2

Sự chiếm lấy và hủy diệt Ni-ni-ve

1 Kẻ tàn phá đã đến nghịch cùng ngươi; hãy giữ đồn lũy, canh phòng đường sá, thắt chặt lưng ngươi, và thâu góp cả sức mạnh ngươi! 2 Vì Đức Giê-hô-va khôi phục sự vinh hiển của Gia-cốp như sự vinh hiển của Y-sơ-ra-ên, bởi những kẻ bóc lột đã bóc lột chúng nó, và đã phá hại những nhành nho chúng nó. 3 Thuẫn của những người mạnh là đỏ, những lính chiến nó mặc áo màu điều; trong ngày nó dàn trận, gang thép của xe cộ sẽ lòe ra như lửa, và gươm giáo đều lay động. 4 Những xe đi hỗn độn trong đường phố, và chạy đi chạy lại trong các đường rộng, thấy nó như những ngọn đuốc, và chạy như chớp! 5 Nó nhớ lại những người mạnh dạn của mình, nhưng chúng nó bước đi vấp váp; chúng vội vã đến nơi vách thành nó, sắm sẵn để chống cự… 6 Các cửa sông mở ra, đền đài tan mất? 7 Đã nhứt định: Hoàng hậu bị bóc lột và bị bắt đi; các nàng hầu hạ người đi theo, rên siết như bồ câu, và đấm ngực mình.
8 Vả, Ni-ni-ve, từ lâu nay nó đã như ao chứa nước. Nhưng bây giờ chúng nó chạy trốn! Có kẻ kêu rằng: Hãy đứng, hãy đứng!… Song không ai quay lại! 9 Hãy cướp bạc, cướp vàng; vì của báu nó vô ngần, mọi đồ đạc quí nhiều vô số. 10 Nó đã bị tàn phá, trống không, và hủy hoại hết; lòng chúng nó tan chảy; đầu gối chúng nó chạm nhau; mọi lưng đều đau, hết thảy mặt đều xám ngắt.
11 Nào cái hang của sư tử, và nơi mà sư tử con nuôi nấng, là nơi sư tử đực, sư tử cái và con nó bước đi, mà không ai làm cho chúng nó sợ hãi, bây giờ ở đâu? 12 Sư tử đực xé đủ mồi cho con nó, và bóp mồi cho sư tử cái, hang nó đầy mồi, ổ nó đầy của đã bắt được. 13 Đức Giê-hô-va vạn quân phán rằng: Nầy, ta nghịch cùng ngươi, sẽ đốt xe cộ ngươi, và làm cho tan ra khói; gươm sẽ nuốt những sư tử con của ngươi; ta sẽ dứt mồi ngươi khỏi đất; và tiếng của những sứ giả ngươi sẽ không nghe nữa.

2

The Destruction of Nineveh

  1He who scatters has come up before your face.
   Man the fort!
   Watch the road!
   Strengthen your flanks!
   Fortify your power mightily.
  2For the Lord will restore the excellence of Jacob
   Like the excellence of Israel,
   For the emptiers have emptied them out
   And ruined their vine branches.
  3The shields of his mighty men are made red,
   The valiant men are in scarlet.
   The chariots come with flaming torches
   In the day of his preparation,
   And the spears are brandished.
   4The chariots rage in the streets,
   They jostle one another in the broad roads;
   They seem like torches,
   They run like lightning.
  5He remembers his nobles;
   They stumble in their walk;
   They make haste to her walls,
   And the defense is prepared.
   6The gates of the rivers are opened,
   And the palace is dissolved.
   7It is decreed:
   She shall be led away captive,
   She shall be brought up;
   And her maidservants shall lead her as with the voice of doves,
   Beating their breasts.
  8Though Nineveh of old was like a pool of water,
   Now they flee away.
   “Halt! Halt!” they cry;
   But no one turns back.
   9Take spoil of silver!
   Take spoil of gold!
   There is no end of treasure,
   Or wealth of every desirable prize.
   10She is empty, desolate, and waste!
   The heart melts, and the knees shake;
   Much pain is in every side,
   And all their faces are drained of color.
  11Where is the dwelling of the lions,
   And the feeding place of the young lions,
   Where the lion walked, the lioness and lion’s cub,
   And no one made them afraid?
   12The lion tore in pieces enough for his cubs,
   Killed for his lionesses,
   Filled his caves with prey,
   And his dens with flesh.
13“Behold, I am against you,” says the Lord of hosts, “I will burn your chariots in smoke, and the sword shall devour your young lions; I will cut off your prey from the earth, and the voice of your messengers shall be heard no more.”