11

Sự sống lại của La-xa-rơ

1 Có một người đau, tên là La-xa-rơ, ở Bê-tha-ni, là làng của Ma-ri và chị người là Ma-thê. 2 Ma-ri là người đã xức dầu thơm cho Chúa, và lấy tóc mình lau chân Ngài; chính anh người là La-xa-rơ đương đau. 3 Vậy, hai chị em sai người đến thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, nầy, kẻ Chúa yêu mắc bịnh. 4 Đức Chúa Jêsus vừa nghe lời đó, bèn phán rằng: Bịnh nầy không đến chết đâu, nhưng vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, hầu cho Con Đức Chúa Trời bởi đó được sáng danh. 5 Vả, Đức Chúa Jêsus yêu Ma-thê, em người, và La-xa-rơ. 6 Khi Ngài nghe người nầy đau, bèn ở lại hai ngày nữa trong nơi Ngài đương ở.
7 Rồi đó, Ngài phán cùng môn đồ rằng: Chúng ta hãy trở về xứ Giu-đê. 8 Môn đồ thưa rằng: Thưa thầy, hôm trước dân Giu-đa tìm ném đá thầy, thầy còn trở lại nơi họ sao! 9 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Trong ban ngày há chẳng phải có mười hai giờ sao? Nếu ai đi ban ngày, thì không vấp, vì thấy sự sáng của thế gian nầy. 10 Nhưng nếu ai đi ban đêm, thì vấp, vì không có sự sáng. 11 Ngài phán như vậy, rồi tiếp rằng: La-xa-rơ, bạn ta, đương ngủ; nhưng ta đi đánh thức người. 12 Môn đồ thưa rằng: Thưa Chúa, nếu người ngủ, chắc sẽ được lành. 13 Vả, Đức Chúa Jêsus phán lời đó chỉ về sự chết của La-xa-rơ; song môn đồ tưởng nói về giấc ngủ thường. 14 Đức Chúa Jêsus bèn nói tỏ tường cùng môn đồ rằng: La-xa-rơ chết rồi. 15 Ta vì các ngươi mừng không có ta tại đó, để cho các ngươi tin; nhưng chúng ta hãy đi đến cùng người. 16 Nhân đó, Thô-ma, gọi là Đi-đim, nói với môn đồ khác rằng: Chúng ta cũng hãy đi tới đó đặng chết với Ngài!
17 Khi Đức Chúa Jêsus đến nơi, thấy đã chôn La-xa-rơ trong mộ bốn ngày rồi. 18 Vả, thành Bê-tha-ni cách thành Giê-ru-sa-lem chỉ độ mười lăm ếch-ta-đơ. 19 Có nhiều người Giu-đa đã đến đó đặng yên ủi Ma-thê và Ma-ri về sự anh chết. 20 Lúc Ma-thê nghe Đức Chúa Jêsus đến, thì đi đón Ngài; nhưng Ma-ri thì ngồi tại nhà. 21 Ma-thê thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, nếu Chúa có đây, thì anh tôi không chết; 22 mà bây giờ tôi cũng biết mọi điều Ngài sẽ xin Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ắt ban cho. 23 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Anh ngươi sẽ sống lại. 24 Ma-thê thưa rằng: Tôi vẫn biết rằng đến sự sống lại ngày cuối cùng, anh tôi sẽ sống lại. 25 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi. 26 Còn ai sống và tin ta thì không hề chết. Ngươi tin điều đó chăng? 27 Người thưa rằng: Lạy Chúa, phải, tôi tin Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời, là Đấng phải đến thế gian.
28 Người nói xong, liền về, lén kêu em là Ma-ri, mà rằng: Thầy ở đằng kia, đương gọi em lại. 29 Ma-ri vừa nghe mấy lời, vội vàng đứng dậy đến cùng Ngài. 30 Vả, Đức Chúa Jêsus chưa vào trong làng, nhưng còn đứng nơi Ma-thê đến đón Ngài. 31 Khi những người Giu-đa đương ở trong nhà với Ma-ri và yên ủi người, thấy người đứng dậy đi ra vội vã như vậy, thì theo sau, vì nghĩ rằng người đến mộ đặng khóc. 32 Nhưng Ma-ri, lúc đã tới nơi Đức Chúa Jêsus đứng, vừa thấy Ngài, thì sấp mình xuống chân Ngài mà nói rằng: Lạy Chúa, nếu có Chúa đây, thì anh tôi không chết! 33 Đức Chúa Jêsus thấy người khóc, và những người Giu-đa đi với người cũng khóc, bèn đau lòng cảm động mà phán rằng: Các ngươi đã chôn người ở đâu? 34 Chúng thưa rằng: Lạy Chúa, xin hãy lại coi. 35 Đức Chúa Jêsus khóc. 36 Người Giu-đa bèn nói rằng: Kìa, người yêu La-xa-rơ là dường nào! 37 Có một vài người trong chúng nói: Người đã mở mắt kẻ mù được, há chẳng có thể cũng làm cho người nầy không chết sao?
38 Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus lại đau lòng nữa, bèn đến phần mộ: Mộ bằng một cái hang, trước cửa hang có một hòn đá chận lại. 39 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy lăn hòn đá đi. Ma-thê, là em gái kẻ chết, thưa rằng: Lạy Chúa, đã có mùi, vì người nằm đó bốn ngày rồi. 40 Đức Chúa Jêsus lại phán: Ta há chẳng từng nói với ngươi rằng nếu ngươi tin thì sẽ thấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời sao? 41 Vậy, họ lăn hòn đá đi. Đức Chúa Jêsus bèn nhướng mắt lên trời mà rằng: Thưa Cha, tôi tạ ơn Cha, vì đã nhậm lời tôi. 42 Tôi biết rõ rằng Cha nhậm lời tôi luôn, nhưng tôi nói vậy là vì cớ đoàn dân nầy đứng chung quanh tôi, hầu cho họ tin rằng ấy chính Cha là Đấng đã sai tôi đến. 43 Khi Ngài nói xong, bèn kêu lên một tiếng lớn rằng: Hỡi La-xa-rơ, hãy ra! 44 Người chết đi ra, chân tay buộc bằng vải liệm và mặt thì phủ khăn. Đức Chúa Jêsus phán cùng chúng rằng: Hãy mở cho người, và để người đi.
45 Có nhiều người Giu-đa đã đến cùng Ma-ri và thấy sự Đức Chúa Jêsus làm, bèn tin Ngài. 46 Nhưng một vài người trong bọn đó đi tìm người Pha-ri-si, mách cho họ sự Đức Chúa Jêsus đã làm.

Mưu nghịch cùng Đức Chúa Jêsus. – Ngài về thành Ép-ra-im

47 Các thầy tế lễ cả và người Pha-ri-si nhóm tòa công luận, bàn rằng: Người nầy làm phép lạ nhiều lắm, chúng ta tính thế nào? 48 Nếu chúng ta để cho người làm, thì thiên hạ tin người, rồi dân Rô-ma sẽ đến diệt nơi nầy và cả nước chúng ta nữa. 49 Nhưng một người trong bọn họ, tên là Cai-phe, làm thầy cả thượng phẩm đương niên, nói rằng: Các ngươi chẳng biết gì hết! 50 Các ngươi chẳng xét rằng thà một người vì dân chịu chết, còn hơn cả nước bị hư mất. 51 Vả, người nói điều đó chẳng phải tự mình, nhưng bởi làm thầy cả thượng phẩm đương niên, người nói tiên tri về Đức Chúa Jêsus sẽ vì dân mà chết; 52 và không những vì dân thôi, mà cũng để nhóm con cái Đức Chúa Trời đã tản lạc lại làm một đoàn. 53 Từ ngày đó, chúng lập mưu giết Ngài.
54 Cho nên, Đức Chúa Jêsus không tỏ mình rõ ràng trong vòng dân Giu-đa nữa, song Ngài đi trong miền gần đồng vắng, nơi một thành gọi là Ép-ra-im; và ở lại đó với môn đồ. 55 Lễ Vượt qua của dân Giu-đa gần đến, có lắm người trong xứ lên thành Giê-ru-sa-lem trước ngày lễ để tẩy uế. 56 Vậy, chúng kiếm Đức Chúa Jêsus, và đứng trong đền thờ, nói với nhau rằng: Các ngươi tưởng thế nào? Người không đến giữ lễ hay sao? 57 Vả, các thầy tế lễ cả và người Pha-ri-si đã ra lịnh, nếu ai biết Đức Chúa Jêsus ở đâu, thì phải mách với họ, để họ bắt Ngài.

11

拉撒路的死

1有一个患病的人,名叫拉撒路,住在伯大尼,就是马利亚和她姐姐马大的村庄。 2马利亚就是那用香膏抹主,又用头发擦他脚的;患病的拉撒路是她的弟弟。 3姊妹两个就打发人去见耶稣,说:“主啊,你所爱的人病了。” 4耶稣听见后却说:“这病不至于死,而是为了上帝的荣耀,为要使上帝的儿子藉此得荣耀。” 5耶稣素来爱马大和她妹妹,以及拉撒路 6他听见拉撒路病了,仍在原地住了两天, 7然后对门徒说:“我们再到犹太去吧!” 8门徒对他说:“拉比,犹太人近来要拿石头打你,你还再到那里去吗?” 9耶稣回答:“白天不是有十二小时吗?人若在白天行走,就不致跌倒,因为他看见这世上的光。 10人若在黑夜行走,就会跌倒,因为他没有光。” 11耶稣说了这些话,随后对他们说:“我们的朋友拉撒路睡了,我去叫醒他。” 12门徒就说:“主啊,他若睡了,就会好的。” 13耶稣说这话是指拉撒路死了,他们却以为他是指通常的睡眠。 14于是耶稣就明白地告诉他们:“拉撒路死了。 15为了你们的缘故,我不在那里反而欢喜,为要使你们信。现在我们到他那里去吧。” 16于是那称为低土马多马对其他的门徒说:“我们也去和他同死吧!”

耶稣是复活,是生命

17耶稣到了,知道拉撒路在坟墓里已经四天了。 18伯大尼耶路撒冷不远,约有六里路。 19有好些犹太人来看马大马利亚,要为她们弟弟的缘故安慰她们。 20马大听见耶稣来了,就出去迎接他;马利亚却仍然坐在家里。 21马大对耶稣说:“主啊,你若早在这里,我弟弟就不会死了。 22我也知道,即使现在,你无论向上帝求什么,上帝也必赐给你。” 23耶稣对她说:“你弟弟会复活的。” 24马大对他说:“我知道在末日复活的时候,他会复活。” 25耶稣对她说:“复活...也在我。信我的人虽然死了,也必复活。 26凡活着信我的人必永远不死。你信这话吗?” 27马大对他说:“主啊,是的。我信你是基督,是上帝的儿子,就是那要临到世界的。”

耶稣哭了

28马大说了这话就回去,叫她妹妹马利亚,私下说:“老师来了,他在叫你。” 29马利亚听见了,急忙起来,到耶稣那里去。 30那时,耶稣还没有进村子,仍在马大迎接他的地方。 31那些同马利亚在家里安慰她的犹太人,见她急忙起来,出去,就跟着她,以为她要往坟墓那里去哭。 32马利亚到了耶稣那里,看见他,就俯伏在他脚前,对他说:“主啊,你若早在这里,我弟弟就不会死了。” 33耶稣看见她哭,并看见与她同来的犹太人也哭,就心里悲叹,又甚忧愁, 34就说:“你们把他安放在哪里?”他们对他说:“主啊,请你来看。” 35耶稣哭了。 36犹太人就说:“你看,他多么爱他!” 37其中有人说:“他既然开了盲人的眼睛,难道不能叫这人不死吗?”

拉撒路复活

38耶稣又心里悲叹,来到坟墓前。那坟墓是个穴,有一块石头挡着。 39耶稣说:“把石头挪开!”那死者的姐姐马大对他说:“主啊,他现在必定臭了,因为他已经死了四天了。” 40耶稣对她说:“我不是对你说过,你若信就必看见上帝的荣耀吗?” 41于是他们把石头挪开。耶稣举目望天,说:“父啊,我感谢你,因为你已经听了我。 42我知道你常常听我,但我说这话是为了周围站着的众人,要使他们信是你差了我来的。” 43说了这些话,他大声呼叫说:“拉撒路,出来!” 44那死了的人就出来了,手脚都裹着布,脸上包着头巾。耶稣对他们说:“解开他,让他走!”

杀害耶稣的阴谋

(太26.1-5;可14.1-2;路22.1-2)

45于是来看马利亚犹太人中,有很多人见了耶稣所做的事,就信了他。 46但其中也有人去见法利赛人,把耶稣所做的事告诉他们。 47祭司长和法利赛人召开议会,说:“这人行好些神迹,我们怎么办呢? 48若让他这样做,人人都要信他;罗马人也要来毁灭我们的圣殿和我们的民族。” 49其中有一个人,名叫该亚法,那年当大祭司,对他们说:“你们什么都不知道, 50也不想想,一个人替百姓死,免得整个民族灭亡,这对你们是有利的。” 51他这话不是出于自己的意思,而是因他那年当大祭司,所以预言耶稣将为这民族而死。 52他不但替这民族死,还要把上帝四散的儿女都聚集起来,合成一群。 53从那日起,他们就商议要杀耶稣。
54所以,耶稣不再公开在犹太人中走动,却离开那里,往靠近旷野的乡间去,到了一座城,名叫以法莲,就在那里和门徒住下来。
55犹太人的逾越节近了,有许多人从乡下上耶路撒冷去,要在过节前洁净自己。 56于是他们寻找耶稣,站在圣殿里彼此说:“你们认为怎样,他不会来过节吧?” 57那时,祭司长和法利赛人早已下令,若有人知道耶稣的下落,就要报告,他们好去捉拿他。