1 Phao-lô mắt chăm chỉ trên tòa công luận, nói rằng: Hỡi các anh em, trước mặt Đức Chúa Trời, tôi đã ăn ở trọn lương tâm tử tế cho đến ngày nay. 2 Nhưng thầy tế lễ thượng phẩm là A-na-nia biểu mấy kẻ đứng gần Phao-lô vả miệng người. 3 Phao-lô bèn nói cùng người rằng: Hỡi bức tường tô trắng kia, Đức Chúa Trời sẽ đánh ông; ông ngồi để xử đoán tôi theo luật pháp, mà lại không kể luật pháp, biểu người đánh tôi!⚓4 Những kẻ đứng đó nói rằng: Ngươi nhiếc móc thầy cả thượng phẩm của Đức Chúa Trời sao! 5 Phao-lô trả lời rằng: Hỡi anh em, tôi chẳng biết là thầy cả thượng phẩm; vì có chép rằng: Chớ sỉ nhục người cai trị dân mình.⚓ 6 Phao-lô biết trong bọn họ phần thì người Sa-đu-sê,⚓ phần thì người Pha-ri-si, bèn kêu lên trước tòa công luận rằng: Hỡi anh em tôi là người Pha-ri-si, con của dòng Pha-ri-si. Ấy là vì sự trông cậy của chúng ta và sự sống lại của những kẻ chết mà tôi phải chịu xử đoán.⚓7 Người vừa nói xong như vậy, thì sự cãi lẫy nổi lên giữa người Pha-ri-si với người Sa-đu-sê, và hội đồng chia phe ra. 8 Vì chưng người Sa-đu-sê quyết rằng không có sự sống lại, cũng không có thiên sứ, thần chi hết, còn người Pha-ri-si lại nhận cả hai điều tin ấy.⚓9 Tiếng kêu la lớn liền dậy lên. Có mấy thầy thông giáo về dòng Pha-ri-si đứng dậy cãi lẫy cùng kẻ khác rằng: Chúng ta chẳng thấy trong người nầy có điều ác gì. Nào ai biết chẳng phải thần hoặc thiên sứ đã nói cùng người? 10 Vì sự rối loạn càng thêm, quản cơ e Phao-lô bị chúng phân thây chăng, nên truyền quân kéo xuống, đặng cướp người ra khỏi giữa đám họ và đem về trong đồn. 11 Qua đêm sau, Chúa hiện đến cùng người mà phán rằng: Hãy giục lòng mạnh mẽ, ngươi đã làm chứng cho ta tại thành Giê-ru-sa-lem thể nào, thì cũng phải làm chứng cho ta tại thành Rô-ma thể ấy.
Người Giu-đa thề nguyện giết Phao-lô
12 Đến sáng, người Giu-đa họp đảng lập mưu, mà thề nguyện rằng chẳng ăn chẳng uống cho đến giết được Phao-lô. 13 Có hơn bốn mươi người đã lập mưu đó. 14 Họ đến kiếm các thầy tế lễ cả và các trưởng lão mà rằng: Chúng tôi đã thề với nhau rằng chẳng ăn chi hết cho đến lúc giết được Phao-lô. 15 Vậy bây giờ các ông với tòa công luận hãy xin quản cơ bắt nó đến đứng trước mặt các ông, như là muốn tra xét việc nó cho kỹ càng hơn nữa; còn chúng tôi sửa soạn sẵn để khi nó chưa đến đây thì giết đi. 16 Nhưng có con trai của chị Phao-lô biết được mưu gian ấy, đến nơi đồn, vào nói trước cho Phao-lô. 17 Phao-lô bèn gọi một đội trưởng mà nói rằng: Hãy đem gã trai trẻ nầy đến cùng quan quản cơ, chàng có việc muốn báo tin. 18 Vậy, đội trưởng đem chàng đi, dẫn đến nhà quản cơ, và thưa rằng: Tên tù Phao-lô có gọi tôi biểu đem gã trai trẻ nầy đến cùng quan, chàng có việc muốn nói. 19 Quản cơ nắm tay người trai trẻ, kéo xê ra, hỏi rằng: Ngươi có việc gì báo tin cùng ta? 20 Thưa rằng: Người Giu-đa đã định xin quan, đến ngày mai, bắt Phao-lô đứng trước tòa công luận, như là họ muốn tra xét việc của người cho kỹ càng hơn. 21 Nhưng xin quan chớ tin họ, vì có hơn bốn mươi người trong bọn họ lập kế hại Phao-lô, đã thề nguyện với nhau chẳng ăn uống chi hết trước khi chưa giết được người; hiện bây giờ, họ đã sắm sẵn, chỉ đợi quan trả lời đó thôi. 22 Quản cơ cho gã trai trẻ ấy về, cấm không cho nói với ai về điều người đã tỏ ra cùng mình.
Quản cơ sai đưa Phao-lô qua Sê-sa-rê
23 Đoạn, quản cơ đòi hai viên đội trưởng, dặn rằng: Vừa giờ thứ ba⚓ đêm nay, hãy sắm sẵn hai trăm quân, bảy mươi lính kỵ, hai trăm lính cầm giáo, đặng đi đến thành Sê-sa-rê. 24 Lại cũng phải sắm ngựa nữa, để đưa Phao-lô vô sự đến nơi quan tổng đốc Phê-lít. 25 Người lại viết cho quan đó một bức thơ như sau nầy: 26 Cơ-lốt Ly-sia chúc bình an cho quan lớn tổng đốc Phê-lít! 27 Dân Giu-đa đã bắt người nầy, toan giết đi, khi tôi đã đem quân đến thình lình mà cướp người ra khỏi, vì đã nghe người là quốc dân Rô-ma. 28 Bởi tôi muốn biết vì cớ nào họ cáo người, nên giải người đến tòa công luận. 29 Tôi thấy người bị cáo mấy việc về luật pháp họ, nhưng họ không kiện người về một tội nào đáng chết hay đáng tù cả. 30 Song tôi có nghe người ta tính kế hại người nầy, nên lập tức sai người đến nơi quan và cũng cho các kẻ cáo người biết rằng phải đến trước mặt quan mà đối nại. 31 Vậy, quân lính đem Phao-lô đi, theo như mạng lịnh mình đã lãnh, và đương ban đêm, điệu đến thành An-ti-ba-tri. 32 Sáng ngày, lính kỵ đi với người, còn quân khác trở về đồn. 33 Những người nầy tới thành Sê-sa-rê, đưa thơ cho quan tổng đốc và đem nộp Phao-lô. 34 Quan tổng đốc đọc thơ rồi, bèn hỏi Phao-lô vốn ở tỉnh nào, vừa biết người quê tỉnh Si-li-si, 35 thì rằng: Lúc nào bọn nguyên cáo đến đây, ta sẽ nghe ngươi. Đoạn, truyền giữ Phao-lô lại trong nơi công đàng Hê-rốt.
23
1Paul lăng tơpă ƀơi ƀing amăng grup Sanhedrin laih anŭn laĭ tui anai, “Ơ ƀing ayŏng adơi ăh, kâo hơmâo pơgiŏng hĭ laih bruă jao kâo hăng Ơi Adai amăng abih bang pran jua tơpă hiam klă hlŏng truh kơ hrơi anai.” 2Ƀơi mông anŭn, pô khua ngă yang prŏng hloh, anăn ñu Ananias, pơđar kơ mơnuih dŏ dơ̆ng jĕ ƀơi Paul păh ƀơi amăng bah Paul. 3Giŏng anŭn, Paul laĭ kơ pô khua ngă yang anŭn tui anai, “Ơ pô pơƀlŏr ăh, Ơi Adai či taih ih yơh! Ih dŏ be̱r pơ anŭn kiăng kơ phat kơđi kâo tui hluai hăng Tơlơi Juăt, samơ̆ ih pô pơkơdơ̆ng glaĭ laih hăng tơlơi juăt tơdang ih pơđar laih kơ ƀing arăng taih kâo!”⚓ 4Ƀing mơnuih dŏ dơ̆ng jĕ ƀơi Paul anŭn laĭ tui anai, “Ih ƀu dưi khĭn djik djak kơ khua ngă yang prŏng hloh Ơi Adai ôh!” 5Paul laĭ glaĭ tui anai, “Ơ ƀing ayŏng adơi ăh, kâo ƀu thâo krăn ôh ñu jing khua ngă yang prŏng hloh, yuakơ arăng hơmâo čih laih tui anai: Ih anăm pơhiăp sat kơ pô khua wai lăng ană plei ih ôh.”⚓ 6Tơdang Paul thâo krăn amăng ƀing gơñu hơmâo đơđa ƀing Saddukai laih anŭn đơđa ƀing Pharisai, ñu pơhiăp kraih hăng ƀing amăng grup Sanhedrin anŭn tui anai, “Ơ ƀing ayŏng adơi kâo hơi, kâo jing sa čô mơnuih Pharisai, ană đah rơkơi sa čô Pharisai. Kâo tŭ phat kơđi anai yuakơ kâo đaŏ kơnang kơ tơlơi Ơi Adai či ngă kơ ƀing mơnuih djai laih hơdip glaĭ dơ̆ng.”⚓7Tơdang Paul pơhiăp kơ tơlơi anŭn, hơmâo tơlơi pơrơjăh tŏng krah ƀing Pharisai hăng ƀing Saddukai, laih anŭn ƀing pơjơnum pơčơlah hĭ dua tơpul yơh. 8Tơlơi anŭn truh tui anŭn yuakơ ƀing Saddukai laĭ ƀu hơmâo tơlơi hơdip glaĭ ôh, kŏn hơmâo ling jang hiam ƀôdah ƀing yang hơget lơi, samơ̆ ƀing Pharisai đaŏ kơ abih bang tơlơi anŭn yơh.⚓ 9Pơ anŭn hơmâo tơlơi tơgŭ pơkơdơ̆ng prŏng laih anŭn hơmâo đơđa ƀing nai pơtô tơlơi juăt, jing ƀing Pharisai, tơgŭ pơrơjăh kơtang biă mă tui anai, “Ƀing gơmơi hơduah ƀu ƀuh tơlơi soh hơget ôh amăng mơnuih anai. Hlơi dưi thâo krăn lĕ, tơdah yang ƀôdah ling jang hiam hơmâo pơhiăp laih hăng ñu?” 10Tơlơi pơrơjăh jai kơtang tui tơl pô khua tơhan anŭn huĭ kơ arăng či mă hak hĭ Paul jing lu črăn. Tui anŭn, ñu pơđar kơ ƀing tơhan nao sua mă pơđuaĭ hĭ Paul mơ̆ng ƀing mơnuih lu anŭn hăng ba glaĭ pơ kơđông yơh. 11Amăng mlam tŏ tui anŭn, Khua Yang rai dŏ dơ̆ng jĕ ƀơi Paul hăng laĭ tui anai, “Dŏ kơjăp pran jua bĕ! Ăt kar hăng ih hơmâo ngă gơ̆ng jơlan laih kơ Kâo amăng plei Yerusalaim, tui anŭn mơ̆n ih khŏm ngă gơ̆ng jơlan kơ Kâo amăng plei Rôm.”