49

Lời chúc tiên tri của Gia-cốp cho các con trai mình

1 Gia-cốp gọi các con trai mình lại và nói rằng: Hãy hội lại đây, cha sẽ nói những điều phải xảy đến cho các con ngày sau.
2 Hỡi các con trai Gia-cốp, hãy hội lại mà nghe;
 Nghe lời Y-sơ-ra-ên, cha của các con
3 Hỡi Ru-bên! con là trưởng nam của cha,
 Sức lực cha, và đầu tiên sự mạnh mẽ cha;
 Vốn có sự tôn trọng và quyền năng tột đỉnh.
4 Con sôi trào như nước, nên sẽ chẳng phần hơn ai!
 Vì con đã lên giường cha…
 Con lên giường cha bèn làm ô làm dơ đó!
5 Si-mê-ôn và Lê-vi là anh em ruột.
 Thanh gươm chúng nó thật khí giới hung tàn.
6 Cầu cho tâm hồn cha chớ có đồng mưu,
 Vinh hiển cha chớ hiệp cùng hội họ;
 Vì họ đã giết người trong cơn giận dữ.
 Cắt nhượng bò đực vì ý riêng mình.
7 Đáng rủa sả thay cơn giận dữ họ, vì thật là hung mạnh!
 Đáng rủa sả thay khí giận họ, vì dữ dằn thay!
 Ta sẽ phân chia họ ra trong nhà Gia-cốp,
 Tản lạc họ trong dân Y-sơ-ra-ên.
8 Hỡi Giu-đa! các anh em sẽ khen ngợi con,
 Tay con sẽ chận cổ quân nghịch,
 Các con trai cha sẽ quì lạy trước mặt con.
9 Giu-đa là một sư tử tơ;
 Hỡi con! Con bắt được mồi rồi tha về.
 Nó sụm gối, nằm khác nào sư tử đực,
 Như sư tử cái; há ai dám khiến ngồi lên?
10 Cây phủ việt chẳng hề dời khỏi Giu-đa,
 Kẻ lập pháp không dứt khỏi giữa chân nó,
 Cho đến chừng Đấng Si-lô hiện tới, Và các dân vâng phục Đấng đó.
11 Người buộc lừa tơ mình vào gốc nho,
 Lừa con mình vào nhành nho tốt nhứt.
 Người giặt áo xống mình vào rượu nho,
 Cùng lấy huyết nho lau áo tơi mình.
12 Mắt người đỏ vì cớ rượu,
 Răng người trắng vì cớ sữa.
13 Sa-bu-lôn sẽ ở nơi gành biển,
 Tức là nơi có tàu đậu;
 Bờ cõi người chạy về hướng Si-đôn.
14 Y-sa-ca là một con lừa mạnh mẽ,
 Nằm nghỉ giữa chuồng;
15 Thấy rằng sự yên ổn là tốt lành,
 Và đất đai đẹp lắm thay.
 Người đã rùn vai vác gánh nặng,
 Phải vâng phục những điều sưu dịch.
16 Đan sẽ xử đoán dân chúng mình,
 Như một trong các chi phái Y-sơ-ra-ên.
17 Đan sẽ là một con rắn trên đường,
 Một rắn lục trong chốn nẻo cùng,
 Cắn vó ngựa,
 Làm cho kẻ cỡi phải té nhào.
18 Hỡi Giê-hô-va! tôi trông ơn chửng cứu của Ngài!
19 Còn Gát sẽ bị một đạo binh xông đánh,
 Nhưng người xông đánh lại và đuổi theo.
20 Do nơi A-se có vật thực ngon,
 Người sẽ cung cấp mỹ vị cho các vua.
21 Nép-ta-li là nai cái thả chuồng
 Nói bày nhiều lời văn hoa.
22 Giô-sép là chồi của cây tươi tốt,
 Mọc gần bên suối nước;
 Nhành nhánh phủ bao trên ngọn tường.
23 Kẻ cầm cung đã ghẹo chọc người,
 Bắn tên vào, và hãm đánh;
24 Nhờ tay Đấng toàn năng của Gia-cốp,
 Nên cung người vẫn bền chắc;
 Nhờ Đấng Chăn chiên, là Đá của Y-sơ-ra-ên,
 Nên hai tay người thêm mạnh.
25 Đức Chúa Trời của Cha sẽ giúp đỡ con;
 Đấng toàn năng sẽ ban phước cho con,
 Tức là phước lành ở chốn trời cao xuống,
 Cùng phước lành ở nơi vực rộng thẳm lên,
 Phước lành của vú, và của lòng mẹ.
26 Phước lành cha chúc cho con vượt lần lên
 Cao hơn các phước lành của tổ phụ cha,
 Cho đến các chót núi đời đời:
 Các phước nầy sẽ ở nơi đầu Giô-sép,
 Nơi trán của chúa các anh em mình.
27 Bên-gia-min là một con chó sói hay cấu xé;
 Ban mai đi đánh chết mồi,
 Chiều phân chia mồi đã được
28 Các người đó là đầu trưởng của mười hai chi phái Y-sơ-ra-ên; và đó là lời của cha họ nói đương khi chúc phước cho, chúc một lời phước riêng cho mỗi người vậy.

Lời trối của Gia-cốp và lúc chết

29 Đoạn, người ra lịnh cho các con trai mà rằng: Cha sẽ về nơi tổ tông, các con hãy chôn cha chung cùng tổ phụ, nơi hang đá tại đồng ruộng Ép-rôn, người Hê-tít, 30 tức là hang đá ở trong đồng Mặc-bê-la, ngang Mam-rê, thuộc về xứ Ca-na-an, mà Áp-ra-ham đã mua làm mộ địa luôn với đồng ruộng của Ép-rôn. 31 Ấy nơi đó, người ta đã chôn Áp-ra-ham và Sa-ra, vợ người; Y-sác và Rê-bê-ca, vợ người; mà lại nơi đó cha cũng đã chôn Lê-a nữa. 32 Cái đồng ruộng cùng hang đá ở tại đó đã mua của dân họ Hếch vậy.
33 Khi trối mấy lời nầy cho các con mình xong, thì Gia-cốp để chân vào giường lại, rồi tắt hơi, được về cùng tổ tông mình.

49

Jacob’s Last Words to His Sons

1And Jacob called his sons and said, “Gather together, that I may tell you what shall befall you in the last days:
  2“Gather together and hear, you sons of Jacob,
   And listen to Israel your father.
  3“Reuben, you are my firstborn,
   My might and the beginning of my strength,
   The excellency of dignity and the excellency of power.
   4Unstable as water, you shall not excel,
   Because you went up to your father’s bed;
   Then you defiled it
   He went up to my couch.
  5“Simeon and Levi are brothers;
   Instruments of cruelty are in their dwelling place.
   6Let not my soul enter their council;
   Let not my honor be united to their assembly;
   For in their anger they slew a man,
   And in their self-will they hamstrung an ox.
   7Cursed be their anger, for it is fierce;
   And their wrath, for it is cruel!
   I will divide them in Jacob
   And scatter them in Israel.
  8“Judah, you are he whom your brothers shall praise;
   Your hand shall be on the neck of your enemies;
   Your father’s children shall bow down before you.
   9Judah isa lion’s whelp;
   From the prey, my son, you have gone up.
   He bows down, he lies down as a lion;
   And as a lion, who shall rouse him?
   10The scepter shall not depart from Judah,
   Nor a lawgiver from between his feet,
   Until Shiloh comes;
   And to Him shall be the obedience of the people.
   11Binding his donkey to the vine,
   And his donkey’s colt to the choice vine,
   He washed his garments in wine,
   And his clothes in the blood of grapes.
   12His eyes are darker than wine,
   And his teeth whiter than milk.
  13“Zebulun shall dwell by the haven of the sea;
   He shall become a haven for ships,
   And his border shall adjoin Sidon.
  14“Issachar is a strong donkey,
   Lying down between two burdens;
   15He saw that rest was good,
   And that the land was pleasant;
   He bowed his shoulder to bear a burden,
   And became a band of slaves.
  16“Dan shall judge his people
   As one of the tribes of Israel.
   17Dan shall be a serpent by the way,
   A viper by the path,
   That bites the horse’s heels
   So that its rider shall fall backward.
   18I have waited for your salvation, O Lord!
  19“Gad, a troop shall tramp upon him,
   But he shall triumph at last.
  20“Bread from Asher shall be rich,
   And he shall yield royal dainties.
  21“Naphtaliis a deer let loose;
   He uses beautiful words.
  22“Joseph is a fruitful bough,
   A fruitful bough by a well;
   His branches run over the wall.
   23The archers have bitterly grieved him,
   Shot at him and hated him.
   24But his bow remained in strength,
   And the arms of his hands were made strong
   By the hands of the Mighty God of Jacob
   (From there is the Shepherd, the Stone of Israel),
   25By the God of your father who will help you,
   And by the Almighty who will bless you
   With blessings of heaven above,
   Blessings of the deep that lies beneath,
   Blessings of the breasts and of the womb.
   26The blessings of your father
   Have excelled the blessings of my ancestors,
   Up to the utmost bound of the everlasting hills.
   They shall be on the head of Joseph,
   And on the crown of the head of him who was separate from his brothers.
  27“Benjamin is a ravenous wolf;
   In the morning he shall devour the prey,
   And at night he shall divide the spoil.”
28All these are the twelve tribes of Israel, and this is what their father spoke to them. And he blessed them; he blessed each one according to his own blessing.

Jacob’s Death and Burial

29Then he charged them and said to them: “I am to be gathered to my people; bury me with my fathers in the cave that is in the field of Ephron the Hittite, 30in the cave that is in the field of Machpelah, which is before Mamre in the land of Canaan, which Abraham bought with the field of Ephron the Hittite as a possession for a burial place. 31There they buried Abraham and Sarah his wife, there they buried Isaac and Rebekah his wife, and there I buried Leah. 32The field and the cave that is there were purchased from the sons of Heth.” 33And when Jacob had finished commanding his sons, he drew his feet up into the bed and breathed his last, and was gathered to his people.