43

Gia-cốp chịu đau lòng cho Bên-gia-min đi

1 Vả, sự đói kém trong xứ lớn lắm. 2 Khi nội nhà đã ăn hết lương thực ở xứ Ê-díp-tô đem về rồi, thì cha các người ấy dạy rằng: Bay hãy trở xuống mua một ít lương thực cho chúng ta. 3 Giu-đa thưa: Người đó có nói quyết cùng các con rằng: Ví em út không theo xuống với các ngươi, thì sẽ không bao giờ thấy mặt ta. 4 Nếu cha cho em đi với, thì chúng tôi mới xuống Ê-díp-tô mua lương thực cho cha được. 5 Bằng không, thì chúng tôi chẳng trở xuống đâu, vì người đó đã nói rằng: Ví em út không theo xuống với các ngươi, thì sẽ không bao giờ thấy mặt ta. 6 Y-sơ-ra-ên quở rằng: Sao bay khéo tệ cùng tao, mà tỏ cho người ấy rằng bay còn một em nữa? 7 Thưa rằng: Người đó hỏi kỹ càng về chúng tôi, và về bà con chúng tôi rằng: Thân phụ các ngươi còn sống chăng? Còn có một người anh em nào nữa chăng? Chúng tôi có đáp các lời hỏi đó. Há dễ biết người đó sẽ dặn chúng tôi rằng: Hãy đem em út xuống đây, sao?
8 Giu-đa lại thưa cùng Y-sơ-ra-ên, cha mình, rằng: Hãy cho đứa trẻ theo con, thì chúng tôi sẽ đứng dậy đi, hầu cho chúng ta, nào các con, nào cha, nào các cháu của cha đây đều được sống và khỏi chết. 9 Con sẽ bảo lãnh em cho; cha sẽ cứ nơi con mà đòi em. Nếu không dẫn em về, không để em trước mặt cha, thì con đây sẽ cam tội cùng cha mãi mãi. 10 Vả, nếu không có điều dùng dằng, thì chúng tôi đã đi và về được hai lần rồi. 11 Đoạn, Y-sơ-ra-ên, cha các anh em, nói rằng: Nếu việc đã thể kia, thì bay phải làm thể nầy: Hãy lấy trong đồ hành lý những thổ sản quí nhứt của xứ ta: Một ít nhũ hương và mật ong, các hương hoa và một dược, phi tử và hạnh nhân, đem dâng cho người đó làm của lễ. 12 Hãy đem theo một số tiền bằng hai, đặng thối hồi tiền mà họ đã để lại nơi miệng bao của bay: Có lẽ là một sự lộn chăng. 13 Bay hãy đứng dậy đi, dẫn em út theo và trở xuống đến người đó. 14 Cầu xin Đức Chúa Trời toàn năng xui cho bay được ơn trước mặt người, và tha đứa em kia và Bên-gia-min cho bay. Còn phần cha, nếu phải mất con, thì cha chịu phận vậy!

Bên-gia-min được Giô-sép, anh mình, tiếp rước tử tế

15 Vậy, các anh em đem theo của lễ và một số tiền bằng hai, cùng dẫn Bên-gia-min đồng đứng dậy đi xuống Ê-díp-tô, mà ra mắt Giô-sép.
16 Vừa khi Giô-sép thấy Bên-gia-min đi theo xuống với, bèn truyền cho quản gia rằng: Hãy đưa các người nầy vào nhà trong, bắt con gì làm thịt và nấu dọn đi; vì trưa nầy họ sẽ dùng bữa cùng ta. 17 Quản gia làm theo y như lời dặn, đưa họ vào nhà Giô-sép. 18 Anh em thấy mình phải đưa vào nhà Giô-sép, thì sợ hãi, và nói với nhau rằng: Ấy cũng vì số tiền đã để lại vào bao chúng ta lần trước, nên họ mới đem chúng ta vào chốn nầy, đặng tìm cớ xông vào đánh chúng ta, bắt chúng ta làm tôi mọi, và chiếm đoạt mấy con lừa của chúng ta.
19 Mấy anh em bèn đến gần quản gia của Giô-sép, thưa cùng người tại ngoài cửa 20 mà rằng: Xin chúa tha lỗi cho! Anh em chúng tôi đã đến đây một lần rồi, đặng mua lương thực; 21 và khi trở về đến nhà quán, mở các bao ra, nầy số bạc của mỗi người đều ở tại miệng bao mình; cân nặng bao nhiêu đều y như bấy nhiêu. Nầy, chúng tôi có đem lại số bạc đó, 22 và cũng có đem thêm số bạc nữa đặng mua lương thực. Chẳng biết ai để bạc lại trong bao chúng tôi. 23 Quản gia đáp rằng: Mọi việc đều bình yên! Đừng sợ chi cả! Ấy là Đức Chúa Trời của các ngươi, tức Đức Chúa Trời của cha các ngươi, đã ban vật quí vào bao. Còn bạc các ngươi thì đã có giao cho ta. Đoạn, người dẫn Si-mê-ôn đến cùng anh em; 24 rồi đưa anh em vào nhà Giô-sép, đem nước ra cho rửa chân, và cũng cho những lừa ăn cỏ nữa. 25 Các anh em bèn sửa soạn của lễ, đợi trưa Giô-sép về; vì có hay rằng mình sẽ ăn bữa tại nhà nầy.
26 Khi Giô-sép trở về, các anh em bèn lấy của lễ đã đem theo, dâng cho Giô-sép tại nhà; rồi cùng sấp mình xuống đất trước mặt người. 27 Người liền hỏi thăm họ mạnh giỏi thể nào, và nói rằng: Người cha già mà các ngươi đã nói cùng ta đó được mạnh khoẻ chăng? Còn sống chăng? 28 Đáp rằng: Kẻ tôi tớ chúa, là cha chúng tôi, vẫn mạnh khoẻ và còn sống. Đoạn, họ cúi đầu và lạy. 29 Giô-sép nhướng mắt thấy Bên-gia-min, em ruột, con trai của mẹ mình, thì hỏi rằng: Đó có phải em út mà các ngươi đã nói cùng ta chăng? Và tiếp rằng: Con út ơi! cầu xin Đức Chúa Trời làm ơn cho ngươi! 30 Vì thấy em mình, nên Giô-sép tấc lòng cảm động, lật đật bước ra ngoài, tìm nơi nào đặng khóc. Người vào phòng nhà trong và khóc. 31 Đoạn, rửa mặt, bước ra, làm bộ chắc gan mà nói rằng: Hãy dọn bữa ăn đi.
32 Người ta dọn cho Giô-sép ăn riêng, và cho các anh em ăn riêng. Người Ê-díp-tô ăn chung cùng người cũng dọn cho ngồi riêng nữa, vì người Ê-díp-tô có tánh gớm người Hê-bơ-rơ, nên không ăn chung được. 33 Vậy, các anh em bèn ngồi lại trước mặt Giô-sép, lớn nhỏ tùy theo thứ tự mình, ngơ ngẩn mà nhìn nhau. 34 Giô-sép sai đem mấy món đồ ăn trước mặt mình cho các anh em; nhưng phần Bên-gia-min lại nhiều gấp năm của các người khác. Họ uống và ăn ngon vui cùng Giô-sép.

43

約瑟的哥哥帶便雅憫到埃及

1那地的饑荒非常嚴重。 2他們從埃及帶來的糧食吃完了,父親對他們說:「你們再去給我們買些糧來。」 3猶大對他說:「那人嚴厲地警告我們說:『你們的弟弟若不和你們同來,你們就不要來見我的面。』 4你若派我們的弟弟跟我們同去,我們就下去給你買糧; 5你若不派他去,我們就不下去,因為那人對我們說:『你們的弟弟若不和你們同來,你們就不要來見我的面。』」 6以色列說:「你們為甚麼這樣害我,告訴那人你們還有弟弟呢?」 7他們說:「那人詳細問到我們和我們的家人,說:『你們的父親還在嗎?你們還有兄弟嗎?』我們就按着他的這些話告訴他,我們怎麼知道他會說:『把你們的弟弟帶下來』呢?」 8猶大又對他父親以色列說:「請派這年輕人和我同去,我們就動身前去,好叫我們和你,以及我們的孩子都得存活,不至於死。 9我為他擔保,你可以從我手中要人,我若不帶他回來交在你面前,我就對你永遠擔當這罪。 10我們若沒有躭擱,現在第二趟都回來了。」
11父親以色列對他們說:「如果必須如此,你們要這樣做:把本地土產中最好的乳香、蜂蜜、香料、沒藥、堅果、杏仁各取一點,放在器皿裏,帶下去送給那人作禮物。 12手裏要帶雙倍的銀子,把退還在你們袋口的銀子親手帶回去;或許那是個失誤。 13帶着你們的弟弟,動身再去見那人。 14願全能的上帝使你們在那人面前蒙憐憫,放你們另一個兄弟和便雅憫回來。我若要失喪兒子,就喪了吧!」 15於是,他們拿着那些禮物,手裏也帶雙倍的銀子,並且帶着便雅憫,動身下到埃及,站在約瑟面前。
16約瑟便雅憫和他們同來,就對管家說:「把這些人領到屋裏。要宰殺牲畜,預備宴席,因為中午這些人要跟我吃飯。」 17那人就照約瑟所說的去做,領他們進約瑟的屋裏。 18這些人因為被領到約瑟的屋裏,就害怕,說:「領我們到這裏來,必是因為當初退還在我們袋裏的銀子,要設計害我們,抓我們去當奴隸,搶奪我們的驢。」 19他們就挨近約瑟的管家,在屋子門口和他說話, 20說:「我主啊,求求你,我們當初下來,真的是要買糧食。 21後來到了住宿的地方,我們打開袋子,看哪,各人的銀子還在自己的袋口上,銀子的分量一點不少。現在我們親手把它帶回來, 22我們手裏又帶了另外的銀子來買糧食。我們不知道是誰把銀子放在我們袋裏的。」 23他說:「你們平安!不要害怕,是你們的上帝和你們父親的上帝把財寶放在你們的袋裏。你們的銀子,我已經收了。」他就把西緬帶出來,交給他們。 24那人領這些人進約瑟的屋裏,給他們水洗腳,又給他們飼料餵驢。 25他們預備好禮物,等候約瑟中午來,因為他們聽說他們要在那裏吃飯。
26約瑟來到家裏,他們就把手中的禮物拿進屋裏給他,俯伏在地,向他下拜。 27約瑟問他們安,又說:「你們的父親,就是你們所說的那位老人家平安嗎?他還在嗎?」 28他們說:「你僕人,我們的父親平安,他還在。」於是他們低頭下拜。 29約瑟舉目看見他同母的弟弟便雅憫,就說:「你們向我所說那最小的弟弟就是這位嗎?」又說:「我兒啊,願上帝賜恩給你!」 30約瑟愛弟之情激動,就急忙找個地方去哭。他進入自己的房間,哭了一場。 31他洗了臉出來,勉強忍住,就說:「開飯吧!」 32他們為約瑟單獨擺了一席,為那些人又擺了一席,也為和約瑟同吃飯的埃及人另擺了一席,因為埃及人不和希伯來人一同吃飯;那是埃及人所厭惡的。 33兄弟們被安排在約瑟面前坐席,都按着長幼的次序,這些人彼此感到詫異。 34約瑟把他面前的食物分給他們,但便雅憫所得的比別人多五倍。他們就喝酒,和約瑟一同暢飲。