4

Sự yên nghỉ của Đức Chúa Trời hứa chắc cho kẻ tin

1 Vậy, đang khi còn có lời hứa cho vào sự yên nghỉ Chúa, hãy lo sợ, kẻo trong chúng ta có ai bị trừ ra chăng. 2 Vì tin lành nầy đã rao truyền cho chúng ta cũng như cho họ; những lời họ đã nghe không ích chi hết, vì trong khi nghe, chẳng lấy đức tin nhận lời đó thuộc về mình. 3 Về phần chúng ta là kẻ đã tin, thì vào sự yên nghỉ, như Đức Chúa Trời đã phán rằng:
 Nầy là lời thề ta đã lập trong cơn thạnh nộ:
 Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ ta!…
 Dầu vậy, công việc của Ngài đã xong rồi từ buổi sáng thế.
4 Vì luận về ngày thứ bảy, có chép rằng:
 Ngày thứ bảy Đức Chúa Trời nghỉ cả các công việc Ngài.
5 Lại một chỗ khác có chép rằng:
 Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ ta.
6 Như vậy, vì đã dành cho mấy người phải vào đó, và vì những kẻ nghe tin lành ấy trước nhứt đã không vào đó bởi chẳng tin, 7 nên về sau lâu lắm, trong một thơ của Đa-vít, Chúa lại định một ngày nữa gọi là “Ngày nay,” như trên kia đã dẫn rằng:
 Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài,
 Thì chớ cứng lòng.
8 Vả, nếu Giô-suê đã cho họ yên nghỉ, thì chắc sau không còn nói về một ngày khác nữa. 9 Vậy thì còn lại một ngày yên nghỉ cho dân Đức Chúa Trời. 10 Vì ai vào sự yên nghỉ của Đức Chúa Trời, thì nghỉ công việc mình, cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công việc của Ngài vậy.

Quyền phép của lời Đức Chúa Trời

11 Vậy, chúng ta phải gắng sức vào sự yên nghỉ đó, hầu cho không có một người nào trong chúng ta theo gương kẻ chẳng tin kia mà vấp ngã. 12 Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng. 13 Chẳng có vật nào được giấu kín trước mặt Chúa, nhưng thảy đều trần trụi và lộ ra trước mắt Đấng mà chúng ta phải thưa lại.

Đức Chúa Jêsus Christ là thầy tế lễ thượng phẩm của giao ước mới

14 Ấy vậy, vì chúng ta có thầy tế lễ thượng phẩm lớn đã trải qua các từng trời, tức là Đức Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời, thì hãy bền giữ đạo chúng ta đã nhận tin. 15 Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội. 16 Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng.

4

1所以,既然進入他安息的應許依舊存在,我們就該存畏懼的心,免得我們 中間有人似乎沒有得到安息。 2因為的確有福音傳給我們像傳給他們一樣;只是所聽見的道對他們無益,因為他們沒有以信心與所聽見的道配合。 3但我們已經信的人進入安息,正如上帝所說:
  「我在怒中起誓:
  他們斷不可進入我的安息!」
其實造物之工,從創世以來已經完成了。
4論到第七日,有一處說:「到第七日,上帝就歇了他一切工作。」 5又有一處說:「他們斷不可進入我的安息!」 6既有這安息保留着讓一些人進入,那些先前聽見福音的人,因不信從而不得進去, 7所以上帝多年後藉着大衛的書,又定了一天-「今日」,如以上所引的說:
  「今日,你們若聽他的話,
  就不可硬着心。」
8若是約書亞已使他們享了安息,後來上帝就不會再提別的日子了。 9這樣看來,另有一安息日的安息為上帝的子民保留着。 10因為那些進入安息的,也是歇了自己的工作,正如上帝歇了他的工作一樣。 11所以,我們務必竭力進入那安息,免得有人學了不順從而跌倒了。
12上帝的道是活潑的,是有功效的,比一切兩刃的劍更鋒利,甚至魂與靈、骨節與骨髓,都能刺入、剖開,連心中的思念和主意都能辨明。 13被造的,沒有一樣在他面前不是顯露的;萬物在他眼前都是赤露敞開的,我們必須向他交賬。

大祭司耶穌

14既然我們有一位偉大、進入高天的大祭司,就是耶穌-上帝的兒子,我們應當持定所宣認的道。 15因為我們的大祭司並非不能體恤我們的軟弱;他也在各方面受過試探,與我們一樣,只是他沒有犯罪。 16所以,我們只管坦然無懼地來到施恩的寶座前,為要得憐憫,蒙恩惠,作及時的幫助。