2

Ạt-ta-xét-xe cho phép Nê-hê-mi đi xây cất Giê-ru-sa-lem lại

1 Đương năm thứ hai mươi đời vua Ạt-ta-xét-xe, tháng Ni-san, rượu sẵn ở trước mặt người, tôi lấy rượu dâng cho vua; trước tôi không hề có bộ buồn rầu tại trước mặt người. 2 Vua nói với tôi rằng: Nhân sao ngươi mặt mày buồn, dầu mà ngươi không có bịnh? Điều đó chỉ là sự buồn rầu trong lòng mà thôi. Bấy giờ tôi lấy làm sợ hãi lắm, 3 bèn nói với vua rằng: Nguyện vua vạn tuế! Lẽ nào mặt tôi không buồn, khi cái thành, là nơi có mồ mả của tổ phụ tôi, bị phá hoang, và các cửa thành bị lửa thiêu đốt? 4 Vua hỏi tôi rằng: Ngươi cầu xin cái gì? Tôi bèn cầu nguyện cùng Đức Chúa của các từng trời, 5 rồi tâu với vua rằng: Nếu vua thấy điều đó là tốt lành, nếu kẻ tôi tớ vua được ơn trước mặt vua, xin vua hãy sai tôi về Giu-đa, đến thành có mồ mả của tổ phụ tôi, để tôi xây cất thành ấy lại. --- 6 Đương khi ấy hoàng hậu cũng ngồi bên cạnh vua. --- Vua bèn hỏi tôi rằng: Ngươi đi đường lâu chừng bao nhiêu, và khi nào ngươi trở về? Vậy, vua đẹp lòng sai tôi đi, và tôi định nhật kỳ cho người. 7 Tôi cũng thưa với vua rằng: Nếu điều nầy được đẹp lòng vua, xin vua hãy trao cho tôi những bức thơ truyền các quan tổng trấn bên kia sông cho phép tôi đi ngang qua cho đến khi tôi tới Giu-đa; 8 lại ban chiếu chỉ cho A-sáp, kẻ giữ rừng vua, truyền người cho tôi gỗ làm khuôn cửa của thành điện giáp với đền, và làm vách thành, cùng nhà mà tôi phải vào ở. Vua bèn ban cho tôi các điều đó, tùy theo tay nhân lành của Đức Chúa Trời tôi giúp đỡ tôi.
9 Vậy, tôi đến cùng các quan tổng trấn bên kia sông, vào trao cho họ những bức thơ của vua. Vả, vua có sai những quan tướng và quân kỵ đi với tôi. 10 Khi San-ba-lát, người Hô-rôn, và Tô-bi-gia, là kẻ tôi tớ Am-môn, hay điều đó, thì lấy làm bất bình vì có người đến đặng tìm kiếm sự hưng thịnh của dân Y-sơ-ra-ên.
11 Vậy, tôi đến Giê-ru-sa-lem và ở tại đó ba ngày. 12 Tôi và mấy người cùng theo tôi, bèn chỗi dậy ban đêm; tôi chẳng cho ai hay biết sự gì Đức Chúa Trời đã khiến lòng tôi toan làm vì Giê-ru-sa-lem; lại ngoài con thú tôi cỡi thì chẳng có con thú nào khác ở với tôi. 13 Ban đêm tôi ra nơi cửa Trũng, đối ngang suối Chó rừng, và đến cửa Phân, xem xét các vách thành của Giê-ru-sa-lem bị hư nát, và các cửa nó bị lửa thiêu đốt. 14 Đoạn, tôi đi qua cửa Giếng, và đến nơi ao của vua; song không có nơi nào đặng cho con thú tôi cỡi đi ngang qua được. 15 Kế đó, ban đêm tôi bắt đường khe đi lên, xem xét vách thành; rồi tôi thối lại, vào nơi cửa Trũng mà trở về. 16 Vả, các quan trưởng không hiểu tôi đi đâu, nào rõ tôi làm gì; và đến chừng ấy, tôi chưa tỏ ra cho người Giu-đa, hoặc cho những thầy tế lễ, hoặc cho kẻ quyền quí, hoặc cho quan trưởng, hay là cho các người khác lo làm công việc, được biết gì đến.
17 Tôi bèn nói với chúng rằng: Các ngươi hãy xem tình cảnh khổ nạn của chúng ta đương đây; Giê-ru-sa-lem bị phá hoang, và các cửa nó bị lửa thiêu đốt. Hãy đến, xây cất các vách thành Giê-ru-sa-lem lại, hầu cho chúng ta chẳng còn bị sỉ nhục nữa. 18 Tôi cũng thuật cho chúng làm sao tay nhân từ của Đức Chúa Trời tôi đã giúp đỡ tôi, và các lời vua đã nói cùng tôi. Chúng nói: Hè, ta hãy chỗi dậy và xây sửa lại! Vậy, chúng được vững chắc trong ý nhứt định làm công việc tốt lành nầy.
19 San-ba-lát, người Hô-rôn, Tô-bi-gia, kẻ tôi tớ Am-môn, và Ghê-sam, người A-rập, được hay việc đó, bèn nhạo báng và khinh bỉ chúng tôi. Chúng nó nói rằng: Các ngươi làm chi đó? Các ngươi có ý phản nghịch vua sao? 20 Tôi bèn đáp với chúng nó rằng: Đức Chúa của các từng trời sẽ ban cho chúng ta sự hanh thông; vì vậy, chúng ta, là tôi tớ Ngài, sẽ chỗi dậy và xây sửa lại; nhưng các ngươi không có phần, hoặc phép, hoặc kỷ niệm trong Giê-ru-sa-lem.

2

Pơtao Prŏng Artaksekses Pơkiaŏ Nehemyah Nao Pơ Plei Yerusalaim

1Amăng blan Nisan thŭn tal duapluh anŭn mơ̆n, amăng rơnŭk pơtao Artaksekses wai lăng, jing pă̱ blan tơdơi kơ blan Khislêwơ, hơmâo sa hrơi tơdang pơtao prŏng Artaksekses hlak dŏ ƀơ̆ng huă, kâo ba nao tơpai boh kơƀâo yơr đĭ kơ pơtao. Hlâo kơ anai, ñu ƀu ƀuh ôh ƀô̆ mơta kâo rơngot hơning hrup hăng anai, 2tui anŭn ñu tơña kơ kâo tui anai, “Yua hơget ƀô̆ mơta ih rơngot hơning biă mă lĕ? Kâo lăng ih ƀu duăm ruă ôh, tui anŭn kâo pơmĭn hơmâo tơlơi hơget yơh ngă kơ pran jua ih rơngot hơning.” Kâo huĭ hyưt biă mă, 3samơ̆ kâo laĭ glaĭ kơ pơtao tui anai, “Kwưh kiăng kơ ih, pơtao prŏng, hơdip hlŏng lar! Hiư̆m kâo ƀu rơngot hơning lĕ tơdang kâo thâo plei pla anih arăng dơ̱r laih ƀing ơi adon kâo dŏ răm rai laih anŭn hơdôm amăng ja̱ng plei anŭn ăt dŏ amăng hơbâo apui truh kơ hrơi anai mơ̆n?”
4Pơtao prŏng tơña kơ kâo tui anai, “Hơget tơlơi ih kiăng lĕ?”
 Kâo iâu laĭ Ơi Adai amăng adai adih,
5giŏng anŭn kâo laĭ glaĭ kơ pơtao tui anai, “Ơ pơtao ăh, tơdah ih mơak hăng kâo laih anŭn kiăng djru kơ tơlơi kâo rơkâo anai, kâo rơkâo kơ ih brơi kâo nao pơ plei pla amăng anih lŏn Yudah, jing plei pla arăng dơ̱r laih ƀing ơi adon kâo, tui anŭn kâo dưi ma̱n pơdơ̆ng glaĭ dơ̆ng plei pla anŭn.”
6Giŏng anŭn, pơtao prŏng wơ̆t hăng bơnai pơtao mơ̆n dŏ jĕ ƀơi ñu, tŭ ư hăng tơlơi kâo rơkâo. Tui anŭn, tơdang pơtao tơña kơ kâo hơbĭn sui kâo či rơkŭt laih anŭn hơbĭn kâo či wơ̆t glaĭ, kâo laĭ glaĭ kơ ñu yơh.
7Giŏng anŭn, kâo ăt rơkâo kơ pơtao mơ̆n mơak pha brơi kơ kâo hră laĭ pơthâo kơ ƀing khua kwar dŏ gah yŭ̱ kơ krong Huphrat, kiăng kơ ƀing gơñu brơi kơ kâo rơnŭk rơnua nao truh pơ anih lŏn Yudah. 8Kâo ăt rơkâo kơ pơtao dơ̆ng mơ̆n pha brơi kơ kâo sa pŏk hră rơkâo kơ khua Asap, jing pô wai lăng glai kơmrơ̆ng pơtao, kiăng kơ pha brơi kơ kâo kơyâo kiăng pơkra hơdôm tơmĕh amăng ja̱ng anih pơgang jĕ ƀơi Sang Yang, kơyâo kơ pơnăng plei laih anŭn kơ sang kâo či dŏ mơ̆n. Tui anŭn, pơtao tŭ ư hăng hơdôm tơlơi kâo rơkâo kơ ñu anŭn, yuakơ Ơi Adai khăp pap kơ kâo yơh.
9Giŏng anŭn, pơtao brơi đơđa ƀing khua ling tơhan ñu wơ̆t hăng ƀing ling tơhan mơ̆n nao hrŏm hăng kâo, laih anŭn kâo nao truh pơ kwar čar gah yŭ̱ kơ krong Huphrat yơh. Pơ anŭn kâo brơi hră pơtao čih laih kơ ƀing khua kwar git gai wai lăng. 10Samơ̆ tơdang Sanballat, jing khua moa mơnuih Bêt-Hôrôn, laih anŭn Tôbiah, jing khua moa mơnuih mơ̆ng kwar Ammôn, hơmư̆ kơ tơlơi hơmâo mơnuih rai laih kiăng kơ ngă tơlơi hiam djru kơ ƀing Israel, ƀing gơñu rŭng răng hăng hil biă mă yơh.

Nehemyah Čuă Lăng Pơnăng Plei Yerusalaim

11Tơdơi kơ kâo nao truh laih pơ plei Yerusalaim, amăng klâo hrơi 12kâo ƀu laĭ pơthâo kơ hlơi pô ôh kơ hơget tơlơi Ơi Adai hơmâo mă bruă laih amăng pran jua kâo kiăng pơkra glaĭ plei Yerusalaim. Giŏng anŭn, tơdang tŏng krah mlam kâo tơgŭ tơbiă nao lăng laih anŭn kâo ăt jak ba ƀiă ƀing gŏp kâo nao hrŏm hăng kâo. Ƀing gơmơi djă̱ ba hlô mơnơ̆ng đĭ hrŏm hăng ƀing gơmơi jing kơnơ̆ng sa drơi aseh glai pioh kơ kâo đĭ đôč.
13Ăt hlak dŏ mlam mơ̆n tơdang kâo tơbiă mơ̆ng plei găn nao pơ amăng ja̱ng Dơnung gah yŭ̱ laih anŭn trŭn nao gah thu̱ng anăp nao pơ Ia Bluh Tơgrai hlŏng truh pơ Amăng Ja̱ng Kơmơ̆k. Tơdang kâo nao čuă lăng anŭn, kâo kơsem lăng abih hơdôm pơnăng plei Yerusalaim glưh pơčah hĭ laih wơ̆t hăng hơdôm amăng ja̱ng plei arăng hơmâo čuh pơrai hĭ mơ̆n. 14Giŏng anŭn, gah ngŏ̱ kơ plei Yerusalaim, kâo nao pơ gah dư̱r truh pơ amăng ja̱ng Ia Bluh laih anŭn pơ Dơnao Pơtao. Aseh glai kâo hlak dŏ đĭ anŭn ƀu dưi hơduah jơlan kiăng kơ rơbat găn hĭ anih ƀu̱r pơtâo glưh pơčah anŭn ôh, 15tui anŭn kâo wĕh trŭn nao pơ dơnung Kidrôn laih anŭn đĭ nao kơtuai dơnung anŭn kiăng kơ kơsem lăng pơnăng plei. Giŏng anŭn, kâo wơ̆t glaĭ pơ jơlan kâo hơmâo rai laih, laih anŭn ăt wơ̆t glaĭ pơ plei tui hăng jơlan amăng ja̱ng Dơnung anŭn mơ̆n. 16Abih bang ƀing khua moa plei ƀu thâo ôh pơpă kâo hơmâo nao laih ƀôdah hơget tơlơi kâo hlak dŏ ngă. Truh kơ mông anai, kâo aka pơhiăp tơlơi hơget gĕt ôh hăng ƀing Yehudi amăng plei anŭn: Anŭn jing ƀing khua ngă yang, ƀing khua pơpŭ pơyom, ƀing khua moa plei ƀôdah ƀing pơkŏn dơ̆ng jing ƀing či pơgop hrŏm amăng bruă ngă anai.
17Giŏng anŭn, kâo pơhiăp hăng gơñu tui anai, “Lăng bĕ kơ tơlơi rŭng răng truh amăng anih ƀing ta hlak dŏ ră anai: Plei Yerusalaim răm rai laih, laih anŭn hơdôm amăng ja̱ng plei arăng hơmâo čuh pơrai hĭ laih hăng apui! Nă, brơi kơ ƀing ta pơdơ̆ng glaĭ bĕ pơnăng plei Yerusalaim kiăng kơ mă pơđuaĭ hĭ tơlơi mlâo ta anŭn.” 18Laih anŭn kâo ăt ră ruai kơ ƀing gơñu hiư̆m Ơi Adai dŏ hrŏm hăng djru kâo laih anŭn hơget tơlơi pơtao prŏng hơmâo pơhiăp laih hăng kâo.
 Ƀing gơñu laĭ glaĭ, “Nă, brơi kơ ƀing ta čơdơ̆ng pơdơ̆ng glaĭ bĕ!” Tui anŭn, ƀing gơñu čơdơ̆ng pơtrŭt kơ tơdruă kiăng kơ ngă bruă hiam anŭn yơh.
19Tơdang ƀing khua Sanballat mơnuih Hôrôn, Tôbiah mơnuih Ammôn laih anŭn Gesem jing mơnuih Arab hơmư̆ kơ tơlơi ƀing ta pơkra hơdră či ngă anŭn, ƀing gơñu klao djik kơ ƀing ta laih anŭn laĭ, “Hơget tơlơi ƀing gih pơmĭn ƀing gih hlak ngă lĕ? Ƀing gih či pơkơdơ̆ng glaĭ hăng pơtao prŏng hă?”
20Kâo laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Ơi Adai hăng adai adih yơh či brơi kơ ƀing gơmơi dưi Pơgiŏng hĭ kơ bruă anai. Ƀing gơmơi yơh jing ƀing ding kơna Ñu laih anŭn ƀing gơmơi či ma̱n pơdơ̆ng glaĭ yơh, samơ̆ gah kơ ƀing gih, ƀing gih ƀu hơmâo sa črăn lŏn kŏng ngăn ƀôdah tơlơi dưi ôh amăng plei Yerusalaim laih anŭn kŏn dưi pơgop hrŏm lơi amăng tơlơi phiăn kơkuh pơpŭ ƀing gơmơi.”