24

Sự Chúa sống lại

(Mat 28:1-10; Mac 16:1-8; Gi 20:1-10)

1 Ngày thứ nhứt trong tuần lễ, khi mờ sáng, các người đàn bà ấy lấy thuốc thơm đã sửa soạn đem đến mồ Ngài. 2 Họ thấy hòn đá đã lăn ra khỏi cửa mồ; 3 nhưng, bước vào, không thấy xác Đức Chúa Jêsus. 4 Đương khi không biết nghĩ làm sao, xảy có hai người nam mặc áo sáng như chớp, hiện ra trước mặt họ. 5 Họ đương thất kinh, úp mặt xuống đất; thì hai người ấy nói rằng: Sao các ngươi tìm người sống trong vòng kẻ chết? 6 Ngài không ở đây đâu, song Ngài đã sống lại. Hãy nhớ khi Ngài còn ở xứ Ga-li-lê, phán cùng các ngươi thể nào, 7 Ngài đã phán rằng: Con người phải bị nộp trong tay kẻ có tội, phải đóng đinh trên cây thập tự, và ngày thứ ba phải sống lại. 8 Họ bèn nhớ lại những lời Đức Chúa Jêsus đã phán.
9 Họ ở mồ trở về, rao truyền mọi sự ấy cho mười một sứ đồ và những người khác. 10 Ấy là Ma-ri Ma-đơ-len, Gian-nơ, và Ma-ri mẹ của Gia-cơ, cùng các đàn bà khác đi với họ đã rao truyền như vậy cho các sứ đồ. 11 Song các sứ đồ không tin, cho lời ấy như là hư không. 12 Dầu vậy, Phi-e-rơ đứng dậy, chạy đến mồ, cúi xuống mà dòm, chỉ thấy vải liệm ở trên đất, đoạn về nhà, lạ lùng cho việc đã xảy ra.

Hai môn đồ tại làng Em-ma-út

(Mac 16:12,13)

13 Cũng trong ngày ấy, có hai môn đồ đi đến làng kia, gọi là Em-ma-út, cách thành Giê-ru-sa-lem sáu mươi ếch-ta-đơ; 14 họ đàm luận về những sự đã xảy ra. 15 Đang khi nói và cãi lẽ nhau, chính Đức Chúa Jêsus đến gần, cùng đi đường với họ. 16 Nhưng mắt hai người ấy bị che khuất không nhìn biết Ngài được. 17 Ngài phán cùng họ rằng: Các ngươi đương đi đường, nói chuyện gì cùng nhau vậy? Họ dừng lại, buồn bực lắm. 18 Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-ba, trả lời rằng: Có phải chỉ ngươi là khách lạ ở thành Giê-ru-sa-lem, không hay việc đã xảy đến tại đó cách mấy bữa rày sao? 19 Ngài hỏi rằng: Việc gì vậy? Họ trả lời rằng: Ấy là việc đã xảy ra cho Jêsus Na-xa-rét, một đấng tiên tri, có quyền phép trong việc làm và trong lời nói, trước mặt Đức Chúa Trời và cả chúng dân; 20 làm sao mà các thầy tế lễ cả cùng các quan đề hình ta đã nộp Ngài để xử tử, và đã đóng đinh trên cây thập tự. 21 Chúng tôi trông mong Ngài sẽ cứu lấy dân Y-sơ-ra-ên; dầu thể ấy, việc xảy ra đã được ba ngày rồi. 22 Thật có mấy người đàn bà trong vòng chúng tôi đã làm cho chúng tôi lấy làm lạ lắm: Khi mờ sáng, họ đến mồ, 23 không thấy xác Ngài, thì về báo rằng có thiên sứ hiện đến, nói Ngài đương sống. 24 Có mấy người trong vòng chúng tôi cũng đi thăm mồ, thấy mọi điều y như lời họ nói; còn Ngài thì không thấy. 25 Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Hỡi những kẻ dại dột, có lòng chậm tin lời các đấng tiên tri nói! 26 Há chẳng phải Đấng Christ chịu thương khó thể ấy, mới được vào sự vinh hiển mình sao? 27 Đoạn, Ngài bắt đầu từ Môi-se rồi kế đến mọi đấng tiên tri mà cắt nghĩa cho hai người đó những lời chỉ về Ngài trong cả Kinh thánh. 28 Khi hai người đi gần đến làng mình định đi, thì Đức Chúa Jêsus dường như muốn đi xa hơn nữa. 29 Nhưng họ ép Ngài dừng lại, mà thưa rằng: Xin ở lại với chúng tôi; vì trời đã xế chiều hầu tối. Vậy, Ngài vào ở lại cùng họ. 30 Đương khi Ngài ngồi ăn cùng hai người, thì lấy bánh, chúc tạ, đoạn, bẻ ra cho họ. 31 Mắt họ bèn mở ra, mà nhìn biết Ngài; song Ngài thoạt biến đi không thấy. 32 Hai người nói cùng nhau rằng: Khi nãy đi đường, Ngài nói cùng chúng ta và cắt nghĩa Kinh thánh, lòng chúng ta há chẳng nóng nảy sao?
33 Nội giờ đó, họ liền đứng dậy, trở về thành Giê-ru-sa-lem, gặp mười một sứ đồ cùng các môn đồ khác đương nhóm lại, 34 nói với họ rằng: Chúa thật đã sống lại, và hiện ra với Si-môn. 35 Rồi hai người thuật lại sự đã xảy đến khi đi đường, và nhìn biết Ngài lúc bẻ bánh ra là thể nào.

Sự hiện đến cùng mười một sứ đồ

(Mat 28:16-20; Mac 16:14-18; Gi 20:19-23; Cong 1:6-8)

36 Môn đồ đương nói với nhau như vậy, chính Đức Chúa Jêsus hiện ra giữa đó mà phán rằng: Bình an cho các ngươi! 37 Nhưng môn đồ đều sửng sốt rụng rời, tưởng thấy thần. 38 Ngài phán rằng: Sao các ngươi bối rối, và sao trong lòng các ngươi nghi làm vậy? 39 Hãy xem tay chân ta: Thật chính ta. Hãy rờ đến ta, và hãy xem; thần thì không có thịt xương, mà các ngươi thấy ta có. 40 Đương phán vậy, Ngài giơ tay và chân ra cho xem. 41 Nhưng vì cớ môn đồ vui mừng, nên chưa tin chắc, và lấy làm lạ, thì Ngài phán rằng: Ở đây các ngươi có gì ăn không? 42 Môn đồ dâng cho Ngài một miếng cá nướng. 43 Ngài nhận lấy mà ăn trước mặt môn đồ.
44 Đoạn, Ngài phán rằng: Ấy đó là điều mà khi ta còn ở với các ngươi, ta bảo các ngươi rằng mọi sự đã chép về ta trong luật pháp Môi-se, các sách tiên tri, cùng các thi thiên phải được ứng nghiệm. 45 Bấy giờ Ngài mở trí cho môn đồ được hiểu Kinh thánh. 46 Ngài phán: Có lời chép rằng Đấng Christ phải chịu đau đớn dường ấy, ngày thứ ba sẽ từ kẻ chết sống lại, 47 và người ta sẽ nhân danh Ngài mà rao giảng cho dân các nước sự ăn năn để được tha tội, bắt đầu từ thành Giê-ru-sa-lem. 48 Các ngươi làm chứng về mọi việc đó; ta đây, sẽ ban cho các ngươi điều Cha ta đã hứa, 49 còn về phần các ngươi, hãy đợi trong thành cho đến khi được mặc lấy quyền phép từ trên cao.

Sự ngự lên trời

(Mac 16:19,20; Cong 1:9-11)

50 Kế đó, Ngài đem môn đồ đi đến nơi xung quanh làng Bê-tha-ni, giơ tay lên mà ban phước cho. 51 Đương khi ban phước, Ngài lìa môn đồ mà được đem lên trời. 52 Môn đồ thờ lạy Ngài rồi trở về thành Giê-ru-sa-lem, mừng rỡ lắm. 53 Môn đồ cứ ở trong đền thờ luôn, ngợi khen Đức Chúa Trời.

24

耶穌復活

(太28.1-10;可16.1-8;約20.1-10)

1七日的第一日,黎明的時候,那些婦女帶着所預備的香料來到墳墓那裏, 2發現石頭已經從墳墓滾開了, 3她們就進去,只是不見主耶穌的身體。 4正在為這事困惑的時候,忽然有兩個人站在旁邊,衣服放光。 5婦女們非常害怕,就俯伏在地上。那兩個人對她們說:「為甚麼在死人中找活人呢? 6他不在這裏,已經復活了。要記得他還在加利利的時候怎樣告訴你們的, 7他說:『人子必須被交在罪人手裏,釘在十字架上,第三天復活。』」 8她們就想起耶穌的話來。 9於是她們從墳墓那裏回去,把這一切事告訴十一個使徒和其餘的人。 10把這些事告訴使徒的有抹大拉馬利亞約亞拿,和雅各的母親馬利亞,還有跟她們在一起的婦女。 11她們這些話,使徒以為是胡言,就不相信。 12彼得起來,跑到墳墓前,俯身往裏看,只見細麻布,就回去了,因所發生的事而心裏驚訝。

在去以馬忤斯的路上

(可16.12-13)

13同一天,門徒中有兩個人往一個村子去;這村子名叫以馬忤斯,離耶路撒冷約有二十五里 14他們彼此談論所發生的這一切事。 15正交談議論的時候,耶穌親自走近他們,和他們同行, 16可是他們的眼睛模糊了,沒認出他。 17耶穌對他們說:「你們一邊走一邊談,彼此談論的是甚麼事呢?」他們就站住,臉上帶着愁容。 18兩人中有一個名叫革流巴的回答:「你是在耶路撒冷的旅客中,惟一還不知道這幾天在那裏發生了甚麼事的人嗎?」 19耶穌對他們說:「甚麼事呢?」他們對他說:「就是拿撒勒人耶穌的事。他是個先知,在上帝和眾百姓面前,說話行事都大有能力。 20祭司長們和我們的官長竟把他解去,定了死罪,釘在十字架上。 21但我們素來所盼望要救贖以色列民的就是他。不但如此,這些事發生到現在已經三天了。 22還有,我們中間的幾個婦女使我們驚奇:她們清早去了墳墓, 23不見他的身體,就回來告訴我們,說她們看見了天使顯現,說他活了。 24又有我們的幾個人往墳墓那裏去,所發現的正如婦女們所說的,只是沒有看見他。」 25耶穌對他們說:「無知的人哪,先知所說的一切話,你們的心信得太遲鈍了。 26基督不是必須受這些苦難,然後進入他的榮耀嗎?」 27於是,他從摩西和眾先知起,凡經上所指着自己的話都給他們作了解釋。
28他們走近所要去的村子,耶穌好像還要往前走, 29他們卻強留他說:「時候晚了,天快黑了,請你同我們住下吧。」耶穌就進去,要同他們住下。 30坐下來和他們用餐的時候,耶穌拿起餅來,祝福了,擘開,遞給他們。 31他們的眼睛開了,這才認出他來。耶穌卻從他們眼前消失了。 32他們彼此說:「在路上他和我們說話,給我們講解聖經的時候,我們的心在我們裏面豈不是火熱的嗎?」
33於是他們立刻起身,回耶路撒冷去,看見十一個使徒和與他們正在一起的人聚集在一處, 34說:「主果然復活了,已經顯現給西門看了。」 35於是,兩個人把路上所遇到,和耶穌擘餅的時候怎麼被他們認出來的事,都述說了一遍。

向門徒顯現

(太28.16-20;可16.14-18;約20.19-23;徒1.6-8)

36正說這些話的時候,耶穌親自站在他們當中,說:「願你們平安!」 37他們卻驚慌害怕,以為所看見的是魂。 38耶穌對他們說:「你們為甚麼驚恐不安?為甚麼心裏起疑惑呢? 39你們看我的手和我的腳,就知道實在是我了。摸摸我,看,因為魂無骨無肉,你們看,我是有的。」 40說了這話,他就把手和腳給他們看。 41他們還在又驚又喜、不敢相信的時候,耶穌對他們說:「你們這裏有甚麼吃的沒有?」 42他們給了他一片烤魚, 43他接過來,在他們面前吃了。
44耶穌對他們說:「這就是我從前和你們同在時所告訴你們的話:摩西的律法、先知的書,和《詩篇》上所記一切指着我的話都必須應驗。」 45於是耶穌開他們的心竅,使他們能明白聖經, 46又對他們說:「照經上所寫的,基督必受害,第三天從死人中復活, 47並且人們要奉他的名傳悔改、使罪得赦的道,從耶路撒冷起直傳到萬邦。 48你們就是這些事的見證。 49我要將我父所應許的降在你們身上,你們要在城裏等候,直到你們領受從上面來的能力。」

耶穌升天

(可16.19-20;徒1.9-11)

50耶穌領他們出來,直到伯大尼附近,就舉手給他們祝福。 51正祝福的時候,他離開他們,被帶到天上去了。 52他們就拜他,帶着極大的喜樂回耶路撒冷去, 53常在聖殿裏稱頌上帝。