13

Những người Ga-li-lê bị giết. – Cây vả đưng

1 Cũng lúc ấy, có mấy người ở đó thuật cho Đức Chúa Jêsus nghe về việc Phi-lát giết mấy người Ga-li-lê, lấy huyết trộn lộn với của lễ họ. 2 Đức Chúa Jêsus cất tiếng đáp rằng: Các ngươi tưởng mấy người đó vì chịu khốn nạn dường ấy, có tội lỗi trọng hơn mọi người Ga-li-lê khác sao? 3 Ta nói cùng các ngươi, không phải; song nếu các ngươi chẳng ăn năn, thì hết thảy sẽ bị hư mất như vậy. 4 Hay là mười tám người bị tháp Si-lô-ê ngã xuống đè chết kia, các ngươi tưởng họ có tội lỗi trọng hơn mọi kẻ khác ở thành Giê-ru-sa-lem sao? 5 Ta nói cùng các ngươi, không phải; nhưng nếu các ngươi chẳng ăn năn, thì hết thảy cũng sẽ bị hư mất như vậy.
  
6 Ngài lại phán thí dụ nầy: Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình, đến hái trái mà không thấy; 7 bèn nói cùng kẻ trồng nho rằng: Kìa đã ba năm nay ta đến hái trái nơi cây vả nầy mà không thấy: Hãy đốn nó đi; cớ sao nó choán đất vô ích? 8 Kẻ trồng nho rằng: Thưa chúa, xin để lại năm nầy nữa, tôi sẽ đào đất xung quanh nó rồi đổ phân vào. 9 Có lẽ về sau nó sẽ ra trái; bằng không, chúa sẽ đốn.

Sự chữa bịnh trong ngày Sa-bát

10 Một ngày Sa-bát, Đức Chúa Jêsus giảng dạy trong nhà hội kia. 11 Vả, tại đó, có người đàn bà mắc quỉ ám, phải đau liệt đã mười tám năm; cong lưng chẳng đứng thẳng được. 12 Đức Chúa Jêsus vừa thấy, gọi mà phán rằng: Hỡi đàn bà kia, ngươi đã được cứu khỏi bịnh; 13 Ngài bèn đặt tay trên mình người. Tức thì, người đứng thẳng lên được, và ngợi khen Đức Chúa Trời. 14 Bấy giờ người cai nhà hội nhân Đức Chúa Jêsus đã chữa bịnh trong ngày Sa-bát, thì giận mà cất tiếng nói cùng đoàn dân rằng: Có sáu ngày phải làm việc, vậy hãy đến trong những ngày ấy để được chữa cho, đừng đến trong ngày Sa-bát. 15 Nhưng Chúa đáp rằng: Hỡi kẻ giả hình, mỗi người trong các ngươi đang ngày Sa-bát, há không mở bò hoặc lừa mình ra khỏi máng cỏ, dắt đi uống nước hay sao? 16 Con gái của Áp-ra-ham nầy, quỉ Sa-tan đã cầm buộc mười tám năm, há chẳng nên mở trói cho nó trong ngày Sa-bát sao? 17 Ngài phán như vậy, thì các kẻ thù nghịch cùng Ngài đều hổ thẹn, và cả dân chúng vui mừng về mọi việc vinh hiển Ngài đã làm.

Hột cải và men

(Mat 13:31-33; Mac 4:30-32)

18 Vậy, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Nước Đức Chúa Trời giống như gì, ta lấy chi mà sánh với? 19 Nước ấy giống như một hột cải, người kia lấy gieo trong vườn; nó mọc lên trở nên cây cối, và chim trời làm ổ trên nhành.
20 Ngài lại phán rằng: Ta sẽ sánh nước Đức Chúa Trời với gì? 21 Nước ấy giống như men, người đàn bà kia lấy trộn vào ba đấu bột, cho đến chừng bột dậy cả lên.

Cửa hẹp

(Mat 7:13-14,21-23)

22 Đức Chúa Jêsus trải qua các thành các làng, vừa dạy dỗ vừa đi thẳng tới thành Giê-ru-sa-lem. 23 Có người thưa Ngài rằng: Lạy Chúa, có phải chỉ ít kẻ được cứu chăng? 24 Ngài đáp rằng: Hãy gắng sức vào cửa hẹp, vì, ta nói cùng các ngươi, nhiều người sẽ tìm cách vào mà không vào được. 25 Khi chủ nhà chờ dậy, đóng cửa lại rồi, các ngươi ở ngoài gõ cửa kêu rằng: Lạy Chúa, xin mở cho chúng tôi! Chủ sẽ trả lời rằng: Ta không biết các ngươi đến từ đâu. 26 Bấy giờ các ngươi sẽ thưa rằng: Chúng tôi đã ăn uống trước mặt Chúa, và Chúa đã dạy dỗ trong các chợ chúng tôi. 27 Chủ lại sẽ trả lời rằng: Ta nói cùng các ngươi, không biết các ngươi đến từ đâu; hết thảy những kẻ làm dữ kia, hãy lui ra khỏi ta! 28 Khi ấy, các ngươi thấy Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, cùng hết thảy các đấng tiên tri đều ở trong nước Đức Chúa Trời, còn các ngươi sẽ bị quăng ra ngoài, là nơi có khóc lóc và nghiến răng. 29 Lại từ Đông Tây Nam Bắc, người ta sẽ đến mà ngồi bàn ở trong nước Đức Chúa Trời. 30 Nầy, khi ấy có kẻ rốt sẽ nên đầu, kẻ đầu sẽ là rốt.

Vua Hê-rốt muốn giết Đức Chúa Jêsus

(Mat 23:37-39)

31 Cũng trong lúc đó, có mấy người Pha-ri-si đến thưa Ngài rằng: Thầy nên bỏ chỗ nầy mà đi, vì vua Hê-rốt muốn giết thầy. 32 Ngài đáp rằng: Hãy đi nói với con chồn cáo ấy rằng: Ngày nay, ngày mai, ta đuổi quỉ chữa bịnh, đến ngày thứ ba, thì đời ta sẽ xong rồi. 33 Nhưng ngày nay, ngày mai, và ngày kia ta phải đi, vì không có lẽ một đấng tiên tri phải chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem.
34 Hỡi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem, ngươi giết các tiên tri, và quăng đá các đấng chịu sai đến cùng ngươi, ghe phen ta muốn nhóm họp con cái ngươi, như gà mái túc và ấp con mình dưới cánh, mà các ngươi chẳng muốn! 35 Nầy, nhà các ngươi sẽ bỏ hoang. Ta nói cùng các ngươi, các ngươi không còn thấy ta nữa cho đến chừng nào sẽ nói rằng: Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến!

13

Kơhma̱l Tơlơi Soh Ƀôdah Răm Rai

1Ăt ƀơi mông anŭn mơ̆n, đơđa hơmâo ƀing mơnuih pơ anŭn ruai hăng Yêsu kơ bruă Pilat pơdjai ƀing mơnuih Galilê tơdang ƀing gơ̆ pơyơr ngă yang kơ Ơi Adai. 2Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Ƀing gih pơmĭn ƀing Galilê anŭn tŭ tơlơi djai kar hăng anŭn, yuakơ ƀing gơñu jing ƀing mơnuih soh sat hloh kơ ƀing Galilê pơkŏn hă? 3Kâo laĭ kơ ƀing gih, ƀu djơ̆ ôh, samơ̆ tơdah ƀing gih ƀu kơhma̱l ôh tơlơi soh gih, abih bang ƀing gih ăt či răm rai hĭ kar hăng anŭn mơ̆n. 4Bơ kơ ƀing pluh-sapăn čô mơnuih djai yuakơ sang kơtŭm Silôam glưh kơtit pơdjai hĭ anŭn, ƀing gih pơmĭn ƀing gơñu jing ƀing soh sat hloh kơ abih bang ƀing pơkŏn dŏ amăng plei prŏng Yerusalaim hă? 5Kâo laĭ kơ ƀing gih, ƀu djơ̆ ôh, samơ̆ tơdah ƀing gih ƀu kơhma̱l hĭ ôh tơlơi soh gih, abih bang ƀing gih ăt či răm rai hĭ kar hăng anŭn mơ̆n.”

Hiăp Pơhơmutu Kơ Phŭn Kơyâo Hra Ƀu Mơboh

6Giŏng anŭn, Yêsu ruai tơlơi pơhơmutu anai, “Hơmâo sa čô mơnuih pla laih sa phŭn kơyâo hra amăng đang boh kơƀâo ñu. Ƀiă thŭn tơdơi kơ anŭn, Ñu nao hơduah kiăng kơ pĕ boh mơ̆ng kơyâo anŭn, samơ̆ ƀu ƀuh boh ôh. 7Tui anŭn, ñu laĭ kơ pô wai đang anŭn tui anai, ‘Lăng bĕ anai, amăng klâo thŭn laih kâo rai hơduah kiăng kơ pĕ boh mơ̆ng kơyâo hra anai, samơ̆ ƀu hơmâo boh ôh ƀơi anŭn. Dro̱m hĭ kơyâo anŭn bĕ! Hơget yua pioh lui kơyâo anŭn kơnơ̆ng gơniă amăng đang anai đôč lĕ?’
8“Samơ̆ pô wai đang anŭn laĭ glaĭ kơ ñu, ‘Ơ khua ăh, pioh lui kơyâo anŭn tui anŭn bĕ, ăt amăng thŭn anai dơ̆ng yơh, kâo či klơi jum dar kơyâo anŭn kiăng kơ pioh mŭt kơmơ̆k pơ anŭn. 9Tui anŭn, tơdah kơyâo hra anŭn pơtơbiă rai boh amăng thŭn pơanăp, anŭn jing hiam klă yơh, samơ̆ tơdah ñu ƀu pơtơbiă rai boh ôh, ƀing ta dro̱m lui hĭ ñu yơh.’ ”

Yêsu Pơsuaih Sa Čô Đah Kơmơi Amăng Hrơi Saƀat

10Hlak anŭn, Yêsu hlak dŏ pơtô laĭ ƀơi sa boh sang jơnum amăng sa hrơi Saƀat. 11Pơ anih anŭn hơmâo sa čô đah kơmơi yang sat ruă duăm ngă amăng pluh-sapăn thŭn laih; rŏng gơ̆ gô trŭn ƀu thâo ƀư̆ glaĭ tơpă gơ̆ pô ôh. 12Tơdang Yêsu ƀuh gơ̆, Ñu iâu rai gơ̆ laih anŭn laĭ kơ gơ̆ tui anai, “Ơ neh ăh, ih rơngai laih mơ̆ng tơlơi ruă duăm ih.” 13Giŏng anŭn, Yêsu ăh tơngan ƀơi gơ̆, mông anŭn mơtam, rŏng gơ̆ suaih tơpă glaĭ laih anŭn gơ̆ bơni hơơč kơ Ơi Adai.
14Samơ̆ pô khua wai sang jơnum hil biă mă yuakơ Yêsu hơmâo pơsuaih laih mơnuih amăng hrơi Saƀat. Tui anŭn, ñu laĭ kơ ƀing mơnuih lu pơ anŭn tui anai, “Amăng năm hrơi ƀing ta dưi mă bruă, tui anŭn rai bĕ amăng hơdôm hrơi anŭn kiăng kơ dưi suaih, samơ̆ anăm rai kiăng kơ suaih ôh amăng hrơi Saƀat.”
15Samơ̆ Khua Yang laĭ glaĭ kơ ñu tui anai, “Ơ mơnuih pơƀlŏr ăh! Ƀu djơ̆ ôh hă, abih bang ƀing gih tơleh pŏk hĭ rơmô, aseh glai gih mơ̆ng war amăng hrơi Saƀat kiăng kơ ba hlô anŭn nao mơñum ia? 16Samơ̆ pô đah kơmơi anai ăt jing ană tơčô Abraham hrup hăng ƀing ta mơ̆n laih anŭn yang sat Satan hơmâo akă laih gơ̆ amăng pluh-sapăn thŭn. Ƀu djơ̆ ôh hă, ră anai Kâo năng pơrơngai hĭ gơ̆ laih mơ̆ng tơlơi yang sat akă anŭn amăng hrơi saƀat anai?”
17Tơdang Yêsu pơhiăp laih kơ tơlơi anŭn, abih bang ƀing rŏh ayăt Ñu mlâo hyâo biă mă; samơ̆ abih bang ƀing ană plei hơ̆k mơak biă mă yuakơ Yêsu hơmâo ngă laih lu bruă mơsêh mơyang.

Asar Pơjĕh Añăm Hơbơi Laih Anŭn Tơpơi

(Mathiơ 13:31-33; Markôs 4:30-32)

18Hơnŭn yơh, Yêsu laĭ tui anai, “Rơnŭk Dêh Čar Ơi Adai hrup hăng hơget lĕ? Laih anŭn Kâo dưi pơhơmu tơlơi lar prŏng rơnŭk Dêh Čar Ñu anŭn hrup hăng hơget lĕ? 19Tơlơi lar prŏng rơnŭk anŭn jing anet hrup hăng sa asar pơjĕh añăm hơbơi sa čô mơnuih mă pla amăng đang hơma ñu. Pơjĕh anŭn wơ̆t tơdah anet biă mă samơ̆ ñu čăt đĭ prŏng jing hrup hăng sa phŭn kơyâo, tơl čim brĭm rai ngă hruh ƀơi than ngan ñu yơh.”
20Laih anŭn Yêsu laĭ dơ̆ng, “Kâo dưi pơhơmu tơlơi lar prŏng rơnŭk Dêh Čar Ơi Adai jing hrup hăng hơget dơ̆ng lĕ? 21Tơlơi lar prŏng rơnŭk anŭn jing anet hrup hăng ƀiă tơpơi sa čô đah kơmơi mă lŭk amăng klâo bai anet tơpŭng kiăng kơ pơkra ƀañ, samơ̆ abih bang tơpŭng anŭn bô̱̆ đĭ yơh.”

Bah Amăng Gơniă

22Tơdang Yêsu rơbat anăp nao pơ plei prŏng Yerusalaim, Ñu ăt rơbat găn nao amăng hơdôm plei pla tring trang hyu pơtô laĭ. 23Sa hrơi hơmâo sa čô mơnuih tơña kơ Yêsu tui anai, “Ơ Khua ăh, Ơi Adai či pơklaih kơnơ̆ng ƀiă mơnuih đôč hă?”
24Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing dŏ jum dar Ñu tui anai, “Gir bĕ kiăng kơ mŭt ƀơi bah amăng gơniă pơ anih Ơi Adai git gai wai lăng mơnuih mơnam. Kâo laĭ hăng ƀing gih: Hơmâo lu mơnuih či hơduah kiăng kơ mŭt, samơ̆ ƀu či dưi mŭt ôh. 25Tơdah ƀing gih aka mŭt ôh tơdang pô sang tơgŭ krư̆ hĭ bah amăng, ƀing gih či dŏ gah rơngiao laih anŭn khŏk ƀơi bah amăng hăng laĭ tui anai yơh, ‘Ơ khua ăh, pŏk brơi kơ ƀing gơmơi đa!’ Samơ̆ pô sang či laĭ glaĭ kơ ƀing gih, ‘Kâo ƀu thâo ôh ƀing gih laih anŭn kŏn thâo lơi mơ̆ng pă ƀing gih rai.’
26“Giŏng anŭn, ƀing gih čơdơ̆ng či laĭ kơ pô sang, ‘Ƀing gơmơi hơmâo ƀơ̆ng huă laih hrŏm hăng Ih laih anŭn Ih hơmâo pơtô laĭ laih amăng plei pla gơmơi.’
27“Samơ̆ pô sang či laĭ glaĭ tui anai, ‘Kâo laĭ kơ ƀing gih, kâo ƀu thâo ôh ƀing gih laih anŭn kŏn thâo lơi mơ̆ng pă ƀing gih rai; đuaĭ bĕ mơ̆ng kâo, Ơ abih bang ƀing ngă bruă sat ƀai ăh!’
28“Mông anŭn ƀing gih ƀuh Abraham, Isa̱k laih anŭn Yakôb wơ̆t hăng abih bang ƀing pô pơala mơ̆ng đưm hlâo adih dŏ amăng anih Dêh Čar Ơi Adai, samơ̆ Ñu či brơi kơ gih pô ăt či dŏ nanao pơ anih ataih gah rơngiao anŭn yơh laih anŭn ƀing gih či čŏk hia hăng kĕ tơgơi mơ̆n. 29Samơ̆ mơnuih mơnam pơkŏn či rai mơ̆ng akiăng lŏn tơnah gah ngŏ̱, gah yŭ̱, gah dư̱r laih anŭn gah thu̱ng, dŏ ƀơi kơƀa̱ng ƀơ̆ng huă amăng anih Dêh Čar Ơi Adai. 30Samơ̆ anai nê, ƀơi anăp Ơi Adai amăng rơnŭk tơdơi, đơđa ƀing hlơi pô đôč đač amăng rơnŭk anai či jing hĭ ƀing yom pơphan, laih anŭn đơđa ƀing hlơi pô yom pơphan amăng rơnŭk anai či jing hĭ ƀing đôč đač yơh.”

Yêsu Rơngot Hơning Kơ Plei Yerusalaim

(Mathiơ 23:37-39)

31Ƀơi mông anŭn mơtam, hơmâo đơđa ƀing Pharisai rai laĭ kơ Yêsu tui anai, “Đuaĭ bĕ mơ̆ng anih anai, yuakơ pơtao Hêrôd kiăng hơduah pơdjai ih.”
32Tui anŭn, Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Nao ruai bĕ kơ mơja anŭn, ‘Lăng anai, Kâo puh pơđuaĭ hĭ yang sat laih anŭn pơsuaih tơlơi ruă duăm hrơi anai hrơi pơgi, samơ̆ ƀơi hrơi anŭn ƀu sui ôh Kâo či pơgiŏng hĭ bruă tơlơi kơñăm Kâo yơh. 33Samơ̆ gah kơ Kâo, Kâo ăt khŏm ngă bruă Kâo hrơi anai, hrơi pơgi laih anŭn hơdôm hrơi tŏ tui, yuakơ djơ̆ găl yơh kơ arăng pơdjai hĭ sa čô pô pơala amăng plei prŏng Yerusalaim.’
34“Ơ ƀing Yerusalaim, Yerusalaim hơi, ƀing gih pơdjai hĭ laih ƀing pô pơala mơ̆ng hlâo adih; ƀing gih hơmâo glŏm boh pơtâo pơdjai hĭ laih ƀing Ơi Adai pơkiaŏ rai laih kơ ƀing gih! Hơmâo lu wơ̆t laih Kâo juăt iâu pơƀut ƀing ană plei gih hrŏm hơbĭt kar hăng mơnŭ ania kruk ană ñu kiăng kơ krup gah yŭ čăng ñu yơh, samơ̆ ƀing gih ƀu kiăng ôh! 35Anai nê, Ơi Adai ƀu či pơmĭn ƀlơ̆ng kơ plei pla gih dơ̆ng tah. Kâo laĭ kơ ƀing gih: Ƀing gih ƀu či ƀuh Kâo dơ̆ng tah, tơl ƀing gih či laĭ tui anai, ‘Bơni hiam yơh kơ Pô rai amăng anăn tơlơi dưi Khua Yang!’ ”