22

杀害耶稣的阴谋

(太26.1-5,14-16;可14.1-2,10-11;约11.45-53)

1除酵节,又叫逾越节,近了。 2祭司长和文士在想法子怎样杀害耶稣,因他们惧怕百姓。 3这时,撒但入了那称为加略犹大的心。他本是十二使徒里的一个。 4他去跟祭司长和守殿官商量怎样把耶稣交给他们。 5他们很高兴,就约定给他银子。 6他应允了,就找机会,要趁众人不在跟前的时候把耶稣交给他们。

预备逾越节的宴席

(太26.17-25;可14.12-21;约13.21-30)

7除酵节到了,这一天必须宰逾越节的羔羊。 8耶稣打发彼得约翰,说:“你们去为我们预备逾越节的宴席,好让我们吃。” 9他们问他:“你要我们在哪里预备?” 10耶稣对他们说:“你们进了城,会有人拿着一罐水迎面而来,你们就跟着他,到他所进的房子里去, 11对那家的主人说:‘老师问:客房在哪里?我和我的门徒要在那里吃逾越节的宴席。’ 12他会带你们看一间摆设齐全的楼上大厅,你们就在那里预备。” 13他们去了,所看到的正如耶稣所说的。他们就预备了逾越节的宴席。

设立主的晚餐

(太26.26-30;可14.22-26;林前11.23-25)

14时候到了,耶稣坐席,使徒们也和他同坐。 15耶稣对他们说:“我非常渴望在受害以前和你们吃这逾越节的宴席。 16我告诉你们,我不再吃这宴席,直到它实现在上帝的国里。” 17耶稣接过杯来,祝谢了,说:“你们拿这杯,大家分着喝。 18我告诉你们,从今以后,我不再喝这葡萄汁,直等上帝的国来到。” 19他又拿起饼来,祝谢了,就擘开,递给他们,说:“这是我的身体,为你们舍的,你们要如此行,为的是记念我。” 20饭后他照样拿起杯来,说:“这杯是用我的血所立的新约,为你们流出来的。 21但是,看哪,那出卖我的人的手跟我一同在桌子上。 22人子固然要照所预定的离去,但那出卖人子的人有祸了!” 23于是他们开始互相追问他们中间哪一个会做这事。

争论谁为大

24门徒中间也起了争论:他们中哪一个可算为大。 25耶稣对他们说:“外邦人有君王为主治理他们,那掌权管他们的称为恩主。 26但你们不可这样。你们中间最大的,倒要成为最小的;为领袖的,倒要像服事人的。 27是谁为大?是坐席的还是服事人的呢?不是坐席的大吗?然而,我在你们中间是如同服事人的。
28“我在试炼之中,常和我同在的就是你们。 29我把国赐给你们,正如我父赐给我一样, 30使你们在我的国里坐在我的席上吃喝,并且坐在宝座上审判以色列十二个支派。”

预言彼得不认主

(太26.31-35;可14.27-31;约13.36-38)

31主又说:“西门西门!撒但要得着你们,好筛你们像筛麦子一样; 32但我已经为你祈求,使你不至于失了信心。你回头以后,要坚固你的弟兄。” 33彼得对他说:“主啊,我已准备好要同你坐牢,与你同死。” 34耶稣说:“彼得,我告诉你,今日鸡还没有叫,你要三次说不认得我。”

钱囊、行囊、刀

35耶稣又对他们说:“我差你们出去的时候,没有钱囊,没有行囊,没有鞋子,你们缺少什么没有?”他们说:“没有。” 36耶稣对他们说:“但如今,有钱囊的要带着,有行囊的也一样;没有刀的要卖衣服买刀。 37我告诉你们,经上写着说:‘他被列在罪犯之中。’这话必须应验在我身上,因为那关于我的事必然成就。” 38他们说:“主啊,请看!这里有两把刀。”耶稣对他们说:“够了。”

在橄榄山上祷告

(太26.36-46;可14.32-42)

39耶稣出来,照常往橄榄山去,门徒也跟随他。 40到了那地方,他就对他们说:“你们要祷告,免得陷入试探。” 41于是他离开他们约有一块石头扔出去那么远,跪下祷告, 42说:“父啊!你若愿意,求你将这杯撤去;然而,不是照我的意愿,而是要成全你的旨意。” 〔 43有一位天使从天上显现,加添他的力量。 44耶稣非常痛苦焦虑,祷告更加恳切,汗如大血点滴在地上。 45祷告完了,他起来,到门徒那里,见他们因为忧愁都睡着了, 46就对他们说:“你们为什么睡觉呢?起来祷告,免得陷入试探!”

耶稣被捕

(太26.47-56;可14.43-50;约18.3-11)

47耶稣还在说话的时候,来了一群人。十二使徒之一名叫犹大的,走在前头,接近耶稣,要亲他。 48耶稣对他说:“犹大,你用亲吻来出卖人子吗?” 49左右的人见了要发生的事,就说:“主啊,我们拿刀砍好不好?” 50其中有一个人把大祭司的仆人砍了一刀,削掉了他的右耳。 51耶稣回答说:“算了,住手吧!”就摸那人的耳朵,把他治好了。 52耶稣对那些来抓他的祭司长、守殿官和长老说:“你们带着刀棒出来,如同对付强盗吗? 53我天天同你们在圣殿里,你们不下手抓我。现在却是你们的时候,黑暗掌权了。”

彼得三次不认主

(太26.57-58,69-75;可14.53-54,66-72;约18.12-18,25-27)

54他们拿住耶稣,把他带走,进入大祭司的住宅。彼得远远地跟着。 55他们在院子中间生了火,一同坐着,彼得也坐在他们当中。 56有一个使女看见彼得面向火光坐着,就定睛看他,说:“这个人素来也是同那人一起的。” 57彼得却不承认,说:“你这个女人,我不认得他!” 58过了一会儿,又有一个人看见他,说:“你也是他们一伙的。”彼得说:“你这个人,我不是!” 59约过了一小时,又有一个人坚持说:“他实在是同那人一起的,因为他也是加利利人。” 60彼得说:“你这个人,我不知道你在说什么!”正说话之间,鸡就叫了。 61主转过身来看彼得彼得就想起主对他所说的话:“今日鸡叫以前,你要三次不认我。” 62他就出去痛哭。

戏弄鞭打耶稣

(太26.67-68;可14.65)

63看守耶稣的人戏弄他,打他, 64又蒙着他的眼,问他:“你说预言吧!打你的是谁?” 65他们还用许多别的话辱骂他。

耶稣在议会受审

(太26.59-66;可14.55-64;约18.19-24)

66天一亮,民间的众长老、祭司长和文士都聚集,把耶稣带到他们的议会里, 67说:“如果你是基督,就告诉我们。”耶稣对他们说:“我若告诉你们,你们也不信; 68我若问你们,你们也不回答。 69从今以后,人子要坐在权能者上帝的右边。” 70他们都说:“那么,你是上帝的儿子了?”耶稣对他们说:“你们说我是。” 71他们说:“我们何必再要见证呢?他亲口所说的,我们都亲耳听见了。”

22

Sự đau đớn, sự chết, và sự sống lại của Đức Chúa Jêsus

(Từ đoạn 22 đến đoạn 24)

Sự lập mưu của các thầy tế lễ

(Mat 26:1-5; Mac 14:1,2; Gi 11:45-53)

1 Ngày lễ ăn bánh không men tức là lễ Vượt qua đến gần. 2 Các thầy tế lễ cả cùng các thầy thông giáo tìm phương đặng giết Đức Chúa Jêsus; vì họ sợ dân.

Đứa phản Chúa

(Mat 26:14-16; Mac 14:10,11)

3 Vả, quỉ Sa-tan ám vào Giu-đa, gọi là Ích-ca-ri-ốt, là người trong số mười hai sứ đồ, 4 nó đi kiếm các thầy tế lễ cả và các thầy đội, để đồng mưu dùng cách nào nộp Ngài cho họ. 5 Các người kia mừng lắm, hứa sẽ cho nó tiền bạc. 6 Nó đã ưng thuận với họ, bèn kiếm dịp tiện đặng nộp Đức Chúa Jêsus trong khi dân chúng không biết.

Lễ Tiệc thánh lập ra

(Mat 26:17-25; Mac 14:12-21; Gi 13:21-30)

7 Đến ngày lễ ăn bánh không men, là ngày người ta phải giết con sinh làm lễ Vượt qua, 8 Đức Chúa Jêsus sai Phi-e-rơ và Giăng đi, mà phán rằng: Hãy đi dọn lễ Vượt qua cho chúng ta ăn. 9 Hai người thưa rằng: Thầy muốn chúng tôi dọn lễ ấy tại đâu? 10 Ngài đáp rằng: Khi các ngươi vào thành, sẽ gặp một người mang vò nước; hãy theo người vào nhà, 11 và nói cùng chủ nhà rằng; Thầy phán cùng ngươi rằng: Phòng khách là chỗ ta sẽ ăn lễ Vượt qua với môn đồ ta ở đâu? 12 Chủ nhà sẽ chỉ cho một cái phòng rộng và cao, đồ đạc sẵn sàng; các ngươi hãy dọn ở đó. 13 Hai môn đồ đi, quả gặp những điều như Ngài đã phán, bèn dọn lễ Vượt qua.
14 Đến giờ, Ngài ngồi bàn ăn, các sứ đồ cùng ngồi với Ngài. 15 Ngài phán rằng: Ta rất muốn ăn lễ Vượt qua nầy với các ngươi trước khi ta chịu đau đớn. 16 Vì, ta nói cùng các ngươi, ta sẽ không ăn lễ nầy nữa cho đến khi lễ ấy được trọn trong nước Đức Chúa Trời. 17 Ngài bèn cầm chén, tạ ơn, rồi phán rằng: Hãy lấy cái nầy phân phát cho nhau. 18 Vì, ta nói cùng các ngươi, từ nay ta sẽ không uống trái nho nữa, cho tới khi nước Đức Chúa Trời đến rồi. 19 Đoạn, Ngài cầm lấy bánh, tạ ơn xong, bẻ ra phân phát cho môn đồ, mà phán rằng: Nầy là thân thể ta, đã vì các ngươi mà phó cho; hãy làm sự nầy để nhớ đến ta. 20 Khi ăn xong, Ngài cũng làm như vậy, lấy chén đưa cho môn đồ, mà phán rằng: Chén nầy là giao ước mới trong huyết ta vì các ngươi mà đổ ra… 21 Vả lại, nầy, bàn tay kẻ phản ta ở gần ta, nơi bàn nầy. 22 Con người đi, theo như điều đã chỉ định; nhưng khốn cho người nầy phản Ngài! 23 Môn đồ bèn hỏi nhau trong bọn mình ai là người sẽ làm điều đó.

Sự biện luận trong môn đồ

(Mat 18:1; Mac 9:34; Lu 9:46)

24 Môn đồ lại cãi lẫy nhau, cho biết ai sẽ được tôn là lớn hơn hết trong đám mình. 25 Nhưng Ngài phán cùng môn đồ rằng: Các vua của các dân ngoại lấy phép riêng mình mà cai trị, những người cầm quyền cai trị được xưng là người làm ơn. 26 Về phần các ngươi, đừng làm như vậy; song ai lớn hơn trong các ngươi phải như kẻ rất nhỏ, và ai cai trị phải như kẻ hầu việc. 27 Vì một người ngồi ăn với một người hầu việc, ai là lớn hơn? Có phải là kẻ ngồi ăn không? Nhưng ta ở giữa các ngươi như kẻ hầu việc vậy. 28 Còn như các ngươi đã bền lòng theo ta trong mọi sự thử thách ta, 29 nên ta ban nước cho các ngươi, cũng như Cha ta đã ban cho ta vậy, 30 để các ngươi được ăn uống chung bàn trong nước ta, và được ngồi ngai để xét đoán mười hai chi phái Y-sơ-ra-ên.

Lời bảo trước cho Phi-e-rơ

(Mat 26:31-35; Mac 14:27-31; Gi 13:36-38)

31 Hỡi Si-môn, Si-môn, nầy, quỉ Sa-tan đã đòi sàng sảy ngươi như lúa mì. 32 Song ta đã cầu nguyện cho ngươi, hầu cho đức tin ngươi không thiếu thốn. Vậy, đến khi ngươi đã hối cải, hãy làm cho vững chí anh em mình. 33 Phi-e-rơ thưa rằng: Thưa Chúa, tôi sẵn lòng đi theo Chúa, đồng tù đồng chết. 34 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi Phi-e-rơ, ta nói cùng ngươi, hôm nay khi gà chưa gáy, ngươi sẽ ba lần chối không biết ta.
35 Đoạn, Ngài lại phán rằng: Khi ta đã sai các ngươi đi, không đem túi, bao, giày chi hết, các ngươi có thiếu gì không? Môn đồ thưa rằng: Không thiếu chi hết. 36 Ngài phán rằng: Nhưng bây giờ, ai có túi bạc, hãy lấy đi, ai có bao, cũng vậy; ai không có gươm, hãy bán áo ngoài đi mà mua. 37 Vì ta rao cho các ngươi, có lời chép rằng: Ngài đã bị kể vào hàng kẻ dữ. Lời ấy phải ứng nghiệm về chính mình ta. Thật vậy, sự đã chỉ về ta hầu được trọn. 38 Các sứ đồ thưa rằng: Thưa Chúa, có hai thanh gươm đây. Ngài phán rằng: Ấy là đủ.

Vườn Ghết-sê-ma-nê. – Sự bắt Đức Chúa Jêsus

(Mat 26:36-56; Mac 14:32-50; Gi 18:3-11)

39 Đoạn, Đức Chúa Jêsus ra đi, lên núi Ô-li-ve theo như thói quen; các môn đồ cùng đi theo Ngài. 40 Khi đã đến nơi đó, Ngài phán cùng môn đồ rằng: Hãy cầu nguyện, hầu cho các ngươi khỏi sa vào sự cám dỗ. 41 Ngài bèn đi khỏi các môn đồ, cách chừng liệng một cục đá, quì xuống mà cầu nguyện 42 rằng: Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi tôi! Dầu vậy, xin ý Cha được nên, chớ không theo ý tôi!… 43 Có một thiên sứ từ trên trời hiện xuống cùng Ngài, mà thêm sức cho Ngài. 44 Trong cơn rất đau thương, Ngài cầu nguyện càng thiết, mồ hôi trở nên như giọt máu lớn rơi xuống đất. 45 Cầu nguyện xong, Ngài đứng dậy trở lại cùng các môn đồ, thấy đương ngủ mê vì buồn rầu. 46 Ngài phán rằng: Sao các ngươi ngủ? Hãy đứng dậy cầu nguyện, để cho khỏi sa vào sự cám dỗ.
47 Khi Ngài còn đương phán, một lũ đông kéo đến. Tên Giu-đa, một trong mười hai sứ đồ, đi trước hết, lại gần Đức Chúa Jêsus đặng hôn Ngài. 48 Đức Chúa Jêsus hỏi rằng: Hỡi Giu-đa, ngươi lấy cái hôn để phản Con người sao? 49 Những người ở với Ngài thấy sự sắp xảy đến, bèn nói rằng: Thưa Chúa, chúng tôi nên dùng gươm đánh chăng? 50 Một người trong các sứ đồ đánh đầy tớ của thầy cả thượng phẩm và chém đứt tai bên hữu. 51 Nhưng Đức Chúa Jêsus cất tiếng phán rằng: Hãy để cho họ đến thế! Ngài bèn rờ tai đầy tớ ấy, làm cho nó được lành. 52 Đoạn, Đức Chúa Jêsus phán cùng các thầy tế lễ cả, các thầy đội coi đền thờ, và các trưởng lão đã đến bắt Ngài, rằng: Các ngươi cầm gươm và gậy đến bắt ta, như bắt kẻ trộm cướp. 53 Hằng ngày ta ở trong đền thờ với các ngươi, mà các ngươi không ra tay bắt ta. Nhưng nầy là giờ của các người, và quyền của sự tối tăm vậy.

Đức Chúa Jêsus trước mặt Cai-phe. – Sự chối của Phi-e-rơ

(Mat 26:57-75; Mac 14:53-72; Gi 18:12-27)

54 Bấy giờ họ bắt Đức Chúa Jêsus đem đi, giải Ngài đến nhà thầy cả thượng phẩm. Phi-e-rơ đi theo Ngài xa xa. 55 Họ nhúm lửa giữa sân, rồi ngồi với nhau; Phi-e-rơ cũng ngồi giữa đám họ. 56 Một con đòi kia thấy Phi-e-rơ ngồi gần lửa, thì ngó chăm chỉ, mà nói rằng: Người nầy vốn cũng ở với người ấy. 57 Song Phi-e-rơ chối Đức Chúa Jêsus, nói rằng: Hỡi đàn bà kia, ta không biết người đó. 58 Một lát, có người khác thấy Phi-e-rơ, nói rằng: Ngươi cũng thuộc về bọn đó! Phi-e-rơ đáp rằng: Hỡi người, ta không phải thuộc về bọn đó đâu. 59 Độ cách một giờ, có kẻ khác đề quyết như vậy mà rằng: Thật người nầy cũng ở với Jêsus, vì người là dân Ga-li-lê. 60 Nhưng Phi-e-rơ cãi rằng: Hỡi người, ta không biết ngươi nói chi! Đương lúc Phi-e-rơ còn nói, thì gà liền gáy; 61 Chúa xây mặt lại ngó Phi-e-rơ. Phi-e-rơ nhớ lại lời Chúa đã phán cùng mình rằng: Hôm nay trước khi gà chưa gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần; 62 rồi đi ra ngoài, khóc lóc thảm thiết.
63 Vả, những kẻ canh Đức Chúa Jêsus nhạo báng và đánh Ngài; 64 che mặt Ngài lại, rồi nói rằng: Hãy nói tiên tri đi, hãy đoán xem ai đánh ngươi! 65 Họ lại nhiếc móc Ngài nhiều lời khác nữa.
66 Đến sáng ngày, các trưởng lão trong dân, các thầy tế lễ cả, và các thầy thông giáo nhóm lại, rồi sai đem Đức Chúa Jêsus đến nơi tòa công luận. 67 Họ hỏi Ngài rằng: Nếu ngươi phải là Đấng Christ, hãy xưng ra cho chúng ta. Ngài đáp rằng: Nếu ta nói, thì các ngươi không tin; 68 nếu ta tra gạn các ngươi, thì các ngươi không trả lời. 69 Nhưng từ nay về sau, Con người sẽ ngồi bên hữu quyền phép Đức Chúa Trời. 70 Ai nấy đều hỏi rằng: Vậy, ngươi là Con Đức Chúa Trời sao? Ngài đáp rằng: Chính các ngươi nói ta là Con Ngài. 71 Họ bèn nói rằng: Chúng ta nào có cần chứng cớ nữa làm chi? Chính chúng ta đã nghe từ miệng nó nói ra rồi.