Sự sai Ti-mô-thê đi; lòng vui mừng và ao ước của Phao-lô
1 Vì không thể chờ đợi được nữa, nên chúng tôi thà đành ở lại một mình tại A-thên,⚓2 và sai Ti-mô-thê, là anh em chúng tôi, tôi tớ của Đức Chúa Trời, kẻ giúp việc đạo Tin lành của Đấng Christ, đến cùng anh em, để khiến anh em được vững vàng và giục lòng anh em trong đức tin, 3 hầu cho không một người nào trong anh em bị rúng động bởi những sự khốn khó dường ấy; vì anh em tự biết rằng ấy đó là điều đã định trước cho chúng ta. 4 Lại khi ở cùng anh em, chúng tôi đã nói trước rằng sẽ có sự khốn khó phải chịu, điều đó xảy đến rồi, và anh em đã biết rõ. 5 Vậy, không thể đợi lâu hơn nữa, nên tôi đã sai Ti-mô-thê đi, để cho biết đức tin anh em ra làm sao, e rằng kẻ cám dỗ đã cám dỗ anh em, mà công phu của chúng tôi trở nên vô ích chăng. 6 Nhưng Ti-mô-thê ở nơi anh em mới trở về đây, có thuật cho chúng tôi tin tốt về đức tin cùng lòng yêu thương của anh em. Người lại nói rằng anh em thường tưởng nhớ chúng tôi, và ao ước gặp chúng tôi, cũng như chính chúng tôi ước ao gặp anh em vậy.⚓ 7 Hỡi anh em, như vậy thì ở giữa mọi sự gian nan khốn khó của chúng tôi, anh em đã lấy đức tin mình mà làm một cớ yên ủi cho chúng tôi đó. 8 Vì hiện nay chúng tôi sống, là tại anh em đứng vững trong Chúa. 9 Chúng tôi làm thế nào đặng đủ tạ ơn Đức Chúa Trời về anh em, vì chúng tôi bởi cớ anh em được đầy lòng vui vẻ ở trước mặt Đức Chúa Trời chúng tôi? 10 Đêm ngày chúng tôi cố sức nài xin Ngài cho phép chúng tôi lại gặp anh em, và gia thêm cho đức tin anh em điều chi còn kém. 11 Nguyền xin chính Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và Đức Chúa Jêsus, Chúa chúng ta, dẫn chúng tôi đến cùng anh em! 12 Lại nguyền xin Chúa làm cho anh em thêm và đầy lòng yêu thương đối với nhau cùng đối với mọi người, cũng như lòng yêu thương của chúng tôi đối với anh em vậy, 13 hầu cho lòng anh em được vững vàng, và thánh sạch không trách được trước mặt Đức Chúa Trời, là Cha chúng ta, khi Đức Chúa Jêsus chúng ta sẽ đến với hết thảy thánh đồ Ngài!
3
Concern for Their Faith
1Therefore, when we could no longer endure it, we thought it good to be left in Athens alone, 2and sent ⚓Timothy, our brother and minister of God, and our fellow laborer in the gospel of Christ, to establish you and encourage you concerning your faith, 3⚓that no one should be shaken by these afflictions; for you yourselves know that ⚓we are appointed to this. 4⚓For, in fact, we told you before when we were with you that we would suffer tribulation, just as it happened, and you know. 5For this reason, when I could no longer endure it, I sent to know your faith, ⚓lest by some means the tempter had tempted you, and ⚓our labor might be in vain.
Encouraged by Timothy
6⚓But now that Timothy has come to us from you, and brought us good news of your faith and love, and that you always have good remembrance of us, greatly desiring to see us, ⚓as we also tosee you— 7therefore, brethren, in all our affliction and distress ⚓we were comforted concerning you by your faith. 8For now we live, if you ⚓stand fast in the Lord. 9For what thanks can we render to God for you, for all the joy with which we rejoice for your sake before our God, 10night and day praying exceedingly that we may see your face ⚓and perfect what is lacking in your faith?
Prayer for the Church
11Now may our God and Father Himself, and our Lord Jesus Christ, ⚓direct our way to you. 12And may the Lord make you increase and ⚓abound in love to one another and to all, just as we do to you, 13so that He may establish ⚓your hearts blameless in holiness before our God and Father at the coming of our Lord Jesus Christ with all His saints.