37

Lời cầu nguyện của Ê-xê-chia và lời tiên tri của Ê-sai. – Sự giải cứu Giê-ru-sa-lem

1 Nghe tin đó, vua Ê-xê-chia liền xé áo mình, quấn bao gai, vào đền Đức Giê-hô-va. 2 Đoạn, sai quan cung giám Ê-li-a-kim, thơ ký Sép-na, và các trưởng lão trong hàng thầy tế lễ, đều quấn bao gai, đến cùng đấng tiên tri Ê-sai, con trai của A-mốt, 3 nói với người rằng: Vua Ê-xê-chia phán như vầy: Ngày nay là ngày hoạn nạn, quở phạt, và hổ nhuốc; vì con đã đến kỳ đẻ rồi, nhưng không có sức mà đẻ ra. 4 Có lẽ Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ nghe những lời của Ráp-sa-kê, mà chủ nó là vua A-si-ri đã sai đến để đố thách Đức Chúa Trời hằng sống; và có lẽ Ngài sẽ quở phạt nó theo như những lời mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã nghe: vậy xin hãy vì những người còn lại đây mà cầu nguyện!
5 Các tôi tớ của vua Ê-xê-chia bèn đến cùng Ê-sai. 6 Ê-sai bảo rằng: Nầy là lời các ngươi sẽ tâu lại cùng chủ mình: Đức Giê-hô-va có phán như vầy: Chớ sợ về những lời ngươi đã nghe, là lời của tôi tớ vua A-si-ri dùng mà nói phạm ta. 7 Nầy ta đặt thần linh trong nó, rồi nó sẽ nghe tin mà trở về xứ mình; tại đó, ta sẽ làm cho nó ngã dưới gươm.
8 Vả, khi Ráp-sa-kê nghe chủ mình là vua A-si-ri đã đi khỏi La-ki, bèn trở về chầu người, gặp người đương đánh thành Líp-na. 9 Bấy giờ vua A-si-ri có nghe tin báo về Tiệt-ha-ca, là vua Ê-thi-ô-bi, rằng: Người kéo ra để đánh cùng vua; bèn sai các sứ giả đến cùng Ê-xê-chia, và dặn rằng: 10 Các ngươi hãy nói cùng Ê-xê-chia, vua Giu-đa, rằng: Vua chớ để cho mình bị lừa bởi Đức Chúa Trời mà mình tin cậy, nói rằng: Giê-ru-sa-lem sẽ chẳng phó vào tay vua A-si-ri đâu. 11 Nầy, vua hẳn có nghe những sự các vua A-si-ri đã làm ra ở các nước. Các nước ấy đã bị hủy diệt cả rồi; còn vua, vua sẽ được cứu khỏi ư! 12 Các thần của các nước mà tổ tiên chúng ta đã diệt, tức là các thần của Gô-xan, của Cha-ran, của Rết-sép và của con cái Ê-đen ở Tê-la-sa, có cứu được họ không? 13 Chớ nào vua của Ha-mát, vua của Ạt-bát, các vua của thành Sê-phạt-va-im, thành Hê-na và thành Y-va ở đâu?
14 Ê-xê-chia đã nhận thơ tại tay sứ giả và đọc rồi, thì lên nhà Đức Giê-hô-va, mở thơ ra trước mặt Đức Giê-hô-va, 15 cầu nguyện Đức Giê-hô-va rằng: 16 Hỡi Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng ngự trên các chê-ru-bim, chỉ một mình Ngài là Đức Chúa Trời của mọi nước trên đất, Ngài đã dựng nên trời và đất. 17 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin nghiêng tai mà nghe! Hỡi Đức Giê-hô-va, xin mở mắt mà xem! Xin nghe mọi lời mà San-chê-ríp đã khiến nói cùng tôi để đố thách Đức Chúa Trời hằng sống! 18 Hỡi Đức Giê-hô-va, thật rằng các vua nước A-si-ri đã hủy diệt các nước và phá hại đất đai, 19 ném các thần trong lửa. Nhưng ấy chẳng phải là các thần, bèn là việc của tay người ta, bằng gỗ và bằng đá, cho nên họ đã hủy diệt đi được. 20 Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, vậy, bây giờ, xin Ngài cứu chúng tôi khỏi tay San-chê-ríp, hầu cho mọi nước trên đất đều biết chỉ một mình Ngài là Đức Giê-hô-va!
21 Ê-sai, con trai của A-mốt, bèn khiến người tâu cùng vua Ê-xê-chia rằng: Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán như vầy: Vì ngươi đã cầu xin ta nghịch cùng San-chê-ríp, vua A-si-ri; 22 nầy là lời Đức Giê-hô-va đã phán về nó: Gái đồng trinh Si-ôn khinh dể ngươi, nhạo cười ngươi; gái Giê-ru-sa-lem lắc đầu sau ngươi! 23 Ngươi đã đố thách và nói phạm đến ai? Ngươi đã cất tiếng lên và ngước mắt lên cao nghịch cùng ai? Ấy là nghịch cùng Đấng thánh của Y-sơ-ra-ên. 24 Ngươi đã dùng các tôi tớ mình mà đố thách Chúa, nói rằng: Ta đem muôn vàn cỗ xe lên trên chót núi, là nơi xa thẳm của Li-ban; ta sẽ đốn những cây bách rất cao, cây tùng rất xinh; vào đến trên đỉnh rất cao, trong rừng của ruộng tốt. 25 Ta đã đào đất và uống nước; dùng bàn chân làm cho cạn mọi sông Ê-díp-tô.
26 Ngươi há chẳng nghe rằng ta đã làm sự đó từ lâu, đã định từ đời xưa hay sao? Hiện nay ta khiến xảy ra, hầu cho ngươi phá các thành bền vững nên gò đống đổ nát.
27 Những dân cư các thành ấy đã kém sức, khiếp sợ, xấu hổ, trở nên như rau ngoài đồng và cỏ xanh, như cỏ trên mái nhà, như lúa mì chưa trồi đọt mà đã héo. 28 Ta xem thấy ngươi khi ngồi, khi ra, khi vào và khi náo loạn nghịch cùng ta. 29 Vì ngươi náo loạn nghịch cùng ta, lời xấc xược của ngươi đã thấu đến tai ta, nên ta tra cái khoen nơi lỗ mũi ngươi, và cái khớp nơi miệng ngươi, khiến ngươi theo con đường mình đã noi đến mà trở về.
30 Hỡi Ê-xê-chia, điều nầy sẽ là dấu: năm nay sẽ ăn hoa lợi chính ruộng tự sanh ra, sang năm còn ăn lúa tự nhiên mọc lên không gieo giống. Nhưng, đến năm thứ ba, hãy gieo và gặt, hãy trồng vườn nho và ăn trái. 31 Trong nhà Giu-đa kẻ nào tránh khỏi nạn và còn sót lại sẽ châm rễ mới ở dưới và ra trái ở trên. 32 Vì sẽ có dân sót ra từ Giê-ru-sa-lem, và mấy kẻ trốn khỏi nạn ra từ núi Si-ôn: lòng sốt sắng của Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ làm điều đó.
33 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán về vua A-si-ri như vầy: Nó sẽ không vào thành nầy, chẳng bắn vào một mũi tên, cũng chẳng dùng một cái thuẫn mà nghịch với, và chẳng đắp lũy mà cự lại. 34 Nó sẽ theo con đường mình đã noi đến mà trở về, không vào thành nầy đâu, Đức Giê-hô-va phán vậy. 35 Ta sẽ binh vực thành nầy, để giải cứu nó, vì cớ ta và vì cớ Đa-vít là tôi tớ ta.
36 Bấy giờ, một thiên sứ của Đức Giê-hô-va vào trại quân của người A-si-ri, và giết mười tám vạn năm ngàn người. Sáng hôm sau, người ta dậy sớm, thấy rặt những thây chết. 37 San-chê-ríp, vua A-si-ri, bèn đi, trở về ở tại Ni-ni-ve. 38 Một ngày kia người đương quì lạy trong đền Nít-róc, thần của mình, thì con trai người là A-tra-mê-léc và Sa-rết-se lấy gươm giết người. Đoạn, hai người đó trốn trong xứ A-ra-rát. Con trai người là Ê-sạt-ha-đôn trị vì thay người.

37

1Vua Ê-xê-chia vừa nghe xong báo cáo, liền xé tan áo xống đang mặc. Vua mặc áo tang đi vào Đền thờ của Chúa.
2Vua cũng sai thủ tướng Ê-li-a-kim, bộ trưởng ngoại giao Sép-na, và các thầy tế lễ cao tuổi đến thăm tiên tri Ê-sa, con A-mốt. Mỗi người trong phái đoàn đều mặc áo tang. 3Phái đoàn thuật cho Ê-sa nghe lời tuyên bố của vua Ê-xê-chia: "Đây là ngày rối loạn, báng bổ và khẩn trương. 6 Tình hình vô cùng nghiêm trọng như khi bà mẹ đến giờ quặn thắt kinh hoàng mà không sinh được đứa con. 4Nhưng có lẽ Chúa sẽ nghe lời báng bổ phạm thượng của Ráp-sa-kê, sứ thần của vua A-sy-ri nên Ngài sẽ quở phạt quân thù. Vậy xin ông hãy cầu nguyện cho nhân dân còn sống sót!"
5,6Nghe thế, Ê-sa liền đáp: "Xin các ông thuật cho vua nghe lời của Chúa Hằng Hữu: Đừng sợ lời đe dọa báng bổ của bầy tôi vua A-sy-ri. 7Này, Ta sẽ sai một thần linh nhập vào nó; nó sẽ nghe một tin đồn và tức tốc quay về A-sy-ri. Ta sẽ làm cho nó bị gươm đâm chết tại quê hương nó."
8Được tin vua A-sy-ri đã dời tổng hành dinh từ La-ki qua gần thành Líp-na để chỉ huy cuộc tiến công vào thành phố này, tướng Ráp-sa-kê liền đến chầu vua. 9Vua San-chê-ríp được tin tình báo cho hay Tiệt-ha-ca, vua Ê-thi-ô-bi đã phát động chiến dịch đánh A-sy-ri, liền cử phái đoàn đem công hàm đến giao cho Ê-xê-chia 10và đe dọa: "Dù vua tin tưởng nhưng đừng để Thượng Đế lừa gạt vua rằng: 'Giê-ru-sa-lem sẽ thoát khỏi tay đại đế A-sy-ri.' 11Này, vua đã nghe tin tức chiến sự và những chiến thắng vĩ đại của các đại đế A-sy-ri trong tất cả các quốc gia: quân đội vô địch của A-sy-ri đã đánh tan và tiêu diệt các nước, không lẽ một mình vua thoát khỏi? 12Những thần của các dân tộc có cứu nổi các quốc gia mà các tiên đế ta đã tiêu diệt không? Gô-san, Cha-ran, Rê-sép và Tê-la-sa của người E-đen bây giờ ở đâu? 13Vua Ha-mát, vua Ạc-bác, vua của Sê-phạt-va-im, Hê-na và Y-va bây giờ ở đâu?"
14Vua Ê-xê-chia nhận bức công hàm từ tay các sứ thần. Vua đọc kỹ rồi lập tức lên Đền thờ của Chúa, trải bức công hàm trước mặt Ngài 15và khẩn thiết cầu nguyện:
16“Ôi, thưa Chúa Hằng Hữu Toàn năng và Thượng Đế của Y-sơ-ra-ên đang ngự giữa các thiên sứ, là Đấng Chân Thần. Chỉ một mình Chúa tể trị tất cả các quốc gia trên thế giới. Chúa đã sáng tạo vũ trụ. 17Xin Chúa hãy đoái nghe! Thưa Chúa Hằng Hữu, xin lắng tai! Xin Chúa hãy mở mắt xem và nghe những lời San-chê-ríp báng bổ Chúa Hằng sống. 18Thưa Chúa, các vua A-sy-ri thật đã tiêu diệt các nước các xứ 19và quăng các thần họ vào lò lửa vì đó chỉ là những thần giả tạo, do tay người tạc tượng bằng gỗ, bằng đá nên mới bị cháy tiêu. 20Nhưng thưa Chúa Hằng Hữu, Chân Thần của chúng con, xin giải cứu chúng con khỏi tay vua A-sy-ri ngõ hầu tất cả các nước trên thế giới nhìn biết chỉ một mình Chúa là Chân Thần."
21,22Ê-sa, con trai A-mốt, sai người đến thưa với vua Ê-xê-chia: "Chúa Hằng Hữu là Thượng Đế của Y-sơ-ra-ên phán: Đáp lời con cầu xin với Ta về San-chê-ríp, vua A-sy-ri, Ta, Chúa Hằng hữu quả quyết: Các trinh nữ ở Si-ôn chê cười ngươi; các con gái thủ đô lắc đầu chế nhạo ngươi. 23Ngươi báng bổ xúc phạm ai? Ngươi to tiếng và ngước mắt nhìn ai? Ngươi dám chống nghịch Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên! 24Ngươi đã chế nhạo Chúa Tể của vũ trụ, rằng: "Nhờ vô số chiến xa, ta tiến lên các đỉnh núi cao và chiếm đóng sườn núi Li¬-ban. Ta sẽ đốn các cây hương bách cao vút và các cây tùng chọn lọc. Ta sẽ lên đến tột đỉnh và vào khu rừng đẹp nhất. 25Ta đã đào giếng và uống nước. Lòng bàn chân ta đã làm khô cạn hết sông ngòi Ai-cập. 26Từ xa ngươi không nghe điều ấy sao? Ta đã hoạch định những việc ấy từ xưa, và nay đem ra thực hiện. Ngươi gây ra bao nhiêu cuộc tang thương: thành quách lâu đài kiên cố biến thành đống đổ nát điêu tàn. 27Bao nhiêu dân tộc phải bó tay chịu trận và cúi mặt thẹn thuồng, như cỏ xanh đồng nội cúi rạp trước trận bão, như rêu vừa mọc trên mái nhà đã bị gió thổi tốc đi. 28Nhưng Ta biết rõ ngươi, nhất cử nhất động Ta đều theo dõi, cả đến những khi ngươi nổi giận nghịch cùng ta. 29Những cơn cuồng loạn ấy, những lời tự đề cao của ngươi đã thấu tai Ta, nên Ta lấy lưỡi câu móc mũi ngươi, đặt khớp vào môi ngươi để kéo ngươi trở về quê hương.
30Đây là điềm báo hiệu cho Ê-xê-chia biết rõ Ta sẽ trừng phạt A-sy-ri: năm nay, nhân dân sẽ ăn ngũ cốc họ đã gieo trồng; sang năm sẽ ăn ngũ cốc tự nhiên mọc lên; đến năm thứ ba sẽ gieo và gặt, trồng vườn nho và ăn trái. 31Nhân dân Do-thái còn sống sót sẽ như rể ăn sâu vào lòng đất và sinh hoa quả dồi dào. 32Vì từ Giê-ru-sa-lem sẽ có số dân sống sót tràn ra và định cư khắp đất nước. Nhiệt tâm của Chúa sẽ làm động cơ thúc đẩy chương trình này thực hiện."
33Về vua A-sy-ri, Chúa quả quyết: "Quân đội A-sy-ri sẽ không vào được thủ đô Giê-ru-sa-lem, không pháo kích vào thành phố, không dương oai diệu võ, cũng không xây công sự để đánh phá các tường thành. 34Vua A-sy-ri sẽ trở về nước, theo đúng con đường nó đã ra đi và sẽ không bao giờ chiếm được Giê-ru-sa-lem. 35Vì danh Ta, Ta sẽ bảo vệ và giải cứu thành này để kỷ niệm đầy tớ Ta là Đa-vít."
36Ngay đêm ấy, thiên sứ của Chúa đến các đồn trại A-sy-ri giết chết 185.000 quân sĩ. Sáng hôm sau, người ta dậy sớm thấy xác chết của quân A-sy-ri nằm la liệt khắp nơi. 37San-chê-ríp, vua A-sy-ri bỏ chạy về nước, rồi ở lì tại Ni-ni-ve. 38Một hôm khi San-chê-ríp đang quỳ lạy trong đền thờ Hít-róc, thần của mình, thì bị hai con trai đâm chết. Hai đứa con bất hiếu, tên A-tra-mê-léc và Sa-rết-se, liền trốn qua xứ Ác-mê-ni. Ê-sạt-ha-đôn lên kế vị cha mình.