16

Đấng Yên ủi

1 Ta bảo các ngươi những điều đó, để cho các ngươi khỏi vấp phạm. 2 Họ sẽ đuổi các ngươi ra khỏi nhà hội; vả lại, giờ đến, khi ai giết các ngươi, tưởng rằng thế là hầu việc Đức Chúa Trời. 3 Họ sẽ làm điều đó, vì không biết Cha, cũng không biết ta nữa. 4 Nhưng ta đã bảo những điều đó cho các ngươi, để khi giờ sẽ đến, các ngươi nhớ lại rằng ta đã nói những điều đó rồi. Từ lúc ban đầu ta chưa nói cho các ngươi, vì ta đương ở cùng các ngươi. 5 Hiện nay ta về cùng Đấng đã sai ta đến, và trong các ngươi chẳng một ai hỏi ta rằng: Thầy đi đâu? 6 Nhưng vì ta đã nói những điều đó cho các ngươi, thì lòng các ngươi chứa chan sự phiền não. 7 Dầu vậy, ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi cho các ngươi; vì nếu ta không đi, Đấng Yên ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu; song nếu ta đi, thì ta sẽ sai Ngài đến. 8 Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian tự cáo về tội lỗi, về sự công bình và về sự phán xét. 9 Về tội lỗi, vì họ không tin ta; 10 về sự công bình, vì ta đi đến cùng Cha, và các ngươi chẳng thấy ta nữa; 11 về sự phán xét, vì vua chúa thế gian nầy đã bị đoán xét.
12 Ta còn có nhiều chuyện nói với các ngươi nữa; nhưng bây giờ những điều đó cao quá sức các ngươi. 13 Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến. 14 Ấy chính Ngài sẽ làm sáng danh ta, vì Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi. 15 Mọi sự Cha có, đều là của ta; nên ta nói rằng Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi vậy.

Sự chia rẽ và sự lại gặp

16 Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta, vì ta đi về cùng Cha. 17 Bấy giờ, một vài môn đồ nói với nhau rằng: Ngài dạy: Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta; và rằng: Vì ta về cùng Cha; thế là làm sao? 18 Vậy, môn đồ nói rằng: Ngài nói: Ít lâu, là nghĩa gì? Chúng ta không hiểu Ngài nói về việc chi.
19 Đức Chúa Jêsus hiểu ý môn đồ muốn hỏi, bèn phán rằng: Ta vừa nói: Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta; các ngươi đương hỏi nhau về nghĩa câu ấy đó chi. 20 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi sẽ khóc lóc, than vãn, còn người đời sẽ mừng rỡ; các ngươi sẽ ở trong sự lo buồn, nhưng sự lo buồn các ngươi sẽ đổi làm vui vẻ. 21 Người đàn bà, lúc sanh đẻ thì đau đớn, vì giờ mình đến rồi; song khi đứa con đã lọt lòng, người không còn nhớ sự khốn khổ nữa, mừng rằng mình đã sanh ra một người trong thế gian. 22 Khác nào như các ngươi hiện ở trong cơn đau đớn, nhưng ta sẽ lại thấy các ngươi, thì lòng các ngươi vui mừng, và chẳng ai cướp lấy sự vui mừng các ngươi được. 23 Trong ngày đó, các ngươi không còn hỏi ta về điều chi nữa. Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, điều chi các ngươi sẽ cầu xin nơi Cha, thì Ngài sẽ nhân danh ta mà ban cho các ngươi. 24 Đến bây giờ, các ngươi chưa từng nhân danh ta mà cầu xin điều chi hết. Hãy cầu xin đi, các ngươi sẽ được, hầu cho sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn.
25 Ta đã dùng ví dụ mà nói cho các ngươi mọi điều đó. Giờ đến, là khi ta chẳng còn dùng ví dụ mà nói cùng các ngươi nữa, nhưng khi ấy ta sẽ nói rõ ràng về Cha cho các ngươi. 26 Trong ngày đó, các ngươi sẽ nhân danh ta mà cầu xin, ta chẳng nói rằng ta vì các ngươi sẽ cầu xin Cha đâu; 27 vì chính Cha yêu thương các ngươi, nhân các ngươi đã yêu mến ta, và tin rằng ta từ nơi Cha mà đến. 28 Ta ra từ Cha mà đến thế gian; nay ta lìa bỏ thế gian mà về cùng Cha.
29 Các môn đồ thưa rằng: Bây giờ thầy phán rõ ràng, và không phán bằng lời ví dụ. 30 Bây giờ chúng tôi biết thầy thông biết mọi điều, không cần phải có ai hỏi thầy; bởi đó nên chúng tôi tin thầy ra từ Đức Chúa Trời. 31 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Bây giờ các ngươi tin chăng? 32 Nầy, giờ đến, đã đến rồi, là khi các ngươi sẽ tản lạc, ai đi đường nấy, và để ta lại một mình; nhưng ta không ở một mình, vì Cha ở cùng ta. 33 Ta đã bảo các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!

16

Yê-su Atỡng Tễ Raviei Yiang Sursĩ

1“Cứq atỡng anhia nheq máh ramứh nâi dŏq anhia tỡ bữn sapứl. 2Nỡ‑ra cũai I-sarel lứq tuih aloŏh anhia tễ dống sang alới. Cớp tangái ki noau cachĩt anhia, yuaq alới chanchớm alới táq ranáq Yiang Sursĩ tê. 3Alới táq ngkíq cỗ alới tỡ bữn dáng Mpoaq cứq, cớp alới tỡ bữn dáng cứq hỡ. 4Cứq khoiq atỡng anhia máh ramứh nâi, dŏq tữ ramứh ki toâq, ki anhia sanhữ cứq khoiq atỡng anhia chơ. Tễ nhũang cứq tỡ bữn túh atỡng anhia máh ramứh nâi, yuaq cứq noâng ỡt cớp anhia.
5“Ma sanua cứq lứq chu loah pỡ án ca ớn cứq toâq pỡ nâi, ma tỡ bữn noau tễ anhia blớh cứq neq: ‘Pỡ léq thâi pỡq?’ 6Ma cỗ cứq khoiq atỡng anhia máh ramứh nâi, ngkíq anhia sâng túh ngua lứq. 7Ma sanua cứq atỡng anhia lứq pĩeiq, cỗ cứq pỡq tễ anhia, lứq cỡt kia yỗn anhia. Khân cứq tỡ bữn loŏh tễ anhia, án ca chuai anhia tỡ têq toâq pỡ anhia. Ma khân cứq pỡq, cứq ớn án toâq pỡ anhia. 8Tữ án toâq, án atỡng nheq tữh cũai yỗn dáng samoât lứq tễ ŏ́c lôih, tễ ŏ́c tanoang o, cớp tễ ŏ́c rasữq. 9Án atỡng tễ ŏ́c lôih, yuaq cũai tỡ bữn sa‑âm cứq. 10Án atỡng tễ ŏ́c tanoang o, yuaq cứq chu pỡ Mpoaq cứq, cớp anhia tỡ bữn hữm noâng cứq. 11Án atỡng tễ ŏ́c rasữq, yuaq Yiang Sursĩ khoiq sữq chơ yiang ca sốt tâng cốc cutễq nâi, cớp yiang ki khoiq roap tôt.
12“Noâng bữn sa‑ữi ŏ́c cứq ễ atỡng anhia, ma ŏ́c ki ntâng lứq; anhia tỡ rơi mŏ. 13Ma tữ toâq Raviei Ca Pĩeiq Lứq, án ayông anhia yỗn dáng nheq tễ máh ŏ́c pĩeiq. Án tỡ bữn atỡng tễ ngê án bữm, ma án atỡng anhia tễ máh ŏ́c án khoiq sâng. Cớp án atỡng anhia tễ máh ŏ́c ca tỡ yũah toâq hỡ. 14Án ễ apáh chớc ang‑ữr tễ cứq, yuaq án ĩt tễ santoiq cứq, chơ án atỡng loah yỗn anhia. 15Nheq máh mun Mpoaq cứq la khong cứq tê. Ngkíq têq cứq pai Raviei Yiang Sursĩ ĩt santoiq cứq, chơ atỡng loah yỗn anhia.”

Yê-su Atỡng Tễ Ŏ́c Ngua Cỡt Loah Ŏ́c Bũi Ễn

16“Tỡ bữn dũn noâng, anhia tỡ bữn hữm noâng cứq. Chơ noap tễ tangái ki, tỡ bữn dũn noâng, anhia hữm loah cứq.”
17Tỗp rien tễ Yê-su manoaq blớh manoaq neq: “Ŏ́c ntrớu toâp án atỡng hái? Án pai neq: ‘Tỡ bữn dũn noâng anhia tỡ bữn hữm noâng cứq; chơ noap tễ tangái ki, tỡ bữn dũn noâng, anhia hữm loah cứq.’ Cớp án pai: ‘Yuaq cứq pỡq chu Mpoaq cứq.’ 18Cớp ntrớu án pai: ‘Tỡ bữn dũn noâng’? Hái tỡ bữn dáng ŏ́c ntrớu án atỡng yỗn hái sanua.”
19Yê-su khoiq dáng mứt alới yoc ễ blớh án. Ngkíq án atỡng alới neq: “Cứq khoiq atỡng anhia neq: Tỡ bữn dũn noâng anhia tỡ bữn hữm noâng cứq. Chơ noap tễ tangái ki tỡ bữn dũn noâng anhia hữm loah cứq. Nŏ́q anhia manoaq blớh manoaq tễ ŏ́c nâi? 20Cứq atỡng anhia samoât lứq, nỡ pra anhia nhiam cớp anhia sâng ngua lứq, ma máh cũai tâng dỡi sâng bũi hỡr lứq. Anhia lứq sâng ngua, ma ŏ́c ngua ki lêq loah yỗn anhia cỡt bũi hỡr ễn. 21Ranáq nâi la ariang mansễm sễt con. Bo ki án sâng a‑ĩ lứq, yuaq khoiq toâq khuop cumo chơ. Ma moâm án sễt con, án tỡ bữn sanhữ noâng máh ŏ́c án chĩuq túh coat ki, yuaq án sâng bũi lứq án sễt con tâng dỡi nâi. 22Anhia la machớng ki tê. Sanua anhia sâng ngua lứq, ma nỡ pra cứq hữm loah anhia. Tangái ki anhia sâng bũi hỡr loah, cớp tỡ bữn noau têq ĩt ŏ́c bũi ki tễ anhia. 23Tâng tangái ki, anhia tỡ bữn blớh muoi ŏ́c ntrớu noâng tễ cứq. Cứq atỡng anhia samoât lứq, Mpoaq cứq yỗn anhia bữn ŏ́c ntrớu anhia sễq nhơ ramứh cứq. 24Toau sanua anhia tỡ nai sễq ntrớu yũah nhơ ramứh cứq. Cóq anhia sễq, ki anhia bữn, dŏq anhia bữn moang ŏ́c bũi sâng tâng mứt pahỡm anhia.
25“Cứq khoiq atỡng anhia máh ŏ́c nâi toâq parnai sacâm. Ma nỡ‑ra cứq tỡ bữn atỡng noâng toâq parnai sacâm. Tangái ki cứq atỡng raloaih lứq yỗn anhia dáng tễ Mpoaq cứq. 26Tâng tangái ki, anhia ễ sễq nhơ tễ ramứh cứq. Cứq tỡ bữn pai cứq sễq tễ Mpoaq cứq yỗn anhia, 27yuaq Mpoaq cứq ayooq anhia tê, cỗ anhia khoiq ayooq cứq, cớp cỗ anhia noap cứq lứq toâq tễ Yiang Sursĩ. 28Tễ nhũang cứq loŏh tễ Mpoaq cứq, chơ cứq toâq pỡ cốc cutễq nâi. Sanua cứq loŏh tễ cốc cutễq nâi, cớp chu loah pỡ Mpoaq cứq.”
29Moâm Yê-su pai ngkíq, tỗp rien tễ án pai neq: “Sanua thâi atỡng raloaih lứq. Thâi tỡ bữn atỡng noâng toâq parnai sacâm. 30Sanua hếq dáng chơ thâi dáng dũ ramứh, cớp tỡ bữn túh noau blớh noâng tễ thâi. Yuaq ngkíq, hếq sa‑âm thâi lứq toâq tễ Yiang Sursĩ.”
31Yê-su roap bỗq alới neq: “Sanua, lứq anhia sa‑âm tỡ? 32Cheq ễ toâq ngư chơ anhia miar pláh chu loah dống anhia. Anhia lứq táh cứq yỗn ỡt manoaq sâng. Ma lứq cứq tỡ bữn ỡt manoaq, yuaq Mpoaq cứq ỡt níc cớp cứq. Ma ngư ki khoiq toâq chơ. 33Cứq khoiq atỡng anhia chơ tễ máh ŏ́c nâi, dŏq anhia bữn ŏ́c ien khễ cỗ anhia ỡt muoi mứt cớp cứq. Tâng dỡi nâi, lứq anhia ramóh sa‑ữi ramứh túh coat. Ma cóq anhia ỡt sabớng o! Cứq khoiq riap chơ dỡi nâi!”