10

Dân Giu-đa đã bỏ sự công bình của đức tin

1 Hỡi anh em, sự ước ao trong lòng tôi và lời tôi vì dân Y-sơ-ra-ên cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời, ấy là cho họ được cứu. 2 Vì tôi làm chứng cho họ rằng họ có lòng sốt sắng về Đức Chúa Trời, nhưng lòng sốt sắng đó là không phải theo trí khôn. 3 Bởi họ không nhận biết sự công bình của Đức Chúa Trời và tìm cách lập sự công bình riêng của mình, nên không chịu phục sự công bình của Đức Chúa Trời; 4 vì Đấng Christ là sự cuối cùng của luật pháp, đặng xưng mọi kẻ tin là công bình.
5 Vả, Môi-se luận sự công bình đến bởi luật pháp cách nầy: Hễ ai làm theo điều đó thì nhờ đó mà sống. 6 Nhưng sự công bình đến bởi đức tin, thì nói như vầy: Chớ nói trong lòng ngươi rằng: Ai sẽ lên trên trời? Ấy là để đem Đấng Christ xuống; 7 hay là: Ai sẽ xuống vực sâu? Ấy là để đem Đấng Christ từ trong kẻ chết lại lên. 8 Nhưng nói làm sao? Đạo ở gần ngươi, ở trong miệng và trong lòng ngươi. Ấy là đạo đức tin mà chúng ta giảng dạy. 9 Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; 10 vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi. 11 Vả, Kinh thánh nói rằng: Kẻ nào tin Ngài sẽ chẳng bị hổ thẹn. 12 Trong người Giu-đa và người Gờ-réc không có sự phân biệt gì hết, vì họ có chung một Chúa, giàu ơn đối với mọi kẻ kêu xin Ngài. 13 Vì ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu.

Đạo giảng cho mọi người

14 Nhưng họ chưa tin Ngài thì kêu cầu sao được? Chưa nghe nói về Ngài thì làm thể nào mà tin? Nếu chẳng ai rao giảng, thì nghe làm sao? 15 Lại nếu chẳng ai được sai đi, thì rao giảng thể nào? Như có chép rằng: Những bàn chân kẻ rao truyền tin lành là tốt đẹp biết bao! 16 Nhưng chẳng phải mọi người đều nghe theo tin lành đâu; vì Ê-sai có nói rằng: Lạy Chúa, ai tin lời chúng tôi rao giảng? 17 Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng.
18 Nhưng tôi hỏi: Có phải là họ chưa nghe chăng? Trái lại,
 Tiếng của các sứ giả đã vang khắp đất,
 Và lời của sứ giả đã đạt đến cùng thế gian.
19 Tôi lại hỏi: Thế mà dân Y-sơ-ra-ên chẳng biết chi hết sao? Môi-se đã nói rằng:
 Ta sẽ giục lòng ganh tị các ngươi bởi kẻ chẳng phải là dân;
 Ta sẽ chọc giận các ngươi bởi một dân ngu dốt.
20 Lại Ê-sai nói cách bạo dạn rằng:
 Những kẻ chẳng tìm kiếm ta thì đã gặp thấy ta,
 Ta đã tỏ mình ra cho kẻ chẳng hỏi han ta.
21 Song về dân Y-sơ-ra-ên, thì rằng: Ta đã giơ tay ra cả ngày hướng về dân bội nghịch và hay nói trái.

10

Người Do-thái Cần Tin Nhận Sự Công Chính Bởi Ðức Tin

1Thưa anh chị em, sự ao ước trong lòng tôi và điều tôi cầu xin Ðức Chúa Trời cho dân I-sơ-ra-ên là họ được cứu. 2Tôi có thể làm chứng rằng họ rất nhiệt thành đối với Ðức Chúa Trời, nhưng lòng nhiệt thành ấy không đặt nền tảng trên tri thức. 3Vì không biết cách Ðức Chúa Trời làm cho người ta được xưng công chính và muốn cậy sức riêng mình đạt đến sự công chính, họ đã không chịu phục dưới cách làm cho được xưng công chính của Ðức Chúa Trời. 4Vì Ðấng Christ chính là cứu cánh của Luật Pháp, để ai tin Ngài sẽ được xưng công chính.

Ơn Cứu Rỗi Cho Mọi Người

5Mô-sê viết về sự công chính đến bởi Luật Pháp rằng,
  “Hễ ai làm theo những điều ấy sẽ được sống.”
6Nhưng về sự công chính đến bởi đức tin, ông nói,
  “Ngươi đừng tự nhủ trong lòng rằng, ‘Ai sẽ lên trời?’”
 (Ngụ ý: để đem Ðấng Christ xuống),
7hoặc
  ‘Ai sẽ xuống vực thẳm?’
 (Ngụ ý: để đem Ðấng Christ từ cõi chết lên).
8Nhưng điều ấy nói gì?
  “Lời ở gần ngươi, trong miệng ngươi, và trong lòng ngươi.”
 (Ðó là lời đức tin chúng tôi rao giảng).
9Vì nếu miệng bạn xưng nhận Ðức Chúa Jesus là Chúa, và lòng bạn tin rằng Ðức Chúa Trời đã làm cho Ngài sống lại từ cõi chết, bạn sẽ được cứu. 10Vì ai tin trong lòng sẽ được xưng công chính, và ai xưng nhận bằng môi miệng sẽ được cứu, 11vì Kinh Thánh dạy,
  “Ai tin Ngài sẽ không bị hổ thẹn.”
12Thế thì không có sự phân biệt giữa người Do-thái và người Hy-lạp, vì họ có cùng một Chúa, Ngài là Chúa chung của mọi người, và Ngài ban phước dồi dào cho những ai kêu cầu Ngài, 13
  “Ai kêu cầu danh Chúa sẽ được cứu.”
14Nhưng làm sao họ có thể kêu cầu Ðấng họ chưa tin? Làm sao họ có thể tin Ðấng họ chưa nghe? Làm sao họ có thể nghe nếu không ai rao giảng? 15Làm sao họ có thể rao giảng nếu họ không được sai đi? Như có chép rằng,
  “Bàn chân của những người rao truyền Tin Mừng đẹp biết bao!”
16Nhưng không phải mọi người sẽ vâng theo Tin Mừng, vì I-sai-a nói,
  “Lạy Chúa, ai tin những gì chúng con rao báo?”
17Như vậy đức tin đến bởi những gì người ta nghe, và những gì người ta cần nghe là lời của Ðấng Christ được rao giảng.
18Nhưng tôi xin hỏi, họ đã được nghe chưa?
 Họ đã được nghe rồi, vì
  “Âm thanh chúng đã lan truyền khắp đất,
  Và lời chúng đã vang đến cùng tận địa cầu.”
19Nhưng tôi xin hỏi thêm, có phải người I-sơ-ra-ên không hiểu chăng?
 Trước hết, xin nghe Mô-sê kể lại,
  “Ta sẽ làm cho các ngươi ganh tị với một dân không đáng gọi là một dân;
  Bởi một dân khờ khạo, Ta sẽ làm cho các ngươi tức giận.”
20I-sai-a đã rất bạo dạn thuật lại,
  “Những kẻ chẳng tìm kiếm Ta đã tìm được Ta;
  Ta đã tỏ Ta ra cho những kẻ chẳng cầu hỏi Ta.”
21Nhưng đối với dân I-sơ-ra-ên, Ngài phán,
  “Suốt ngày Ta dang hai tay ra hướng về một dân không vâng lời và chống nghịch.”