16

Xíp-ba nhờ sự cáo gian chủ mình, là Mê-phi-bô-sết, mà được tài sản người

1 Đa-vít vừa trèo qua khỏi chót núi, thì Xíp-ba, tôi tớ của Mê-phi-bô-sết, đến đón vua với hai con lừa mang bành chở hai trăm ổ bánh, một trăm cái bánh nhỏ bằng trái nho, một trăm cái bánh nhỏ bằng trái vả, và một bầu rượu nho. 2 Vua hỏi Xíp-ba rằng: Ngươi có ý dùng điều đó làm chi? Xíp-ba thưa rằng: Hai con lừa dùng làm vật cỡi cho nhà vua; bánh và trái nho dùng làm đồ ăn cho các người trai trẻ, còn rượu để dùng cho những kẻ mệt nhọc trong đồng vắng uống. 3 Vua hỏi: Vậy, con trai của chủ ngươi ở đâu? Xíp-ba thưa: Người ở lại Giê-ru-sa-lem, vì nói rằng: Ngày nay nhà Y-sơ-ra-ên sẽ trả nước của cha ta lại cho ta. 4 Vua bèn nói cùng Xíp-ba rằng: Thế thì, mọi vật thuộc về Mê-phi-bô-sết đều nên của ngươi. Xíp-ba tiếp: Nầy tôi phục dưới chân vua. Vua ôi, ước gì tôi được ơn trước mặt vua chúa tôi!

Si-mê-i rủa sả Đa-vít; nhưng Đa-vít không báo thù

5 Vua Đa-vít vừa đến Ba-hu-rim, thấy ở đó đi ra một người về dòng dõi nhà Sau-lơ, tên là Si-mê-i, con trai của Ghê-ra. Người vừa đi tới, vừa rủa sả, 6 ném đá vào Đa-vít và các tôi tớ của vua: cả dân sự và các dõng sĩ đều vây phủ vua bên hữu và bên tả. 7 Si-mê-i rủa sả Đa-vít như lời nầy: Ớ người huyết, người gian tà kia! Hãy đi nà, hãy đi nà! 8 Người đã tự làm vua thay vì Sau-lơ, nên bây giờ Đức Giê-hô-va khiến những huyết của nhà người đổ lại trên ngươi; Ngài sẽ phó nước vào tay Áp-sa-lôm, con trai ngươi; và kìa, chính ngươi bị hoạn nạn, bởi vì ngươi là một người huyết. 9 Bấy giờ, A-bi-sai, con trai của Xê-ru-gia, tâu với vua rằng: Cớ sao con chó chết kia dám mắng vua chúa tôi? Hãy để tôi đi chém đầu nó. 10 Nhưng vua đáp rằng: Hỡi các con trai Xê-ru-gia, ta có can hệ gì với các ngươi? Hãy để Si-mê-i rủa sả. Ấy là Đức Giê-hô-va đã phán cùng người rằng: Hãy rủa sả Đa-vít. Vậy ai dám nói cùng người rằng: Cớ sao ngươi làm như vậy? 11 Đoạn, Đa-vít nói với A-bi-sai và các tôi tớ mình rằng: Kìa, con ruột ta, là kẻ do lòng ta sanh ra, còn muốn hại mạng sống ta thay; phương chi người Bên-gia-min nầy! Hãy để cho nó làm, để nó rủa sả, vì Đức Giê-hô-va đã phán dặn nó làm vậy. 12 Có lẽ Đức Giê-hô-va sẽ đoái xem sự hoạn nạn ta, lấy phước trả lại thế cho sự rủa sả mà ta bị ngày nay. 13 Đa-vít và các tôi tớ người cứ đi; còn Si-mê-i đi theo hông núi, đối ngang Đa-vít. Người vừa đi vừa rủa sả Đa-vít, ném đá người, và hất bụi lên. 14 Như vậy, vua và cả dân chúng theo vua đều mệt nhọc, đi đến một nơi, và nghỉ khỏe tại đó.

Hu-sai và A-hi-tô-phe ở với Áp-sa-lôm

15 Áp-sa-lôm và hết thảy người Y-sơ-ra-ên đều đã vào Giê-ru-sa-lem rồi, và A-hi-tô-phe theo người. 16 Khi Hu-sai, người Ạt-kít, bạn hữu của Đa-vít, đến bên Áp-sa-lôm, thì nói rằng: Vua vạn tuế! Vua vạn tuế! 17 Áp-sa-lôm nói với Hu-sai rằng: Ấy có phải là sự nhân từ mà người dùng đãi bạn ngươi ư? Sao ngươi không đi theo bạn ngươi? 18 Hu-sai đáp cùng Áp-sa-lôm rằng: Không tôi sẽ thuộc về ai là người được Đức Giê-hô-va lựa chọn, được dân sự nầy và cả dân Y-sơ-ra-ên lựa chọn; tôi sẽ ở cùng người đó. 19 Vả lại, ai là người tôi sẽ phục sự? Há chẳng phải con trai của vua ư? Tôi sẽ làm tôi tớ ông như đã làm tôi tớ của thân phụ ông vậy.
20 Áp-sa-lôm bèn nói cùng A-hi-tô-phe rằng: Hai ngươi hãy mưu cùng nhau đặng định điều chúng ta phải làm. 21 A-hi-tô-phe đáp cùng Áp-sa-lôm rằng: Hãy đi đến cùng các cung phi của thân phụ ông đã để lại đặng giữ đền. Khi cả Y-sơ-ra-ên hay rằng ông đã sỉ nhục thân phụ ông như vậy, thì hết thảy những người ở cùng ông lại sẽ càng mạnh mẽ hơn. 22 Vậy, người ta che cho Áp-sa-lôm một cái trại ở trên sân nóc đền; rồi trước mặt cả Y-sơ-ra-ên, Áp-sa-lôm đi đến cùng các cung phi của cha mình. 23 Vả, trong lúc đó, người ta coi mưu của A-hi-tô-phe như lời phán của chính Đức Chúa Trời. Giá trị các mưu của A-hi-tô-phe, hoặc đối cùng Đa-vít, hoặc đối cùng Áp-sa-lôm, đều là như vậy.

16

大卫和洗巴

1大卫刚过山顶,看哪,米非波设的仆人洗巴拉着装好鞍子的两匹驴,驴上驮着二百个面饼,一百个葡萄饼,一百个夏天的果饼,一皮袋酒来迎接他。 2王对洗巴说:“你的这些东西是什么意思呢?”洗巴说:“驴是给王的家眷骑的,面饼和夏天的果饼是给年轻人吃的,酒是给在旷野疲乏的人喝的。” 3王说:“你主人的儿子在哪里呢?”洗巴对王说:“看哪,他留在耶路撒冷,因他说:‘以色列家今日必将我父的国归还我。’” 4王对洗巴说:“看哪,凡属米非波设的都是你的了。”洗巴说:“我叩拜我主我王,愿我在你眼前蒙恩宠。”

大卫和示每

5大卫王到了巴户琳,看哪,有一个人从那里出来,是扫罗家族中基拉的儿子,名叫示每。他一面走一面咒骂, 6又向大卫王和王的众臣仆扔石头;众百姓和勇士都在王的左右。 7示每这样咒骂说:“你这好流人血的,你这无赖,滚吧!滚吧! 8你流了扫罗全家的血,接续他作王,耶和华把这罪归在你身上。耶和华将这国交在你儿子押沙龙的手中。看哪,你咎由自取,因为你是好流人血的人。”
9洗鲁雅的儿子亚比筛对王说:“这死狗为何咒骂我主我王呢?让我过去,割下他的头来。” 10王说:“洗鲁雅的儿子,我与你们有何相干呢?他这样咒骂是因耶和华吩咐他:‘你要咒骂大卫。’如此,谁敢说:‘你为什么这样做呢?’” 11大卫又对亚比筛和众臣仆说:“看哪,我亲生的儿子尚且寻索我的性命,何况现在这便雅悯人呢?由他咒骂吧!因为这是耶和华吩咐他的。 12或者耶和华见我遭难,因我今日被这人咒骂而向我施恩。” 13于是大卫和他的人在路上走。示每走在大卫对面的山坡,一面走一面咒骂,又向他扔石头,扬起尘土。 14王和跟随他的众百姓来了,非常疲乏,就在那里歇息。

押沙龙在耶路撒冷

15押沙龙以色列众百姓来到耶路撒冷亚希多弗也与他同来。 16大卫的朋友亚基户筛来到押沙龙那里,对他说:“愿王万岁!愿王万岁!” 17押沙龙户筛说:“你这样做是忠诚对待你的朋友吗?为什么不与你的朋友同去呢?” 18户筛押沙龙说:“不,谁是耶和华和这百姓,以及以色列众人所拣选的,我必归顺他,留在他那里。 19再者,我当服事谁呢?岂不是前王的儿子吗?我怎样服事你父亲,也必照样服事你。”
20押沙龙亚希多弗说:“你们出个主意,我们该怎么做?” 21亚希多弗押沙龙说:“你父亲所留下看守宫殿的妃嫔,你可以与她们亲近。以色列众人听见你敢惹你父亲憎恶你,凡归顺你人的手就更坚强了。” 22于是他们为押沙龙在屋顶上支搭帐棚,押沙龙就在以色列众人眼前,与他父亲的妃嫔亲近。 23那时亚希多弗所出的主意好像人从上帝求问得来的话一样;他给大卫,给押沙龙所出的一切主意,都是这样。