21

1约沙法与他祖先同睡,与他祖先同葬在大卫城,他的儿子约兰接续他作王。

犹大王约兰

(王下8.17-24)

2约兰有几个兄弟,就是约沙法的儿子亚撒利雅耶歇撒迦利雅亚撒列夫米迦勒示法提雅;这些都是以色列约沙法的儿子。 3他们的父亲把许多礼物,金银财宝和犹大的坚固城赐给他们,却把国赐给约兰,因为他是长子。 4约兰起来治理他父亲的国,奋勇自强,用刀杀了他所有的兄弟和以色列的几个领袖。 5约兰登基的时候年三十二岁,在耶路撒冷作王八年。 6他行以色列诸王的道,正如亚哈家所行的,因他娶了亚哈的女儿为妻,行耶和华眼中看为恶的事。 7耶和华却因自己与大卫所立的约,不肯灭绝大卫的家,要照他所应许的,永远赐灯光给大卫和他的子孙。
8约兰在位期间,以东背叛,自己立王治理他们,脱离犹大的权势。 9约兰就率领他的军官和所有的战车过去。他夜间起来,攻打围困他的以东人和战车长。 10这样,以东背叛,脱离犹大的权势,直到今日。那时,立拿也背叛了,脱离它的权势,因为约兰离弃耶和华-他列祖的上帝。
11他又在犹大山岭建造丘坛,使耶路撒冷的居民行淫,诱惑犹大 12以利亚先知写信给约兰说:“耶和华-你祖先大卫的上帝如此说:‘因为你不行你父约沙法犹大亚撒的道, 13反而行以色列诸王的道,使犹大耶路撒冷居民行淫,像亚哈家行淫一样,又杀了你父家比你好的那些兄弟。 14看哪,耶和华必降大灾于你的百姓和你的妻妾、儿女,以及你一切所有的。 15至于你,你必患许多的病,你的肠子也必生病,日渐沉重,直到肠子坠落下来。’”
16耶和华激发非利士人和靠近古实人的阿拉伯人的心来攻击约兰 17他们上来攻击犹大,侵入境内,掳掠了王宫里所有的财物和他的妻妾、儿女,除了他的小儿子约哈斯之外,没有留下一个儿子。
18这一切事以后,耶和华击打约兰,使他的肠子患不能医治的病。 19这病缠绵日久,过了二年,肠子坠落下来,他就病重而死。他的百姓没有为他生火志哀,像从前为他祖先生火一样。 20约兰登基的时候年三十二岁,在耶路撒冷作王八年。他逝世无人思慕,众人把他葬在大卫城,只是不在列王的坟墓里。

21

Triều Ðại của Giê-hô-ram

(2 Vua 8:17-24)

1Sau đó, Giê-hô-sa-phát an giấc với tổ tiên ông và được chôn trong Thành Ða-vít. Giê-hô-ram con trai ông lên ngôi kế vị. 2Các em trai của Giê-hô-ram là A-xa-ri-a, Giê-hi-ên, Xa-cha-ri-a, A-xa-ri-a-hu, Mi-ca-ên, và Sê-pha-ti-a. Tất cả những người ấy đều là con trai của Giê-hô-sa-phát vua I-sơ-ra-ên. 3Cha của họ ban cho họ nhiều quà bằng bạc, vàng, bửu vật, và các thành kiên cố trong nước Giu-đa, nhưng ban vương quyền cho Giê-hô-ram, vì ông ấy là con trưởng. 4Nhưng sau khi Giê-hô-ram đã củng cố địa vị của ông trong vương quốc của cha ông để lại, ông dùng gươm giết tất cả các em trai của ông và một số người lãnh đạo có ảnh hưởng giữa người I-sơ-ra-ên.
5Giê-hô-ram được ba mươi hai tuổi khi ông lên ngôi làm vua. Ông trị vì tám năm tại Giê-ru-sa-lem. 6Ông đi theo đường lối của các vua I-sơ-ra-ên, giống như nhà A-háp đã làm, vì ông cưới con gái của A-háp làm vợ, và làm những điều gian ác trước mặt CHÚA. 7Tuy nhiên, CHÚA không tiêu diệt nhà Ða-vít vì giao ước Ngài đã lập với Ða-vít; Ngài đã hứa sẽ giữ một ngọn đèn cho ông ấy và cho con cháu của ông ấy mãi mãi. 8Trong thời của ông, dân Ê-đôm nổi lên chống lại quyền lực của người Giu-đa và lập một vua cho họ. 9Bấy giờ, Giê-hô-ram cùng các quan tướng của ông kéo quân dẫn các xe chiến mã đến hạch tội dân Ê-đôm, nhưng quân Ê-đôm đã đến bao vây ông và các quan tướng chỉ huy quân dẫn xe chiến mã của ông; vì thế ban đêm ông phải thức dậy để mở vòng vây chạy thoát. 10Vậy dân Ê-đôm đã nổi dậy và thoát khỏi quyền lực của dân Giu-đa cho đến ngày nay. Trong lúc đó, dân Líp-na cũng nổi dậy và thoát khỏi quyền cai trị của ông, vì ông đã bỏ CHÚA, Ðức Chúa Trời của tổ tiên ông. 11Ngoài ra, ông còn xây dựng các tế đàn trên những nơi cao trong các miền đồi núi của Giu-đa, khiến cho dân cư Giê-ru-sa-lem phạm tội ngoại tình thuộc linh, và làm cho Giu-đa sa vào con đường bại hoại thuộc linh. 12Bấy giờ Tiên Tri Ê-li-gia đã gởi cho ông một bức thư, viết rằng, “CHÚA, Ðức Chúa Trời của Ða-vít tổ tiên ngài, phán thế nầy: Bởi vì ngươi đã không bước đi trong đường lối của Giê-hô-sa-phát cha ngươi, hoặc trong đường lối của A-sa vua Giu-đa, 13nhưng ngươi đã bước đi trong đường lối của các vua I-sơ-ra-ên, khiến cho dân Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem đã phạm tội ngoại tình thuộc linh, giống như nhà A-háp đã làm. Ngươi cũng đã giết các em ruột của ngươi, những người trong gia đình của cha ngươi, những người tốt hơn ngươi. 14Này, CHÚA sẽ giáng một đại họa trên dân của ngươi, trên con cái của ngươi, trên các vợ của ngươi, và trên tất cả tài vật của ngươi. 15Bản thân ngươi sẽ bị một chứng bịnh trong đường ruột, đau đớn ngày nầy qua ngày khác, cho đến khi ruột vỡ ra.”
16CHÚA cũng đã dấy động tinh thần của dân Phi-li-tin và dân Ả-rập sống gần dân Ê-thi-ô-pi nổi lên chống lại Giê-hô-ram. 17Chúng kéo đến tấn công Giu-đa, xâm lăng xứ sở, và cướp đi tất cả các đồ vật trong hoàng cung. Chúng cũng bắt đi tất cả các con trai của ông và các vợ của ông, đến nỗi không còn một người con nào sót lại, ngoại trừ Giê-hô-a-ha con trai út của ông. 18Sau tất cả các việc ấy, CHÚA đánh ông bằng một chứng bịnh bất trị trong đường ruột. 19Suốt hai năm liên tiếp, ông bị chứng bịnh trong đường ruột hành hạ, đến cuối cùng ruột ông vỡ ra, và ông chết trong đau đớn. Trong tang lễ của ông, dân trong nước không đốt một đống lửa lớn để thương tiếc ông, như họ đã từng làm cho cha ông của ông. 20Giê-hô-ram được ba mươi hai tuổi khi lên ngôi làm vua. Ông trị vì tám năm tại Giê-ru-sa-lem. Ông chết đi không ai thương tiếc. Người ta chôn ông trong Thành Ða-vít, nhưng không chôn ông trong lăng tẩm dành cho các vua.