3

Giô-na tại Ni-ni-ve. – Sự ăn năn của người Ni-ni-ve

1 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Giô-na lần thứ hai mà rằng: 2 Ngươi khá chờ dậy! Hãy đi đến thành lớn Ni-ni-ve, và rao cho nó lời ta đã dạy cho ngươi. 3 Vậy Giô-na chờ dậy và đi đến Ni-ni-ve, theo lịnh của Đức Giê-hô-va. Vả, Ni-ni-ve là một thành rất lớn, đi mất ba ngày đường. 4 Giô-na khởi đầu vào trong thành đi một ngày, thì rao giảng và nói rằng: Còn bốn mươi ngày nữa, Ni-ni-ve sẽ bị đổ xuống!
5 Dân thành Ni-ni-ve tin Đức Chúa Trời. Họ rao ra sự kiêng ăn và mặc bao gai, từ những người rất lớn trong đám họ cho đến những kẻ rất nhỏ. 6 Tin ấy đồn đến vua Ni-ni-ve, vua đứng dậy khỏi ngai, lột áo bào mình ra, quấn bao gai và ngồi trong tro. 7 Đoạn vua truyền lịnh nầy ra trong thành Ni-ni-ve, như là lời dụ của vua cùng của các kẻ tôn trưởng: Không luận người ta hay thú vật, không luận bầy bò hay bầy chiên, đều chớ nếm chi hết. Không được để cho nó ăn, cũng không uống nước; 8 nhưng người ta và thú vật đều phải quấn bao gai. Mọi người khá ra sức kêu cùng Đức Chúa Trời; phải, ai nấy khá bỏ đường lối xấu mình và việc hung dữ của tay mình. 9 Ai biết rằng hoặc Đức Chúa Trời sẽ không xây lại và ăn năn, xây khỏi cơn nóng giận mình, hầu cho chúng ta khỏi chết, hay sao?
10 Bấy giờ Đức Chúa Trời thấy việc họ làm đều đã xây bỏ đường lối xấu của mình; Đức Chúa Trời bèn ăn năn sự họa mà Ngài đã phán sẽ làm cho họ, và Ngài không làm sự đó.

3

Yônah Tui Gưt Yahweh

1Giŏng anŭn, Yahweh pơhiăp hăng Yônah tal dua dơ̆ng tui anai, 2“Nao bĕ pơ plei prŏng Nineweh anŭn, laih anŭn laĭ pơthâo bĕ kơ ƀing mơnuih dŏ amăng plei anŭn hăng boh hiăp Kâo hơmâo brơi laih kơ ih.” 3Tui anŭn, Yônah tui gưt Yahweh laih anŭn nao pơ plei Nineweh, jing sa boh plei prŏng biă mă, amăng klâo hrơi rơbat kăh dưi rơbat găn hĭ amăng plei anŭn. 4Yônah čơdơ̆ng rơbat găn plei anŭn, giŏng kơ rơbat hơmâo sa hrơi, ñu laĭ pơthâo tui anai, “Amăng pă̱pluh hrơi dơ̆ng, plei Nineweh či răm rai yơh!”
5Ƀing ană plei Nineweh đaŏ kơ boh hiăp Ơi Adai. Tui anŭn, ƀing gơñu ngă tui anai: Rĭm čô khŏm kŏm ƀơ̆ng huă, laih anŭn abih bang mơnuih čơdơ̆ng mơ̆ng ƀing yom prŏng hloh hlŏng truh kơ ƀing ƀu yom anet hloh čut ao tâo kiăng pơrơđah kơ tơlơi ƀing gơñu hơmâo kơhma̱l laih.
6Tơdang pơtao Nineweh hơmư̆ tơlơi anai, ñu tơgŭ mơ̆ng grê pơtao ñu, tŏh hĭ ao pơtao ñu, čut mă kơnơ̆ng ao tâo laih anŭn dŏ be̱r amăng hơbâo tơpur. 7Ñu mơit nao sa tơlơi laĭ pơthâo kơ ană plei Nineweh tui anai,
 “Anai jing sa tơlơi pơtă mơ̆ng pơtao laih anŭn mơ̆ng ƀing mă bruă kơ pơtao:
“Ƀu hơmâo hlơi pô dưi ƀơ̆ng hơget gĕt ôh; abih bang mơnuih laih anŭn hlô mơnơ̆ng rong, khul rơmô, khul bơbe laih anŭn khul triu, brơi tŭ mă bĕ tơlơi khă kơ̆ng ƀu dưi ƀơ̆ng, kŏn dưi mơñum lơi.
8Abih bang mơnuih laih anŭn hlô mơnơ̆ng khŏm buh mă ao tâo. Rĭm čô khŏm iâu laĭ hăng tơlơi sĭt kơ Ơi Adai laih anŭn khŏm lui hĭ kơnuih sat ñu wơ̆t hăng khul bruă mă ƀrưh ƀai gơñu. 9Năng ai Ơi Adai či pơplih hĭ tơlơi pơmĭn Ñu laih anŭn tơlơi Ñu hil, tui anŭn ƀing ta ƀu či djai hĭ ôh!”
10Ơi Adai ƀuh tơlơi ƀing gơñu ngă; Ñu ƀuh ƀing gơ̆ hơngah lui hĭ kơnuih sat ƀai ƀing gơ̆ pô. Tui anŭn, Ñu pơplih hĭ tơlơi pơmĭn Ñu hăng ƀu pơrai hĭ ƀing gơ̆ dơ̆ng tah kar hăng Ñu hơmâo ƀuăn hlâo laih.