21

Lời tiên tri về sự Ba-by-lôn sa ngã

1 Gánh nặng về đồng vắng ở gần biển.
 Nó đến từ đồng vắng, là đất đáng kinh khiếp, khác nào cơn gió lốc vụt qua trong phương nam.
2 Có sự hiện thấy hãi hùng đã tỏ ra cho tôi: kẻ gian dối ở gian dối, kẻ tàn hại làm tàn hại!
 Hỡi người Ê-lam, hãy lên; Hỡi người Mê-đi, hãy vây đi! Ta sẽ làm cho dứt mọi tiếng than thở nó.
3 Vậy nên lưng ta đau lắm, quặn thắt như đàn bà đang sanh đẻ; sự đau đớn mà ta chịu, làm cho ta không nghe, sự kinh hãi làm cho ta không thấy! 4 Lòng ta mê muội, rất nên khiếp sợ; vốn là chiều hôm ta ưa thích, đã đổi ra sự run rẩy cho ta… 5 Người ta đặt bàn tiệc, cắt kẻ canh giữ; người ta ăn và uống… Hỡi các quan trưởng, hãy chờ dậy! Hãy thoa dầu cho cái thuẫn!…
6 Vì Chúa phán cùng tôi như vầy: Hãy đi, sắp đặt vọng canh, thấy việc gì thì báo… 7 Khi nó thấy quân lính cỡi ngựa đi từng cặp, và có lừa cùng lạc đà từng bầy, thì nó phải chăm chỉ mà nghe. 8 Đoạn nó kêu lên như sư tử, mà rằng: Hỡi Chúa, tôi đứng rình nơi chòi trông cả ngày, và đứng tại chỗ tôi canh cả đêm. 9 Nầy, có quân lính cỡi ngựa đi từng cặp mà đến. Nó đáp rằng: Ba-by-lôn đổ xuống rồi, đổ xuống rồi! Mọi hình tượng tà thần của nó đã bể nát trên đất rồi!
10 Hỡi lúa bị đạp của ta, là thóc trên sân kia! sự ta đã nghe từ Đức Giê-hô-va vạn quân, tức là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, thì ta đã bảo cho ngươi biết.

Lời tiên tri nghịch cùng Đu-ma và A-ra-bi

11 Gánh nặng về Đu-ma.
 Có người từ Sê-i-rơ kêu tôi rằng: Hỡi người canh, đêm thể nào? Hỡi người canh, đêm thể nào?
12 Người canh đáp rằng: Buổi sáng đến; đêm cũng đến. Nếu muốn hỏi thì hỏi đi; hãy trở lại, hãy đến.
13 Gánh nặng về A-ra-bi.
 Hỡi đoàn đi buôn ở Đê-đan, sẽ ngủ trong rừng xứ A-ra-bi. Dân cư Thê-ma đã đem nước cho những kẻ khát;
14 đã đón những người trốn đặng cho họ bánh… 15 Vì họ trốn gươm, trốn gươm trần, trốn cung giương ra, trốn sự chiến tranh kinh khiếp. 16 Chúa đã phán cùng tôi như vầy: Trong một năm nữa, kể như năm kẻ ở mướn, cả sự vinh hiển của Kê-đa sẽ hao mòn. 17 Những kẻ cầm cung mạnh mẽ, là con cái của Kê-đa, sẽ sót lại chẳng bao lăm. Vì Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, đã phán vậy.

21

Lời tiên tri về sự sụp đổ của Ba-by-lôn

1Lời tiên tri về hoang mạc gần biển.

  Nó đến từ hoang mạc,
   Là vùng đất kinh hoàng,
   Giống như cơn gió lốc càn quét Nê-ghép.
  2Có một khải tượng kinh hoàng đã tỏ ra cho tôi:
   Kẻ phản bội đang phản bội,
   Kẻ hủy diệt đang hủy diệt!
  “Hỡi người Ê-lam, hãy tiến lên!
   Hỡi người Mê-đi, hãy bao vây!
  Ta sẽ làm cho dứt
   Mọi tiếng than thở của nó.”

  3Vì thế, lưng tôi đau lắm,
   Cơn quặn thắt bắt lấy tôi
   Như cơn quặn thắt của đàn bà lúc sinh đẻ;
  Sự đau đớn mà tôi chịu khiến tôi không nghe được,
   Sự kinh hãi làm cho tôi không thấy được!
  4Lòng tôi dao động,
   Nỗi khiếp sợ khiến tôi bàng hoàng;
  Buổi hoàng hôn mà tôi mong đợi
   Trở nên nỗi khiếp sợ cho tôi.
  5Người ta dọn bàn tiệc,
   Cắt kẻ canh giữ, rồi họ ăn uống.
  “Hỡi các quan chức, hãy đứng dậy!
   Hãy bôi dầu vào thuẫn!”
6Vì Chúa phán với tôi thế nầy:
  “Hãy đi, đặt người canh gác,
   Truyền nó báo lại điều gì nó thấy.
  7Khi nó thấy quân lính cưỡi ngựa đi từng cặp,
   Có người cưỡi lừa và lạc đà
  Thì phải chú ý,
   Phải hết sức chú ý.”
  8Người canh gác kêu lên:
  “Thưa chúa, tôi đứng trên tháp canh suốt ngày,
   Tôi trực tại trạm canh suốt đêm.
  9Kìa, có quân lính cưỡi ngựa
   Đi từng cặp mà đến!”
  Rồi người lính canh nói:
   “Ba-by-lôn đã sụp đổ, sụp đổ rồi!
  Mọi hình tượng tà thần của nó
   Đã bể nát dưới đất!”
  10Hỡi kẻ bị đập như thóc trên sân đập lúa của tôi!
   Điều tôi đã nghe từ Đức Giê-hô-va vạn quân,
  Là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên,
   Thì tôi đã báo cho anh em biết rồi.

Lời tiên tri về Đu-ma

11Lời tiên tri về Đu-ma:

  Từ Sê-i-rơ, có tiếng gọi tôi:
   “Nầy người lính canh, đêm thế nào rồi?
   Nầy người lính canh, đêm thế nào rồi?”
  12Người lính canh đáp:
  “Buổi sáng đến, đêm cũng đến.
   Nếu muốn hỏi thì cứ hỏi;
   Nhưng hãy trở lại, hãy đến đây.”

Lời tiên tri về Ả-rập

13Lời tiên tri về Ả-rập:

  Hỡi đoàn thương buôn người Đê-đan,
   Các ngươi sẽ nghỉ đêm trong rừng Ả-rập.
  14Hỡi cư dân đất Thê-ma,
   Hãy đem nước đến cho những kẻ khát,
   Và đem bánh cho những người lánh nạn.
  15Vì họ chạy trốn để thoát khỏi lưỡi gươm,
   Trốn khỏi gươm tuốt trần,
  Trốn khỏi cung giương ra,
   Và trốn cuộc chiến ác liệt.
16Chúa đã phán với tôi thế nầy: “Còn một năm nữa, theo năm của người làm thuê, mọi vinh quang của Kê-đa sẽ chấm dứt. 17Những dũng sĩ bắn cung của dân Kê-đa còn lại rất ít. Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã phán vậy.”