14

約拿單的戰績

1有一日,掃羅的兒子約拿單對拿他兵器的青年說:「來,我們過去到非利士的駐軍那裏。」但他沒有告訴父親。 2掃羅基比亞的郊外,坐在米磯崙的石榴樹下,跟隨他的百姓約有六百人。 3在那裏有亞希突的兒子亞希亞,穿着以弗得。亞希突以迦博的哥哥,非尼哈的兒子,以利的孫子。以利從前在示羅作耶和華的祭司。約拿單去了,百姓卻不知道。 4約拿單要從隘口過到非利士駐軍那裏去。這隘口兩邊各有一座齒狀峭壁:一座名叫播薛,另一座名叫西尼 5一座向北,對着密抹,一座向南,對着迦巴
6約拿單對拿兵器的青年說:「來,我們過去到那些未受割禮之人的駐軍那裏,或者耶和華為我們施展能力,因為耶和華使人得勝,不在乎人多人少。」 7拿兵器的對他說:「隨你的心意做吧。你上去,看哪,我一定跟隨你,與你同心。」 8約拿單說:「看哪,我們要過去到那些人那裏,在他們那裏展現我們自己。 9他們若對我們這麼說:『站住,等我們到你們那裏去』,我們就站在原地,不上他們那裏去; 10但他們若這麼說:『上到我們這裏來吧』,我們就上去,因為耶和華把他們交在我們手裏了。這就是我們的憑據。」 11二人就讓非利士的駐軍看見。非利士人說:「看哪,希伯來人從躲藏的洞穴裏出來了!」 12站崗的士兵對約拿單和拿兵器的人說:「上到這裏來,我們有一件事要告訴你們。」約拿單就對拿兵器的人說:「跟我上去,因為耶和華把他們交在以色列人手裏了。」 13約拿單手腳並用爬上去,拿兵器的人跟隨他。非利士人仆倒在約拿單面前,拿兵器的人跟着他,殺死他們。 14約拿單和拿兵器的人第一次擊殺的約有二十人,都在一畝 地的半犁溝之內。 15於是在軍營、在田野、在眾百姓中,人心惶惶,駐軍和突擊隊都戰兢;地也震動,這是從上帝那裏來的驚恐

非利士人敗退

16便雅憫基比亞掃羅的哨兵觀看,看哪,非利士全軍潰亂,四處亂竄。 17掃羅就對跟隨他的百姓說:「你們去數點人數,看是誰從我們這裏出去。」他們一數點,看哪,約拿單和拿兵器的人不在其中。 18那時上帝的約櫃以色列人那裏。掃羅亞希亞說:「你把上帝的約櫃請到這裏來。」 19掃羅正與祭司說話的時候,非利士營中的騷亂越來越劇烈;掃羅就對祭司說:「停手吧!」 20掃羅和所有跟隨他的百姓都集合,來到戰場,看哪,非利士人用刀互相擊殺,大大混亂。 21那先前由四方來跟隨非利士人、在他們營中的希伯來人,現在也轉過來幫助跟隨掃羅約拿單以色列人了。 22那藏在以法蓮山區的以色列眾人聽說非利士人逃跑,就出來緊緊地追擊他們。 23那日,耶和華使以色列人得勝,戰爭一直打到伯‧亞文

掃羅草率的誓言

24那日,以色列人非常困憊,因為掃羅叫百姓起誓說:「凡不等到晚上我向敵人報完了仇就吃東西的,必受詛咒。」因此所有的百姓都沒有嘗食物。 25所有的百姓進入樹林,見地面上有蜜。 26百姓進了樹林,看哪,有蜜流出來,卻沒有人敢用手取蜜入口,因為百姓怕那誓言。 27約拿單沒有聽見他父親叫百姓起誓,所以他伸出手中的杖,以杖頭蘸在蜂房裏,用手取回送入口內,他的眼睛就明亮了。 28百姓中有一人對他說:「你父親曾叫百姓嚴嚴地起誓說,今日吃東西的人必受詛咒;因此百姓就疲乏了。」 29約拿單說:「我父親給這地添麻煩了。你們看,我嘗了這一點蜜,眼睛就明亮了。 30今日百姓若隨意吃了從仇敵奪來的東西,現在擊殺的非利士人豈不更多嗎?」
31這日,以色列人擊殺非利士人,從密抹直到亞雅崙。但百姓非常疲乏, 32就急着撲向掠物,奪取牛羊和牛犢,宰於地上,連肉帶血吃了。 33有人告訴掃羅說:「看哪,百姓吃帶血的肉,得罪耶和華了。」掃羅說:「你們行了詭詐,今日把一塊大石頭滾到我這裏來吧。」 34掃羅又說:「你們分散到百姓中,對他們說,你們各人把牛羊牽到我這裏來宰了吃,不可吃帶血的肉得罪耶和華。」那夜,所有的百姓把自己手中的牛牽到那裏宰了。 35掃羅為耶和華築了一座壇,這是他開始為耶和華築的壇。
36掃羅說:「我們要在夜裏下去追趕非利士人,搶掠他們,直到天亮,不給他們留下一人。」眾百姓說:「你看怎樣好就做吧!」祭司說:「我們要先在這裏親近上帝。」 37掃羅求問上帝說:「我可以下去追趕非利士人嗎?你把他們交在以色列人手裏嗎?」這日上帝沒有回答他。 38掃羅說:「百姓中的眾領袖,你們都要近前來到這裏,查明今日這罪是怎樣發生的。 39我指着拯救以色列的永生的耶和華起誓,就是我兒子約拿單犯了罪,他也必被處死。」但眾百姓中無人回答他。 40掃羅以色列眾人說:「你們站在一邊,我與我兒子約拿單也站在一邊。」百姓對掃羅說:「你看怎樣好就做吧!」 41掃羅向耶和華-以色列的上帝禱告說:「求你指示正確的答案。」抽中的是掃羅約拿單,百姓盡都無事。 42掃羅說:「你們再抽籤,看是我,還是我兒子約拿單。」抽中的是約拿單
43掃羅約拿單說:「你告訴我,你做了甚麼事?」約拿單說:「我只是用手中的杖,以杖頭蘸了一點蜜嘗嘗,看哪,我就要死嗎?」 44掃羅說:「約拿單哪,你一定要死!若不然,願上帝重重懲罰我。」 45百姓對掃羅說:「約拿單以色列中大行拯救,豈可死呢?絕對不可!我們指着永生的耶和華起誓,連他的一根頭髮也不可落地,因為他今日與上帝一同做事。」於是百姓救約拿單免了死亡。 46掃羅上去,不追趕非利士人,非利士人也回本地去了。

掃羅的王權和家眷

47掃羅執掌以色列的國權,攻打他四圍所有的仇敵,就是摩押人、亞捫人、以東人和瑣巴諸王,以及非利士人。他無論往何處去,都打敗他們。 48掃羅奮勇作戰,擊敗亞瑪力人,救了以色列脫離搶掠他們之人的手。
49掃羅的兒子是約拿單亦施韋麥基‧舒亞。他的兩個女兒:長女名叫米拉,次女名叫米甲 50掃羅的妻子名叫亞希暖,是亞希瑪斯的女兒。掃羅軍隊的元帥名叫押尼珥,是掃羅的叔叔尼珥的兒子。 51掃羅的父親基士押尼珥的父親尼珥,都是亞別的兒子。
52掃羅有生之年常與非利士人激烈爭戰,他看到任何有能力的人或勇士,都招募來跟隨他。

14

Giô-na-than tấn công quân Phi-li-tin

1Một hôm Giô-na-than, con trai Sau-lơ bảo viên sĩ quan vác áo giáp mình rằng, “Nầy, chúng ta hãy đi qua trại quân Phi-li-tin bên kia đi.” Nhưng Giô-na-than không nói cho cha mình biết.
2Sau-lơ đang ngồi dưới cây lựu nơi sân đập lúa gần Ghi-bê-a. Có sáu trăm người ở với ông. 3Một trong mấy người đó là A-hi-gia đang mặc áo ngắn thánh. A-hi-gia là con của A-hi-túp, em Y-ca-bốt. Y-ca-bốt là con Phi-nê-a, Phi-nê-a là con Hê-li, thầy tế lễ ở Si-lô.
 Không ai biết Giô-na-than ra đi.
4Hai bên đèo, nơi Giô-na-than định đi qua để đến trại quân Phi-li-tin đều có một dốc đứng. Dốc đứng bên nầy gọi là Bô-xê, và dốc bên kia gọi là Xê-nết. 5Một dốc quay hướng bắc về phía Mích-ma. Dốc kia quay hướng nam về phía Ghê-ba.
6Giô-na-than bảo viên sĩ quan vác áo giáp mình, “Nầy, chúng ta hãy đi đến trại của bọn không chịu cắt dương bì kia. Biết đâu CHÚA sẽ giúp mình. Dù có đông hay ít người CHÚA vẫn ban chiến thắng được.”
7Viên sĩ quan vác áo giáp cho Giô-na-than đáp, “Ông thích gì cứ việc làm đi. Tôi một lòng với ông.”
8Giô-na-than bảo, “Vậy thì đi. Chúng ta sẽ băng qua phía bọn Phi-li-tin và cho chúng nó thấy chúng ta. 9Nếu chúng nó bảo chúng ta, ‘Đứng yên đó,’ chúng ta sẽ đứng yên. Chúng ta sẽ không đi lên gặp chúng nó. 10Nhưng nếu chúng bảo, ‘Lên đây gặp chúng ta,’ chúng ta sẽ trèo lên vì CHÚA sẽ giúp chúng ta đánh thắng chúng nó. Đó là dấu hiệu cho chúng ta.”
11Khi Giô-na-than và viên sĩ quan hầu cận để cho quân Phi-li-tin nhìn thấy mình thì quân Phi-li-tin liền bảo nhau, “Xem kìa! Bọn Hê-bơ-rơ đang bò ra từ các hốc mà chúng ẩn núp!” 12Quân Phi-li-tin trong trại kêu lớn cùng Giô-na-than và viên sĩ quan hầu cận, “Lên đây. Chúng ta sẽ dạy các ngươi một bài học!”
 Giô-na-than bảo viên sĩ quan hầu cận, “Hãy trèo lên sau lưng ta vì CHÚA đã trao quân Phi-li-tin vào tay dân Ít-ra-en rồi!”
13Vậy Giô-na-than dùng tay chân trèo lên, còn viên sĩ quan phụ tá cũng trèo theo sau lưng ông. Giô-na-than đánh gục quân Phi-li-tin trong khi tiến tới còn viên sĩ quan phụ tá cũng giết họ trong khi đi sau lưng Giô-na-than. 14Trong cuộc chạm trán đầu tiên đó Giô-na-than giết độ hai mươi lính Phi-li-tin trong khoảng nửa sào đất.
15Tất cả quân sĩ Phi-li-tin đều hoảng hốt kể cả những binh sĩ ở trong doanh trại và binh sĩ trong toán quấy rối. Mặt đất rung động! Vì Thượng Đế gây kinh hoàng cho họ.
16Các binh sĩ cận vệ Sau-lơ đang ở Ghi-bê-a trong đất Bên-gia-min thì họ nhìn thấy quân Phi-li-tin chạy tán loạn. 17Sau-lơ ra lệnh cho quân đội mình rằng, “Hãy kiểm điểm xem ai đã rời bỏ hàng ngũ chúng ta.”
 Khi họ kiểm điểm thì thấy thiếu Giô-na-than và viên sĩ quan hầu cận.
18Nên Sau-lơ bảo thầy tế lễ A-hi-gia, “Hãy mang Rương Giao Ước của Thượng Đế lại đây.” Lúc ấy Rương Giao Ước còn ở giữa vòng dân Ít-ra-en. 19Trong khi Sau-lơ đang nói chuyện với thầy tế lễ thì sự hỗn loạn trong trại quân Phi-li-tin càng gia tăng. Sau-lơ bảo A-hi-gia, “Thôi hãy bỏ tay ngươi xuống!”
20Sau đó Sau-lơ tập họp quân lính và ra trận. Họ thấy người Phi-li-tin ở trong tình trạng cực kỳ hỗn loạn, chúng lấy gươm chém giết nhau! 21Trước đó có một số người Hê-bơ-rơ phục tùng và ở trong trại quân Phi-li-tin nhưng bây giờ trở lại nhập với người Ít-ra-en, Sau-lơ và Giô-na-than. 22Khi tất cả những người Ít-ra-en trốn trong núi Ép-ra-im nghe quân Phi-li-tin bỏ chạy, họ liền tham gia chiến trận và rượt đuổi theo người Phi-li-tin.
23Vậy trong ngày đó CHÚA giải cứu dân Ít-ra-en, chiến trận lan đến tận Bết A-ven. Toàn thể đạo quân khoảng mười ngàn người có mặt với Sau-lơ. Chiến trận tràn đến các thành trong vùng núi non của Ép-ra-im.

Lỗi lầm khác của Sau-lơ

24Quân Ít-ra-en hôm đó đói lả vì Sau-lơ đã thề chung cho tất cả rằng, “Không ai được ăn uống gì cả cho tới chiều tối và cho đến khi ta đã tận diệt kẻ thù. Người nào phạm lời thề sẽ bị nguyền rủa!” Cho nên không có quân lính Ít-ra-en nào ăn uống gì cả.
25Lúc đó đạo quân đi vào rừng có nhiều mật ong trên mặt đất. 26Họ thấy mật ong nhưng không ai dám ăn vì sợ lời thề. 27Giô-na-than không biết lời thề mà Sau-lơ gán trên quân sĩ cho nên ông lấy đầu gậy nhúng vào mật và ăn. Sau đó ông cảm thấy khoẻ khoắn lại.
28Nhưng một trong các quân sĩ bảo Giô-na-than, “Cha ông đã bắt các quân sĩ thề rằng hôm nay mà ai ăn uống gì sẽ bị nguyền rủa! Vì thế mà họ mệt lả.”
29Giô-na-than bảo, “Cha ta gây khó khăn cho xứ sở! Xem ta khoẻ lại biết bao nhiêu sau khi nếm một ít mật ong nầy! 30Chẳng thà cho quân lính dùng thức ăn họ chiếm được từ kẻ thù hôm nay. Không chừng chúng ta còn có thể giết thêm người Phi-li-tin!”
31Ngày đó dân Ít-ra-en đánh bại dân Phi-li-tin từ Mích-ma cho đến A-gia-lôn. Sau đó tất cả đều mệt nhoài. 32Họ cướp được chiên, gia súc, và bò con từ dân Phi-li-tin. Vì quá đói cho nên họ giết các con thú ngay trên đất và ăn mà không xả hết máu trước đó.
33Có người trình với Sau-lơ, “Kìa, dân chúng phạm tội cùng CHÚA. Họ ăn thịt mà không xả máu ra trước!”
 Sau-lơ bảo, “Các ngươi đã phạm tội! Hãy lăn một tảng đá lớn đến đây ngay!”
34Rồi ông nói, “Hãy đi bảo tất cả mọi người mang bò hay chiên đến đây cho ta rồi giết và ăn tại đây. Không được phạm tội cùng CHÚA mà ăn thịt không xả sạch huyết ra trước.”
 Đêm đó ai nấy mang súc vật đến giết tại đó.
35Rồi Sau-lơ xây một bàn thờ cho CHÚA. Đó là bàn thờ đầu tiên ông dựng cho CHÚA.
36Sau-lơ ra lệnh, “Hãy đuổi theo quân Phi-li-tin đêm nay và cướp phá chúng. Chúng ta sẽ không để người nào trong chúng sống sót!”
 Quân sĩ đáp, “Hãy làm điều ông cho là phải nhất.”
 Nhưng thầy tế lễ gợi ý, “Hãy cầu hỏi Thượng Đế trước.”
37Vậy Sau-lơ cầu hỏi Thượng Đế “Tôi có nên đuổi theo dân Phi-li-tin hay không? Ngài sẽ giúp chúng tôi đánh bại chúng không?” Nhưng lần nầy Thượng Đế chẳng trả lời.
38Sau-lơ liền bảo các viên chỉ huy quân sĩ, “Lại đây. Chúng ta hãy tìm xem hôm nay chúng ta đã phạm tội gì. 39Ta chỉ CHÚA là Đấng giải cứu Ít-ra-en mà thề rằng dù người phạm tội là Giô-na-than, con ta đi nữa, nó cũng phải chết.” Nhưng trong quân lính không ai nói tiếng nào.
40Rồi Sau-lơ bảo dân Ít-ra-en, “Các ngươi đứng bên phía nầy. Ta và Giô-na-than, con trai ta sẽ đứng bên phía kia.”
 Dân chúng đáp, “Cứ làm điều ông cho là phải.”
41Sau-lơ liền cầu nguyện cùng CHÚA, Thượng Đế của Ít-ra-en, “Xin Ngài ban cho con câu trả lời đúng.”
 Rồi Sau-lơ và Giô-na-than bị chỉ ra; còn dân chúng thì vô tội.
42Sau-lơ bảo, “Bây giờ hãy xem giữa ta và con ta ai phạm tội.” Rồi Giô-na-than bị chỉ ra.
43Sau-lơ hỏi Giô-na-than, “Hãy cho cha biết con đã làm gì.”
 Giô-na-than đáp, “Con chỉ nếm một ít mật ong từ đầu cây gậy. Vậy bây giờ con xin chịu chết.”
44Sau-lơ đáp, “Giô-na-than ơi, nếu con không chết thì nguyện CHÚA phạt cha thật nặng.”
45Nhưng các quân sĩ bảo, “Ủa, Giô-na-than phải chết sao? Không được! Chính anh ta đã giải cứu dân Ít-ra-en hôm nay! Chúng tôi thề trong danh CHÚA hằng sống, một sợi tóc trên đầu anh ta cùng sẽ không rụng nữa! Nhờ Thượng Đế giúp đỡ mà Giô-na-than đã chiến thắng dân Phi-li-tin hôm nay!” Vậy là các quân sĩ cứu Giô-na-than, nên ông khỏi chết.
46Sau đó Sau-lơ không đuổi theo dân Phi-li-tin nữa cho nên họ trở về xứ mình.

Sau-lơ đánh các kẻ thù
của dân Ít-ra-en

47Khi Sau-lơ lên ngôi vua trên Ít-ra-en thì ông đánh các kẻ thù của Ít-ra-en khắp bốn bên. Ông đánh dân Mô-áp, Am-môn, vua của Xô-ba, và quân Phi-li-tin. Nơi nào ông đi, Sau-lơ đều đánh thắng kẻ thù của Ít-ra-en. 48Ông anh dũng đánh bại quân A-ma-léc. Ông giải cứu Ít-ra-en khỏi tay kẻ thù đã bóc lột họ.
49Các con trai của Sau-lơ là Giô-na-than, Ích-vi, và Manh-ki-sua. Con gái lớn là Mê-ráp, con gái nhỏ là Mi-canh. 50Vợ của Sau-lơ là A-hi-nô-am, con gái A-hi-mát.
 Tư lệnh quân lực ông là Áp-ne, con Nê-rơ, chú của Sau-lơ.
51Kích, cha Sau-lơ, và Nê-rơ, cha Áp-ne đều là con của A-bi-ên.
52Suốt đời Sau-lơ đánh giặc hăng say cùng dân Phi-li-tin. Khi ông thấy ai mạnh dạn, can đảm thì kết nạp vào quân đội mình.