22

Sự phán xét của Đức Chúa Trời được báo trước cho nhà Giu-đa

1 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy xuống cung vua Giu-đa, tại đó ngươi khá rao lời nầy, 2 mà rằng: Hỡi vua của Giu-đa, ngồi trên ngai Đa-vít, ngươi cùng tôi tớ ngươi và dân sự ngươi vào các cửa nầy, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va! 3 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy làm sự chánh trực và công bình; cứu kẻ bị cướp khỏi tay người ức hiếp; chớ làm sự thiệt hại cùng sự hiếp đáp cho người trú ngụ, cho kẻ mồ côi hoặc người góa bụa, và chớ làm đổ máu vô tội trong nơi nầy. 4 Vì nếu các ngươi thật vâng làm lời nầy, thì sẽ có vua ngồi trên ngai Đa-vít, cỡi xe và ngựa, người cùng tôi tớ người và dân người do các cửa nhà nầy mà vào. 5 Nhưng nếu các ngươi chẳng khứng nghe lời nầy, Đức Giê-hô-va phán, ta chỉ mình mà thề, nhà nầy sẽ thành ra hoang vu.
6 Đức Giê-hô-va phán về nhà vua Giu-đa như vầy: Ta coi ngươi cũng như Ga-la-át, cũng như chót núi Li-ban, nhưng ta chắc sẽ làm cho ngươi ra đồng vắng, ra các thành không người ở. 7 Ta sắm sẵn những kẻ tàn hại nghịch cùng ngươi, thảy đều cầm khí giới; chúng nó sẽ đốn những cây bách rất tốt của ngươi và quăng vào lửa. 8 Có nhiều dân tộc sẽ đi qua gần thành nầy, đều nói cùng bạn mình rằng: Cớ sao Đức Giê-hô-va đã đãi thành lớn nầy như vậy? 9 Sẽ có kẻ đáp rằng: Ấy là tại dân thành đó đã bỏ giao ước của Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, mà thờ lạy và hầu việc các thần khác.
10 Chớ khóc người chết, chớ than thở về người. Thà hãy khóc kẻ đi ra, vì nó sẽ không trở về, chẳng còn lại thấy xứ mình sanh trưởng. 11 Vì Đức Giê-hô-va phán như vầy về Sa-lum, con trai Giô-si-a, vua của Giu-đa, kế vị cha mình là Giô-si-a, và đã đi khỏi nơi nầy: Người sẽ chẳng trở về đó nữa; 12 mà chết tại xứ đã bị đày đến, chẳng còn lại thấy đất nầy nữa.
13 Khốn thay cho kẻ xây nhà trái lẽ công bình, làm phòng bởi sự bất nghĩa; dùng kẻ lân cận mình làm việc vô lương, và chẳng trả tiền công; 14 nói rằng: Ta sẽ xây tòa nhà rộng rãi, có những phòng khoảng khoát; xoi những cửa sổ, lợp trần bằng gỗ bách hương, và sơn son. 15 Ngươi lấy gỗ bách hương ganh đua sự đẹp, há nhân đó được làm vua sao? Cha ngươi xưa đã ăn đã uống, làm ra sự công bình chính trực, cho nên được thạnh vượng. 16 Người đã làm ra lẽ thẳng cho kẻ nghèo và thiếu thốn, cho nên được phước. Đức Giê-hô-va phán: Như vậy há chẳng phải là biết ta sao? 17 Nhưng mắt và lòng ngươi chăm sự tham lam, đổ máu vô tội, và làm sự ức hiếp hung dữ.
18 Vậy nên, về Giê-hô-gia-kim, con trai Giô-si-a, vua của Giu-đa, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Người ta sẽ chẳng khóc người mà nói rằng: Ôi, anh em ta! Ôi, chị em ta! Cũng sẽ chẳng than tiếc mà rằng: Thương thay chúa! Thương thay vinh hiển chúa! 19 Người sẽ bị chôn như chôn con lừa; sẽ bị kéo và quăng ra ngoài cửa thành Giê-ru-sa-lem.
20 Hãy lên Li-ban và kêu la, cất tiếng lên ở Ba-san; hãy kêu la từ chót núi A-ba-rim! Vì hết thảy người yêu ngươi đều bị hủy diệt. 21 Ta đã nói cùng ngươi đương thời ngươi thạnh vượng; nhưng ngươi nói rằng: Tôi chẳng khứng nghe. Từ khi ngươi còn trẻ, tánh nết ngươi đã dường ấy: đã chẳng vâng lời ta. 22 Hết thảy những kẻ chăn dân của ngươi sẽ bị gió nuốt, và kẻ yêu ngươi sẽ đi làm phu tù. Bấy giờ ngươi chắc sẽ bị hổ mang nhuốc vì mọi tội ác mình. 23 Ngươi là kẻ ở trên Li-ban và lót ổ trong chòm cây hương bách kia, khi ngươi gặp tai nạn, quặn thắt như đàn bà sanh đẻ, đáng thương xót biết bao!
24 Đức Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, dầu Giê-cô-nia, con trai Giê-hô-gia-kim, vua Giu-đa, là cái ấn trên tay hữu ta, ta cũng lột ngươi đi. 25 Ta sẽ phó ngươi trong tay những kẻ muốn đòi mạng ngươi, trong tay những kẻ mà ngươi sợ, tức trong tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, và trong tay người Canh-đê. 26 Ta sẽ đuổi ngươi cùng mẹ đã đẻ ra ngươi đến trong một xứ khác, không phải là xứ ngươi sanh ra, và ngươi sẽ chết tại đó. 27 Còn như đất mà linh hồn chúng nó mong lộn lại, thì sẽ không được trở về.
28 Vậy Giê-cô-nia nầy há phải cái bình khinh dể và bị bể sao? Há phải cái bình không ai ưa thích sao? Làm sao nó và dòng dõi nó bị ném ra, bị quăng trong một xứ mình chưa từng biết? 29 Hỡi đất, đất, đất! Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. 30 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy ghi người này trong những kẻ không có con cái, trong những kẻ cả đời không thạnh vượng; vì con cháu nó sẽ không một người nào thạnh vượng, ngồi ngai Đa-vít và cai trị trong Giu-đa nữa!

22

Sấm về hoàng gia Giu-đa

1Chúa bảo tôi: "Hãy đi xuống hoàng cung Giu-đa và tuyên bố những lời này: 2Tâu vua Giu-đa, người đang ngồi trên ngai Đa-vít, xin vua, các triều thần vua và cả nhân dân đều nghe lời Chúa! 3Chúa phán: "Hãy thi hành sự công chính, xét xử cách công bằng, giải thoát người bị áp bức khỏi tay bọn cường hào ác bá! Hãy bỏ các việc gian ác! Hãy bảo vệ quyền lợi của các kiều dân, các cô nhi, quả phụ! Đừng giết người vô tội! 4Nếu các ngươi vâng lời Ta, Ta sẽ giải cứu tổ quốc các ngươi, cho các vua Giu-đa tiếp tục trị vì trên ngai Đa-vít và cho nhân dân được thịnh vượng. 5Tuy nhiên, nếu các ngươi không chịu lưu ý lời cảnh cáo của Ta, cung điện này sẽ bị phá tan, Chúa Hằng Hữu thề quyết như thế."
6Chúa báo trước về hoàng cung Giu-đa: 'Dù Ta yêu mến ngươi như xứ Ga-la-át đầy hoa quả và như rừng xanh xứ Li-ban, Ta buộc lòng phải tiêu diệt ngươi; để ngươi thành một đống đổ nát, hoang vu, không có người ở. 7Ta sẽ gọi một đạo quân chuyên môn phá thành trang bị dây đủ để triệt hạ ngươi. Chúng sẽ gỡ các kèo cột bằng hương bách mà ném vào lửa. 8Nhiều du khách các nước ngoài sẽ đi qua thành phố này và kinh ngạc hỏi nhau: "Tại sao Chúa tàn phá thành phố lớn này như thế?" 9Người ta sẽ trả lời: "Vì nhân dân quên Chúa Hằng Hữu là Thượng Đế của họ, và bội ước với Ngài, quay sang thờ lạy các thần tượng!"

Sấm về Sa-lum và Giê-hô-gia-kim

10Đừng để tang, khóc lóc những người đã chết, nhưng hãy khóc cho số phận của những kẻ bị lưu đày, vì họ chẳng bao giờ được trở về quê cha đất tổ.
11Chúa dạy về hoàng thân Sa-lum (con vua Giô-si-a nước Giu-đa) đã lên ngôi kế vị cha mình một thời gian ngắn rồi bị lưu đày: "Sa-lum sẽ không được trở về đây nữa, 12nhưng sẽ chết tại đất lưu dày, chẳng bao giờ còn trông thấy quê hương."
13Khốn cho kẻ xây cung điện trên nền bất công, cất lâu đài bằng biện pháp áp bức, bóc lột sức lao động của nhân dân, không chịu trả công sòng phẳng. 14Ngươi nói: "Ta sẽ xây cất cung điện nguy nga với những phòng rộng lớn trổ nhiều cửa sổ, bọc các vách tường bằng gỗ hương bách thơm ngát và sơn màu đỏ thắm!" 15Nhưng lâu đài nguy nga đâu có tăng uy đức của một nhà vua! Tại sao vua Giô-si-a (cha của Giê-hô- gia-kim) hưởng một triều đại thịnh trị lâu dài như thế? 16Giô-si-a đã xét xử công bằng cho người nghèo khổ, túng ngặt. Điều đó chứng tỏ người biết Ta, nên Ta ban phúc cho người. 17Nhưng ngươi (Giê-hô-gia-kim) chỉ lưu tâm để mát đến những vụ tham nhũng thối nát, giết người vô tội, dừng bạo lực áp bức dân nghèo."
18Vì thế, Chúa phán về Giê-hô-gia-kim, con trai Giô-si-a, vua nước Giu-đa: "Gia đình không ai để tang than khóc, nhân dân không ai buồn lưu ý nhắc nhở khi Giê-hô- gia-kim qua đời. 19Người sẽ bị chôn như người ta chôn con lừa, bị kéo lết đi và đem quăng ra ngoài cổng thành Giê-ru-sa-lem."
20Hãy đi lên núi Li-ban mà kêu la! Hãy lên tiếng khóc lóc trên cao nguyên Ba-san và rặng núi A-ba-rim, vì tất cả các tình nhân ngươi đều đã chết. 21Ta đã kêu gọi ngươi trong thời bình an nhưng ngươi nói: "Tôi không thèm nghe!" Từ tuổi thanh xuân, tính ngươi vẫn thế, chẳng bao giờ chịu vâng lời Ta. 22Bây giờ, tất cả các đồng minh ngươi đều bị quét sạch như trong trận bão; các thân hữu ngươi đều bị bắt đi lưu đày. Lúc ấy, ngươi mới biết thẹn thuồng xấu hổ vì tất cả tội ác ngươi. 23Sống xa hoa trong cung điện bằng gỗ hương bách Li-ban thật là sung sướng đấy, nhưng chẳng bao lâu, ngươi sẽ kêu la rên rỉ như người đàn bà sinh nở.
24,25Cô-nia, con trai vua Giê-hô-gia-kim nước Giu-đa! Dù ngươi là cái nhẫn làm ấn trong tay mặt Ta đi nữa, Ta cũng lột ra và quăng ngươi cho bọn tử thù của ngươi mà ngươi đang khiếp sợ, tức là vua Nê-bu-cát-nết-sa và quân đội Ba-by-luân. 26Ta sẽ quăng ngươi ra khỏi đất nước và ngươi sẽ chết nơi đất khách quê người. 27Ngươi sẽ chẳng bao giờ được trở về đất mà ngươi ưa thích. 28Cô nia giống như một cái đĩa bể nát bị quét bỏ. Ngươi và các con trai ngươi sẽ bị lưu đày qua một xứ xa lạ.
29Đất, đất, đất! hãy nghe lời Chúa! 30Chúa phán: Cô-nia giống như người tuyệt tự. Không một đứa con nào của Cô-nia sẽ được lên ngai Đa-vít và trị vì nước Giu-đa. Cô-nia đã sống một cuộc đời vô nghĩa."