21

Lời tiên tri về sự Ba-by-lôn sa ngã

1 Gánh nặng về đồng vắng ở gần biển.
 Nó đến từ đồng vắng, là đất đáng kinh khiếp, khác nào cơn gió lốc vụt qua trong phương nam.
2 Có sự hiện thấy hãi hùng đã tỏ ra cho tôi: kẻ gian dối ở gian dối, kẻ tàn hại làm tàn hại!
 Hỡi người Ê-lam, hãy lên; Hỡi người Mê-đi, hãy vây đi! Ta sẽ làm cho dứt mọi tiếng than thở nó.
3 Vậy nên lưng ta đau lắm, quặn thắt như đàn bà đang sanh đẻ; sự đau đớn mà ta chịu, làm cho ta không nghe, sự kinh hãi làm cho ta không thấy! 4 Lòng ta mê muội, rất nên khiếp sợ; vốn là chiều hôm ta ưa thích, đã đổi ra sự run rẩy cho ta… 5 Người ta đặt bàn tiệc, cắt kẻ canh giữ; người ta ăn và uống… Hỡi các quan trưởng, hãy chờ dậy! Hãy thoa dầu cho cái thuẫn!…
6 Vì Chúa phán cùng tôi như vầy: Hãy đi, sắp đặt vọng canh, thấy việc gì thì báo… 7 Khi nó thấy quân lính cỡi ngựa đi từng cặp, và có lừa cùng lạc đà từng bầy, thì nó phải chăm chỉ mà nghe. 8 Đoạn nó kêu lên như sư tử, mà rằng: Hỡi Chúa, tôi đứng rình nơi chòi trông cả ngày, và đứng tại chỗ tôi canh cả đêm. 9 Nầy, có quân lính cỡi ngựa đi từng cặp mà đến. Nó đáp rằng: Ba-by-lôn đổ xuống rồi, đổ xuống rồi! Mọi hình tượng tà thần của nó đã bể nát trên đất rồi!
10 Hỡi lúa bị đạp của ta, là thóc trên sân kia! sự ta đã nghe từ Đức Giê-hô-va vạn quân, tức là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, thì ta đã bảo cho ngươi biết.

Lời tiên tri nghịch cùng Đu-ma và A-ra-bi

11 Gánh nặng về Đu-ma.
 Có người từ Sê-i-rơ kêu tôi rằng: Hỡi người canh, đêm thể nào? Hỡi người canh, đêm thể nào?
12 Người canh đáp rằng: Buổi sáng đến; đêm cũng đến. Nếu muốn hỏi thì hỏi đi; hãy trở lại, hãy đến.
13 Gánh nặng về A-ra-bi.
 Hỡi đoàn đi buôn ở Đê-đan, sẽ ngủ trong rừng xứ A-ra-bi. Dân cư Thê-ma đã đem nước cho những kẻ khát;
14 đã đón những người trốn đặng cho họ bánh… 15 Vì họ trốn gươm, trốn gươm trần, trốn cung giương ra, trốn sự chiến tranh kinh khiếp. 16 Chúa đã phán cùng tôi như vầy: Trong một năm nữa, kể như năm kẻ ở mướn, cả sự vinh hiển của Kê-đa sẽ hao mòn. 17 Những kẻ cầm cung mạnh mẽ, là con cái của Kê-đa, sẽ sót lại chẳng bao lăm. Vì Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, đã phán vậy.

21

Tơlơi Pơkơhma̱l Kơ Ƀing Dêh Čar Babilon

1Tơlơi pơhiăp pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing dêh čar amăng tơdron tač jĕ ƀơi ia rơsĭ:
  Kar hăng angĭn hơkruăh thut rai mơ̆ng anih lŏn Negewơ gah thu̱ng;
   pô wang blah rai mơ̆ng tơdron ha̱r,
   jing mơ̆ng anih lŏn tơlơi pơhuĭ pơbra̱l yơh.

  2Yahweh pơrơđah kơ kâo tơlơi pơƀuh kơ tơlơi tơnap biă mă kiăng kơ lăng tui anai:
   Kâo ƀuh ƀing pơblư̆ hlak pơblư̆ mơnuih mơnam, ƀing pơrai hlak pơrai hĭ mơnuih mơnam yơh.
   Ơ ƀing ling tơhan anih lŏn Êlam, nao kơsung blah bĕ! Ơ ƀing ling tơhan anih lŏn Media hơi, nao blah hruă bĕ!
   Kâo či pơđŭt hĭ abih bang tơlơi tơnap ruă ƀing dêh čar anŭn hơmâo ngă laih.

  3Kâo pơmưn kơiăng kâo ruă nuă biă mă yua mơ̆ng tơlơi pơƀuh anŭn,
   sĭt kâo ruă nuă biă mă hrup hăng đah kơmơi hlak tơkeng kơ sa čô ană.
  Kâo ƀlơ̆ng bơngơ̆t yua mơ̆ng tơlơi kâo hơmư̆ laih,
   kâo rŭng răng huĭ bra̱l biă mă yơh yua mơ̆ng tơlơi kâo ƀuh laih.
  4Jua pơmĭn kâo sol ngol,
   tơlơi huĭ bra̱l ngă brơi kơ kâo rŭng răng.
  Hrơi kơnăm mơmŏt kâo čang tơguan kiăng kơ pơdơi mơak mơai,
   samơ̆ tơlơi anŭn hơmâo jing hĭ laih tơlơi huĭ bra̱l kơ kâo.

  5Ƀing gơñu pơkra tơlơi phet,
   ƀing gơñu la̱ng khul bơnăl tap kiăng kơ dŏ be̱r.
  Tơdang ƀing gơñu hlak ƀơ̆ng mơñum, kâo hơmư̆ sa čô iâu kraih,
   “Ơ ƀing khua moa ăh, tơgŭ bĕ,
   pik mia bĕ khul khiơl gih hăng ia rơmuă prap pre kơ tơlơi pơblah!”
6Anai yơh jing tơlơi Khua Yang pơhiăp hăng kâo:
  “Pơkiaŏ bĕ pô ep kơsem nao dŏ ƀơi sang gak glông,
   laih anŭn pơtă bĕ kơ ñu laĭ pơthâo kraih kơ hơdôm tơlơi ñu ƀuh.
  7Tơdang ñu ƀuh rĭm čô ƀing đĭ aseh dui ba sa drơi aseh pơkŏn
   hrŏm hăng ƀing đĭ ƀơi aseh glai
   ƀôdah ƀing đĭ ƀơi aseh samô,
  brơi kơ ñu lăng pơñen bĕ,
   jing răng hlo̱m ƀo̱m bĕ.”
8Giŏng anŭn pô ep kơsem anŭn pơhiăp kraih tui anai,
  “Ơ Khua Yang ăh, rĭm hrơi yơh kâo dŏ lăng mơ̆ng sang gak glông,
   laih anŭn rĭm mlam yơh kâo dŏ gak ƀơi anih kâo.
  9Lăng adih, hơmâo sa čô mơnuih đĭ aseh hlak rai dui ba sa drơi aseh pơkŏn.
   Laih anŭn ñu laĭ glaĭ tui anai:
  ‘Dêh čar Babilon hơmâo tŭ mă tơlơi blah juă laih! Hơmâo tŭ tơlơi blah juă hlo̱m ƀo̱m laih!
   Abih bang khul rup trah yang rơba̱ng gơñu
   pơčah hĭ săk sai ƀơi lŏn!’ ”
  Anŭn yơh jing tơlơi pô ep kơsem pơhiăp kraih laih.

  10Ơ ƀing ană plei kâo hơi, ƀing gih tŭ mă laih tơlơi pơkơhma̱l
   jing kar hăng arăng tơ̆p pơdai hăng mă pơđuaĭ hĭ hơkam pơdai,
  kâo ruai kơ ƀing gih tơlơi kâo hơmâo hơmư̆ laih
   mơ̆ng Yahweh Dưi Kơtang,
   jing mơ̆ng Ơi Adai ƀing Israel yơh.

Tơlơi Pơkơhma̱l Kơ Lŏn Čar Edôm

11Tơlơi pơhiăp pơkơdơ̆ng glaĭ hăng anih lŏn Dumah:
  Hơmâo mơnuih ƀlơ̆ng bơngơ̆t mơ̆ng anih bŏl čư̆ Seir amăng lŏn čar Edôm iâu kwưh kơ kâo tui anai,
   “Ơ pô ep kơsem hơi, hơbĭn mlam tơlơi tơnap anai či rơgao hĭ lĕ?
   Ơ pô ep kơsem hơi, hơbĭn sui dơ̆ng tơl sêng brêng mơguah či truh rai lĕ?”
  12Pô ep kơsem anŭn laĭ glaĭ tui anai,
   “Mơguah hlak rai, samơ̆ mlam ăt či rai dơ̆ng mơ̆n.
  Tơdah ih khŏm tơña, brơi kơ ih tơña bĕ,
   laih anŭn wơ̆t glaĭ tơña dơ̆ng bĕ.”

Tơlơi Pơkơhma̱l Kơ Anih Lŏn Arabia

13Tơlơi pơhiăp pơkơdơ̆ng glaĭ hăng anih lŏn Arabia tui anai:
  Ơ ƀing sĭ mơnia plei Dedan hơi,
   ƀing gih khŏm dŏ kơdŏp jưh amăng anih pum drơi lŏn čar Arabia.
  14Ơ ƀing mơnuih hơdip amăng plei prŏng Têma,
   ba rai bĕ ia kơ ƀing mơhao ia,
   laih anŭn gơnam ƀơ̆ng kơ ƀing đuaĭ kơdŏp.
  15Ƀing gơñu đuaĭ kơdŏp mơ̆ng gơnam blah ƀing rŏh ayăt,
   jing mơ̆ng mơta đao gưm prap pre laih,
  jing mơ̆ng hraŏ arăng wă̱ laih,
   laih anŭn mơ̆ng tơlơi pơblah kơtang yơh.
16Anai yơh jing tơlơi Khua Yang pơhiăp hăng kâo, “Amăng sa thŭn, kar hăng sa čô tŭ ư mă bruă hăng khua blơi apăh ñu, kiăng kơ mă bruă sa thŭn, ăt tui anŭn mơ̆n, abih bang tơlơi ư ang kơnung djuai Kêdar či đŭt hĭ yơh. 17Kơnơ̆ng dŏ ƀiă đôč yơh amăng ƀing tơhan khĭn kơtang djuai Kêdar anŭn, jing ƀing pơnăh hraŏ, či dŏ so̱t.” Anŭn yơh jing tơlơi Yahweh, Ơi Adai ƀing Israel, hơmâo pơhiăp pơhaih laih.