1 Lời cầu nguyện của đấng tiên tri Ha-ba-cúc, về thể thi ca. 2 Hỡi Đức Giê-hô-va! Tôi đã nghe danh tiếng Ngài thì tôi sợ hãi. Hỡi Đức Giê-hô-va! Xin Ngài lại khiến công việc Ngài dấy lên giữa các năm, Tỏ ra cho biết giữa các năm; Khi Ngài đương giận, xin hãy nhớ lại sự thương xót! 3 Đức Chúa Trời đến từ Thê-man, Đấng Thánh đến từ núi Pha-ran. (Sê-la) Vinh hiển Ngài bao phủ các từng trời, Đất đầy sự khen ngợi Ngài. 4 Sự chói rạng của Ngài như ánh sáng, Những tia sáng ra từ tay Ngài, Quyền năng Ngài giấu trong nơi đó. 5 Ôn dịch đi trước mặt Ngài, Tên lửa ra nơi chân Ngài. 6 Ngài đứng và đo đất; Ngài nhìn xem, làm tan tác các dân tộc; Các núi hằng còn đều tan nát, Các đồi đời đời đều quì xuống: Các đường lối Ngài giống như thuở xưa. 7 Ta thấy những trại của Cu-san bị hoạn nạn, Những màn cháng của đất Ma-đi-an lung lay. 8 Có phải Đức Giê-hô-va nổi giận nghịch cùng các sông chăng? Cơn giận Ngài có phải nổi lên nghịch cùng các sông chăng? Có phải sự thạnh nộ Ngài nổi lên nghịch cùng biển, Khi Ngài cỡi ngựa cỡi xe đặng giải cứu chăng? 9 Cung Ngài ra khỏi bao; Lời thề cùng các chi phái là lời chắc chắn. (Sê-la) Ngài phân rẽ đất làm cho sông chảy ra. 10 Các núi thấy Ngài thì đều sợ hãi; Các dòng nước chảy mạnh, Vực sâu vang tiếng, Rún biển giơ tay lên cao. 11 Mặt trời mặt trăng dừng lại trong nơi ở nó; Vì cớ bóng sáng của những tên Ngài, Và chớp nháng của gươm giáo Ngài chiếu ra. 12 Ngài nổi giận bước qua đất; Và đương cơn thạnh nộ giày đạp các dân tộc. 13 Ngài đi ra đặng cứu dân mình, Đi ra đặng cứu đấng chịu xức dầu của mình; Ngài đánh thương đầu kẻ ác, phá nhà nó, Làm trần trụi nền nó cho đến cổ. (Sê-la)
14 Ngài lấy giáo nó đâm đầu lính chiến nó, Chúng nó đến như trận bão đặng làm tan tác tôi; Chúng nó vui thích như nuốt kẻ bần cùng cách kín giấu. 15 Ngài cỡi ngựa đạp trên biển, Trong đống nước lớn. 16 Tôi đã nghe, thì thân thể tôi run rẩy, Nghe tiếng Ngài thì môi tôi rung động; Sự mục nát nhập vào xương tôi; và tôi run rẩy trong chỗ tôi, Vì tôi phải nín lặng để chờ ngày hoạn nạn, Là ngày có dân đến xâm chiếm chúng tôi. 17 Vì dầu cây vả sẽ không nứt lộc nữa, Và sẽ không có trái trên những cây nho; Cây ô-li-ve không sanh sản, Và chẳng có ruộng nào sanh ra đồ ăn; Bầy chiên sẽ bị dứt khỏi ràn, Và không có bầy bò trong chuồng nữa. 18 Dầu vậy, tôi sẽ vui mừng trong Đức Giê-hô-va, Tôi sẽ hớn hở trong Đức Chúa Trời của sự cứu rỗi tôi. 19 Đức Giê-hô-va là Chúa, là sức mạnh của tôi, Ngài làm cho chân tôi giống như chân con hươu, Khiến tôi đi trên các nơi cao của mình.⚓
(Phó cho quản phường nhạc, khảy đàn mà hát bài nầy).
3
Lời Cầu Nguyện của Ha-ba-cúc
1Lời cầu nguyện của Ha-ba-cúc theo điệu Si-ghi-ô-nốt: 2CHÚA ôi, con đã từng được nghe sứ điệp của Ngài; CHÚA ôi, con đã từng đứng bàng hoàng kinh hãi trước công việc Ngài. Xin Ngài phục hưng điều đó trong thế hệ của chúng con; Xin Ngài bày tỏ điều đó trong thế hệ của chúng con; Khi Ngài tức giận, cầu xin Ngài nhớ đến lòng thương xót. 3Ðức Chúa Trời từ hướng Tê-man ngự đến; Ðấng Thánh từ trên Núi Pa-ran giáng lâm. (Sê-la) Vinh quang của Ngài tràn ngập các tầng trời; Lời ca ngợi Ngài đầy dẫy khắp đất. 4Ngài rực rỡ như mặt trời sáng chói; Ánh hào quang từ tay Ngài tỏa ra; Tại nơi đó quyền năng Ngài tiềm ẩn. 5Ôn dịch đi trước Ngài mở lối; Lửa hừng dưới chân Ngài lưu dấu phía sau. 6Ngài dừng lại, đất bèn rúng động; Ngài đưa mắt nhìn, các nước đều run lên cầm cập. Các rặng núi vững thiên thu bỗng chao đảo vỡ tan; Các ngọn đồi vạn cổ đột nhiên chìm sụp xuống. Mỗi khi Ngài ra đi, quyền uy của Ngài đời đời vẫn vậy.
7Con đã thấy các lều của Cư-san gặp hoạn nạn; Các tấm màn trại trong xứ Mi-đi-an run rẩy. 8Lạy CHÚA, phải chăng Ngài bực mình với các sông? Hay Ngài nổi giận với các sông? Hay Ngài nổi cơn thịnh nộ với biển cả, Ðến nỗi Ngài phải cỡi lên các chiến mã của Ngài; Ngài ngự lên các xa giá chiến thắng của Ngài ra đi? 9Ngài lấy cây cung của Ngài ra; Ngài lắp các mũi tên vào và giương lên chực bắn; Ngài dùng các dòng sông để xẻ đất ra. 10Các rặng núi thấy Ngài liền run lên cầm cập; Các sông suối vội vàng cuồn cuộn trôi qua; Biển sâu trỗi tiếng gào vang và cất cao các đợt sóng; 11Mặt trời và mặt trăng đứng yên tại chỗ trước ánh sáng của các mũi tên Ngài bay vụt qua, Trước ngọn giáo Ngài lòe sáng lướt qua.
12Trong cơn thịnh nộ Ngài đi thị sát trái đất; Trong cơn nổi giận Ngài chà đạp các quốc gia. 13Ngài đến để giải cứu dân Ngài, Ðể giải thoát những người được xức dầu của Ngài. Ngài đập nát đầu các thủ lãnh của phường gian ác, Lật nhà của chúng lên đến bày rõ cả nền. (Sê-la) 14Ngài dùng cây lao của chúng phóng xuyên sọ kẻ chỉ huy của chúng, Ðang lúc chúng tấn công con như vũ bão để xua đuổi con đi, Chúng đắc chí hả hê như bọn ăn nuốt người khốn cùng mà không ai hay biết. 15Ðoàn chiến mã của Ngài xông qua biển cả; Những ngọn sóng cao ngút ngàn đều rẽ tạt hai bên. 16Nghe điều đó, người con run lên cầm cập, Nghe tin ấy truyền về, môi con run lập cập, nói chẳng nên lời; Xương cốt con bỗng dưng như bị mục nát; Ðôi chân con cứ run lên, không kiềm chế được chút nào. Con yên lặng chờ ngày tai họa đến, Ðến trên dân đã xâm chiếm chúng con.
Tin Cậy và Vui Vẻ Dù Giữa Nghịch Cảnh
17Dù cây vả không ra hoa kết nụ, Dù vườn nho không có trái nào, Dù sức lao động đổ ra nơi rẫy ô-liu không đem về kết quả, Dù ruộng đồng không sản xuất hoa màu, Dù ràn chiên không còn con nào trong đó, Dù các chuồng bò chẳng còn có con nào, 18Dù như vậy, tôi vẫn cứ vui mừng trong CHÚA, Tôi vẫn hân hoan trong Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của tôi. 19CHÚA Hằng Hữu là sức mạnh của tôi; Ngài làm cho đôi chân tôi khỏe mạnh như chân nai; Ngài ban sức cho tôi để tôi có thể băng rừng vượt núi.
Trao cho trưởng ban nhạc để dùng với các nhạc khí bằng dây.