5

Fulfill Your Vow to God

1Guard your steps when you go to the house of God. Go near to listen rather than to offer the sacrifice of fools, who do not know that they do wrong.
  2Do not be quick with your mouth,
   do not be hasty in your heart
   to utter anything before God.
  God is in heaven
   and you are on earth,
   so let your words be few.
  3A dream comes when there are many cares,
   and many words mark the speech of a fool.
4When you make a vow to God, do not delay to fulfill it. He has no pleasure in fools; fulfill your vow. 5It is better not to make a vow than to make one and not fulfill it. 6Do not let your mouth lead you into sin. And do not protest to the temple messenger, “My vow was a mistake.” Why should God be angry at what you say and destroy the work of your hands? 7Much dreaming and many words are meaningless. Therefore fear God.

Riches Are Meaningless

8If you see the poor oppressed in a district, and justice and rights denied, do not be surprised at such things; for one official is eyed by a higher one, and over them both are others higher still. 9The increase from the land is taken by all; the king himself profits from the fields.
  10Whoever loves money never has enough;
   whoever loves wealth is never satisfied with their income.
   This too is meaningless.

  11As goods increase,
   so do those who consume them.
  And what benefit are they to the owners
   except to feast their eyes on them?

  12The sleep of a laborer is sweet,
   whether they eat little or much,
  but as for the rich, their abundance
   permits them no sleep.
13I have seen a grievous evil under the sun:
  wealth hoarded to the harm of its owners,
   14or wealth lost through some misfortune,
  so that when they have children
   there is nothing left for them to inherit.
  15Everyone comes naked from their mother’s womb,
   and as everyone comes, so they depart.
  They take nothing from their toil
   that they can carry in their hands.
16This too is a grievous evil:
  As everyone comes, so they depart,
   and what do they gain,
   since they toil for the wind?
  17All their days they eat in darkness,
   with great frustration, affliction and anger.
18This is what I have observed to be good: that it is appropriate for a person to eat, to drink and to find satisfaction in their toilsome labor under the sun during the few days of life God has given them—for this is their lot. 19Moreover, when God gives someone wealth and possessions, and the ability to enjoy them, to accept their lot and be happy in their toil—this is a gift of God. 20They seldom reflect on the days of their life, because God keeps them occupied with gladness of heart.

5

Giữ Lời Hứa Nguyện

1Hãy cẩn trọng khi vào nhà Đức Chúa Trời. Hãy đến gần cung kính lắng nghe hơn là dâng sinh tế như kẻ ngu muội, là kẻ không nhận biết lầm lỗi mình đã phạm.
  2Đừng nhạy miệng,
   Và con cũng đừng hấp tấp,
   Thốt lời thề nguyện trước mặt Đức Chúa Trời;
  Vì Đức Chúa Trời ở trên trời,
   Còn con ở dưới đất;
   Vậy con hãy cân nhắc từng lời nói.
  3Vì nhiều suy tư sinh ra mộng tưởng,
   Nhiều lời sinh ra dại khờ.
4Khi con khấn nguyện với Đức Chúa Trời, hãy vội vã làm trọn điều khấn nguyện, vì kẻ dại không làm vui lòng Ngài. Hãy làm trọn điều con khấn nguyện. 5Thà đừng khấn nguyện, hơn là khấn hứa mà không làm trọn. 6Đừng để miệng con gây cho con phạm tội. Đừng nói với thầy tế lễ “Tôi lầm lỡ khấn nguyện.” Sao con làm cho Đức Chúa Trời nổi giận vì lời khấn nguyện của con đến nỗi Ngài hủy diệt công trình tay con làm? 7Ở đâu có nhiều mộng mị, đó có nhiều điều hư không, và nhiều lời. Phần con, phải kính sợ Đức Chúa Trời.

Áp Bức Và Bất Công

8Khi con thấy có người nghèo khó trong xứ bị áp bức, công lý và lẽ phải bị chà đạp, thì đừng ngạc nhiên, vì người có quyền được người có quyền hơn che chở, và các người cầm quyền luôn bênh vực lẫn nhau. 9Tuy nhiên, dân cày cần có vua cai trị thì đất nước mới được thuận lợi mọi bề.

Tiền Bạc Không Mang Lại Hạnh Phúc

  10Người ham tiền bạc, bao nhiêu tiền bạc cũng không đủ,
   Người ham của cải, lợi nhuận mấy cũng chẳng vừa lòng.
   Đấy cũng là phù vân, hư ảo.
  11Của cải càng nhiều,
   Càng lắm người ăn.
  Người có của được lợi ích gì hơn,
   Ngoài niềm vui ngắm nhìn của cải?
  12Người làm công lao nhọc, dù ăn ít hay nhiều,
   Có được giấc ngủ ngon.
  Nhưng người giàu có dư dả
   Lại lo lắng ngủ không yên.
13Tôi thấy một hoàn cảnh đau thương:
  Một người giàu có kia chất chứa của cải, phòng khi bất trắc,
   14Nhưng gặp chuyện chẳng may, tài sản tiêu tan.
  Người có con cái,
   Song không còn gì để lại cho con.
  15Người mở mắt chào đời với hai bàn tay trắng,
   Nhắm mắt lìa đời, trắng đôi bàn tay.
  Người ra đi, trong tay chẳng mang theo được gì
   Do công lao khó nhọc mình làm ra.
16Đây quả là một tai họa đau thương:
  Người vào đời thể nào, cũng sẽ ra đi thể ấy.
   Vậy người lao động nhọc nhằn được ích lợi gì bền lâu,
   Khi công lao mình bị gió cuốn bay đi?
  17Người lại phải sống suốt đời trong tăm tối,
   Gặp nhiều phiền muộn, đau ốm, và bực bội.

Vui Hưởng Sự Sống

18Tôi nhận thấy điều tốt đẹp cho mọi người là ăn, uống, và vui hưởng mọi công lao khó nhọc mình làm ra, suốt những năm tháng của cuộc đời mà Đức Chúa Trời đã định vì đó là phần của con người. 19Hơn nữa, người nào được Đức Chúa Trời ban cho sự giàu có và tài sản, quyền sử dụng tài sản, thì nhận lấy phần mình, và vui hưởng công lao khó nhọc của mình. Đó chính là sự ban cho của Đức Chúa Trời. 20Thật người sẽ chẳng lo nghĩ nhiều về những ngày của đời sống mình, vì Đức Chúa Trời ban cho người lòng được an vui.