22

Phao-lô trình bày với dân chúng

1Phao-lô nói, “Thưa các bạn, thưa các vị lãnh đạo dân chúng Do-thái, xin hãy nghe lời tôi biện minh.” 2Khi người Do-thái nghe ông nói tiếng Do-thái thì họ im bặt. Phao-lô tiếp, 3“Tôi là người Do-thái, sinh ở Tạt-xơ, thuộc Xi-xi-li, nhưng lớn lên trong thành phố nầy. Tôi là học trò của Ga-ma-liên, người dạy tôi kỹ càng về luật lệ của tổ tiên chúng ta. Tôi rất nghiêm chỉnh trong việc phục vụ Thượng Đế, như tất cả các bạn ở đây. 4Tôi tàn hại những người theo Đạo Chúa Giê-xu, đến nỗi giết một số người. Tôi bắt đàn ông, đàn bà tống giam vào ngục. 5Thầy tế lễ tối cao và cả hội đồng bô lão Do-thái có thể xác nhận điều nầy. Họ cấp cho tôi thư giới thiệu đến các anh em Do-thái ở Đa-mách. Cho nên tôi đi đến đó để bắt những người theo đạo giải về Giê-ru-sa-lem trừng trị.

Phao-lô thuật lại
việc ông trở thành tín hữu

6Khoảng giữa trưa, khi tôi đi gần đến Đa-mách, thình lình có ánh sáng từ trời chói lòa quanh tôi. 7Tôi té xuống đất và nghe tiếng phán, ‘Sau-lơ, Sau-lơ, sao ngươi tàn hại ta?’ 8Tôi đáp, ‘Thưa Chúa, Ngài là ai?’ Tiếng phán trả lời, ‘Ta là Chúa Giê-xu ở Na-xa-rét mà ngươi đang tàn hại.’ 9Những người cùng đi với tôi thấy ánh sáng nhưng không nghe tiếng nói. 10Tôi thưa, ‘Bây giờ tôi phải làm sao, thưa Chúa?’ Chúa đáp, ‘Hãy ngồi dậy, đi đến Đa-mách. Ở đó ngươi sẽ được chỉ bảo những gì ta muốn ngươi làm.’ 11Tôi không thấy đường gì cả, vì ánh sáng chói làm tôi mù mắt. Cho nên các bạn đồng hành dẫn tôi đến Đa-mách. 12Tại đó có một người tên A-na-nia, đến thăm tôi. Ông ta là một người ngoan đạo, vâng giữ luật pháp Mô-se và được mọi người Do-thái kính nể. 13Ông đứng bên tôi và nói, ‘Anh Sau-lơ ơi, hãy thấy đường lại đi!’ Lập tức tôi nhìn thấy ông. 14Ông bảo, ‘Thượng Đế của tổ tiên chúng ta từ lâu đã chọn anh để anh được biết chương trình của Ngài, để thấy Đấng Công Bình và nghe lời từ miệng Ngài. 15Anh sẽ làm nhân chứng của Ngài cho mọi dân, thuật cho họ những điều anh nghe thấy. 16Vậy còn chần chờ gì nữa? Hãy ngồi dậy, chịu lễ báp-têm để rửa sạch tội mình, chứng tỏ lòng tin nơi Ngài.’ 17Sau đó, tôi trở về Giê-ru-sa-lem, đang khi cầu nguyện trong đền thờ thì tôi thấy một dị tượng. 18Tôi thấy Chúa phán với tôi, ‘Hãy mau mau ra khỏi Giê-ru-sa-lem! Dân chúng ở đây không chịu chấp nhận sự thật về ta đâu.’ 19Nhưng tôi đáp, ‘Thưa Chúa, họ biết là ở mỗi hội đường tôi nhốt các tín hữu Ngài vào tù và đánh đập họ mà. 20Họ cũng biết tôi có mặt ở đó khi Ê-tiên, nhân chứng cho Ngài, bị giết. Tôi đứng đó đồng tình và giữ áo cho những kẻ giết ông ấy!’ 21Nhưng Chúa phán với tôi, ‘Hãy đi ngay đi. Ta sẽ sai ngươi đến các xứ xa xăm thuộc các dân không phải Do-thái.’”
22Đám đông nghe Phao-lô đến đó thì vùng la lên, “Giết hắn đi! Diệt nó khỏi thế gian đi! Đừng để nó sống!” 23Chúng la hét, xé quần áo và hất tung bụi lên trời. 24Viên chỉ huy liền ra lệnh cho quân lính mang Phao-lô vào trong hành dinh tiểu đoàn để tra khảo. Ông ta muốn Phao-lô khai ra vì lý do gì mà dân chúng chống đối dữ dội đến như vậy. 25Nhưng trong khi quân lính đang căng nọc ông ra để tra khảo, thì Phao-lô hỏi viên sĩ quan đứng gần đó, “Mấy anh có quyền đánh đòn một công dân La-mã trong khi chưa chứng minh được tội trạng sao?”
26Viên sĩ quan nghe vậy liền lên trình viên chỉ huy. Viên sĩ quan bảo, “Ông có biết ông đang làm gì không? Anh nầy là công dân La-mã.”
27Viên chỉ huy đến gặp Phao-lô, hỏi, “Anh là công dân La-mã thật à?”
 Phao-lô đáp, “Dạ đúng.”
28Viên chỉ huy nói, “Tôi đã tốn rất nhiều tiền để mua quốc tịch La-mã.”
 Nhưng Phao-lô bảo, “Còn tôi thì mới sinh ra đã là công dân La-mã rồi.”
29Những người chuẩn bị hạch hỏi Phao-lô liền lui xa ngay lập tức. Còn viên chỉ huy đâm ra hoảng sợ vì đã trói Phao-lô, một công dân La-mã.

Phao-lô trình bày
với các nhà cầm quyền Do-thái

30Hôm sau viên chỉ huy muốn biết tại sao người Do-thái tố cáo Phao-lô nên ông triệu tập hội đồng Do-thái và các giới trưởng tế. Viên chỉ huy tháo xiềng khỏi Phao-lô và đưa ông ra trước buổi họp.

22

1“诸位父老弟兄,请听我现在对你们的申辩。” 2他们听保罗说的是希伯来话,就更加安静了。 3保罗说:“我原是犹太人,生在基利家大数,但在这城里长大,在迦玛列门下按着我们祖宗严紧的律法受教,热心事奉上帝,就如你们大家今日一样。 4我也曾迫害信奉这道路的人,置他们于死地,无论男女都捆绑,关在监里。 5这是大祭司和议会的众长老都可以给我作证的。我又从他们那里领了致弟兄们的书信,往大马士革去,要把在那里的信徒绑起来,带到耶路撒冷受刑。”

保罗叙述归主的经过

6“当我走近大马士革的时候,约在中午,忽然有一道大光从天上下来,照射在我周围。 7我就仆倒在地,听见有声音对我说:‘扫罗扫罗!你为什么迫害我?’ 8我回答:‘主啊!你是谁?’他对我说:‘我就是你所迫害的拿撒勒人耶稣。’ 9跟我一起的人看见了那光,却没有听见那位对我说话的声音。 10我说:‘主啊,我该做什么?’主说:‘起来,进大马士革去,在那里有人会把指派你做的一切事告诉你。’ 11我因那光的闪耀不能看见,跟我一起的人就拉着我的手进了大马士革
12“那里有一个人,名叫亚拿尼亚,按着律法是虔诚人,为所有住在那里的犹太人所称赞。 13他来见我,站在旁边,对我说:‘扫罗弟兄,你看见吧!’就在那时,我恢复视觉,看见了他。 14他又说:‘我们祖宗的上帝拣选了你,让你明白他的旨意,又看见那义者,听见他口中所出的声音。 15因为你要将所看见的、所听见的,对着万人作他的见证人。 16现在你为什么耽延呢?起来,受洗,求告他的名,洗去你的罪。’”

保罗奉召向外邦人传道

17“后来,我回到耶路撒冷,在圣殿里祷告的时候,魂游象外, 18看见主对我说:‘你赶紧离开耶路撒冷,越快越好,因为这里的人不接受你为我作的见证。’ 19我就说:‘主啊,他们都知道,我从前在各会堂里把信你的人监禁,又鞭打他们。 20当你的见证人司提反被害流血的时候,我也站在一旁赞同;又为打死他的人看守衣裳。’ 21主对我说:‘你去吧!我要差你到远方外邦人那里去。’”

保罗与长官交涉

22众人听他说到这句话,就高声说:“这样的人,从地上除掉他吧!他是该死的。” 23大家一边喧嚷一边摔衣裳,向空中撒灰尘。 24千夫长下令把保罗带进营楼,叫人用鞭子拷问他,要知道他们向他这样喧嚷是什么缘故。 25他们刚用皮条把他捆上的时候,保罗对站在旁边的百夫长说:“一个罗马人,又未被定罪,你们就鞭打他是合法的吗?” 26百夫长听见这话,就去见千夫长,报告说:“你要怎么办呢?这个人是罗马人。” 27千夫长就来问保罗:“你告诉我,你是罗马人吗?”保罗说:“是。” 28千夫长回答:“我用了许多银子才得到罗马公民的身份。”保罗说:“我生来就是。” 29于是那些要拷问保罗的人立刻离开他走了。千夫长一知道他是罗马人,又因为曾捆绑了他,也害怕起来。

保罗在议会前申诉

30第二天,千夫长为要知道犹太人控告保罗的实情,就解开他,下令祭司长们和全议会的人都聚集,然后将保罗带下来,叫他站在他们面前。