8

Jesus Cleanses a Leper

1When He had come down from the mountain, great multitudes followed Him. 2And behold, a leper came and worshiped Him, saying, “Lord, if You are willing, You can make me clean.”
3Then Jesus put out His hand and touched him, saying, “I am willing; be cleansed.” Immediately his leprosy was cleansed.
4And Jesus said to him, “See that you tell no one; but go your way, show yourself to the priest, and offer the gift that Moses commanded, as a testimony to them.”

Jesus Heals a Centurion’s Servant

5Now when Jesus had entered Capernaum, a centurion came to Him, pleading with Him, 6saying, “Lord, my servant is lying at home paralyzed, dreadfully tormented.”
7And Jesus said to him, “I will come and heal him.”
8The centurion answered and said, “Lord, I am not worthy that You should come under my roof. But only speak a word, and my servant will be healed. 9For I also am a man under authority, having soldiers under me. And I say to this one, ‘Go,’ and he goes; and to another, ‘Come,’ and he comes; and to my servant, ‘Do this,’ and he does it.
10When Jesus heard it, He marveled, and said to those who followed, “Assuredly, I say to you, I have not found such great faith, not even in Israel! 11And I say to you that many will come from east and west, and sit down with Abraham, Isaac, and Jacob in the kingdom of heaven. 12But the sons of the kingdom will be cast out into outer darkness. There will be weeping and gnashing of teeth.” 13Then Jesus said to the centurion, “Go your way; and as you have believed, so let it be done for you.” And his servant was healed that same hour.

Peter’s Mother-in-Law Healed

14Now when Jesus had come into Peter’s house, He saw his wife’s mother lying sick with a fever. 15So He touched her hand, and the fever left her. And she arose and served them.

Many Healed in the Evening

16When evening had come, they brought to Him many who were demon-possessed. And He cast out the spirits with a word, and healed all who were sick, 17that it might be fulfilled which was spoken by Isaiah the prophet, saying:
  “He Himself took our infirmities
   And bore our sicknesses.”

The Cost of Discipleship

18And when Jesus saw great multitudes about Him, He gave a command to depart to the other side. 19Then a certain scribe came and said to Him, “Teacher, I will follow You wherever You go.”
20And Jesus said to him, “Foxes have holes and birds of the air have nests, but the Son of Man has nowhere to lay His head.”
21Then another of His disciples said to Him, “Lord, let me first go and bury my father.”
22But Jesus said to him, “Follow Me, and let the dead bury their own dead.”

Wind and Wave Obey Jesus

23Now when He got into a boat, His disciples followed Him. 24And suddenly a great tempest arose on the sea, so that the boat was covered with the waves. But He was asleep. 25Then His disciples came to Him and awoke Him, saying, “Lord, save us! We are perishing!”
26But He said to them, “Why are you fearful, O you of little faith?” Then He arose and rebuked the winds and the sea, and there was a great calm. 27So the men marveled, saying, “Who can this be, that even the winds and the sea obey Him?”

Two Demon-Possessed Men Healed

28When He had come to the other side, to the country of the Gergesenes, there met Him two demon-possessed men, coming out of the tombs, exceedingly fierce, so that no one could pass that way. 29And suddenly they cried out, saying, “What have we to do with You, Jesus, You Son of God? Have You come here to torment us before the time?”
30Now a good way off from them there was a herd of many swine feeding. 31So the demons begged Him, saying, “If You cast us out, permit us to go away into the herd of swine.”
32And He said to them, “Go.” So when they had come out, they went into the herd of swine. And suddenly the whole herd of swine ran violently down the steep place into the sea, and perished in the water.
33Then those who kept them fled; and they went away into the city and told everything, including what had happened to the demon-possessed men. 34And behold, the whole city came out to meet Jesus. And when they saw Him, they begged Him to depart from their region.

8

Chữa Lành Người Phung

(Mác 1:40-45; Lu 5:12-16)

1Khi Đức Giê-su từ trên núi xuống, có rất đông người đi theo Ngài. 2Kìa, một người phung đến quỳ gối xin: “Thưa Chúa, nếu Chúa muốn, Ngài có thể chữa lành cho con.”
3Ngài đưa tay ra sờ người ấy và phán: “Ta muốn, hãy lành bệnh!” Lập tức người phung được lành. 4Đức Giê-su dặn người ấy: “Này, đừng nói với ai cả, nhưng hãy đi trình diện cùng thầy tế lễ và dâng lễ vật theo như Môi-se đã dạy để làm chứng cho họ.”

Chữa Lành Người Đầy Tớ Của Đội Trưởng

(Lu 7:1-10)

5Khi Đức Giê-su vào thành Ca-pha-na-um, một đội trưởng đến xin Ngài: 6“Thưa Thầy, người đầy tớ của tôi bị bệnh bại liệt đang nằm tại nhà đau đớn vô cùng.”
7Ngài phán: “Ta sẽ đến chữa lành cho nó.”
8Nhưng viên đội trưởng đáp: “Thưa Thầy, tôi không xứng đáng tiếp Thầy vào nhà. Xin Thầy chỉ truyền một lời, đầy tớ tôi sẽ được lành. 9Vì tôi ở dưới quyền người khác, cũng có binh sĩ dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: ‘Hãy đi,’ thì nó đi, và bảo người kia: ‘Hãy đến,’ thì nó đến; hoặc bảo đầy tớ của tôi: ‘Hãy làm việc này,’ thì nó làm.”
10Nghe vậy, Đức Giê-su lấy làm ngạc nhiên; Ngài bảo những người theo mình: “Thật, Ta bảo các con, Ta không thấy ai trong dân Y-sơ-ra-ên có đức tin như thế này. 11Ta cho các con biết: Nhiều người từ phương đông, phương tây sẽ đến và ngồi đồng bàn với Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp trong Nước Thiên Đàng. 12Nhưng những người đáng lẽ thừa hưởng Nước Thiên Đàng sẽ bị ném ra nơi tối tăm, ở đó sẽ có than khóc và rên xiết.”
13Đức Giê-su phán bảo viên đội trưởng: “Hãy đi! Con sẽ được như điều mình tin.” Ngay giờ đó người đầy tớ của ông được lành.

Chữa Lành Nhiều Người Khác

(Mác 1:29-34; Lu 4:38-41)

14Đức Giê-su vào nhà Phê-rơ, thấy bà gia của ông đang bị sốt nằm trên giường bệnh. 15Ngài nắm tay bà, cơn sốt liền dứt. Bà ngồi dậy và lo tiếp đãi Ngài.
16Buổi chiều, người ta đem đến cho Ngài nhiều người bị quỷ ám. Ngài chỉ phán một tiếng, đuổi tà linh và chữa lành tất cả những người bệnh tật. 17Điều này làm ứng nghiệm lời tiên tri I-sa:
  “Ngài mang lấy sự đau ốm của chúng ta
   Và cất đi bệnh tật của chúng ta.”

Làm Môn Đệ Chúa

(Lu 9:57-62)

18Thấy đám đông chung quanh mình, Đức Giê-su ra lệnh đi qua bờ bên kia. 19Có một chuyên gia kinh luật đến xin Ngài: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu tôi sẽ theo đó.”
20Đức Giê-su bảo người ấy: “Con cáo có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ gối đầu.”
21Một môn đệ của Chúa đến thưa cùng Ngài: “Thưa Thầy, cho con về chôn cất cha con trước đã.”
22Nhưng Đức Giê-su đáp: “Con hãy theo Ta, để người chết chôn kẻ chết của họ.”

Khiến Bão Yên Lặng

(Mác 4:35-41; Lu 8:22-25)

23Đức Giê-su xuống thuyền và các môn đệ đi theo. 24Bỗng nhiên biển động mạnh, đến nỗi thuyền bị sóng đánh gần chìm. Nhưng Ngài đang ngủ. 25Các môn đệ đến đánh thức Ngài dậy và cầu cứu: “Chúa ơi, xin cứu chúng con! Chúng con sắp chết chìm!” 26Ngài bảo: “Sao các con sợ, hỡi những kẻ ít đức tin?” Rồi Ngài đứng dậy quở gió và biển, biển cả hoàn toàn yên lặng. 27Các môn đệ ngạc nhiên bảo nhau: “Người nầy là ai mà gió và biển cũng vâng lời Người?”

Chữa Lành Người Bị Quỷ Ám

(Mác 5:1-20; Lu 8:26-39)

28Sau khi đã qua bên kia bờ, Ngài vào khu vực người Ga-đa-ra. Có hai người bị quỷ ám từ các nhà mồ đi ra gặp Ngài. Hai người này rất hung dữ, đến nỗi không ai dám đi qua con đường đó. 29Thấy Ngài họ liền kêu la: “Con Đức Chúa Trời ơi! Chúng tôi đâu có sinh sự với Ngài? Ngài đến để hình phạt chúng tôi trước hạn định sao?”
30Xa xa có một bầy heo rất đông đương ăn. 31Các quỷ cầu xin Ngài: “Nếu Ngài đuổi chúng tôi ra, xin cho chúng tôi nhập vào bầy heo.” 32Ngài phán: “Hãy xuất đi!” Khi xuất khỏi hai người, chúng nhập vào bầy heo. Lập tức bầy heo lao đầu từ bờ vực xuống biển chết chìm hết. 33Mấy người chăn heo bỏ chạy vào làng và báo cáo mọi sự cùng với việc đã xảy ra cho hai người bị quỷ ám. 34Thế là cả dân làng ra gặp Đức Giê-su. Thấy Ngài, họ yêu cầu Ngài rời khỏi địa bàn của họ.