17

Sự hóa hình

(Mac 9:2-13; Lu 9:28-36)

1 Khỏi sáu ngày, Đức Chúa Jêsus đem Phi-e-rơ, Gia-cơ, và Giăng là em Gia-cơ, cùng Ngài đi tẽ lên núi cao. 2 Ngài biến hóa trước mặt các người ấy, mặt Ngài sáng lòa như mặt trời, áo Ngài trắng như ánh sáng. 3 Nầy, có Môi-se và Ê-li hiện đến, nói chuyện cùng Ngài. 4 Phi-e-rơ bèn cất tiếng thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, chúng ta ở lại đây thì tốt lắm; ví bằng đẹp ý Chúa, thì tôi sẽ đóng ba trại tại đây, một cái cho Chúa, một cái cho Môi-se và một cái cho Ê-li. 5 Đang khi người còn nói, bỗng chúc có một đám mây sáng rực che phủ những người ở đó; và có tiếng từ trong mây phán rằng: Nầy là Con yêu dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường; hãy nghe lời Con đó! 6 Khi môn đồ nghe tiếng ấy, thì té sấp mặt xuống đất, và sợ hãi lắm. 7 Song Đức Chúa Jêsus lại gần, rờ môn đồ mà phán rằng: Hãy đứng dậy, đừng sợ! 8 Môn đồ bèn ngửa mặt lên, thì chỉ thấy một mình Đức Chúa Jêsus mà thôi.
9 Đang khi Đức Chúa Jêsus và môn đồ ở trên núi xuống, thì Ngài ra lịnh cấm rằng: Sự các ngươi đã thấy chớ thuật lại cùng ai, cho đến khi Con người từ kẻ chết sống lại. 10 Môn đồ hỏi Ngài rằng: Vậy thì sao các thầy thông giáo nói rằng Ê-li phải đến trước? 11 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật Ê-li phải đến mà sửa lại mọi việc. 12 Nhưng ta phán cùng các ngươi rằng: Ê-li đã đến rồi, và người ta không nhận biết, song họ lại xử với người theo ý muốn mình; Con người phải chịu khốn khổ bởi họ cũng như vậy. 13 Môn đồ bèn hiểu rằng Ngài nói đó là nói về Giăng Báp-tít.

Chúa chữa bệnh phong điên

(Mac 9:14-29; Lu 9:37-43a)

14 Khi Đức Chúa Jêsus và môn đồ đã trở lại cũng đoàn dân, thì có một người đến gần, quì trước mặt Ngài, 15 mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin Chúa thương đến con trai tôi! Vì nó mắc bệnh phong điên, phải chịu đau đớn quá; thường khi té vào lửa, và té xuống nước. 16 Tôi đã đem nó cho môn đồ Chúa, nhưng chữa không được. 17 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi dòng dõi không tin và gian tà kia, ta sẽ ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ nhịn nhục các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến đây cho ta. 18 Rồi Đức Chúa Jêsus quở trách quỉ, quỉ liền ra khỏi đứa trẻ, và từ giờ đó đứa trẻ được lành.
19 Môn đồ bèn đến gần Đức Chúa Jêsus, mà hỏi riêng rằng: Vì cớ gì chúng tôi không đuổi quỉ ấy được? 20 Ngài đáp rằng: Ấy là tại các ngươi ít đức tin: Vì ta nói thật cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức tin bằng một hột cải, sẽ khiến núi nầy rằng: Hãy dời đây qua đó, thì nó liền dời qua, và không có sự gì mà các ngươi chẳng làm được.

Chúa nói trước về sự Ngài chết và sống lại

(Mac 9:30-32; Lu 9:43b-45)

22 Đang khi Đức Chúa Jêsus và môn đồ trải qua trong xứ Ga-li-lê, Ngài phán cùng môn đồ rằng: Con người sẽ bị nộp trong tay người ta. 23 Họ sẽ giết Ngài, nhưng đến ngày thứ ba Ngài sẽ sống lại. Các môn đồ bèn lo buồn lắm.

Đức Chúa Jêsus nộp thuế

24 Khi đã đến thành Ca-bê-na-um, những người thâu thuế của đền thờ đến hỏi Phi-e-rơ rằng: Thầy ngươi có nộp tiền thuế chăng? 25 Phi-e-rơ trả lời rằng: Có. Và khi Phi-e-rơ vào nhà, thì Đức Chúa Jêsus hỏi đón trước rằng: Hỡi Si-môn, ngươi nghĩ sao? Các vua thế gian thâu lương lấy thuế ai? Thâu của con trai mình hay là của người ngoài? 26 Phi-e-rơ thưa rằng: Người ngoài. Ngài phán rằng: Vậy thì các con trai được miễn thuế! 27 Song le, để chúng ta khỏi làm gương xấu cho họ, thì ngươi hãy ra biển câu cá, bắt lấy con cá nào dính câu trước hết, banh miệng nó ra, sẽ thấy một đồng bạc ở trong. Hãy lấy đồng bạc đó, và đem nộp thuế cho ta với ngươi.

17

Asei Mlei Yêsu Mâo Klei Bi Mlih

(Mark 9:2-13; Luk 9:28-36)

1Năm hruê êdei Yêsu jak ba mbĭt hŏng Ñu Y-Pêtrôs, Y-Yakơ, leh anăn Y-Yôhan adei Y-Yakơ, leh anăn atăt ba digơ̆ ti dlông čŏng čư̆ hjăn diñu. 2Asei mlei Yêsu mâo klei bi mlih ti anăp digơ̆: Ƀô̆ mta Ñu mtrang msĕ si yang hruê, leh anăn ao Ñu jing kô̆ msĕ si klei mngač, 3leh anăn nĕ anei, Y-Môis leh anăn Y-Êli bi êdah kơ diñu blŭ hrăm hŏng Yêsu. 4Y-Pêtrôs lač kơ Yêsu, “Ơ Khua Yang, jăk yơh drei dôk tinei, tơdah Ih čiăng kâo srăng ngă tlâo boh sang čhiăm tinei, sa boh kơ Ih, sa boh kơ Y-Môis, leh anăn sa boh kơ Y-Êli.” 5Êjai Y-Pêtrôs dôk blŭ, mâo knam kô̆ mngač guôm diñu, leh anăn mâo asăp mơ̆ng knam lač, “Anei jing Anak kâo khăp êdimi, hlăm Ñu kâo mâo klei mơak snăk. Brei diih hmư̆ bĕ klei Ñu.” 6Tơdah phung ƀĭng kna hmư̆ klei anei, diñu lĕ buh mkŭp ƀô̆ ti lăn bŏ hŏng klei huĭ snăk. 7Ƀiădah Yêsu hriê ruêh digơ̆, lač, “Kgŭ bĕ, đăm huĭ ôh.” 8Leh anăn tơdah digơ̆ angưi dlăng, digơ̆ ƀuh knŏng hjăn Yêsu.
9Êjai diñu trŭn mơ̆ng čư̆, Yêsu mtă kơ digơ̆, “Đăm yăl dliê kơ arăng ôh klei bi ƀuh anei tơl Anak Mnuih kbiă lŏ hdĭp leh mơ̆ng phung djiê.” 10Phung ƀĭng kna êmuh kơ Ñu, “Si ngă phung khua čih hră lač kơ Y-Êli srăng hriê êlâo?” 11Ñu lŏ wĭt lač, “Sĭt nik Y-Êli srăng hriê čiăng mkra jih jang mnơ̆ng; 12ƀiădah kâo lač kơ diih Y-Êli truh leh, leh anăn arăng amâo thâo kral gơ̆ ôh, ƀiădah ngă kơ gơ̆ tui si arăng čiăng. Msĕ snăn mơh Anak Mnuih srăng tŭ klei knap mñai mơ̆ng kngan diñu.” 13Hlăk anăn phung ƀĭng kna thâo săng kơ Ñu blŭ djŏ kơ Y-Yôhan Pô Ngă Ƀaptem.

Yêsu Bi Hlao Mnuih Yang Jhat Ngă

(Mark 9:14-29; Luk 9:37-43a)

14Tơdah diñu truh kơ phung lu, mâo sa čô êkei hriê čuôn kơŭt ti anăp Yêsu, lač, 15“Ơ Khua Yang, pap mñai kơ anak êkei kâo đa, kyuadah ñu bi kñhăk asei mlei knap mñai snăk, jêñ jêñ ñu êbuh hlăm pui leh anăn hlăm êa. 16Kâo atăt ba leh gơ̆ kơ phung ƀĭng kna Ih, ƀiădah diñu amâo dưi bi hlao gơ̆ ôh.” 17Yêsu lŏ wĭt lač, “Ơ găp djuê amâo mâo klei đăo leh anăn soh, dŭm boh sui kâo srăng dôk mbĭt hŏng diih? Dŭm boh sui kâo srăng gĭr hŏng diih? Atăt ba bĕ gơ̆ kơ kâo tinei.” 18Yêsu ƀuah suôt yang jhat, leh anăn yang jhat kbiă mơ̆ng hđeh anăn, leh anăn gơ̆ hlao mông anăn mtam. 19Êdei tinăn phung ƀĭng kna nao kơ Yêsu hjăn leh anăn lač, “Si ngă hmei amâo dưi suôt ôh yang jhat anăn?” 20Yêsu lač kơ diñu, “Kyuadah klei đăo diih điêt. Sĭt nik kâo lač kơ diih, tơdah diih mâo klei đăo msĕ si sa asăr djam bei hat, diih dưi lač kơ čư̆ anei, ‘Đuĕ bĕ kơ anôk mkăn,’ gơ̆ srăng đuĕ; leh anăn amâo mâo ôh sa klei diih amâo dưi ngă.
 [
21 Ƀiădah mta yang jhat anei dưi kbiă knŏng hŏng klei wah lač leh anăn hŏng klei kăm ƀơ̆ng huă.]”

Yêsu Lŏ Hưn Êlâo Klei Ñu Srăng Djiê

(Mark 9:30-32; Luk 9:43b-45)

22Êjai diñu bi kƀĭn hlăm čar Galilê, Yêsu lač kơ phung ƀĭng kna, “Arăng srăng jao Anak Mnuih hlăm kngan mnuih, 23phung anăn srăng bi mdjiê Ñu, leh anăn Ñu srăng lŏ hdĭp ti hruê tal tlâo.” Phung ƀĭng kna ênguôt snăk.

Yêsu Blei Hră Jia

24Tơdah diñu truh ti ƀuôn Kapernum, phung rĭng jia Sang Kkuh Mpŭ nao kơ Y-Pêtrôs leh anăn lač, “Nai ih blei hră jia anăn mơ̆?” 25Y-Pêtrôs lač, “Ơ̆.” Tơdah Y-Pêtrôs wĭt leh kơ sang, Yêsu blŭ kơ ñu êlâo, lač, “Ya ih mĭn, Ơ Y-Simôn? Mơ̆ng hlei pô phung mtao ti lăn ala rĭng jia? Mơ̆ng phung anak diñu amâodah mơ̆ng phung mkăn?” 26Tơdah Y-Pêtrôs lač, “Mơ̆ng phung mkăn,” Yêsu lač kơ ñu, “Snăn phung anak tlaih tuh jia. 27Ƀiădah čiăng kơ drei amâo brei diñu têč hnêč ôh, nao bĕ kơ êa ksĭ, wah kan, mă kan djŏ wah êlâo hĭn. Leh ih pŏk ƀăng êgei gơ̆, ih srăng ƀuh sa asăr prăk ênoh dưi tuh jia djăp kơ kâo leh anăn kơ ih; mă prăk anăn tuh brei jia kơ kâo leh anăn kơ ih pô.”