獨自在判斷,而是差我來的父與我一同判斷。 17你們的律法也記着說:『兩個人的見證才算為真』。 18我是為自己作見證,還有差我來的父也為我作見證。」 19於是他們問他:「你的父在哪裏?」耶穌回答:「你們不認識我,也不認識我的父;若是認識我,也會認識我的父。」 20這些話是耶穌在聖殿的銀庫房裏教導人的時候說的。當時沒有人捉拿他,因為他的時候還沒有到。

我所去的地方你們不能去

21於是耶穌又對他們說:「我去了,你們會找我,而你們會死在自己的罪中;我所去的地方,你們不能去。」 22猶太人說:「他說『我所去的地方,你們不能去』,難道他要自殺嗎?」 23耶穌對他們說:「你們是從下面來的,我是從上面來的;你們是屬這世界的,我不是屬這世界的。 24所以我對你們說,你們會死在自己的罪中,你們若不信我就是那位,就會死在自己的罪中。」 25他們就問他:「你到底是誰?」耶穌對他們說:「我從起初就告訴你們了。 26我有許多事要講論你們,判斷你們;但差我來的那位是真實的,我從他那裏所聽見的,就告訴世人。」 27他們不明白耶穌是對他們講父的事。 28所以耶穌說:「你們舉起人子以後就會知道我就是那位了,並且知道我沒有一件事是憑着自己做的。我說這些話是照着父所教導我的。 29差我來的那位與我同在;他沒有撇下我獨自一人,因為我一直行他所喜悅的事。」 30耶穌說這些話的時候,有許多人信了他。

真理使你們自由

31耶穌對信他的猶太人說:「你們若繼續遵守我的道,就真是我的門徒了。 32你們將認識真理,真理會使你們自由。」 33他們回答他:「我們是亞伯拉罕的後裔,從來沒有作過誰的奴隸,你怎麼說『會使你們自由』呢?」 34耶穌回答他們:「我實實在在地告訴你們,所有犯罪的人就是罪的奴隸。 35奴隸不能永遠住在家裏;兒子才永遠住在家裏。 36所以,上帝的兒子若使你們自由,你們就真正自由了。」

出於上帝的必聽上帝的話

37「我知道,你們是亞伯拉罕的後裔,你們卻想要殺我,因為你們心裏容不下我的道。 38我所說的是在我父那裏看見的;你們所做的是在你們的父那裏聽到的。」
39他們回答耶穌:「我們的父是亞伯拉罕。」耶穌對他們說:「你們若是亞伯拉罕的兒女,就會做亞伯拉罕所做的事。 40我把在上帝那裏所聽見的真理告訴了你們,現在你們卻想要殺我;亞伯拉罕沒有做過這樣的事。 41你們是做你們父的工作。」他們就對他說:「我們不是從淫亂生的,我們只有一位父,就是上帝。」 42耶穌對他們說:「假如上帝是你們的父,你們會愛我,因為我本是出於上帝,也是從上帝而來,我不是憑着自己來,而是他差我來的。 43你們為甚麼不明白我的話呢?無非是你們聽不進我的道。 44你們是出於你們的父魔鬼,你們寧願隨着你們父的慾念而行。他從起初就是殺人的,不守真理,因他心裏沒有真理。他說謊是出於自己的本性,因他本來是說謊的,也是說謊者之父。 45但是,因為我講真理,你們就不信我。 46你們中間誰能指證我有罪呢?既然我講真理,你們為甚麼不信我呢? 47出於上帝的,必聽上帝的話;你們不聽,因為你們不是出於上帝。」

耶穌在亞伯拉罕之先

48猶太人回答他:「我們說你是撒瑪利亞人,並且是被鬼附的,這話不是很對嗎?」 49耶穌回答:「我沒有被鬼附;我尊敬我的父,你們卻不尊敬我。 50我不尋求自己的榮耀,但有一位為我尋求榮耀,判斷是非。 51我實實在在地告訴你們,人若遵守我的道,就永遠不經歷死亡。」 52於是猶太人對他說:「現在我們知道你是被鬼附了。亞伯拉罕死了,眾先知也死了,你還說:『人若遵守我的道,就永遠不經歷死亡。』 53難道你比我們的祖宗亞伯拉罕還大嗎?他死了,眾先知也死了,你把自己當作甚麼人呢?」 54耶穌回答:「我若榮耀自己,我的榮耀就算不了甚麼;榮耀我的是我的父,就是你們所說的你們的上帝。 55你們不認識他,我卻認識他。我若說不認識他,我就是說謊的,像你們一樣;但我認識他,也遵守他的道。 56你們的祖宗亞伯拉罕歡歡喜喜地仰望我的日子,他看見了,就快樂。」 57猶太人就對他說:「你還沒有五十歲,難道見過亞伯拉罕嗎?」 58耶穌對他們說:「我實實在在地告訴你們,還沒有亞伯拉罕我就存在了。」 59於是他們拿石頭要打他,耶穌卻躲開,走出了聖殿。