12

Áp-ram được ơn Chúa chọn

1 Vả, Đức Giê-hô-va có phán cùng Áp-ram rằng: Ngươi hãy ra khỏi quê hương, vòng bà con và nhà cha ngươi, mà đi đến xứ ta sẽ chỉ cho. 2 Ta sẽ làm cho ngươi nên một dân lớn; ta sẽ ban phước cho ngươi, cùng làm nổi danh ngươi, và ngươi sẽ thành một nguồn phước. 3 Ta sẽ ban phước cho người nào chúc phước ngươi, rủa sả kẻ nào rủa sả ngươi; và các chi tộc nơi thế gian sẽ nhờ ngươi mà được phước.

Áp-ram đến xứ Ca-na-an

4 Rồi, Áp-ram đi, theo như lời Đức Giê-hô-va đã phán dạy; Lót đồng đi với người. Khi Áp-ram ra khỏi Cha-ran, tuổi người được bảy mươi lăm. 5 Áp-ram dẫn Sa-rai, vợ mình, Lót, cháu mình, cả gia tài đã thâu góp, và các đầy tớ đã được tại Cha-ran, từ đó ra, để đi đến xứ Ca-na-an; rồi, chúng đều đến xứ Ca-na-an. 6 Áp-ram trải qua xứ nầy, đến cây dẻ bộp của Mô-rê, tại Si-chem. Vả, lúc đó, dân Ca-na-an ở tại xứ.
7 Đức Giê-hô-va hiện ra cùng Áp-ram mà phán rằng: Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi đất nầy! Rồi tại đó Áp-ram lập một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va, là Đấng đã hiện đến cùng người.
8 Từ đó, người đi qua núi ở về phía đông Bê-tên, rồi đóng trại; phía tây có Bê-tên, phía đông có A-hi. Đoạn, người lập tại đó một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va và cầu khẩn danh Ngài. 9 Kế sau, Áp-ram vừa đi vừa đóng trại lần lần đến Nam phương.

Áp-ram xuống xứ Ê-díp-tô

10 Bấy giờ, trong xứ bị cơn đói kém; sự đói kém ấy lớn, nên Áp-ram xuống xứ Ê-díp-tô mà kiều ngụ. 11 Khi hầu vào đất Ê-díp-tô, Áp-ram bèn nói cùng Sa-rai, vợ mình, rằng: Nầy, ta biết ngươi là một người đàn bà đẹp. 12 Gặp khi nào dân Ê-díp-tô thấy ngươi, họ sẽ nói rằng: Ấy là vợ hắn đó; họ sẽ giết ta, nhưng để cho ngươi sống. 13 Ta xin hãy xưng ngươi là em gái ta, hầu cho sẽ vì ngươi mà ta được trọng đãi và giữ toàn mạng ta. 14 Áp-ram vừa đến xứ Ê-díp-tô, dân Ê-díp-tô nhìn thấy người đàn bà đó đẹp lắm. 15 Các triều thần của Pha-ra-ôn cũng thấy người và trầm trồ trước mặt vua; đoạn người đàn bà bị dẫn vào cung Pha-ra-ôn. 16 Vì cớ người, nên Pha-ra-ôn hậu đãi Áp-ram, và Áp-ram được nhiều chiên, bò, lừa đực, lừa cái, lạc đà, tôi trai và tớ gái. 17 Song vì Sa-rai, vợ Áp-ram, nên Đức Giê-hô-va hành phạt Pha-ra-ôn cùng nhà người bị tai họa lớn. 18 Pha-ra-ôn bèn đòi Áp-ram hỏi rằng: Ngươi đã làm chi cho ta vậy? Sao không tâu với ta rằng là vợ ngươi? 19 Sao đã nói rằng: người đó là em gái tôi? nên nỗi ta đã lấy nàng làm vợ. Bây giờ, vợ ngươi đây; hãy nhận lấy và đi đi. 20 Đoạn, Pha-ra-ôn hạ lịnh cho quan quân đưa vợ chồng Áp-ram cùng hết thảy tài vật của người đi.

12

Tơlơi Ơi Adai Iâu Abram

1Hơmâo sa wơ̆t Yahweh pơhiăp hăng Abram tui anai, “Tơbiă đuaĭ bĕ mơ̆ng lŏn čar ih, mơ̆ng kơnung djuai ih laih anŭn mơ̆ng sang anŏ ama ih, hăng nao bĕ pơ anih lŏn Kâo či kơčrâo brơi kơ ih.
  2“Kâo či pơjing kơ ih jing sa kơnung djuai prŏng.
   Kâo či bơni hiam kơ ih;
  Kâo či ngă brơi anăn ih jing hĭ hing ang,
   tui anŭn yơh ih či jing hĭ sa tơlơi mơyŭn hiam yơh.
  3Kâo či bơni hiam kơ hlơi pô bơni hiam kơ ih,
   samơ̆ Kâo či hơtŏm păh hlơi pô hơtŏm păh kơ ih.
  Laih anŭn mơ̆ng ih yơh Kâo či bơni hiam kơ abih bang kơnung djuai mơnuih.”
4Tui anŭn, Abram tơbiă nao kar hăng Yahweh hơmâo iâu laih; laih anŭn Lot ăt nao hrŏm hăng ñu mơ̆n. Abram hlak tơjuhpluh-rơma thŭn tơdang ñu tơbiă mơ̆ng Haran. 5Abram mă ba bơnai ñu HʼSarai, amôn ñu Lot, wơ̆t hăng abih bang dram gơnam ñu hơmâo laih anŭn abih ƀing hlŭn gơñu hơmâo laih pơ Haran, laih anŭn ƀing gơñu čơdơ̆ng tơbiă nao pơ anih lŏn Kanaan. Hlak ƀing gơñu mŭt rai amăng Kanaan, 6Abram rơbat găn tring anai hlŏng truh pơ anih kơyâo rơgoh hiam Môreh ƀơi Sekhem. Hlak anŭn, ƀing Kanaan ăt dŏ hơdip amăng tring anŭn mơ̆n.
7Yahweh pơƀuh rai kơ Abram hăng laĭ kơ ñu, “Anih lŏn anai yơh Kâo či brơi kơ kơnung djuai ih.” Giŏng anŭn, Abram pơkra sa boh kơnưl ngă yang ƀơi anih anŭn kơ Yahweh, jing Pô hơmâo pơƀuh rai laih kơ ñu.
8Mơ̆ng anih anŭn, ñu đuaĭ nao dŏ gah khul bŏl čư̆ gah ngŏ̱ kơ plei Bêthêl, laih anŭn pơdơ̆ng đĭ khul sang khăn ñu kơplăh wăh plei Bêthêl dŏ gah yŭ̱ laih anŭn plei Ai dŏ gah ngŏ̱. Pơ anŭn ñu pơkra sa boh kơnưl ngă yang laih anŭn iâu kwưh ƀơi anăn Yahweh. 9Giŏng anŭn, Abram đuaĭ nao ƀrư̆ mơ̆ng rĭm anih truh pơ tring anih Negewơ, jing anih gah thu̱ng.

Abram Ƀlŏr Hăng Pharaoh Kơ Tơlơi Bơnai Ñu

10Hlak anŭn hơmâo tơlơi ư̆ rơpa amăng tring Kanaan laih anŭn Abram đuaĭ nao ataih jai gah yŭ̱ truh pơ lŏn čar Êjip, kiăng kơ dŏ pơ anŭn ƀiă thŭn yuakơ hơmâo tơlơi rơpa prŏng biă mă pơ tring Kanaan anai. 11Tơdang ñu jĕ či mŭt nao amăng guai čar Êjip, ñu pơtă kơ bơnai ñu HʼSarai tui anai, “Ih jing sa čô đah bơnai hiam. 12Tơdah ƀing Êjip ƀuh ih, ƀing gơñu či laĭ, ‘Anai jing bơnai ñu,’ giŏng anŭn ƀing gơñu pơdjai hĭ kâo hăng brơi kơ ih hơdip. 13Samơ̆ laĭ bĕ kơ ƀing gơñu ih jing adơi kâo, hơnŭn yơh yuakơ ih yơh ƀing gơñu či brơi kơ kâo dŏ hơdip laih anŭn ju̱m kâo hăng tơlơi mơak.” 14Tơdang Abram mŭt amăng čar Êjip, ƀing Êjip ƀuh yơh bơnai gơ̆ jing sa čô hiam bơnai. 15Ƀing mă bruă kơ pơtao Pharaoh ƀuh HʼSarai, ƀing gơñu ruai đah bơnai hiam anŭn kơ pơtao; tui anŭn arăng mă ba gơ̆ mŭt amăng sang pơtao kiăng jing bơnai pơtao. 16Yuakơ HʼSarai yơh pơtao anŭn ju̱m mă Abram hăng tơlơi mơak laih anŭn brơi kơ gơ̆ ƀing hlŭn wơ̆t hăng hơdôm hlô mơnơ̆ng rong, jing tơpul triu, bơbe, rơmô, aseh glai laih anŭn tơpul aseh samô.
17Samơ̆ yuakơ pơtao mă hĭ HʼSarai, Yahweh mơit rai tơlơi ruă tơnap biă mă ƀơi pơtao Pharaoh laih anŭn ƀơi ƀing mơnuih amăng sang anŏ ñu. 18Tui anŭn, pơtao brơi iâu rai Abram hăng tơña, “Hơget tơlơi ih hơmâo ngă laih kơ kâo lĕ? Yua hơget ih ƀu ruai brơi kơ kâo thâo đah kơmơi anŭn jing bơnai ih lĕ? 19Yua hơget ih laĭ ñu jing adơi ih, tui anŭn kâo mă pơđuaĭ hĭ ñu kiăng kơ jing bơnai kâo lĕ? Hĕ anai, bơnai ih, mă ñu hăng đuaĭ bĕ!” 20Pơtao pơđar kơ ƀing tơhan ñu, tui anŭn ƀing tơhan ñu ba pơđuaĭ hĭ Abram mơ̆ng čar Êjip wơ̆t hăng bơnai gơ̆ laih anŭn abih bang gơnam hơget gơ̆ hơmâo laih mơ̆n.