21

Lời tiên tri về sự Ba-by-lôn sa ngã

1 Gánh nặng về đồng vắng ở gần biển.
 Nó đến từ đồng vắng, là đất đáng kinh khiếp, khác nào cơn gió lốc vụt qua trong phương nam.
2 Có sự hiện thấy hãi hùng đã tỏ ra cho tôi: kẻ gian dối ở gian dối, kẻ tàn hại làm tàn hại!
 Hỡi người Ê-lam, hãy lên; Hỡi người Mê-đi, hãy vây đi! Ta sẽ làm cho dứt mọi tiếng than thở nó.
3 Vậy nên lưng ta đau lắm, quặn thắt như đàn bà đang sanh đẻ; sự đau đớn mà ta chịu, làm cho ta không nghe, sự kinh hãi làm cho ta không thấy! 4 Lòng ta mê muội, rất nên khiếp sợ; vốn là chiều hôm ta ưa thích, đã đổi ra sự run rẩy cho ta… 5 Người ta đặt bàn tiệc, cắt kẻ canh giữ; người ta ăn và uống… Hỡi các quan trưởng, hãy chờ dậy! Hãy thoa dầu cho cái thuẫn!…
6 Vì Chúa phán cùng tôi như vầy: Hãy đi, sắp đặt vọng canh, thấy việc gì thì báo… 7 Khi nó thấy quân lính cỡi ngựa đi từng cặp, và có lừa cùng lạc đà từng bầy, thì nó phải chăm chỉ mà nghe. 8 Đoạn nó kêu lên như sư tử, mà rằng: Hỡi Chúa, tôi đứng rình nơi chòi trông cả ngày, và đứng tại chỗ tôi canh cả đêm. 9 Nầy, có quân lính cỡi ngựa đi từng cặp mà đến. Nó đáp rằng: Ba-by-lôn đổ xuống rồi, đổ xuống rồi! Mọi hình tượng tà thần của nó đã bể nát trên đất rồi!
10 Hỡi lúa bị đạp của ta, là thóc trên sân kia! sự ta đã nghe từ Đức Giê-hô-va vạn quân, tức là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, thì ta đã bảo cho ngươi biết.

Lời tiên tri nghịch cùng Đu-ma và A-ra-bi

11 Gánh nặng về Đu-ma.
 Có người từ Sê-i-rơ kêu tôi rằng: Hỡi người canh, đêm thể nào? Hỡi người canh, đêm thể nào?
12 Người canh đáp rằng: Buổi sáng đến; đêm cũng đến. Nếu muốn hỏi thì hỏi đi; hãy trở lại, hãy đến.
13 Gánh nặng về A-ra-bi.
 Hỡi đoàn đi buôn ở Đê-đan, sẽ ngủ trong rừng xứ A-ra-bi. Dân cư Thê-ma đã đem nước cho những kẻ khát;
14 đã đón những người trốn đặng cho họ bánh… 15 Vì họ trốn gươm, trốn gươm trần, trốn cung giương ra, trốn sự chiến tranh kinh khiếp. 16 Chúa đã phán cùng tôi như vầy: Trong một năm nữa, kể như năm kẻ ở mướn, cả sự vinh hiển của Kê-đa sẽ hao mòn. 17 Những kẻ cầm cung mạnh mẽ, là con cái của Kê-đa, sẽ sót lại chẳng bao lăm. Vì Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, đã phán vậy.

21

The Fall of Babylon Proclaimed

1The burden against the Wilderness of the Sea.
  As whirlwinds in the South pass through,
   So it comes from the desert, from a terrible land.
   2A distressing vision is declared to me;
   The treacherous dealer deals treacherously,
   And the plunderer plunders.
   Go up, O Elam!
   Besiege, O Media!
   All its sighing I have made to cease.
  3Therefore my loins are filled with pain;
   Pangs have taken hold of me, like the pangs of a woman in labor.
   I was distressed when I heard it;
   I was dismayed when I saw it.
   4My heart wavered, fearfulness frightened me;
   The night for which I longed He turned into fear for me.
   5Prepare the table,
   Set a watchman in the tower,
   Eat and drink.
   Arise, you princes,
   Anoint the shield!
  6For thus has the Lord said to me:
   “Go, set a watchman,
   Let him declare what he sees.”
   7And he saw a chariot with a pair of horsemen,
   A chariot of donkeys, and a chariot of camels,
   And he listened earnestly with great care.
   8Then he cried, “A lion, my Lord!
   I stand continually on the watchtower in the daytime;
   I have sat at my post every night.
   9And look, here comes a chariot of men with a pair of horsemen!”
   Then he answered and said,
   “Babylon is fallen, is fallen!
   And all the carved images of her gods
   He has broken to the ground.”
  10Oh, my threshing and the grain of my floor!
   That which I have heard from the Lord of hosts,
   The God of Israel,
   I have declared to you.

Proclamation Against Edom

11The burden against Dumah.
  He calls to me out of Seir,
   “Watchman, what of the night?
   Watchman, what of the night?”
   12The watchman said,
   “The morning comes, and also the night.
   If you will inquire, inquire;
   Return! Come back!”

Proclamation Against Arabia

13The burden against Arabia.
  In the forest in Arabia you will lodge,
   O you traveling companies of Dedanites.
   14O inhabitants of the land of Tema,
   Bring water to him who is thirsty;
   With their bread they met him who fled.
   15For they fled from the swords, from the drawn sword,
   From the bent bow, and from the distress of war.
16For thus the Lord has said to me: “Within a year, according to the year of a hired man, all the glory of Kedar will fail; 17and the remainder of the number of archers, the mighty men of the people of Kedar, will be diminished; for the Lord God of Israel has spoken it.