3

Chữa lành người què chân. – Lời giảng của Phi-e-rơ

1 Buổi cầu nguyện giờ thứ chín, Phi-e-rơ với Giăng cùng lên đền thờ. 2 Vả, có một người què từ lúc sanh ra, cứ hằng ngày người ta đem đặt tại cửa đền, gọi là Cửa Đẹp, đặng ăn mày những người vào đền. 3 Người thấy Phi-e-rơ và Giăng vào, thì xin hai người bố thí. 4 Phi-e-rơ với Giăng ngó chăm người, rồi nói rằng: Hãy nhìn xem chúng ta. 5 Vậy, người bèn nhìn chăm chăm hai người, tưởng sẽ được chút gì. 6 Nhưng Phi-e-rơ nói với người rằng: Ta chẳng có vàng bạc chi hết, song điều ta có thì ta cho ngươi: Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ ở Na-xa-rét, hãy bước đi! 7 Phi-e-rơ nắm tay hữu người đỡ dậy. Tức thì bàn chân và mắt cá người trở nên cứng vững; 8 người liền nhảy, đứng lên và bước đi cùng hai người vào đền thờ, vừa đi, vừa nhảy, vừa ngợi khen Đức Chúa Trời. 9 Cả dân chúng đều thấy người bước đi và ngợi khen Đức Chúa Trời. 10 Người ta nhận là chính người đó đã ngồi tại Cửa Đẹp đền thờ đặng xin bố thí nên đều bỡ ngỡ và sững sờ về việc đã xảy đến cho người. 11 Người ấy đang cầm tay Phi-e-rơ và Giăng, thì cả dân chúng lấy làm lạ, chạy đến cùng các người đó ở nơi hiên cửa gọi là Sa-lô-môn.
12 Phi-e-rơ thấy vậy, bèn nói với dân chúng rằng: Hỡi người Y-sơ-ra-ên, sao các ngươi lấy làm lạ về việc vừa xảy đến? Sao các ngươi ngó sửng chúng ta, dường như chúng ta đã nhờ quyền phép hay là nhân đức riêng của mình mà khiến người nầy đi được vậy? 13 Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta đã làm vinh hiển đầy tớ Ngài là Đức Chúa Jêsus, là Đấng mà các ngươi đã bắt nộp và chối bỏ trước mặt Phi-lát, trong khi người có ý tha Ngài ra. 14 Các ngươi đã chối bỏ Đấng Thánh và Đấng Công bình mà xin tha một kẻ giết người cho mình; 15 các ngươi đã giết Chúa của sự sống mà Đức Chúa Trời đã khiến từ kẻ chết sống lại, và chúng ta là người làm chứng về điều đó. 16 Ấy là bởi đức tin trong danh Ngài, nên danh Ngài làm cho vững người nầy là người các ngươi thấy và biết; nghĩa là đức tin bởi Ngài mà ra, đã ban cho người nầy sự mạnh khoẻ trọn vẹn, tại trước mặt hết thảy các ngươi. 17 Hỡi anh em, bây giờ ta biết anh em và các quan của anh em, vì lòng ngu dốt nên đã làm điều đó. 18 Nhưng Đức Chúa Trời đã dùng cách đó mà làm cho ứng nghiệm lời Ngài phán tiên tri bởi miệng các đấng tiên tri rằng Đấng Christ của Ngài phải chịu đau đớn.
19 Vậy, các ngươi hãy ăn năn và trở lại, đặng cho tội lỗi mình được xóa đi, 20 hầu cho kỳ thơ thái đến từ Chúa, và Chúa sai Đấng Christ đã định cho các ngươi, tức là Jêsus, 21 mà trời phải rước về cho đến kỳ muôn vật đổi mới, là kỳ mà Đức Chúa Trời thuở xưa đã phán trước bởi miệng các thánh tiên tri. 22 Môi-se có nói rằng: Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ dấy lên trong anh em các ngươi một Đấng tiên tri như ta; các ngươi phải nghe theo mọi điều Ngài sẽ phán dặn. 23 Hễ ai không nghe Đấng tiên tri ấy sẽ bị truất khỏi dân sự. 24 Hết thảy các tiên tri đã phán, từ Sa-mu-ên và các đấng nối theo người, cũng đều có rao truyền những ngày nầy nữa. 25 Các ngươi là dòng dõi của các đấng tiên tri, và của giao ước Đức Chúa Trời đã lập với tổ phụ chúng ta, khi Ngài phán cùng Áp-ra-ham rằng: Các dân thiên hạ sẽ nhờ dòng dõi ngươi mà được phước. 26 Đức Chúa Trời đã dấy Đầy tớ Ngài lên, rồi trước hết sai Người xuống ban phước cho các ngươi, mà dắt ai nấy trong bọn các ngươi xây lại khỏi tội ác mình.

3

Người què được lành

1Một hôm, vào buổi cầu nguyện ba giờ chiều, Phê-rơ và Giăng lên Đền thờ. 2Tại cửa Đẹp của Đền thờ, có một anh què từ lúc mới sinh, hằng ngày nhờ người khiêng đến để xin tiền khách đi lễ. 3Anh què trông thấy Phê-rơ và Giăng sắp bước vào Đền thờ, liền ngửa tay xin bố thí. 4Phê-rơ và Giăng nhìn thẳng mặt anh rồi bảo: “Anh nhìn chúng tôi đây!” 5Người què ngó chăm hai ông, mong sẽ được ít tiền bố thí. 6Phê-rơ nói: “Tôi không có bạc vàng nhưng tôi biếu anh điều tôi có: Nhân danh Chúa Giê-xu ở Na-xa-rét, đứng dậy! Bước!” 7Đồng thời Phê-rơ nắm tay phải anh kéo lên, lập tức bàn chân và mắt cá anh lành mạnh. 8Anh vùng đứng dậy, bước đi, theo hai sứ đồ vào Đền thờ, vừa đi vừa nhảy, vừa ca tụng Thượng Đế. 9Dân chúng theo dõi diễn biến ấy, 10nhận ra là anh què vẫn ngồi ăn xin tại cửa Đẹp, nên đều sửng sốt kinh hoàng.

Phê-rơ giảng Phúc âm

11Thấy anh nắm tay Phê-rơ và Giảng, họ vô cùng kinh ngạc, kéo nhau chạy theo đến hành lang Sa-lô-môn. 12Phê-rơ quay lại giảng giải: “Thưa đồng bào, sao đồng bào sửng sốt nhìn chúng tôi như thế? Đồng bào tưởng nhờ quyền phép hay công đức của chúng tôi mà người què đi được sao? 13Đó là do Thượng Đế của Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp. Thượng Đế của tổ tiên chúng ta làm rạng danh Chúa Giê-xu, Đầy tớ Ngài. Đồng bào đã bắt Chúa giải nạp cho Phi-lát và ngoan cố chống đối khi Phi-lát định thả Ngài. 14Đồng bào đã khước từ Đấng Thánh và Công Chính để xin phóng thích một kẻ giết người. 15Đồng bào đã giết Chúa Sự Sống, nhưng Thượng Đế đã cho Ngài sống lại; chúng tôi đây đều là nhân chứng. 16Nhờ tin danh Giê-xu, người què đang đứng trước mặt đồng bào đây được lành. Danh Giê-xu và niềm tin nơi Ngài đã chữa cho anh này khỏi tật nguyền như đồng bào vừa chứng kiến.
17“Thưa đồng bào, tôi biết đồng bào cũng như các nhà lãnh đạo đã hành động cách vô ý thức. 18Việc này xảy ra đúng theo lời Thượng Đế báo trước — do các nhà tiên tri truyền lại — rằng Chúa Cứu Thế phải chịu khổ hình. 19Vậy đồng bào hãy ăn năn trở về với Chúa để tội lỗi được tẩy sạch. 20Như thế, Thượng Đế mới thực hiện Thời kỳ Hạnh phúc và sai
Chúa Cứu Thế Giê-xu trở lại với đồng bào.
21Hiện nay Chúa Giê-xu còn phải ở lại Thiên đàng cho đến Thời kỳ Phục hưng vạn vật. Đó là điều Thượng Đế đã phán dạy từ xưa, qua môi miệng các nhà tiên tri thánh. 22Mai-sen đã nói: ‘Từ giữa nhân dân, Thượng Đế sẽ dấy lên một Nhà Tiên tri như tôi, đồng bào phải vâng theo mọi điều Ngài dạy. 23Ai không vâng lời Tiên tri ấy sẽ bị khai trừ khỏi nhân dân.’
24“Thật thế, tất cả các nhà tiên tri từ Sa-mu-ên về sau đều báo trước những việc ngày nay. 25Đồng bào là con cháu các nhà tiên tri và là người thừa hưởng giao ước Thượng Đế đã lập với tổ tiên ta. Thượng Đế đã hứa với Áp-ra-ham: ‘Nhờ hậu tự của con, cả nhân loại sẽ hưởng hạnh phúc.' 26Vậy Thượng Đế đã tấn phong Đầy tớ Ngài và sai Người đem hạnh phúc cho đồng bào trước hết, dìu dắt mỗi người rời bỏ con đường tội lỗi.”