6

Ha-man bị sỉ nhục tại trước mặt Mạc-đô-chê

1 Đêm đó, vua không ngủ được; nên truyền đem sách sử ký, đọc tại trước mặt vua. 2 Người ta thấy có chép rằng Mạc-đô-chê đã tỏ ra mưu của Bích-than và Thê-rết, hai hoạn quan của vua, trong bọn kẻ giữ cửa, toan tra tay vào vua A-suê-ru. 3 Vua nói: Vì công sự ấy, Mạc-đô-chê có được sự vinh hiển và tước vị gì chăng? Các người cận thần của vua đáp rằng: Người chẳng được chi hết. 4 Vua hỏi: Ai ở nơi viện trung? Vả, Ha-man đến ngoài viện của cung vua, đặng cầu vua truyền treo Mạc-đô-chê nơi mộc hình, mà người đã dựng cho Mạc-đô-chê. 5 Các thần bộc của vua thưa rằng: Kìa, Ha-man đứng nơi viện trung. Vua bèn nói: Người hãy vào. 6 Ha-man bèn vào. Vua nói với người rằng: Phải làm chi cho người nào vua muốn tôn trọng? Ha-man nghĩ thầm rằng: Vua há muốn tôn trọng người nào khác hơn ta sao? 7 Vậy, Ha-man bèn tâu rằng: Hễ người nào vua muốn tôn trọng, 8 khá đem cho áo triều của vua mặc, ngựa của vua cỡi, và đội mão triều thiên vua trên đầu người đó; 9 áo triều và ngựa thì hãy giao vào tay của một triều thần tối tôn của vua, để mặc cho người mà vua muốn tôn trọng, dẫn người cỡi ngựa dạo chơi các đường phố của thành nội, và la lên rằng: Người mà vua muốn tôn trọng được đãi như vậy. 10 Vua nói với Ha-man rằng: Hãy mau mau đem áo triều và ngựa, y như lời ngươi nói, mà mặc cho Mạc-đô-chê, người Giu-đa, đương ngồi tại nơi cửa vua; chớ bỏ qua gì hết về mọi điều ngươi đã nói. 11 Ha-man bèn lấy áo triều và ngựa, mặc cho Mạc-đô-chê, rồi dẫn người cỡi ngựa dạo qua các đường phố của thành nội, mà hô lên trước mặt người rằng: Người mà vua muốn tôn trọng được đãi như vậy!
12 Đoạn, Mạc-đô-chê trở về cửa vua. Còn Ha-man lật đật trở về nhà mình, thảm buồn và trùm đầu lại. 13 Ha-man thuật lại cho Xê-rết, vợ mình, và các bạn hữu mình hay mọi điều đã xảy đến cho mình. Khi ấy các người khôn ngoan và Xê-rết, vợ người, nói rằng: Ông đã khởi mòi sa bại trước mặt Mạc-đô-chê rồi; nếu hắn quả thuộc về dòng dõi dân Giu-đa, thì ông sẽ chẳng thắng hắn được đâu, nhưng sẽ sa bại quả hẳn trước mặt người. 14 Khi chúng còn đương nói chuyện với người, các hoạn quan của vua đến, lật đật đưa Ha-man đến dự tiệc yến mà bà Ê-xơ-tê đã dọn.

6

The King Honors Mordecai

1That night the king could not sleep. So one was commanded to bring the book of the records of the chronicles; and they were read before the king. 2And it was found written that Mordecai had told of Bigthana and Teresh, two of the king’s eunuchs, the doorkeepers who had sought to lay hands on King Ahasuerus. 3Then the king said, “What honor or dignity has been bestowed on Mordecai for this?”
 And the king’s servants who attended him said, “Nothing has been done for him.”
4So the king said, “Who is in the court?” Now Haman had just entered the outer court of the king’s palace to suggest that the king hang Mordecai on the gallows that he had prepared for him.
5The king’s servants said to him, “Haman is there, standing in the court.”
 And the king said, “Let him come in.”
6So Haman came in, and the king asked him, “What shall be done for the man whom the king delights to honor?”
 Now Haman thought in his heart, “Whom would the king delight to honor more than me?”
7And Haman answered the king, “For the man whom the king delights to honor, 8let a royal robe be brought which the king has worn, and a horse on which the king has ridden, which has a royal crest placed on its head. 9Then let this robe and horse be delivered to the hand of one of the king’s most noble princes, that he may array the man whom the king delights to honor. Then parade him on horseback through the city square, and proclaim before him: ‘Thus shall it be done to the man whom the king delights to honor!’ ”
10Then the king said to Haman, “Hurry, take the robe and the horse, as you have suggested, and do so for Mordecai the Jew who sits within the king’s gate! Leave nothing undone of all that you have spoken.”
11So Haman took the robe and the horse, arrayed Mordecai and led him on horseback through the city square, and proclaimed before him, “Thus shall it be done to the man whom the king delights to honor!”
12Afterward Mordecai went back to the king’s gate. But Haman hurried to his house, mourning and with his head covered. 13When Haman told his wife Zeresh and all his friends everything that had happened to him, his wise men and his wife Zeresh said to him, “If Mordecai, before whom you have begun to fall, is of Jewish descent, you will not prevail against him but will surely fall before him.”
14While they were still talking with him, the king’s eunuchs came, and hastened to bring Haman to the banquet which Esther had prepared.