15

1 Lời đáp êm nhẹ làm nguôi cơn giận;
 Còn lời xẳng xớm trêu thạnh nộ thêm.
2 Lưỡi người khôn ngoan truyền ra sự tri thức cách phải;
 Nhưng miệng kẻ ngu muội chỉ buông điều điên cuồng.
3 Con mắt Đức Giê-hô-va ở khắp mọi nơi,
 Xem xét kẻ gian ác và người lương thiện.
4 Lưỡi hiền lành giống như một cây sự sống;
 Song lưỡi gian tà làm cho hư nát tâm thần.
5 Kẻ ngu dại khinh sự khuyên dạy của cha mình;
 Còn ai giữ theo lời quở trách trở nên khôn khéo.
6 Trong nhà người công bình có nhiều vật quí;
 Song trong huê lợi kẻ gian ác có điều rối loạn.
7 Môi người khôn ngoan rải sự tri thức ra;
 Nhưng lòng kẻ ngu muội chẳng làm như vậy.
8 Của tế lễ kẻ gian ác lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
 Song lời cầu nguyện của người ngay thẳng được đẹp lòng Ngài.
9 Đường lối kẻ ác lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
 Nhưng Ngài thương mến người nào theo sự công bình.
10 Sự hình phạt nặng nề dành cho kẻ bỏ chánh lộ;
 Và kẻ ghét lời quở trách sẽ chết mất.
11 Âm phủ và chốn trầm luân còn ở trước mặt Đức Giê-hô-va thay,
 Phương chi lòng của con cái loài người!
12 Kẻ nhạo báng không ưa người ta quở trách mình;
 Hắn không muốn đến cùng người khôn ngoan.
13 Lòng khoái lạc làm cho mặt mày vui vẻ;
 Nhưng tại lòng buồn bã trí bèn bị nao sờn.
14 Lòng người thông sáng tìm kiếm sự tri thức;
 Còn miệng kẻ ngu muội nuôi lấy mình bằng sự điên cuồng.
15 Các ngày kẻ bị hoạn nạn đều là gian hiểm;
 Song lòng vui mừng dự yến tiệc luôn luôn.
16 Thà có ít của mà kính sợ Đức Giê-hô-va,
 Còn hơn là tài sản nhiều mà bối rối cặp theo.
17 Thà một món rau mà thương yêu nhau,
 Còn hơn ăn bò mập béo với sự ganh ghét cặp theo.
18 Người hay giận gây điều đánh lộn;
 Nhưng người chậm nóng giận làm nguôi cơn tranh cãi.
19 Đường kẻ biếng nhác như một hàng rào gai;
 Còn nẻo người ngay thẳng được ban bằng.
20 Con khôn ngoan làm vui vẻ cha nó;
 Còn đứa ngu muội khinh bỉ mẹ mình.
21 Kẻ thiếu trí hiểu lấy sự điên dại làm vui;
 Song người khôn sáng sửa đường mình ngay thẳng rồi đi.
22 Đâu không có nghị luận, đó mưu định phải phế;
 Nhưng nhờ có nhiều mưu sĩ, mưu định bèn được thành.
23 Miệng hay đáp giỏi khiến người vui vẻ;
 Và lời nói phải thì lấy làm tốt biết bao!
24 Con đường sự sống của người khôn ngoan dẫn lên trên,
 Để tránh khỏi Âm phủ ở dưới thấp.
25 Đức Giê-hô-va sẽ đánh đổ nhà kẻ kiêu ngạo;
 Nhưng Ngài làm vững chắc các mộc giới của kẻ góa bụa.
26 Các mưu ác lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
 Song lời thanh sạch đẹp lòng Ngài.
27 Người tham lợi làm rối loạn nhà mình;
 Còn ai ghét của hối lộ sẽ được sống.
28 Lòng người công bình suy nghĩ lời phải đáp;
 Nhưng miệng kẻ ác buông ra điều dữ.
29 Đức Giê-hô-va xa cách kẻ ác;
 Nhưng Ngài nghe lời cầu nguyện của người công bình.
30 Sự sáng con mắt khiến lòng vui vẻ;
 Và một tin lành làm cho xương cốt được béo tốt.
31 Kẻ nào nghe lời quở trách của sự sống
 Sẽ được ở giữa các người khôn ngoan.
32 Ai từ chối sự khuyên dạy khinh bỉ linh hồn mình;
 Nhưng ai nghe lời quở trách được sự thông sáng.
33 Sự kính sợ Đức Giê-hô-va dạy dỗ điều khôn ngoan;
 Và sự khiêm nhượng đi trước sự tôn trọng.

15

  1A soft answer turns away wrath,
   But a harsh word stirs up anger.
   2The tongue of the wise uses knowledge rightly,
   But the mouth of fools pours forth foolishness.
  3The eyes of the Lordare in every place,
   Keeping watch on the evil and the good.
  4A wholesome tongue is a tree of life,
   But perverseness in it breaks the spirit.
  5A fool despises his father’s instruction,
   But he who receives correction is prudent.
  6In the house of the righteous there is much treasure,
   But in the revenue of the wicked is trouble.
  7The lips of the wise disperse knowledge,
   But the heart of the fool does not do so.
  8The sacrifice of the wicked is an abomination to the Lord,
   But the prayer of the upright is His delight.
   9The way of the wicked is an abomination to the Lord,
   But He loves him who follows righteousness.
  10Harsh discipline is for him who forsakes the way,
   Andhe who hates correction will die.
  11Hell and Destruction are before the Lord;
   So how much more the hearts of the sons of men.
  12A scoffer does not love one who corrects him,
   Nor will he go to the wise.
  13A merry heart makes a cheerful countenance,
   But by sorrow of the heart the spirit is broken.
  14The heart of him who has understanding seeks knowledge,
   But the mouth of fools feeds on foolishness.
  15All the days of the afflicted are evil,
   But he who is of a merry heart has a continual feast.
  16Better is a little with the fear of the Lord,
   Than great treasure with trouble.
   17Better is a dinner of herbs where love is,
   Than a fatted calf with hatred.
  18A wrathful man stirs up strife,
   But he who is slow to anger allays contention.
  19The way of the lazy man is like a hedge of thorns,
   But the way of the upright is a highway.
  20A wise son makes a father glad,
   But a foolish man despises his mother.
  21Folly is joy to him who is destitute of discernment,
   But a man of understanding walks uprightly.
  22Without counsel, plans go awry,
   But in the multitude of counselors they are established.
  23A man has joy by the answer of his mouth,
   And a word spoken in due season, how good it is!
  24The way of life winds upward for the wise,
   That he may turn away from hell below.
  25The Lord will destroy the house of the proud,
   But He will establish the boundary of the widow.
  26The thoughts of the wicked are an abomination to the Lord,
   But the words of the pure are pleasant.
  27He who is greedy for gain troubles his own house,
   But he who hates bribes will live.
  28The heart of the righteous studies how to answer,
   But the mouth of the wicked pours forth evil.
  29The Lordis far from the wicked,
   But He hears the prayer of the righteous.
  30The light of the eyes rejoices the heart,
   And a good report makes the bones healthy.
  31The ear that hears the rebukes of life
   Will abide among the wise.
   32He who disdains instruction despises his own soul,
   But he who heeds rebuke gets understanding.
   33The fear of the Lordis the instruction of wisdom,
   And before honor is humility.