22

Sự phán xét của Đức Chúa Trời được báo trước cho nhà Giu-đa

1 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy xuống cung vua Giu-đa, tại đó ngươi khá rao lời nầy, 2 mà rằng: Hỡi vua của Giu-đa, ngồi trên ngai Đa-vít, ngươi cùng tôi tớ ngươi và dân sự ngươi vào các cửa nầy, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va! 3 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy làm sự chánh trực và công bình; cứu kẻ bị cướp khỏi tay người ức hiếp; chớ làm sự thiệt hại cùng sự hiếp đáp cho người trú ngụ, cho kẻ mồ côi hoặc người góa bụa, và chớ làm đổ máu vô tội trong nơi nầy. 4 Vì nếu các ngươi thật vâng làm lời nầy, thì sẽ có vua ngồi trên ngai Đa-vít, cỡi xe và ngựa, người cùng tôi tớ người và dân người do các cửa nhà nầy mà vào. 5 Nhưng nếu các ngươi chẳng khứng nghe lời nầy, Đức Giê-hô-va phán, ta chỉ mình mà thề, nhà nầy sẽ thành ra hoang vu.
6 Đức Giê-hô-va phán về nhà vua Giu-đa như vầy: Ta coi ngươi cũng như Ga-la-át, cũng như chót núi Li-ban, nhưng ta chắc sẽ làm cho ngươi ra đồng vắng, ra các thành không người ở. 7 Ta sắm sẵn những kẻ tàn hại nghịch cùng ngươi, thảy đều cầm khí giới; chúng nó sẽ đốn những cây bách rất tốt của ngươi và quăng vào lửa. 8 Có nhiều dân tộc sẽ đi qua gần thành nầy, đều nói cùng bạn mình rằng: Cớ sao Đức Giê-hô-va đã đãi thành lớn nầy như vậy? 9 Sẽ có kẻ đáp rằng: Ấy là tại dân thành đó đã bỏ giao ước của Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, mà thờ lạy và hầu việc các thần khác.
10 Chớ khóc người chết, chớ than thở về người. Thà hãy khóc kẻ đi ra, vì nó sẽ không trở về, chẳng còn lại thấy xứ mình sanh trưởng. 11 Vì Đức Giê-hô-va phán như vầy về Sa-lum, con trai Giô-si-a, vua của Giu-đa, kế vị cha mình là Giô-si-a, và đã đi khỏi nơi nầy: Người sẽ chẳng trở về đó nữa; 12 mà chết tại xứ đã bị đày đến, chẳng còn lại thấy đất nầy nữa.
13 Khốn thay cho kẻ xây nhà trái lẽ công bình, làm phòng bởi sự bất nghĩa; dùng kẻ lân cận mình làm việc vô lương, và chẳng trả tiền công; 14 nói rằng: Ta sẽ xây tòa nhà rộng rãi, có những phòng khoảng khoát; xoi những cửa sổ, lợp trần bằng gỗ bách hương, và sơn son. 15 Ngươi lấy gỗ bách hương ganh đua sự đẹp, há nhân đó được làm vua sao? Cha ngươi xưa đã ăn đã uống, làm ra sự công bình chính trực, cho nên được thạnh vượng. 16 Người đã làm ra lẽ thẳng cho kẻ nghèo và thiếu thốn, cho nên được phước. Đức Giê-hô-va phán: Như vậy há chẳng phải là biết ta sao? 17 Nhưng mắt và lòng ngươi chăm sự tham lam, đổ máu vô tội, và làm sự ức hiếp hung dữ.
18 Vậy nên, về Giê-hô-gia-kim, con trai Giô-si-a, vua của Giu-đa, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Người ta sẽ chẳng khóc người mà nói rằng: Ôi, anh em ta! Ôi, chị em ta! Cũng sẽ chẳng than tiếc mà rằng: Thương thay chúa! Thương thay vinh hiển chúa! 19 Người sẽ bị chôn như chôn con lừa; sẽ bị kéo và quăng ra ngoài cửa thành Giê-ru-sa-lem.
20 Hãy lên Li-ban và kêu la, cất tiếng lên ở Ba-san; hãy kêu la từ chót núi A-ba-rim! Vì hết thảy người yêu ngươi đều bị hủy diệt. 21 Ta đã nói cùng ngươi đương thời ngươi thạnh vượng; nhưng ngươi nói rằng: Tôi chẳng khứng nghe. Từ khi ngươi còn trẻ, tánh nết ngươi đã dường ấy: đã chẳng vâng lời ta. 22 Hết thảy những kẻ chăn dân của ngươi sẽ bị gió nuốt, và kẻ yêu ngươi sẽ đi làm phu tù. Bấy giờ ngươi chắc sẽ bị hổ mang nhuốc vì mọi tội ác mình. 23 Ngươi là kẻ ở trên Li-ban và lót ổ trong chòm cây hương bách kia, khi ngươi gặp tai nạn, quặn thắt như đàn bà sanh đẻ, đáng thương xót biết bao!
24 Đức Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, dầu Giê-cô-nia, con trai Giê-hô-gia-kim, vua Giu-đa, là cái ấn trên tay hữu ta, ta cũng lột ngươi đi. 25 Ta sẽ phó ngươi trong tay những kẻ muốn đòi mạng ngươi, trong tay những kẻ mà ngươi sợ, tức trong tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, và trong tay người Canh-đê. 26 Ta sẽ đuổi ngươi cùng mẹ đã đẻ ra ngươi đến trong một xứ khác, không phải là xứ ngươi sanh ra, và ngươi sẽ chết tại đó. 27 Còn như đất mà linh hồn chúng nó mong lộn lại, thì sẽ không được trở về.
28 Vậy Giê-cô-nia nầy há phải cái bình khinh dể và bị bể sao? Há phải cái bình không ai ưa thích sao? Làm sao nó và dòng dõi nó bị ném ra, bị quăng trong một xứ mình chưa từng biết? 29 Hỡi đất, đất, đất! Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. 30 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy ghi người này trong những kẻ không có con cái, trong những kẻ cả đời không thạnh vượng; vì con cháu nó sẽ không một người nào thạnh vượng, ngồi ngai Đa-vít và cai trị trong Giu-đa nữa!

22

1Thus says the Lord: “Go down to the house of the king of Judah, and there speak this word, 2and say, ‘Hear the word of the Lord, O king of Judah, you who sit on the throne of David, you and your servants and your people who enter these gates! 3Thus says the Lord: “Execute judgment and righteousness, and deliver the plundered out of the hand of the oppressor. Do no wrong and do no violence to the stranger, the fatherless, or the widow, nor shed innocent blood in this place. 4For if you indeed do this thing, then shall enter the gates of this house, riding on horses and in chariots, accompanied by servants and people, kings who sit on the throne of David. 5But if you will not hear these words, I swear by Myself,” says the Lord, “that this house shall become a desolation.” ’ ”
6For thus says the Lord to the house of the king of Judah:
  “You areGilead to Me,
   The head of Lebanon;
   Yet I surely will make you a wilderness,
   Cities which are not inhabited.
   7I will prepare destroyers against you,
   Everyone with his weapons;
   They shall cut down your choice cedars
   And cast them into the fire.
8And many nations will pass by this city; and everyone will say to his neighbor, ‘Why has the Lord done so to this great city?’ 9Then they will answer, ‘Because they have forsaken the covenant of the Lord their God, and worshiped other gods and served them.’ ”
  10Weep not for the dead, nor bemoan him;
   Weep bitterly for him who goes away,
   For he shall return no more,
   Nor see his native country.

Message to the Sons of Josiah

11For thus says the Lord concerning Shallum the son of Josiah, king of Judah, who reigned instead of Josiah his father, who went from this place: “He shall not return here anymore, 12but he shall die in the place where they have led him captive, and shall see this land no more.
  13“Woe to him who builds his house by unrighteousness
   And his chambers by injustice,
   Who uses his neighbor’s service without wages
   And gives him nothing for his work,
   14Who says, ‘I will build myself a wide house with spacious chambers,
   And cut out windows for it,
   Paneling it with cedar
   And painting it with vermilion.’
  15“Shall you reign because you enclose yourself in cedar?
   Did not your father eat and drink,
   And do justice and righteousness?
   Then it was well with him.
   16He judged the cause of the poor and needy;
   Then it was well.
   Was not this knowing Me?” says the Lord.
   17“Yet your eyes and your heart are for nothing but your covetousness,
   For shedding innocent blood,
   And practicing oppression and violence.”
18Therefore thus says the Lord concerning Jehoiakim the son of Josiah, king of Judah:
  “They shall not lament for him,
   Saying,‘Alas, my brother!’ or ‘Alas, my sister!’
   They shall not lament for him,
   Saying, ‘Alas, master!’ or ‘Alas, his glory!’
   19He shall be buried with the burial of a donkey,
   Dragged and cast out beyond the gates of Jerusalem.
  20“Go up to Lebanon, and cry out,
   And lift up your voice in Bashan;
   Cry from Abarim,
   For all your lovers are destroyed.
   21I spoke to you in your prosperity,
   But you said, ‘I will not hear.’
   This has been your manner from your youth,
   That you did not obey My voice.
   22The wind shall eat up all your rulers,
   And your lovers shall go into captivity;
   Surely then you will be ashamed and humiliated
   For all your wickedness.
   23O inhabitant of Lebanon,
   Making your nest in the cedars,
   How gracious will you be when pangs come upon you,
   Like the pain of a woman in labor?

Message to Coniah

24As I live,” says the Lord, “though Coniah the son of Jehoiakim, king of Judah, were the signet on My right hand, yet I would pluck you off; 25and I will give you into the hand of those who seek your life, and into the hand of those whose face you fear—the hand of Nebuchadnezzar king of Babylon and the hand of the Chaldeans. 26So I will cast you out, and your mother who bore you, into another country where you were not born; and there you shall die. 27But to the land to which they desire to return, there they shall not return.
  28“Is this man Coniah a despised, broken idol—
   A vessel in which is no pleasure?
   Why are they cast out, he and his descendants,
   And cast into a land which they do not know?
   29O earth, earth, earth,
   Hear the word of the Lord!
   30Thus says the Lord:
   ‘Write this man down as childless,
   A man who shall not prosper in his days;
   For none of his descendants shall prosper,
   Sitting on the throne of David,
   And ruling anymore in Judah.’ ”